Chương 1: “Thưa ngài, cho tôi xin một tấm danh thiếp được không?” Diệp Ánh Du đứng ở phía sau người đàn ông và gọi một tiếng. Một giọng nói ngọt ngào vang lên, lập tức ánh mắt của mọi người đột nhiên đổ dồn vào Diệp Ánh Du, Nam Cung Hàn cũng theo giọng nói mà nhìn theo. Diệp Ánh Du mặc trên người một chiếc váy trắng, tóc dài xõa ngang vai, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào, đôi mắt trong veo, trông cô đứng đắn mà trang nhã. Sau khi Nam Cung Hàn quay đầu lại, Diệp Ánh Du cũng theo ánh đèn nhấp nháy mà nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh, đôi mắt anh sâu thẳm như bầu trời bao la đầy sao, dưới chiếc mũi cao là đôi môi mỏng mím chặt, anh chỉ im lặng ngồi ở đó, với điếu thuốc đang cháy dở kẹp giữa các ngón tay, ánh mắt lạnh nhạt của anh rơi vào cơ thể của Diệp Ánh Du, anh giống như một vị hoàng đế đang cúi xuống nhìn xuống cô. Diệp Ánh Du vẫn bình tĩnh nhìn Nam Cung Hàn, và hỏi lại anh: “Có được không?” Đây không phải là lần đầu tiên Nam Cung Hàn gặp một người phụ nữ chủ động bắt chuyện,…
Chương 88
Tổng Tài Mua Được Cô Vợ NhỏTác giả: Tiểu ĐồngTruyện Ngôn TìnhChương 1: “Thưa ngài, cho tôi xin một tấm danh thiếp được không?” Diệp Ánh Du đứng ở phía sau người đàn ông và gọi một tiếng. Một giọng nói ngọt ngào vang lên, lập tức ánh mắt của mọi người đột nhiên đổ dồn vào Diệp Ánh Du, Nam Cung Hàn cũng theo giọng nói mà nhìn theo. Diệp Ánh Du mặc trên người một chiếc váy trắng, tóc dài xõa ngang vai, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào, đôi mắt trong veo, trông cô đứng đắn mà trang nhã. Sau khi Nam Cung Hàn quay đầu lại, Diệp Ánh Du cũng theo ánh đèn nhấp nháy mà nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh, đôi mắt anh sâu thẳm như bầu trời bao la đầy sao, dưới chiếc mũi cao là đôi môi mỏng mím chặt, anh chỉ im lặng ngồi ở đó, với điếu thuốc đang cháy dở kẹp giữa các ngón tay, ánh mắt lạnh nhạt của anh rơi vào cơ thể của Diệp Ánh Du, anh giống như một vị hoàng đế đang cúi xuống nhìn xuống cô. Diệp Ánh Du vẫn bình tĩnh nhìn Nam Cung Hàn, và hỏi lại anh: “Có được không?” Đây không phải là lần đầu tiên Nam Cung Hàn gặp một người phụ nữ chủ động bắt chuyện,… Chương 88:Vào lúc này, Hàn Thiên Triết cười nhẹ hai lần và nói. Mọi người bắt đầu đếm nhẩm số lượng người có mặt trong phòng họp, sau đó cùng nhau quay sang nhìn anh, Diệp Ánh Du cũng không ngoại lệ, nhưng tâm trạng cô lúc này lại vô cùng bình tĩnh.Không phải cô tự tin cho rằng Hàn Thiên Triết nhất định sẽ bỏ phiếu cho.mình, mà là ngay từ trước khi tất cả mọi người bắt đầu bỏ phiếu, cô đã xác định rõ ràng anh ta sẽ bỏ phiếu cho cô.Thầy Lưu khá là hài lòng với vị hội trưởng hội học sinh này, thầy hỏi với một nụ cười đây chờ mong: “Vậy em giơ tay phải hay là tay trái hả?”“Theo em thì khả năng làm việc trong thời gian qua của trưởng ban Du vô cùng tốt, đây là điều hiển nhiên mà tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy được. Cá nhân em cũng đánh giá vô cùng cao về tính cách và khả năng làm việc của em ấy.” Hàn Thiên Triết mở đầu ngắn gọn, cuối cùng nói: ‘Vì vậy em giơ tay trái ạ.” Anh ta nói xong, liền quay đầu lại mỉm cười với Diệp Ánh Du, khóe mắt và lông mày của anh ta nhướng lên, †ỏ ra vô cùng tự hào.Diệp Ánh Du gật đầu với anh, không cần biết Hàn Thiên Triết lúc này nghĩ gì, cô chỉ biết anh giúp đỡ cô thì cô phải cảm ơn anh. “Nếu vậy, thiểu số phải tuân theo đa số, kết quả đã rõ ràng, ủy viên Du sẽ tiếp tục ở lại, hy vọng sau này em sẽ có thành tích tốt hơn.” Thây Lưu nói xong liền đưa tay ra bắt tay Diệp Ánh Du, sau đó liền có ý định muốn rời đi. Những cuộc thảo luận sau đó, thây không có ý định tiếp tục tham gia.Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhé! Cảnh Minh cúi đầu che giấu sự hối hận trong mắt, sau đó mới đứng dậy võ †ay.Diệp Ánh Du tỏ ra bình tĩnh nói: “Thưa thầy Lưu, như thầy đã nói trước đó, cái ghế ủy viên này em không còn thích hợp với nó nữa ạ. Em sẵn sàng thoái vị để nhường cho người có thực lực lên đảm nhiệm chức vụ này ạ.”Thầy Lưu lại ngồi xuống, ngạc nhiên nhìn cô: “Theo số lượng cử tri, em hoàn toàn có thể tiếp tục nhậm chức. Đây là quyết định của cả hội sinh viên chúng ta. Về ý kiến của những người khác em không cần quá để tâm làm gì.”“Cảm ơn thầy, nhưng em đã quyết định rồi ạ.” Diệp Ánh Du lắc đầu. Gô còn phải đúng ba bữa về nhà nấu cơm cho Nam Cung Hàn, thậm chí còn có khả năng sẽ ảnh hưởng đến việc học của cô, chứ đừng nói đến công việc của Hội sinh viên, đặc biệt là những buổi hội nghị lớn nhỏ đó, cô cặn bản không có đủ thời gian để tiếp quản chúng.Nếu chỉ có thể một mất một còn thì cô ấy chỉ có thể lựa chọn.Bên phía Nam Cung Hàn, cô tuyệt đối không thể kháng cự, thế nên việc từ chức ủy viên hội học sinh là sự lựa chọn dễ dàng hơn nhiều với cô.Hơn nữa ngay từ đầu, khi cô tham gia vào hội sinh viên mục đích chính là để rèn luyện bản thân và bây giờ cô đã đạt được mục tiêu của mình rồi. Còn vê các chứng chỉ danh dự và giấy khen ngợi những thứ tương tự như vậy, chúng căn bản không quan trọng đối với cô.“Diệp Ánh Du?”“Diệp Ánh Dul”Cảnh Minh và Hàn Thiên Triết gần như là hét lên cùng một lúc, Diệp Ánh Du nhìn bọn họ và lắc đầu, cô nói: ‘Là bản thân tôi tự nguyện, tôi muốn từ chức trưởng ban văn hóa thể thao này, tôi tin rằng phó trưởng ban Phương Tình hoàn toàn có thể thay tôi đảm nhận công việc này.”Diệp Ánh Du tự mình cũng đã bày tỏ ý định không muốn tiếp tục đảm trách công việc này, nên kết quả cũng tự nhiên rõ mồn một.Cuối cùng, trước khi rời đi, thây Lưu cũng ẩn ý chấp nhận kết quả này.Những gì thuộc về cô thì tuyệt đối không để cô thiếu. Còn về buổi hội nghị này, chính cô cũng đã kiên trì đến cùng.
Chương 88:
Vào lúc này, Hàn Thiên Triết cười nhẹ hai lần và nói. Mọi người bắt đầu đếm nhẩm số lượng người có mặt trong phòng họp, sau đó cùng nhau quay sang nhìn anh, Diệp Ánh Du cũng không ngoại lệ, nhưng tâm trạng cô lúc này lại vô cùng bình tĩnh.
Không phải cô tự tin cho rằng Hàn Thiên Triết nhất định sẽ bỏ phiếu cho.
mình, mà là ngay từ trước khi tất cả mọi người bắt đầu bỏ phiếu, cô đã xác định rõ ràng anh ta sẽ bỏ phiếu cho cô.
Thầy Lưu khá là hài lòng với vị hội trưởng hội học sinh này, thầy hỏi với một nụ cười đây chờ mong: “Vậy em giơ tay phải hay là tay trái hả?”
“Theo em thì khả năng làm việc trong thời gian qua của trưởng ban Du vô cùng tốt, đây là điều hiển nhiên mà tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy được. Cá nhân em cũng đánh giá vô cùng cao về tính cách và khả năng làm việc của em ấy.” Hàn Thiên Triết mở đầu ngắn gọn, cuối cùng nói: ‘Vì vậy em giơ tay trái ạ.” Anh ta nói xong, liền quay đầu lại mỉm cười với Diệp Ánh Du, khóe mắt và lông mày của anh ta nhướng lên, †ỏ ra vô cùng tự hào.
Diệp Ánh Du gật đầu với anh, không cần biết Hàn Thiên Triết lúc này nghĩ gì, cô chỉ biết anh giúp đỡ cô thì cô phải cảm ơn anh. “Nếu vậy, thiểu số phải tuân theo đa số, kết quả đã rõ ràng, ủy viên Du sẽ tiếp tục ở lại, hy vọng sau này em sẽ có thành tích tốt hơn.” Thây Lưu nói xong liền đưa tay ra bắt tay Diệp Ánh Du, sau đó liền có ý định muốn rời đi. Những cuộc thảo luận sau đó, thây không có ý định tiếp tục tham gia.
Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhé! Cảnh Minh cúi đầu che giấu sự hối hận trong mắt, sau đó mới đứng dậy võ †ay.
Diệp Ánh Du tỏ ra bình tĩnh nói: “Thưa thầy Lưu, như thầy đã nói trước đó, cái ghế ủy viên này em không còn thích hợp với nó nữa ạ. Em sẵn sàng thoái vị để nhường cho người có thực lực lên đảm nhiệm chức vụ này ạ.”
Thầy Lưu lại ngồi xuống, ngạc nhiên nhìn cô: “Theo số lượng cử tri, em hoàn toàn có thể tiếp tục nhậm chức. Đây là quyết định của cả hội sinh viên chúng ta. Về ý kiến của những người khác em không cần quá để tâm làm gì.”
“Cảm ơn thầy, nhưng em đã quyết định rồi ạ.” Diệp Ánh Du lắc đầu. Gô còn phải đúng ba bữa về nhà nấu cơm cho Nam Cung Hàn, thậm chí còn có khả năng sẽ ảnh hưởng đến việc học của cô, chứ đừng nói đến công việc của Hội sinh viên, đặc biệt là những buổi hội nghị lớn nhỏ đó, cô cặn bản không có đủ thời gian để tiếp quản chúng.
Nếu chỉ có thể một mất một còn thì cô ấy chỉ có thể lựa chọn.
Bên phía Nam Cung Hàn, cô tuyệt đối không thể kháng cự, thế nên việc từ chức ủy viên hội học sinh là sự lựa chọn dễ dàng hơn nhiều với cô.
Hơn nữa ngay từ đầu, khi cô tham gia vào hội sinh viên mục đích chính là để rèn luyện bản thân và bây giờ cô đã đạt được mục tiêu của mình rồi. Còn vê các chứng chỉ danh dự và giấy khen ngợi những thứ tương tự như vậy, chúng căn bản không quan trọng đối với cô.
“Diệp Ánh Du?”
“Diệp Ánh Dul”
Cảnh Minh và Hàn Thiên Triết gần như là hét lên cùng một lúc, Diệp Ánh Du nhìn bọn họ và lắc đầu, cô nói: ‘Là bản thân tôi tự nguyện, tôi muốn từ chức trưởng ban văn hóa thể thao này, tôi tin rằng phó trưởng ban Phương Tình hoàn toàn có thể thay tôi đảm nhận công việc này.”
Diệp Ánh Du tự mình cũng đã bày tỏ ý định không muốn tiếp tục đảm trách công việc này, nên kết quả cũng tự nhiên rõ mồn một.
Cuối cùng, trước khi rời đi, thây Lưu cũng ẩn ý chấp nhận kết quả này.
Những gì thuộc về cô thì tuyệt đối không để cô thiếu. Còn về buổi hội nghị này, chính cô cũng đã kiên trì đến cùng.
Tổng Tài Mua Được Cô Vợ NhỏTác giả: Tiểu ĐồngTruyện Ngôn TìnhChương 1: “Thưa ngài, cho tôi xin một tấm danh thiếp được không?” Diệp Ánh Du đứng ở phía sau người đàn ông và gọi một tiếng. Một giọng nói ngọt ngào vang lên, lập tức ánh mắt của mọi người đột nhiên đổ dồn vào Diệp Ánh Du, Nam Cung Hàn cũng theo giọng nói mà nhìn theo. Diệp Ánh Du mặc trên người một chiếc váy trắng, tóc dài xõa ngang vai, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào, đôi mắt trong veo, trông cô đứng đắn mà trang nhã. Sau khi Nam Cung Hàn quay đầu lại, Diệp Ánh Du cũng theo ánh đèn nhấp nháy mà nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh, đôi mắt anh sâu thẳm như bầu trời bao la đầy sao, dưới chiếc mũi cao là đôi môi mỏng mím chặt, anh chỉ im lặng ngồi ở đó, với điếu thuốc đang cháy dở kẹp giữa các ngón tay, ánh mắt lạnh nhạt của anh rơi vào cơ thể của Diệp Ánh Du, anh giống như một vị hoàng đế đang cúi xuống nhìn xuống cô. Diệp Ánh Du vẫn bình tĩnh nhìn Nam Cung Hàn, và hỏi lại anh: “Có được không?” Đây không phải là lần đầu tiên Nam Cung Hàn gặp một người phụ nữ chủ động bắt chuyện,… Chương 88:Vào lúc này, Hàn Thiên Triết cười nhẹ hai lần và nói. Mọi người bắt đầu đếm nhẩm số lượng người có mặt trong phòng họp, sau đó cùng nhau quay sang nhìn anh, Diệp Ánh Du cũng không ngoại lệ, nhưng tâm trạng cô lúc này lại vô cùng bình tĩnh.Không phải cô tự tin cho rằng Hàn Thiên Triết nhất định sẽ bỏ phiếu cho.mình, mà là ngay từ trước khi tất cả mọi người bắt đầu bỏ phiếu, cô đã xác định rõ ràng anh ta sẽ bỏ phiếu cho cô.Thầy Lưu khá là hài lòng với vị hội trưởng hội học sinh này, thầy hỏi với một nụ cười đây chờ mong: “Vậy em giơ tay phải hay là tay trái hả?”“Theo em thì khả năng làm việc trong thời gian qua của trưởng ban Du vô cùng tốt, đây là điều hiển nhiên mà tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy được. Cá nhân em cũng đánh giá vô cùng cao về tính cách và khả năng làm việc của em ấy.” Hàn Thiên Triết mở đầu ngắn gọn, cuối cùng nói: ‘Vì vậy em giơ tay trái ạ.” Anh ta nói xong, liền quay đầu lại mỉm cười với Diệp Ánh Du, khóe mắt và lông mày của anh ta nhướng lên, †ỏ ra vô cùng tự hào.Diệp Ánh Du gật đầu với anh, không cần biết Hàn Thiên Triết lúc này nghĩ gì, cô chỉ biết anh giúp đỡ cô thì cô phải cảm ơn anh. “Nếu vậy, thiểu số phải tuân theo đa số, kết quả đã rõ ràng, ủy viên Du sẽ tiếp tục ở lại, hy vọng sau này em sẽ có thành tích tốt hơn.” Thây Lưu nói xong liền đưa tay ra bắt tay Diệp Ánh Du, sau đó liền có ý định muốn rời đi. Những cuộc thảo luận sau đó, thây không có ý định tiếp tục tham gia.Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhé! Cảnh Minh cúi đầu che giấu sự hối hận trong mắt, sau đó mới đứng dậy võ †ay.Diệp Ánh Du tỏ ra bình tĩnh nói: “Thưa thầy Lưu, như thầy đã nói trước đó, cái ghế ủy viên này em không còn thích hợp với nó nữa ạ. Em sẵn sàng thoái vị để nhường cho người có thực lực lên đảm nhiệm chức vụ này ạ.”Thầy Lưu lại ngồi xuống, ngạc nhiên nhìn cô: “Theo số lượng cử tri, em hoàn toàn có thể tiếp tục nhậm chức. Đây là quyết định của cả hội sinh viên chúng ta. Về ý kiến của những người khác em không cần quá để tâm làm gì.”“Cảm ơn thầy, nhưng em đã quyết định rồi ạ.” Diệp Ánh Du lắc đầu. Gô còn phải đúng ba bữa về nhà nấu cơm cho Nam Cung Hàn, thậm chí còn có khả năng sẽ ảnh hưởng đến việc học của cô, chứ đừng nói đến công việc của Hội sinh viên, đặc biệt là những buổi hội nghị lớn nhỏ đó, cô cặn bản không có đủ thời gian để tiếp quản chúng.Nếu chỉ có thể một mất một còn thì cô ấy chỉ có thể lựa chọn.Bên phía Nam Cung Hàn, cô tuyệt đối không thể kháng cự, thế nên việc từ chức ủy viên hội học sinh là sự lựa chọn dễ dàng hơn nhiều với cô.Hơn nữa ngay từ đầu, khi cô tham gia vào hội sinh viên mục đích chính là để rèn luyện bản thân và bây giờ cô đã đạt được mục tiêu của mình rồi. Còn vê các chứng chỉ danh dự và giấy khen ngợi những thứ tương tự như vậy, chúng căn bản không quan trọng đối với cô.“Diệp Ánh Du?”“Diệp Ánh Dul”Cảnh Minh và Hàn Thiên Triết gần như là hét lên cùng một lúc, Diệp Ánh Du nhìn bọn họ và lắc đầu, cô nói: ‘Là bản thân tôi tự nguyện, tôi muốn từ chức trưởng ban văn hóa thể thao này, tôi tin rằng phó trưởng ban Phương Tình hoàn toàn có thể thay tôi đảm nhận công việc này.”Diệp Ánh Du tự mình cũng đã bày tỏ ý định không muốn tiếp tục đảm trách công việc này, nên kết quả cũng tự nhiên rõ mồn một.Cuối cùng, trước khi rời đi, thây Lưu cũng ẩn ý chấp nhận kết quả này.Những gì thuộc về cô thì tuyệt đối không để cô thiếu. Còn về buổi hội nghị này, chính cô cũng đã kiên trì đến cùng.