CHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu…
Chương 547
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 547“Huýt…” Dương Dương nhịn không được mà huýt sáo, ném micro sang một bên, lấy máy ảnh đang treo trên cổ, chụp ảnh cô bé trước mặt…Miệng còn không ngừng nói: “Thật chuẩn mà!”Tách tách tách…Chiếc cúp trong tay cô bé xinh đẹp khựng lại giữa không trung.Cả hội trường đều kinh ngạc! Stern này chẳng giống ai cả!“Haizzz…” Trình Trình thở dài một tiếng đau khổ, sắc mặt tái mét không thể xem tiếp được nữa!Thế là, Trình Trình co đôi chân nhỏ bé lao về phía sân khấu… cậu không thể để Dương Dương hủy hoại đời mình…Bắc Minh Quân nhíu chặt mày, thầm nghĩ, tên nhóc thối tha này đang làm náo loạn cái gì vậy?Anh nắm chặt tay, thấp giọng nói với Hình Uy ở bên cạnh…“Hình Uy, nhanh chóng lên đó bịt miệng tên nhóc đó lại! Nó sợ chưa đủ mất mặt hay sao…”Hình Uy gật đầu, lập tức đứng dậy, nhưng không ngờ vừa bước một chân ra…Rầm!Hình Uy chỉ cảm thấy chân mình đụng phải gì đó, anh nhanh chóng cúi đầu, dưới ánh sáng lờ mờ vẫn có thể nhìn thấy cơ thể của một cậu bé bị chân anh ngáng ngã!“Ôi! Cậu bé, cháu có sao không?” Hình Uy bị dọa giật mình, căn bản không ngờ sẽ đụng phải một cậu bé đột nhiên xông tới.Anh cúi người vội vàng đỡ đứa bé bị ngã dậy…Hình Uy không hề biết anh vừa đụng phải Trình Trình người muốn vội vàng xông lên sân khấu!Trình Trình lúc này đụng phải người khác, đầu ong hết lên…Cũng may tấm thảm mềm mại. Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.Bắc Minh Quân đương nhiên cũng nhìn rõ cảnh tượng này, hỏi Hình Uy: “Sao thế?”“Ông chủ, tôi không cẩn thận đụng phải một đứa bé…”Hình Uy vừa nói xong thì lập tức đèn trong hội trường bừng sáng.MC muốn ngăn hành động chụp ảnh của Dương Dương, nhưng chưa kịp làm gì thì hội trường lập tức vang lên tiếng nhạc chúc mừng, như là muốn hóa giải sự ngượng ngùng trên sân khấu.Khoảnh khắc đèn sáng, Hình Uy đúng lúc ôm Trình Trình bị ngã đau lên, vừa ngồi xuống, đúng lúc nhìn rõ được mặt của đứa trẻ, Hình Uy kinh ngạc…“Trình…Trình…”Trình Trình đơ người! Lúc nào mới đột nhiên bừng tỉnh!Cậu bé lướt qua gương mặt kinh ngạc của Hình Uy, ý thức rất nhanh được người bên cạnh Hình Uy là Bắc Minh Quân, thật tình cờ cậu bé nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của ba mình…Hít hà…Trình Trình hít một đợt khí lạnh, sợ tới mức trái tim nhỏ bé như ngừng đập!Chả trách lúc nãy nghe giọng quen thuộc như vậy…
Chương 547
“Huýt…” Dương Dương nhịn không được mà huýt sáo, ném micro sang một bên, lấy máy ảnh đang treo trên cổ, chụp ảnh cô bé trước mặt…
Miệng còn không ngừng nói: “Thật chuẩn mà!”
Tách tách tách…
Chiếc cúp trong tay cô bé xinh đẹp khựng lại giữa không trung.
Cả hội trường đều kinh ngạc! Stern này chẳng giống ai cả!
“Haizzz…” Trình Trình thở dài một tiếng đau khổ, sắc mặt tái mét không thể xem tiếp được nữa!
Thế là, Trình Trình co đôi chân nhỏ bé lao về phía sân khấu… cậu không thể để Dương Dương hủy hoại đời mình…
Bắc Minh Quân nhíu chặt mày, thầm nghĩ, tên nhóc thối tha này đang làm náo loạn cái gì vậy?
Anh nắm chặt tay, thấp giọng nói với Hình Uy ở bên cạnh…
“Hình Uy, nhanh chóng lên đó bịt miệng tên nhóc đó lại! Nó sợ chưa đủ mất mặt hay sao…”
Hình Uy gật đầu, lập tức đứng dậy, nhưng không ngờ vừa bước một chân ra…
Rầm!
Hình Uy chỉ cảm thấy chân mình đụng phải gì đó, anh nhanh chóng cúi đầu, dưới ánh sáng lờ mờ vẫn có thể nhìn thấy cơ thể của một cậu bé bị chân anh ngáng ngã!
“Ôi! Cậu bé, cháu có sao không?” Hình Uy bị dọa giật mình, căn bản không ngờ sẽ đụng phải một cậu bé đột nhiên xông tới.
Anh cúi người vội vàng đỡ đứa bé bị ngã dậy…
Hình Uy không hề biết anh vừa đụng phải Trình Trình người muốn vội vàng xông lên sân khấu!
Trình Trình lúc này đụng phải người khác, đầu ong hết lên…
Cũng may tấm thảm mềm mại. Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.
Bắc Minh Quân đương nhiên cũng nhìn rõ cảnh tượng này, hỏi Hình Uy: “Sao thế?”
“Ông chủ, tôi không cẩn thận đụng phải một đứa bé…”
Hình Uy vừa nói xong thì lập tức đèn trong hội trường bừng sáng.
MC muốn ngăn hành động chụp ảnh của Dương Dương, nhưng chưa kịp làm gì thì hội trường lập tức vang lên tiếng nhạc chúc mừng, như là muốn hóa giải sự ngượng ngùng trên sân khấu.
Khoảnh khắc đèn sáng, Hình Uy đúng lúc ôm Trình Trình bị ngã đau lên, vừa ngồi xuống, đúng lúc nhìn rõ được mặt của đứa trẻ, Hình Uy kinh ngạc…
“Trình…Trình…”
Trình Trình đơ người! Lúc nào mới đột nhiên bừng tỉnh!
Cậu bé lướt qua gương mặt kinh ngạc của Hình Uy, ý thức rất nhanh được người bên cạnh Hình Uy là Bắc Minh Quân, thật tình cờ cậu bé nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của ba mình…
Hít hà…
Trình Trình hít một đợt khí lạnh, sợ tới mức trái tim nhỏ bé như ngừng đập!
Chả trách lúc nãy nghe giọng quen thuộc như vậy…
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 547“Huýt…” Dương Dương nhịn không được mà huýt sáo, ném micro sang một bên, lấy máy ảnh đang treo trên cổ, chụp ảnh cô bé trước mặt…Miệng còn không ngừng nói: “Thật chuẩn mà!”Tách tách tách…Chiếc cúp trong tay cô bé xinh đẹp khựng lại giữa không trung.Cả hội trường đều kinh ngạc! Stern này chẳng giống ai cả!“Haizzz…” Trình Trình thở dài một tiếng đau khổ, sắc mặt tái mét không thể xem tiếp được nữa!Thế là, Trình Trình co đôi chân nhỏ bé lao về phía sân khấu… cậu không thể để Dương Dương hủy hoại đời mình…Bắc Minh Quân nhíu chặt mày, thầm nghĩ, tên nhóc thối tha này đang làm náo loạn cái gì vậy?Anh nắm chặt tay, thấp giọng nói với Hình Uy ở bên cạnh…“Hình Uy, nhanh chóng lên đó bịt miệng tên nhóc đó lại! Nó sợ chưa đủ mất mặt hay sao…”Hình Uy gật đầu, lập tức đứng dậy, nhưng không ngờ vừa bước một chân ra…Rầm!Hình Uy chỉ cảm thấy chân mình đụng phải gì đó, anh nhanh chóng cúi đầu, dưới ánh sáng lờ mờ vẫn có thể nhìn thấy cơ thể của một cậu bé bị chân anh ngáng ngã!“Ôi! Cậu bé, cháu có sao không?” Hình Uy bị dọa giật mình, căn bản không ngờ sẽ đụng phải một cậu bé đột nhiên xông tới.Anh cúi người vội vàng đỡ đứa bé bị ngã dậy…Hình Uy không hề biết anh vừa đụng phải Trình Trình người muốn vội vàng xông lên sân khấu!Trình Trình lúc này đụng phải người khác, đầu ong hết lên…Cũng may tấm thảm mềm mại. Tải ápp ноlа để đọc chương tiếp theo nhé.Bắc Minh Quân đương nhiên cũng nhìn rõ cảnh tượng này, hỏi Hình Uy: “Sao thế?”“Ông chủ, tôi không cẩn thận đụng phải một đứa bé…”Hình Uy vừa nói xong thì lập tức đèn trong hội trường bừng sáng.MC muốn ngăn hành động chụp ảnh của Dương Dương, nhưng chưa kịp làm gì thì hội trường lập tức vang lên tiếng nhạc chúc mừng, như là muốn hóa giải sự ngượng ngùng trên sân khấu.Khoảnh khắc đèn sáng, Hình Uy đúng lúc ôm Trình Trình bị ngã đau lên, vừa ngồi xuống, đúng lúc nhìn rõ được mặt của đứa trẻ, Hình Uy kinh ngạc…“Trình…Trình…”Trình Trình đơ người! Lúc nào mới đột nhiên bừng tỉnh!Cậu bé lướt qua gương mặt kinh ngạc của Hình Uy, ý thức rất nhanh được người bên cạnh Hình Uy là Bắc Minh Quân, thật tình cờ cậu bé nhìn thẳng vào đôi mắt sâu thẳm của ba mình…Hít hà…Trình Trình hít một đợt khí lạnh, sợ tới mức trái tim nhỏ bé như ngừng đập!Chả trách lúc nãy nghe giọng quen thuộc như vậy…