Chương 1: “Thưa ngài, cho tôi xin một tấm danh thiếp được không?” Diệp Ánh Du đứng ở phía sau người đàn ông và gọi một tiếng. Một giọng nói ngọt ngào vang lên, lập tức ánh mắt của mọi người đột nhiên đổ dồn vào Diệp Ánh Du, Nam Cung Hàn cũng theo giọng nói mà nhìn theo. Diệp Ánh Du mặc trên người một chiếc váy trắng, tóc dài xõa ngang vai, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào, đôi mắt trong veo, trông cô đứng đắn mà trang nhã. Sau khi Nam Cung Hàn quay đầu lại, Diệp Ánh Du cũng theo ánh đèn nhấp nháy mà nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh, đôi mắt anh sâu thẳm như bầu trời bao la đầy sao, dưới chiếc mũi cao là đôi môi mỏng mím chặt, anh chỉ im lặng ngồi ở đó, với điếu thuốc đang cháy dở kẹp giữa các ngón tay, ánh mắt lạnh nhạt của anh rơi vào cơ thể của Diệp Ánh Du, anh giống như một vị hoàng đế đang cúi xuống nhìn xuống cô. Diệp Ánh Du vẫn bình tĩnh nhìn Nam Cung Hàn, và hỏi lại anh: “Có được không?” Đây không phải là lần đầu tiên Nam Cung Hàn gặp một người phụ nữ chủ động bắt chuyện,…
Chương 175
Tổng Tài Mua Được Cô Vợ NhỏTác giả: Tiểu ĐồngTruyện Ngôn TìnhChương 1: “Thưa ngài, cho tôi xin một tấm danh thiếp được không?” Diệp Ánh Du đứng ở phía sau người đàn ông và gọi một tiếng. Một giọng nói ngọt ngào vang lên, lập tức ánh mắt của mọi người đột nhiên đổ dồn vào Diệp Ánh Du, Nam Cung Hàn cũng theo giọng nói mà nhìn theo. Diệp Ánh Du mặc trên người một chiếc váy trắng, tóc dài xõa ngang vai, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào, đôi mắt trong veo, trông cô đứng đắn mà trang nhã. Sau khi Nam Cung Hàn quay đầu lại, Diệp Ánh Du cũng theo ánh đèn nhấp nháy mà nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh, đôi mắt anh sâu thẳm như bầu trời bao la đầy sao, dưới chiếc mũi cao là đôi môi mỏng mím chặt, anh chỉ im lặng ngồi ở đó, với điếu thuốc đang cháy dở kẹp giữa các ngón tay, ánh mắt lạnh nhạt của anh rơi vào cơ thể của Diệp Ánh Du, anh giống như một vị hoàng đế đang cúi xuống nhìn xuống cô. Diệp Ánh Du vẫn bình tĩnh nhìn Nam Cung Hàn, và hỏi lại anh: “Có được không?” Đây không phải là lần đầu tiên Nam Cung Hàn gặp một người phụ nữ chủ động bắt chuyện,… Chương 175:Sau khi ngẩn người chừng nửa tiếng một bàn tay đột nhiên xuất hiện trước đôi mắt mơ mơ màng màng của cô rồi lắc qua lắc lại. Diệp Ánh Du quay đầu nhìn không ngờ lại là Lê Hiểu Vũ.“Sao cô lại ở đây?” Cô ngạc nhiên hỏi, sắc mặt vẫn rất mệt mỏi.Lê Hiểu Vũ làm động tác ôm tim đau lòng nói: “Sao tôi không thể ở đây?Ánh Du không thích nhìn thấy tôi sao?”Diệp Ánh Du điều chỉnh lại sắc mặt lắc đầu nói: “Không có, tâm trạng tôi không tốt lắm nên anh đừng hiểu lầm.”Lê Hiểu Vũ còn chưa kịp nói chuyện, ở bên cạnh đã vang lên giọng nói ngọt ngào: “Cậu chủ Vũ, anh tới rồi.”Diệp Ánh Du nhíu mày, sao Tống Tử Hàm lại bu lại. Cô hơi ngước mắt lên thìnhìn thấy Tống Tử Hàm đang nháy mắt với Lê Hiểu Vũ lại Còn không để lại dấu vết cọ vào người Lê Hiểu Vũ…“Cậu chủ Vũ, tôi là Tử Hàm anh còn nhớ tôi không? Lần trước khi anh tới, tôi còn đưa cho anh…”Diệp Ánh Du không chịu được cắt ngang lời cô: “Làm ơn đi, chị Tống nếu như chị muốn đ*ng d*c thì hãy đến nơi khác đi.”Ánh mắt cô lạnh lẽo đột nhiên nói chuyện dọa Tống Tử Hàm sợ hãi. Cô ta kịp phản ứng Diệp Ánh Du đang nói gì thì sắc mặt đang cươi vui vẻ của cô ta trong nháy mắt trở nên cứng ngắc.Lê Hiểu Vũ quả quyết đứng cách xa cô ta cười hì hì xoay người nhìn Diệp Ánh Du nhíu mày nói: “Ánh Du, có phải là cô đang ghen không? Ha ha.” Anh ta có ấn tượng với người phụ nữ họ Tống này, bình thường còn có thể trêu đùa với cô ta hai câu. Nhưng bây giờ Ánh Du còn thú vị hơn cô ta nhiều.Diệp Ánh Du nhíu mày, cô rất không thích loại lời nói lắng lơ này vì vậy cô không đếm xỉa tới.Lê Hiểu Vũ lại không từ bỏ, anh ta lượn quanh hai bước đi tới đứng đối diện Diệp Ánh Du, cúi đầu nhìn về phía màn ảnh máy vi tính của cô: “Những thứ trên đó hấp dẫn như vậy sao? Vậy mà Ánh Du lại không thèm nhìn tôi.”Diệp Ánh Du lười nói nhiều với cậu ấy nên nói thắng: “Bây giờ tổng giám đốc của chúng tôi đang ở trong phòng làm việc.”Lê Hiểu Vũ nhún vai: “Tôi đến tìm cô nên đừng nhắc tới Hàn.”Tống Tử Hàm ở bên cạnh nhìn thấy hết tất cả suýt nữa cắn nát răng! Diệp Ánh Du không chỉ quyến rũ tổng giám đốc thậm chí còn quyến rũ cả cậu chủ Vũ, cô ta thật sự là không thể chịu đựng được!Trong phòng làm việc có lẽ những người khác chỉ coi Lê Hiểu Vũ là cậu chủ lớn đa tình, bình thường làm người cũng luôn cà lơ phất phơ. Nhưng mà một lần Tống Tử Hàm tình cờ biết được giá trị phía sau của cậu ấy tuyệt đối không đơn giản.So với tổng giám đốc lạnh lùng tàn nhãn thì cô ta lại cảm thấy có hứng thú với Lê Hiểu Vũ hơn, càng phù hợp để dựa vào hơn. Tống Tử Hàm đã nghĩ về điều đó nhiều hơn một lần, nếu như thật sự không thể quyến rũ Nam Cung Hàn thì quyến rũ cậu ấy cũng được.Nhưng mà tình hình hiện tại…Cô ta hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Ánh Du rồi lại nhìn dáng vẻ ân cần của Lê Hiểu Vũ, ánh mắt lấp lóe rồi quay người đi về phía phòng làm việc của tổng giám đốc.
Chương 175:
Sau khi ngẩn người chừng nửa tiếng một bàn tay đột nhiên xuất hiện trước đôi mắt mơ mơ màng màng của cô rồi lắc qua lắc lại. Diệp Ánh Du quay đầu nhìn không ngờ lại là Lê Hiểu Vũ.
“Sao cô lại ở đây?” Cô ngạc nhiên hỏi, sắc mặt vẫn rất mệt mỏi.
Lê Hiểu Vũ làm động tác ôm tim đau lòng nói: “Sao tôi không thể ở đây?
Ánh Du không thích nhìn thấy tôi sao?”
Diệp Ánh Du điều chỉnh lại sắc mặt lắc đầu nói: “Không có, tâm trạng tôi không tốt lắm nên anh đừng hiểu lầm.”
Lê Hiểu Vũ còn chưa kịp nói chuyện, ở bên cạnh đã vang lên giọng nói ngọt ngào: “Cậu chủ Vũ, anh tới rồi.”
Diệp Ánh Du nhíu mày, sao Tống Tử Hàm lại bu lại. Cô hơi ngước mắt lên thìnhìn thấy Tống Tử Hàm đang nháy mắt với Lê Hiểu Vũ lại Còn không để lại dấu vết cọ vào người Lê Hiểu Vũ…
“Cậu chủ Vũ, tôi là Tử Hàm anh còn nhớ tôi không? Lần trước khi anh tới, tôi còn đưa cho anh…”
Diệp Ánh Du không chịu được cắt ngang lời cô: “Làm ơn đi, chị Tống nếu như chị muốn đ*ng d*c thì hãy đến nơi khác đi.”
Ánh mắt cô lạnh lẽo đột nhiên nói chuyện dọa Tống Tử Hàm sợ hãi. Cô ta kịp phản ứng Diệp Ánh Du đang nói gì thì sắc mặt đang cươi vui vẻ của cô ta trong nháy mắt trở nên cứng ngắc.
Lê Hiểu Vũ quả quyết đứng cách xa cô ta cười hì hì xoay người nhìn Diệp Ánh Du nhíu mày nói: “Ánh Du, có phải là cô đang ghen không? Ha ha.” Anh ta có ấn tượng với người phụ nữ họ Tống này, bình thường còn có thể trêu đùa với cô ta hai câu. Nhưng bây giờ Ánh Du còn thú vị hơn cô ta nhiều.
Diệp Ánh Du nhíu mày, cô rất không thích loại lời nói lắng lơ này vì vậy cô không đếm xỉa tới.
Lê Hiểu Vũ lại không từ bỏ, anh ta lượn quanh hai bước đi tới đứng đối diện Diệp Ánh Du, cúi đầu nhìn về phía màn ảnh máy vi tính của cô: “Những thứ trên đó hấp dẫn như vậy sao? Vậy mà Ánh Du lại không thèm nhìn tôi.”
Diệp Ánh Du lười nói nhiều với cậu ấy nên nói thắng: “Bây giờ tổng giám đốc của chúng tôi đang ở trong phòng làm việc.”
Lê Hiểu Vũ nhún vai: “Tôi đến tìm cô nên đừng nhắc tới Hàn.”
Tống Tử Hàm ở bên cạnh nhìn thấy hết tất cả suýt nữa cắn nát răng! Diệp Ánh Du không chỉ quyến rũ tổng giám đốc thậm chí còn quyến rũ cả cậu chủ Vũ, cô ta thật sự là không thể chịu đựng được!
Trong phòng làm việc có lẽ những người khác chỉ coi Lê Hiểu Vũ là cậu chủ lớn đa tình, bình thường làm người cũng luôn cà lơ phất phơ. Nhưng mà một lần Tống Tử Hàm tình cờ biết được giá trị phía sau của cậu ấy tuyệt đối không đơn giản.
So với tổng giám đốc lạnh lùng tàn nhãn thì cô ta lại cảm thấy có hứng thú với Lê Hiểu Vũ hơn, càng phù hợp để dựa vào hơn. Tống Tử Hàm đã nghĩ về điều đó nhiều hơn một lần, nếu như thật sự không thể quyến rũ Nam Cung Hàn thì quyến rũ cậu ấy cũng được.
Nhưng mà tình hình hiện tại…
Cô ta hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Ánh Du rồi lại nhìn dáng vẻ ân cần của Lê Hiểu Vũ, ánh mắt lấp lóe rồi quay người đi về phía phòng làm việc của tổng giám đốc.
Tổng Tài Mua Được Cô Vợ NhỏTác giả: Tiểu ĐồngTruyện Ngôn TìnhChương 1: “Thưa ngài, cho tôi xin một tấm danh thiếp được không?” Diệp Ánh Du đứng ở phía sau người đàn ông và gọi một tiếng. Một giọng nói ngọt ngào vang lên, lập tức ánh mắt của mọi người đột nhiên đổ dồn vào Diệp Ánh Du, Nam Cung Hàn cũng theo giọng nói mà nhìn theo. Diệp Ánh Du mặc trên người một chiếc váy trắng, tóc dài xõa ngang vai, trên mặt mang theo nụ cười ngọt ngào, đôi mắt trong veo, trông cô đứng đắn mà trang nhã. Sau khi Nam Cung Hàn quay đầu lại, Diệp Ánh Du cũng theo ánh đèn nhấp nháy mà nhìn thấy rõ khuôn mặt của anh, đôi mắt anh sâu thẳm như bầu trời bao la đầy sao, dưới chiếc mũi cao là đôi môi mỏng mím chặt, anh chỉ im lặng ngồi ở đó, với điếu thuốc đang cháy dở kẹp giữa các ngón tay, ánh mắt lạnh nhạt của anh rơi vào cơ thể của Diệp Ánh Du, anh giống như một vị hoàng đế đang cúi xuống nhìn xuống cô. Diệp Ánh Du vẫn bình tĩnh nhìn Nam Cung Hàn, và hỏi lại anh: “Có được không?” Đây không phải là lần đầu tiên Nam Cung Hàn gặp một người phụ nữ chủ động bắt chuyện,… Chương 175:Sau khi ngẩn người chừng nửa tiếng một bàn tay đột nhiên xuất hiện trước đôi mắt mơ mơ màng màng của cô rồi lắc qua lắc lại. Diệp Ánh Du quay đầu nhìn không ngờ lại là Lê Hiểu Vũ.“Sao cô lại ở đây?” Cô ngạc nhiên hỏi, sắc mặt vẫn rất mệt mỏi.Lê Hiểu Vũ làm động tác ôm tim đau lòng nói: “Sao tôi không thể ở đây?Ánh Du không thích nhìn thấy tôi sao?”Diệp Ánh Du điều chỉnh lại sắc mặt lắc đầu nói: “Không có, tâm trạng tôi không tốt lắm nên anh đừng hiểu lầm.”Lê Hiểu Vũ còn chưa kịp nói chuyện, ở bên cạnh đã vang lên giọng nói ngọt ngào: “Cậu chủ Vũ, anh tới rồi.”Diệp Ánh Du nhíu mày, sao Tống Tử Hàm lại bu lại. Cô hơi ngước mắt lên thìnhìn thấy Tống Tử Hàm đang nháy mắt với Lê Hiểu Vũ lại Còn không để lại dấu vết cọ vào người Lê Hiểu Vũ…“Cậu chủ Vũ, tôi là Tử Hàm anh còn nhớ tôi không? Lần trước khi anh tới, tôi còn đưa cho anh…”Diệp Ánh Du không chịu được cắt ngang lời cô: “Làm ơn đi, chị Tống nếu như chị muốn đ*ng d*c thì hãy đến nơi khác đi.”Ánh mắt cô lạnh lẽo đột nhiên nói chuyện dọa Tống Tử Hàm sợ hãi. Cô ta kịp phản ứng Diệp Ánh Du đang nói gì thì sắc mặt đang cươi vui vẻ của cô ta trong nháy mắt trở nên cứng ngắc.Lê Hiểu Vũ quả quyết đứng cách xa cô ta cười hì hì xoay người nhìn Diệp Ánh Du nhíu mày nói: “Ánh Du, có phải là cô đang ghen không? Ha ha.” Anh ta có ấn tượng với người phụ nữ họ Tống này, bình thường còn có thể trêu đùa với cô ta hai câu. Nhưng bây giờ Ánh Du còn thú vị hơn cô ta nhiều.Diệp Ánh Du nhíu mày, cô rất không thích loại lời nói lắng lơ này vì vậy cô không đếm xỉa tới.Lê Hiểu Vũ lại không từ bỏ, anh ta lượn quanh hai bước đi tới đứng đối diện Diệp Ánh Du, cúi đầu nhìn về phía màn ảnh máy vi tính của cô: “Những thứ trên đó hấp dẫn như vậy sao? Vậy mà Ánh Du lại không thèm nhìn tôi.”Diệp Ánh Du lười nói nhiều với cậu ấy nên nói thắng: “Bây giờ tổng giám đốc của chúng tôi đang ở trong phòng làm việc.”Lê Hiểu Vũ nhún vai: “Tôi đến tìm cô nên đừng nhắc tới Hàn.”Tống Tử Hàm ở bên cạnh nhìn thấy hết tất cả suýt nữa cắn nát răng! Diệp Ánh Du không chỉ quyến rũ tổng giám đốc thậm chí còn quyến rũ cả cậu chủ Vũ, cô ta thật sự là không thể chịu đựng được!Trong phòng làm việc có lẽ những người khác chỉ coi Lê Hiểu Vũ là cậu chủ lớn đa tình, bình thường làm người cũng luôn cà lơ phất phơ. Nhưng mà một lần Tống Tử Hàm tình cờ biết được giá trị phía sau của cậu ấy tuyệt đối không đơn giản.So với tổng giám đốc lạnh lùng tàn nhãn thì cô ta lại cảm thấy có hứng thú với Lê Hiểu Vũ hơn, càng phù hợp để dựa vào hơn. Tống Tử Hàm đã nghĩ về điều đó nhiều hơn một lần, nếu như thật sự không thể quyến rũ Nam Cung Hàn thì quyến rũ cậu ấy cũng được.Nhưng mà tình hình hiện tại…Cô ta hung hăng trợn mắt nhìn Diệp Ánh Du rồi lại nhìn dáng vẻ ân cần của Lê Hiểu Vũ, ánh mắt lấp lóe rồi quay người đi về phía phòng làm việc của tổng giám đốc.