CHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu…
Chương 805
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 805Tuy nhiên, mặt cô ấy lại khóc đến mơ hồ.Cố Tịch Dao sững sờ, lễ phục trắng này của Phỉ Nhi, Bắc Minh Quân làm sao lột xuống từ trên người cô trong phòng thử đồ…Cố Tịch Dao chết cũng sẽ không quên…Mà khuôn mặt Phỉ Nhi, cô lại ấn tượng vô cùng sâu sắc…Cô gái ngồi trên xe lăn hôm đó trong trung tâm mua sắm chính là Phỉ Nhi đang đứng đây lúc này!“Quân…” Phỉ Nhi nghẹn ngào gọi.Bàn tay giữ lấy Cố Tịch Dao của Bắc Minh Quân, bỗng nhiên buông lỏng.Cố Tịch Dao cảm thấy tim như bị thứ gì đó hung hăng đập vào.Cô rũ mắt, nhìn bàn tay bỗng nhiên bị anh vứt bỏ.Cố Tịch Dao bừng tỉnh ——Thì ra muốn anh buông cô ra, thật ra không khó như vậy…Không cần cô cố hết sức giãy giụa, chỉ cần Phỉ Nhi khẽ gọi một tiếng ‘Quân’, anh đã chột dạ buông tay cô ra…“Phỉ Nhi.” Bắc Minh Quân bình tĩnh gọi một tiếng, giữa hàng mày lại tràn đầy ưu sầu.Nhìn đôi mắt rưng rưng của Phỉ Nhi, đại khái có thể đoán ra cô ấy ban nãy đã nhìn thấy điều gì.Mắt Phỉ Nhi lưng tròng, yên lặng nhìn Bắc Minh Quân, lại nhìn Cố Tịch Dao.Bỗng nhiên, không nói lời nào, nhanh chóng xông tới bên bồn rửa, mở vòi, dùng sức rửa đi lớp trang điểm còn lại trên mặt mình…Bộp bộp bộp ~Tiếng nước va vào nhau vang lên.Phỉ Nhi vỗ mạnh vào mặt mình, như muốn rửa sạch toàn bộ phấn son xấu xí lem luốc trên mặt.Phỉ Nhi vỗ rất mạnh.Đánh bộp bộp lên má, nghe tiếng khiến người ta đau lòng.Trong tiếng nước dường như còn xen lẫn tiếng rấm rức của Phỉ Nhi…Bắc Minh Quân trầm mặt, cuối cùng không nhẫn tâm, bước nhanh vào.Kéo Phỉ Nhi khỏi bồn rửa!“Phỉ Nhi, đừng như vậy!”Giây phút này, Phỉ Nhi sụp đổ!Nước làm ướt gò má cô ấy, đánh tan lớp phấn son bao phủ trên gương mặt, lộ ra vết sẹo chi chít…Giọt nước lăn dọc theo khuôn mặt chảy xuống, thấm ướt cổ áo.“Hu…Quân…” Phỉ Nhi cuối cùng không nhịn được nữa, nhào vào lòng Bắc Minh Quân, khóc to….Cố Tịch Dao đứng ở cửa nhà vệ sinh, nhìn họ, sắc mặt tái nhợt…Ai có thể nghĩ tới, cô gái cô vừa an ủi trong nhà vệ sinh, lại chính là vợ chưa cưới của Bắc Minh Quân?Cô bỗng nhiên cảm thấy cô và Phỉ Nhi rất buồn cười!Vì người họ thảo luận vừa rồi, lại là cùng một người đàn ông!Sống lưng Bắc Minh Quân có chút cứng ngắc, để Phỉ Nhi lên tiếng gào khóc, lại không biết nên dùng lời gì để an ủi.
Chương 805
Tuy nhiên, mặt cô ấy lại khóc đến mơ hồ.
Cố Tịch Dao sững sờ, lễ phục trắng này của Phỉ Nhi, Bắc Minh Quân làm sao lột xuống từ trên người cô trong phòng thử đồ…Cố Tịch Dao chết cũng sẽ không quên…
Mà khuôn mặt Phỉ Nhi, cô lại ấn tượng vô cùng sâu sắc…
Cô gái ngồi trên xe lăn hôm đó trong trung tâm mua sắm chính là Phỉ Nhi đang đứng đây lúc này!
“Quân…” Phỉ Nhi nghẹn ngào gọi.
Bàn tay giữ lấy Cố Tịch Dao của Bắc Minh Quân, bỗng nhiên buông lỏng.
Cố Tịch Dao cảm thấy tim như bị thứ gì đó hung hăng đập vào.
Cô rũ mắt, nhìn bàn tay bỗng nhiên bị anh vứt bỏ.
Cố Tịch Dao bừng tỉnh ——
Thì ra muốn anh buông cô ra, thật ra không khó như vậy…
Không cần cô cố hết sức giãy giụa, chỉ cần Phỉ Nhi khẽ gọi một tiếng ‘Quân’, anh đã chột dạ buông tay cô ra…
“Phỉ Nhi.” Bắc Minh Quân bình tĩnh gọi một tiếng, giữa hàng mày lại tràn đầy ưu sầu.
Nhìn đôi mắt rưng rưng của Phỉ Nhi, đại khái có thể đoán ra cô ấy ban nãy đã nhìn thấy điều gì.
Mắt Phỉ Nhi lưng tròng, yên lặng nhìn Bắc Minh Quân, lại nhìn Cố Tịch Dao.
Bỗng nhiên, không nói lời nào, nhanh chóng xông tới bên bồn rửa, mở vòi, dùng sức rửa đi lớp trang điểm còn lại trên mặt mình…
Bộp bộp bộp ~
Tiếng nước va vào nhau vang lên.
Phỉ Nhi vỗ mạnh vào mặt mình, như muốn rửa sạch toàn bộ phấn son xấu xí lem luốc trên mặt.
Phỉ Nhi vỗ rất mạnh.
Đánh bộp bộp lên má, nghe tiếng khiến người ta đau lòng.
Trong tiếng nước dường như còn xen lẫn tiếng rấm rức của Phỉ Nhi…
Bắc Minh Quân trầm mặt, cuối cùng không nhẫn tâm, bước nhanh vào.
Kéo Phỉ Nhi khỏi bồn rửa!
“Phỉ Nhi, đừng như vậy!”
Giây phút này, Phỉ Nhi sụp đổ!
Nước làm ướt gò má cô ấy, đánh tan lớp phấn son bao phủ trên gương mặt, lộ ra vết sẹo chi chít…
Giọt nước lăn dọc theo khuôn mặt chảy xuống, thấm ướt cổ áo.
“Hu…Quân…” Phỉ Nhi cuối cùng không nhịn được nữa, nhào vào lòng Bắc Minh Quân, khóc to….
Cố Tịch Dao đứng ở cửa nhà vệ sinh, nhìn họ, sắc mặt tái nhợt…
Ai có thể nghĩ tới, cô gái cô vừa an ủi trong nhà vệ sinh, lại chính là vợ chưa cưới của Bắc Minh Quân?
Cô bỗng nhiên cảm thấy cô và Phỉ Nhi rất buồn cười!
Vì người họ thảo luận vừa rồi, lại là cùng một người đàn ông!
Sống lưng Bắc Minh Quân có chút cứng ngắc, để Phỉ Nhi lên tiếng gào khóc, lại không biết nên dùng lời gì để an ủi.
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 805Tuy nhiên, mặt cô ấy lại khóc đến mơ hồ.Cố Tịch Dao sững sờ, lễ phục trắng này của Phỉ Nhi, Bắc Minh Quân làm sao lột xuống từ trên người cô trong phòng thử đồ…Cố Tịch Dao chết cũng sẽ không quên…Mà khuôn mặt Phỉ Nhi, cô lại ấn tượng vô cùng sâu sắc…Cô gái ngồi trên xe lăn hôm đó trong trung tâm mua sắm chính là Phỉ Nhi đang đứng đây lúc này!“Quân…” Phỉ Nhi nghẹn ngào gọi.Bàn tay giữ lấy Cố Tịch Dao của Bắc Minh Quân, bỗng nhiên buông lỏng.Cố Tịch Dao cảm thấy tim như bị thứ gì đó hung hăng đập vào.Cô rũ mắt, nhìn bàn tay bỗng nhiên bị anh vứt bỏ.Cố Tịch Dao bừng tỉnh ——Thì ra muốn anh buông cô ra, thật ra không khó như vậy…Không cần cô cố hết sức giãy giụa, chỉ cần Phỉ Nhi khẽ gọi một tiếng ‘Quân’, anh đã chột dạ buông tay cô ra…“Phỉ Nhi.” Bắc Minh Quân bình tĩnh gọi một tiếng, giữa hàng mày lại tràn đầy ưu sầu.Nhìn đôi mắt rưng rưng của Phỉ Nhi, đại khái có thể đoán ra cô ấy ban nãy đã nhìn thấy điều gì.Mắt Phỉ Nhi lưng tròng, yên lặng nhìn Bắc Minh Quân, lại nhìn Cố Tịch Dao.Bỗng nhiên, không nói lời nào, nhanh chóng xông tới bên bồn rửa, mở vòi, dùng sức rửa đi lớp trang điểm còn lại trên mặt mình…Bộp bộp bộp ~Tiếng nước va vào nhau vang lên.Phỉ Nhi vỗ mạnh vào mặt mình, như muốn rửa sạch toàn bộ phấn son xấu xí lem luốc trên mặt.Phỉ Nhi vỗ rất mạnh.Đánh bộp bộp lên má, nghe tiếng khiến người ta đau lòng.Trong tiếng nước dường như còn xen lẫn tiếng rấm rức của Phỉ Nhi…Bắc Minh Quân trầm mặt, cuối cùng không nhẫn tâm, bước nhanh vào.Kéo Phỉ Nhi khỏi bồn rửa!“Phỉ Nhi, đừng như vậy!”Giây phút này, Phỉ Nhi sụp đổ!Nước làm ướt gò má cô ấy, đánh tan lớp phấn son bao phủ trên gương mặt, lộ ra vết sẹo chi chít…Giọt nước lăn dọc theo khuôn mặt chảy xuống, thấm ướt cổ áo.“Hu…Quân…” Phỉ Nhi cuối cùng không nhịn được nữa, nhào vào lòng Bắc Minh Quân, khóc to….Cố Tịch Dao đứng ở cửa nhà vệ sinh, nhìn họ, sắc mặt tái nhợt…Ai có thể nghĩ tới, cô gái cô vừa an ủi trong nhà vệ sinh, lại chính là vợ chưa cưới của Bắc Minh Quân?Cô bỗng nhiên cảm thấy cô và Phỉ Nhi rất buồn cười!Vì người họ thảo luận vừa rồi, lại là cùng một người đàn ông!Sống lưng Bắc Minh Quân có chút cứng ngắc, để Phỉ Nhi lên tiếng gào khóc, lại không biết nên dùng lời gì để an ủi.