CHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu…
Chương 852
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 852Anh không muốn để cho cô chạy mất, anh không muốn một mình ngây ngốc ở thành phố A để chờ đợi cô, anh càng không muốn một mình ngủ trên chiếc giường lớn, có vô số đêm anh mất ngủ đến bình minh…Anh thậm chí còn đến Sabah vì cô!Anh đã từng thề, chỉ cần là người phụ nữ Dư Như Khiết đó có ở đâu thì cả đời này anh đều sẽ không đặt chân đến nơi đó, nhưng mà anh lại đến.Đồng thời, giờ phút này anh đang đứng trên mảnh đất Sabah.Nhưng mà cô lại thật sự cho rằng anh đến đây là vì công trình Ánh sao?Còn cô thì sao, cô lại lo lắng cho chiếc vòng cổ kim cương của người phụ nữ đó còn hơn là lo lắng cho anh…Anh nuốt một ngụm nước bọt, duỗi ngón tay thon dài ra nâng khuôn mặt của cô lên, bình tĩnh mà nhìn cô, hít sâu một hơi, thấp giọng hỏi.“Em muốn con, tôi có thể cho em, nhưng tôi hỏi em một lần cuối cùng.” Giọng nói của anh hơi dừng lại một chút, bỗng nhiên lại hơi khàn khàn: “Em có từng yêu tôi không?”Em có từng yêu tôi không?Vào cái ngày mà anh tặng hoa cho cô, vào cái đêm mà anh mời cô đến nghe buổi hòa nhạc dương cầm Depp Myers với anh, anh cũng đã từng hỏi cô vấn đề này.Mà câu hỏi này đã từng là câu hỏi cô không ngừng hỏi anh vào hai năm trước.Bây giờ đổi ngược lại, lại trở thành anh hỏi cô.“Kể từ bao giờ mà cậu hai Bắc Minh cao cao tại thượng lại cảm thấy có hứng thú đối với chữ yêu này vậy?” Cô nở nụ cười chua xót: “Không phải là anh rất khinh thường sao? Bây giờ anh lại hỏi câu hỏi mà ngay cả chính mình cũng rất xem thường.”Bàn tay anh siết chặt lại, hơi nhíu mày: “Cứ coi như là tôi đang xem thường bản thân mình đi. Trả lời tôi…”Sắc mặt của cô tái nhợt, nghiêm túc nhìn anh, đôi mắt đảo qua lông mày của anh, đôi mắt của anh, sống mũi của anh, đôi môi của anh, tất cả mọi thứ của anh, cuối cùng rốt cuộc cũng mỉm cười mà trả lời.“Tôi đã từng yêu anh!”Ánh mắt của anh bỗng nhiên phát sáng.Có tiếng động ầm ầm vang lên trong đầu, trong nháy mắt pháo hoa nở rộ, tràn đầy màu sắc.Sau đó, lời nói của cô xoay chuyển: “Nhưng đó là chuyện của trước kia… Kể từ giây phút mà anh xúc phạm tôi trước tòa vào hai năm trước, bắt đầu từ một giây không từ thủ đoạn mà cướp đi Dương Dương, tôi liền cảm thấy tuyệt vọng đối với anh. Cho nên Bắc Minh Quân, tôi không còn yêu anh nữa, một chút cũng không thể nào yêu lại anh, anh có nghe rõ không?”Ánh mắt của anh lập tức ảm đạm.Pháo hoa vừa mới cháy lên ở trong đầu cũng liền biến mất trong chớp mắt…Rốt cuộc anh cũng đã hiểu cái gì gọi là một giây trước là thiên đường, một giây sau là địa ngục.“Hai năm trước, tôi thật sự đã tổn thương em như vậy à?” Anh khàn giọng.Khi ấy, sự lừa gạt của cô, sự phản bội của cô, làm sao có thể khiến anh không bị tổn thương?Nhưng có phải là anh đã dùng sai cách trả thù không? Hay là lúc đó anh căn bản cũng không biết hóa ra mình lại quan tâm đến cô như thế?
Chương 852
Anh không muốn để cho cô chạy mất, anh không muốn một mình ngây ngốc ở thành phố A để chờ đợi cô, anh càng không muốn một mình ngủ trên chiếc giường lớn, có vô số đêm anh mất ngủ đến bình minh…
Anh thậm chí còn đến Sabah vì cô!
Anh đã từng thề, chỉ cần là người phụ nữ Dư Như Khiết đó có ở đâu thì cả đời này anh đều sẽ không đặt chân đến nơi đó, nhưng mà anh lại đến.
Đồng thời, giờ phút này anh đang đứng trên mảnh đất Sabah.
Nhưng mà cô lại thật sự cho rằng anh đến đây là vì công trình Ánh sao?
Còn cô thì sao, cô lại lo lắng cho chiếc vòng cổ kim cương của người phụ nữ đó còn hơn là lo lắng cho anh…
Anh nuốt một ngụm nước bọt, duỗi ngón tay thon dài ra nâng khuôn mặt của cô lên, bình tĩnh mà nhìn cô, hít sâu một hơi, thấp giọng hỏi.
“Em muốn con, tôi có thể cho em, nhưng tôi hỏi em một lần cuối cùng.” Giọng nói của anh hơi dừng lại một chút, bỗng nhiên lại hơi khàn khàn: “Em có từng yêu tôi không?”
Em có từng yêu tôi không?
Vào cái ngày mà anh tặng hoa cho cô, vào cái đêm mà anh mời cô đến nghe buổi hòa nhạc dương cầm Depp Myers với anh, anh cũng đã từng hỏi cô vấn đề này.
Mà câu hỏi này đã từng là câu hỏi cô không ngừng hỏi anh vào hai năm trước.
Bây giờ đổi ngược lại, lại trở thành anh hỏi cô.
“Kể từ bao giờ mà cậu hai Bắc Minh cao cao tại thượng lại cảm thấy có hứng thú đối với chữ yêu này vậy?” Cô nở nụ cười chua xót: “Không phải là anh rất khinh thường sao? Bây giờ anh lại hỏi câu hỏi mà ngay cả chính mình cũng rất xem thường.”
Bàn tay anh siết chặt lại, hơi nhíu mày: “Cứ coi như là tôi đang xem thường bản thân mình đi. Trả lời tôi…”
Sắc mặt của cô tái nhợt, nghiêm túc nhìn anh, đôi mắt đảo qua lông mày của anh, đôi mắt của anh, sống mũi của anh, đôi môi của anh, tất cả mọi thứ của anh, cuối cùng rốt cuộc cũng mỉm cười mà trả lời.
“Tôi đã từng yêu anh!”
Ánh mắt của anh bỗng nhiên phát sáng.
Có tiếng động ầm ầm vang lên trong đầu, trong nháy mắt pháo hoa nở rộ, tràn đầy màu sắc.
Sau đó, lời nói của cô xoay chuyển: “Nhưng đó là chuyện của trước kia… Kể từ giây phút mà anh xúc phạm tôi trước tòa vào hai năm trước, bắt đầu từ một giây không từ thủ đoạn mà cướp đi Dương Dương, tôi liền cảm thấy tuyệt vọng đối với anh. Cho nên Bắc Minh Quân, tôi không còn yêu anh nữa, một chút cũng không thể nào yêu lại anh, anh có nghe rõ không?”
Ánh mắt của anh lập tức ảm đạm.
Pháo hoa vừa mới cháy lên ở trong đầu cũng liền biến mất trong chớp mắt…
Rốt cuộc anh cũng đã hiểu cái gì gọi là một giây trước là thiên đường, một giây sau là địa ngục.
“Hai năm trước, tôi thật sự đã tổn thương em như vậy à?” Anh khàn giọng.
Khi ấy, sự lừa gạt của cô, sự phản bội của cô, làm sao có thể khiến anh không bị tổn thương?
Nhưng có phải là anh đã dùng sai cách trả thù không? Hay là lúc đó anh căn bản cũng không biết hóa ra mình lại quan tâm đến cô như thế?
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 852Anh không muốn để cho cô chạy mất, anh không muốn một mình ngây ngốc ở thành phố A để chờ đợi cô, anh càng không muốn một mình ngủ trên chiếc giường lớn, có vô số đêm anh mất ngủ đến bình minh…Anh thậm chí còn đến Sabah vì cô!Anh đã từng thề, chỉ cần là người phụ nữ Dư Như Khiết đó có ở đâu thì cả đời này anh đều sẽ không đặt chân đến nơi đó, nhưng mà anh lại đến.Đồng thời, giờ phút này anh đang đứng trên mảnh đất Sabah.Nhưng mà cô lại thật sự cho rằng anh đến đây là vì công trình Ánh sao?Còn cô thì sao, cô lại lo lắng cho chiếc vòng cổ kim cương của người phụ nữ đó còn hơn là lo lắng cho anh…Anh nuốt một ngụm nước bọt, duỗi ngón tay thon dài ra nâng khuôn mặt của cô lên, bình tĩnh mà nhìn cô, hít sâu một hơi, thấp giọng hỏi.“Em muốn con, tôi có thể cho em, nhưng tôi hỏi em một lần cuối cùng.” Giọng nói của anh hơi dừng lại một chút, bỗng nhiên lại hơi khàn khàn: “Em có từng yêu tôi không?”Em có từng yêu tôi không?Vào cái ngày mà anh tặng hoa cho cô, vào cái đêm mà anh mời cô đến nghe buổi hòa nhạc dương cầm Depp Myers với anh, anh cũng đã từng hỏi cô vấn đề này.Mà câu hỏi này đã từng là câu hỏi cô không ngừng hỏi anh vào hai năm trước.Bây giờ đổi ngược lại, lại trở thành anh hỏi cô.“Kể từ bao giờ mà cậu hai Bắc Minh cao cao tại thượng lại cảm thấy có hứng thú đối với chữ yêu này vậy?” Cô nở nụ cười chua xót: “Không phải là anh rất khinh thường sao? Bây giờ anh lại hỏi câu hỏi mà ngay cả chính mình cũng rất xem thường.”Bàn tay anh siết chặt lại, hơi nhíu mày: “Cứ coi như là tôi đang xem thường bản thân mình đi. Trả lời tôi…”Sắc mặt của cô tái nhợt, nghiêm túc nhìn anh, đôi mắt đảo qua lông mày của anh, đôi mắt của anh, sống mũi của anh, đôi môi của anh, tất cả mọi thứ của anh, cuối cùng rốt cuộc cũng mỉm cười mà trả lời.“Tôi đã từng yêu anh!”Ánh mắt của anh bỗng nhiên phát sáng.Có tiếng động ầm ầm vang lên trong đầu, trong nháy mắt pháo hoa nở rộ, tràn đầy màu sắc.Sau đó, lời nói của cô xoay chuyển: “Nhưng đó là chuyện của trước kia… Kể từ giây phút mà anh xúc phạm tôi trước tòa vào hai năm trước, bắt đầu từ một giây không từ thủ đoạn mà cướp đi Dương Dương, tôi liền cảm thấy tuyệt vọng đối với anh. Cho nên Bắc Minh Quân, tôi không còn yêu anh nữa, một chút cũng không thể nào yêu lại anh, anh có nghe rõ không?”Ánh mắt của anh lập tức ảm đạm.Pháo hoa vừa mới cháy lên ở trong đầu cũng liền biến mất trong chớp mắt…Rốt cuộc anh cũng đã hiểu cái gì gọi là một giây trước là thiên đường, một giây sau là địa ngục.“Hai năm trước, tôi thật sự đã tổn thương em như vậy à?” Anh khàn giọng.Khi ấy, sự lừa gạt của cô, sự phản bội của cô, làm sao có thể khiến anh không bị tổn thương?Nhưng có phải là anh đã dùng sai cách trả thù không? Hay là lúc đó anh căn bản cũng không biết hóa ra mình lại quan tâm đến cô như thế?