CHƯƠNG 1 “Coi tao chơi vợ mày như thế nào không?” Vương Bác Thần vừa kiểm duyệt xong ba trăm ngàn đại quân ở biên giới thì nhận được một cuộc video call, đối diện là một thanh niên để trần nửa người trên, nở nụ cười vô cùng kinh tởm và ngang ngược. Không khỏi nhíu mày: “Bị bệnh à?” Trong video. Người thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười b**n th** nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy…
Chương 1222
Thần Chủ Ở RểTác giả: Đạp Phá Vô SongTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 “Coi tao chơi vợ mày như thế nào không?” Vương Bác Thần vừa kiểm duyệt xong ba trăm ngàn đại quân ở biên giới thì nhận được một cuộc video call, đối diện là một thanh niên để trần nửa người trên, nở nụ cười vô cùng kinh tởm và ngang ngược. Không khỏi nhíu mày: “Bị bệnh à?” Trong video. Người thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười b**n th** nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy… CHƯƠNG 1222Anh có biết vừa rồi xảy ra thiên biến, huyết vân bao trùm, sấm sét rền vang, trời giống như phá ra hay không.Vương Bác Thần thầm sửng sốt trong lòng, lẽ nào do Tháp linh gây ra?Xuất hiện thiên biến như này, e là sẽ có người nhanh chóng tới đây, phải rời khỏi nơi này trước mới được.Vương Bác Thần nhanh chóng dặn dò: “Dẫn các anh em nhanh chóng rời đi, thanh trừ mọi dấu vết.”Nhạc Ẩn Long lập tức đi luôn.Ông Tháp truyền âm nói: “Tên thuộc hạ này của cậu có chút tà môn, tôi cảm thấy hình như trước kia đã từng gặp.”Hửm?Vương Bác Thần sững người, anh biết tính cách của Nhạc Ẩn Long gian tà, rất khó mài dũa.Nhưng anh và Nhạc Ẩn Long là anh em sinh tử nhiều năm, đương nhiên sẽ không nghi ngờ Nhạc Ẩn Long có tâm tư gì khác.“Có ý gì?”“Tôi cảm thấy trước khi tôi mất đi ký ức tôi chắc biết cậu ta, nhưng không nhớ ra được, cũng có thể là tôi nhớ nhầm.”Vương Bác Thần thầm ghi nhớ lời của Tháp linh.Nếu điều ông ta nói là thật, vậy ở thời đại mà trước khi ông ta không có mất đi ký ức, đã cách bây giờ nhất định vô cùng lâu.Nếu thật sự biết Nhạc Ẩn Long, vậy chứng tỏ cái gì?Nhạc Ẩn Long là chuyển thế của ai đó?Có điều với sự hiểu biết của anh về Nhạc Ẩn Long, tuy tên nhóc đó như yêu như tà, cà nhơ cà phất, nhưng trong lòng cậu ta cũng có một giới hạn.Mặc kệ như nào, Nhạc Ẩn Long cũng là anh em sinh tử của anh, nếu thật sự xảy ra chuyện gì đó, người làm anh như anh cũng sẽ giúp cậu ta giải quyết.Mọi người nhanh chóng rời khỏi Phật Quốc.Thấy tay áo trống không đó của Nhạc Ẩn Long, trong lòng Vương Bác Thần cực kỳ khó chịu.Nếu cánh tay bị đứt vẫn còn, anh còn có cách nối lại.Nhưng cánh tay bị đứt đã mất rồi.Anh truyền âm hỏi Tháp linh có cách gì không, ông Tháp rất không quan tâm mà nói tới Thần Cảnh đương nhiên có thể tái sinh cánh tay bị đứt, đâu phải là chuyện gì to tát.Lại là Thần Cảnh!Trong lòng Vương Bác Thần rung mạnh.Vừa rồi Tháp linh nói Thần Cảnh là đường phân giới, bây giờ lại nói Thần Cảnh có thể tái sinh cánh tay bị đứt.Thần Cảnh rốt cuộc đại biểu cho cái gì?Đề xuống suy nghĩ trong lòng, Vương Bác Thần vỗ vai của Nhạc Ẩn Long: “Nhạc, sau này tôi sẽ khiến cánh tay này của cậu mọc lại. Chúng ta phải nghĩ mọi cách đột phá đến Thần Cảnh, tuy tôi cũng không biết Thần Cảnh là cảnh giới gì. Nhưng tới Thần Cảnh thì có thể tái sinh cánh tay bị đứt.”
CHƯƠNG 1222
Anh có biết vừa rồi xảy ra thiên biến, huyết vân bao trùm, sấm sét rền vang, trời giống như phá ra hay không.
Vương Bác Thần thầm sửng sốt trong lòng, lẽ nào do Tháp linh gây ra?
Xuất hiện thiên biến như này, e là sẽ có người nhanh chóng tới đây, phải rời khỏi nơi này trước mới được.
Vương Bác Thần nhanh chóng dặn dò: “Dẫn các anh em nhanh chóng rời đi, thanh trừ mọi dấu vết.”
Nhạc Ẩn Long lập tức đi luôn.
Ông Tháp truyền âm nói: “Tên thuộc hạ này của cậu có chút tà môn, tôi cảm thấy hình như trước kia đã từng gặp.”
Hửm?
Vương Bác Thần sững người, anh biết tính cách của Nhạc Ẩn Long gian tà, rất khó mài dũa.
Nhưng anh và Nhạc Ẩn Long là anh em sinh tử nhiều năm, đương nhiên sẽ không nghi ngờ Nhạc Ẩn Long có tâm tư gì khác.
“Có ý gì?”
“Tôi cảm thấy trước khi tôi mất đi ký ức tôi chắc biết cậu ta, nhưng không nhớ ra được, cũng có thể là tôi nhớ nhầm.”
Vương Bác Thần thầm ghi nhớ lời của Tháp linh.
Nếu điều ông ta nói là thật, vậy ở thời đại mà trước khi ông ta không có mất đi ký ức, đã cách bây giờ nhất định vô cùng lâu.
Nếu thật sự biết Nhạc Ẩn Long, vậy chứng tỏ cái gì?
Nhạc Ẩn Long là chuyển thế của ai đó?
Có điều với sự hiểu biết của anh về Nhạc Ẩn Long, tuy tên nhóc đó như yêu như tà, cà nhơ cà phất, nhưng trong lòng cậu ta cũng có một giới hạn.
Mặc kệ như nào, Nhạc Ẩn Long cũng là anh em sinh tử của anh, nếu thật sự xảy ra chuyện gì đó, người làm anh như anh cũng sẽ giúp cậu ta giải quyết.
Mọi người nhanh chóng rời khỏi Phật Quốc.
Thấy tay áo trống không đó của Nhạc Ẩn Long, trong lòng Vương Bác Thần cực kỳ khó chịu.
Nếu cánh tay bị đứt vẫn còn, anh còn có cách nối lại.
Nhưng cánh tay bị đứt đã mất rồi.
Anh truyền âm hỏi Tháp linh có cách gì không, ông Tháp rất không quan tâm mà nói tới Thần Cảnh đương nhiên có thể tái sinh cánh tay bị đứt, đâu phải là chuyện gì to tát.
Lại là Thần Cảnh!
Trong lòng Vương Bác Thần rung mạnh.
Vừa rồi Tháp linh nói Thần Cảnh là đường phân giới, bây giờ lại nói Thần Cảnh có thể tái sinh cánh tay bị đứt.
Thần Cảnh rốt cuộc đại biểu cho cái gì?
Đề xuống suy nghĩ trong lòng, Vương Bác Thần vỗ vai của Nhạc Ẩn Long: “Nhạc, sau này tôi sẽ khiến cánh tay này của cậu mọc lại. Chúng ta phải nghĩ mọi cách đột phá đến Thần Cảnh, tuy tôi cũng không biết Thần Cảnh là cảnh giới gì. Nhưng tới Thần Cảnh thì có thể tái sinh cánh tay bị đứt.”
Thần Chủ Ở RểTác giả: Đạp Phá Vô SongTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 “Coi tao chơi vợ mày như thế nào không?” Vương Bác Thần vừa kiểm duyệt xong ba trăm ngàn đại quân ở biên giới thì nhận được một cuộc video call, đối diện là một thanh niên để trần nửa người trên, nở nụ cười vô cùng kinh tởm và ngang ngược. Không khỏi nhíu mày: “Bị bệnh à?” Trong video. Người thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười b**n th** nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm…” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy… CHƯƠNG 1222Anh có biết vừa rồi xảy ra thiên biến, huyết vân bao trùm, sấm sét rền vang, trời giống như phá ra hay không.Vương Bác Thần thầm sửng sốt trong lòng, lẽ nào do Tháp linh gây ra?Xuất hiện thiên biến như này, e là sẽ có người nhanh chóng tới đây, phải rời khỏi nơi này trước mới được.Vương Bác Thần nhanh chóng dặn dò: “Dẫn các anh em nhanh chóng rời đi, thanh trừ mọi dấu vết.”Nhạc Ẩn Long lập tức đi luôn.Ông Tháp truyền âm nói: “Tên thuộc hạ này của cậu có chút tà môn, tôi cảm thấy hình như trước kia đã từng gặp.”Hửm?Vương Bác Thần sững người, anh biết tính cách của Nhạc Ẩn Long gian tà, rất khó mài dũa.Nhưng anh và Nhạc Ẩn Long là anh em sinh tử nhiều năm, đương nhiên sẽ không nghi ngờ Nhạc Ẩn Long có tâm tư gì khác.“Có ý gì?”“Tôi cảm thấy trước khi tôi mất đi ký ức tôi chắc biết cậu ta, nhưng không nhớ ra được, cũng có thể là tôi nhớ nhầm.”Vương Bác Thần thầm ghi nhớ lời của Tháp linh.Nếu điều ông ta nói là thật, vậy ở thời đại mà trước khi ông ta không có mất đi ký ức, đã cách bây giờ nhất định vô cùng lâu.Nếu thật sự biết Nhạc Ẩn Long, vậy chứng tỏ cái gì?Nhạc Ẩn Long là chuyển thế của ai đó?Có điều với sự hiểu biết của anh về Nhạc Ẩn Long, tuy tên nhóc đó như yêu như tà, cà nhơ cà phất, nhưng trong lòng cậu ta cũng có một giới hạn.Mặc kệ như nào, Nhạc Ẩn Long cũng là anh em sinh tử của anh, nếu thật sự xảy ra chuyện gì đó, người làm anh như anh cũng sẽ giúp cậu ta giải quyết.Mọi người nhanh chóng rời khỏi Phật Quốc.Thấy tay áo trống không đó của Nhạc Ẩn Long, trong lòng Vương Bác Thần cực kỳ khó chịu.Nếu cánh tay bị đứt vẫn còn, anh còn có cách nối lại.Nhưng cánh tay bị đứt đã mất rồi.Anh truyền âm hỏi Tháp linh có cách gì không, ông Tháp rất không quan tâm mà nói tới Thần Cảnh đương nhiên có thể tái sinh cánh tay bị đứt, đâu phải là chuyện gì to tát.Lại là Thần Cảnh!Trong lòng Vương Bác Thần rung mạnh.Vừa rồi Tháp linh nói Thần Cảnh là đường phân giới, bây giờ lại nói Thần Cảnh có thể tái sinh cánh tay bị đứt.Thần Cảnh rốt cuộc đại biểu cho cái gì?Đề xuống suy nghĩ trong lòng, Vương Bác Thần vỗ vai của Nhạc Ẩn Long: “Nhạc, sau này tôi sẽ khiến cánh tay này của cậu mọc lại. Chúng ta phải nghĩ mọi cách đột phá đến Thần Cảnh, tuy tôi cũng không biết Thần Cảnh là cảnh giới gì. Nhưng tới Thần Cảnh thì có thể tái sinh cánh tay bị đứt.”