Tác giả:

CHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu…

Chương 1863

Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 1863Cố Tịch Dao theo bước nhảy nói: “Đây chẳng qua là không muốn khiến con trai thất vọng thôi.”Bắc Minh Quân cảm thấy có hơi bất ngờ, anh mỉm cười cảm thấy có hơi thất bại: “Không ngờ sẽ là Trình Trình.”Không thể phủ nhận, Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao phối hợp nhảy quả thật rất đáng để tán thưởng.Nam đẹp trai, nữ xinh đẹp. Khi nhảy mang theo làn gió mới cho toàn trường.Rất nhanh, hai người bọn họ nhảy hết một bài, toàn trường lại là một tràng vỗ tay nhiệt liệt.“Quân, Dao, hai đứa nhảy thật sự rất tuyệt.” Mạc Cẩm Thành nhìn thấy Cố Tịch Dao đến rồi, trong lòng đặc biệt vui mừng.Ông ta cười ha hả đi đến trước mặt bọn họ, cầm ba ly nho trắng trong khay của người phục vụ, đưa cho bọn họ.Cố Tịch Dao mỉm cười gật đầu với Mạc Cẩm Thành: “Cảm ơn ba nuôi.”Bắc Minh Quân cầm lấy một ly: “Cầm ly rượu này để tôi nói gì đó, vậy thì chúc hai tập đoàn chúng ta hợp tác thuận lợi.”Ba người khẽ cụng ly.Lúc này, Tô Ánh Uyển cầm một ly rượu đi đến bên cạnh Cố Tịch Dao, cô ta cũng không phụ nhận điểm sáng của bữa tiệc hôm nay đều ở trên người Cố Tịch Dao rồi.“Dao, từ sau chuyện đó, chúng ta luôn không có gặp mặt. Có điều tôi lại có thể thường thường thấy cô trên báo. Đương nhiên nhiều nhất vẫn là bản giải trí.”Cố Tịch Dao xoay người nhìn, hóa ra là Tô Ánh Uyển, trước đây bọn họ đã luôn đối đầu rồi.Có điều bây giờ, cô cảm thấy không cần thiết nữa. Theo cô thấy, giữa bọn họ đã không cùng một đẳng cấp nữa rồi.Thấy Tô Ánh Uyển mang theo nụ cười giả tạo, Cố Tịch Dao cũng vẫn mỉm cười: “Phải, có một khoảng thời gian không gặp rồi. Cảm ơn cô còn chú ý đến tôi. Nhưng tôi lại không tìm thấy một chút tin tức nào của cô cả, thật sự xin lỗi, tôi không biết cô bây giờ đang làm gì.”Mặt mày của Tô Ánh Uyển bỗng hơi cứng lại, sau đó cười nói: “Người nổi tiếng như chúng tôi, bình thường đều rất chú ý tránh né nhóm chó săn. Hơn nữa khoảng thời gian gần đây tôi ở nước ngoài để bàn bạc chuyện hợp tác với nhà sản xuất. Mãi đến hôm kia mới trở về.”Nói đến đây, cô ta liếc nhìn Bắc Minh Quân, sau đó rất quan tâm nói: “Trước đây cô không phải thay Quân bào chữa hay sao, sao về sau lại đối đầu với anh ấy rồi? Vốn dĩ tôi còn lo lắng hai người sau này không muốn gặp mặt nữa, nhưng hôm nay tôi thấy, cuối cùng có thể yên tâm rồi.”***Cuộc đối thoại giữa Cố Tịch Dao và Tô Ánh Uyển, Bắc Minh Quân đều nghe thấy, anh không khỏi hơi nhíu mày.Quay đầu lạnh lùng nhìn Tô Ánh Uyển nói: “Tôi cảm thấy cô bây giờ nên sớm rời khỏi giới giải trí đi, bây giờ sao càng lúc càng lắm chuyện rồi.”Tô Ánh Uyển bị câu nói lạnh của Bắc Minh Thiên mà mặt mày có hơi ngại ngùng, sau đó cô ta lại thay bằng nụ cười: “Quân, thật ra em không có ý gì khác, chẳng qua chỉ xuất phát từ sự quan tâm của một người bạn mà thôi. Nếu anh đã không muốn nghe, em có thể không tiếp tục nhắc đến chuyện này nữa.”“Vậy là tốt nhất. Tôi không hy vọng vì những chuyện này đến cuối cùng chúng ta ngay cả làm bạn cũng không được nữa.”Bắc Minh Quân nói xong, thấy mọi người ở đây đã theo điệu nhạc mà bắt đầu khiêu vũ rồi.Anh nắm tay của Cố Tịch Dao: “Bầu không khí ở đây tôi cảm thấy không tốt lắm.” Nói rồi, vòng qua Tô Ánh Uyển, dẫn Cố Tịch Dao đi ra khỏi hội trường.

Chương 1863

Cố Tịch Dao theo bước nhảy nói: “Đây chẳng qua là không muốn khiến con trai thất vọng thôi.”

Bắc Minh Quân cảm thấy có hơi bất ngờ, anh mỉm cười cảm thấy có hơi thất bại: “Không ngờ sẽ là Trình Trình.”

Không thể phủ nhận, Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao phối hợp nhảy quả thật rất đáng để tán thưởng.

Nam đẹp trai, nữ xinh đẹp. Khi nhảy mang theo làn gió mới cho toàn trường.

Rất nhanh, hai người bọn họ nhảy hết một bài, toàn trường lại là một tràng vỗ tay nhiệt liệt.

“Quân, Dao, hai đứa nhảy thật sự rất tuyệt.” Mạc Cẩm Thành nhìn thấy Cố Tịch Dao đến rồi, trong lòng đặc biệt vui mừng.

Ông ta cười ha hả đi đến trước mặt bọn họ, cầm ba ly nho trắng trong khay của người phục vụ, đưa cho bọn họ.

Cố Tịch Dao mỉm cười gật đầu với Mạc Cẩm Thành: “Cảm ơn ba nuôi.”

Bắc Minh Quân cầm lấy một ly: “Cầm ly rượu này để tôi nói gì đó, vậy thì chúc hai tập đoàn chúng ta hợp tác thuận lợi.”

Ba người khẽ cụng ly.

Lúc này, Tô Ánh Uyển cầm một ly rượu đi đến bên cạnh Cố Tịch Dao, cô ta cũng không phụ nhận điểm sáng của bữa tiệc hôm nay đều ở trên người Cố Tịch Dao rồi.

“Dao, từ sau chuyện đó, chúng ta luôn không có gặp mặt. Có điều tôi lại có thể thường thường thấy cô trên báo. Đương nhiên nhiều nhất vẫn là bản giải trí.”

Cố Tịch Dao xoay người nhìn, hóa ra là Tô Ánh Uyển, trước đây bọn họ đã luôn đối đầu rồi.

Có điều bây giờ, cô cảm thấy không cần thiết nữa. Theo cô thấy, giữa bọn họ đã không cùng một đẳng cấp nữa rồi.

Thấy Tô Ánh Uyển mang theo nụ cười giả tạo, Cố Tịch Dao cũng vẫn mỉm cười: “Phải, có một khoảng thời gian không gặp rồi. Cảm ơn cô còn chú ý đến tôi. Nhưng tôi lại không tìm thấy một chút tin tức nào của cô cả, thật sự xin lỗi, tôi không biết cô bây giờ đang làm gì.”

Mặt mày của Tô Ánh Uyển bỗng hơi cứng lại, sau đó cười nói: “Người nổi tiếng như chúng tôi, bình thường đều rất chú ý tránh né nhóm chó săn. Hơn nữa khoảng thời gian gần đây tôi ở nước ngoài để bàn bạc chuyện hợp tác với nhà sản xuất. Mãi đến hôm kia mới trở về.”

Nói đến đây, cô ta liếc nhìn Bắc Minh Quân, sau đó rất quan tâm nói: “Trước đây cô không phải thay Quân bào chữa hay sao, sao về sau lại đối đầu với anh ấy rồi? Vốn dĩ tôi còn lo lắng hai người sau này không muốn gặp mặt nữa, nhưng hôm nay tôi thấy, cuối cùng có thể yên tâm rồi.”

***

Cuộc đối thoại giữa Cố Tịch Dao và Tô Ánh Uyển, Bắc Minh Quân đều nghe thấy, anh không khỏi hơi nhíu mày.

Quay đầu lạnh lùng nhìn Tô Ánh Uyển nói: “Tôi cảm thấy cô bây giờ nên sớm rời khỏi giới giải trí đi, bây giờ sao càng lúc càng lắm chuyện rồi.”

Tô Ánh Uyển bị câu nói lạnh của Bắc Minh Thiên mà mặt mày có hơi ngại ngùng, sau đó cô ta lại thay bằng nụ cười: “Quân, thật ra em không có ý gì khác, chẳng qua chỉ xuất phát từ sự quan tâm của một người bạn mà thôi. Nếu anh đã không muốn nghe, em có thể không tiếp tục nhắc đến chuyện này nữa.”

“Vậy là tốt nhất. Tôi không hy vọng vì những chuyện này đến cuối cùng chúng ta ngay cả làm bạn cũng không được nữa.”

Bắc Minh Quân nói xong, thấy mọi người ở đây đã theo điệu nhạc mà bắt đầu khiêu vũ rồi.

Anh nắm tay của Cố Tịch Dao: “Bầu không khí ở đây tôi cảm thấy không tốt lắm.” Nói rồi, vòng qua Tô Ánh Uyển, dẫn Cố Tịch Dao đi ra khỏi hội trường.

Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng HaiTác giả: TruyệnTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Cố Tịch Dao nằm trên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, nhìn đèn phẫu thuật sáng chói mắt. Bác sỹ cầm ống dẫn dài, đưa vào cơ thể cô. “Dẫn t*nh tr*ng vào.” “Chậm thôi.” “Rất tốt, cấy thành công.” Cố Tịch Dao nghe thấy lời bác sỹ nói, trong lòng tâm trạng phức tạp. Cô, mười tám tuổi, không ngờ vào độ tuổi mơn mởn này, lại đi theo con đường mang thai hộ. Với tỷ lệ chọi 1/10000, không ngờ cô lại bị chọn trúng. Không biết nên vui hay nên buồn. Ba thì bị vào tù, mẹ thì đang bệnh nguy kịch, cô cần tiền, cô không còn đường lui… Cố Tịch Dao được y tá đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật. Chẳng bao lâu sau, một người phụ nữ trung niên ăn mặc sành điệu đi tới. “Chào cô Cố, phẫu thuật rất thành công, chúng tôi đã sắp xếp bác sỹ tốt nhất điều trị cho mẹ cô rồi.” Lưu Thúy là trợ lý của người thuê: “Theo như hợp đồng chúng ta đã ký trước đó, một khi cô thụ tinh thành công, thì bắt buộc phải nhanh chóng hoàn tất thủ tục bảo lưu, toàn tâm toàn ý dưỡng thai, cho đến khi mẹ tròn con vuông.” Cố Tịch Dao gật đầu… Chương 1863Cố Tịch Dao theo bước nhảy nói: “Đây chẳng qua là không muốn khiến con trai thất vọng thôi.”Bắc Minh Quân cảm thấy có hơi bất ngờ, anh mỉm cười cảm thấy có hơi thất bại: “Không ngờ sẽ là Trình Trình.”Không thể phủ nhận, Bắc Minh Quân và Cố Tịch Dao phối hợp nhảy quả thật rất đáng để tán thưởng.Nam đẹp trai, nữ xinh đẹp. Khi nhảy mang theo làn gió mới cho toàn trường.Rất nhanh, hai người bọn họ nhảy hết một bài, toàn trường lại là một tràng vỗ tay nhiệt liệt.“Quân, Dao, hai đứa nhảy thật sự rất tuyệt.” Mạc Cẩm Thành nhìn thấy Cố Tịch Dao đến rồi, trong lòng đặc biệt vui mừng.Ông ta cười ha hả đi đến trước mặt bọn họ, cầm ba ly nho trắng trong khay của người phục vụ, đưa cho bọn họ.Cố Tịch Dao mỉm cười gật đầu với Mạc Cẩm Thành: “Cảm ơn ba nuôi.”Bắc Minh Quân cầm lấy một ly: “Cầm ly rượu này để tôi nói gì đó, vậy thì chúc hai tập đoàn chúng ta hợp tác thuận lợi.”Ba người khẽ cụng ly.Lúc này, Tô Ánh Uyển cầm một ly rượu đi đến bên cạnh Cố Tịch Dao, cô ta cũng không phụ nhận điểm sáng của bữa tiệc hôm nay đều ở trên người Cố Tịch Dao rồi.“Dao, từ sau chuyện đó, chúng ta luôn không có gặp mặt. Có điều tôi lại có thể thường thường thấy cô trên báo. Đương nhiên nhiều nhất vẫn là bản giải trí.”Cố Tịch Dao xoay người nhìn, hóa ra là Tô Ánh Uyển, trước đây bọn họ đã luôn đối đầu rồi.Có điều bây giờ, cô cảm thấy không cần thiết nữa. Theo cô thấy, giữa bọn họ đã không cùng một đẳng cấp nữa rồi.Thấy Tô Ánh Uyển mang theo nụ cười giả tạo, Cố Tịch Dao cũng vẫn mỉm cười: “Phải, có một khoảng thời gian không gặp rồi. Cảm ơn cô còn chú ý đến tôi. Nhưng tôi lại không tìm thấy một chút tin tức nào của cô cả, thật sự xin lỗi, tôi không biết cô bây giờ đang làm gì.”Mặt mày của Tô Ánh Uyển bỗng hơi cứng lại, sau đó cười nói: “Người nổi tiếng như chúng tôi, bình thường đều rất chú ý tránh né nhóm chó săn. Hơn nữa khoảng thời gian gần đây tôi ở nước ngoài để bàn bạc chuyện hợp tác với nhà sản xuất. Mãi đến hôm kia mới trở về.”Nói đến đây, cô ta liếc nhìn Bắc Minh Quân, sau đó rất quan tâm nói: “Trước đây cô không phải thay Quân bào chữa hay sao, sao về sau lại đối đầu với anh ấy rồi? Vốn dĩ tôi còn lo lắng hai người sau này không muốn gặp mặt nữa, nhưng hôm nay tôi thấy, cuối cùng có thể yên tâm rồi.”***Cuộc đối thoại giữa Cố Tịch Dao và Tô Ánh Uyển, Bắc Minh Quân đều nghe thấy, anh không khỏi hơi nhíu mày.Quay đầu lạnh lùng nhìn Tô Ánh Uyển nói: “Tôi cảm thấy cô bây giờ nên sớm rời khỏi giới giải trí đi, bây giờ sao càng lúc càng lắm chuyện rồi.”Tô Ánh Uyển bị câu nói lạnh của Bắc Minh Thiên mà mặt mày có hơi ngại ngùng, sau đó cô ta lại thay bằng nụ cười: “Quân, thật ra em không có ý gì khác, chẳng qua chỉ xuất phát từ sự quan tâm của một người bạn mà thôi. Nếu anh đã không muốn nghe, em có thể không tiếp tục nhắc đến chuyện này nữa.”“Vậy là tốt nhất. Tôi không hy vọng vì những chuyện này đến cuối cùng chúng ta ngay cả làm bạn cũng không được nữa.”Bắc Minh Quân nói xong, thấy mọi người ở đây đã theo điệu nhạc mà bắt đầu khiêu vũ rồi.Anh nắm tay của Cố Tịch Dao: “Bầu không khí ở đây tôi cảm thấy không tốt lắm.” Nói rồi, vòng qua Tô Ánh Uyển, dẫn Cố Tịch Dao đi ra khỏi hội trường.

Chương 1863