Ánh trăng lặng lẽ rọi xuống sàn gỗ xanh, bốn bề tĩnh mịch, chỉ có một làn khói mỏng từ miệng linh thú Thanh Nghi nhẹ nhàng bay lên, lượn lờ xoay vòng rồi hòa vào những tầng màn mỏng tựa sương, tan biến trong màn đêm sâu thẳm. Sau năm tấm bình phong vẽ thủy mặc, một tấm rèm khổng lồ buông rủ từ xà nhà xuống, che khuất hoàn toàn chiếc giường bát thước bên trong. Dù không thể nhìn rõ, nhưng vẫn có thể thấp thoáng thấy vài lọn tóc đen nhánh trải dài trên nệm, dài đến mức có sợi còn rủ xuống đất. Chủ nhân của mái tóc ấy dường như ngủ không yên giấc. Giữa những lớp màn chồng chất, một thiếu nữ nằm yên. Nàng chừng mười ba, mười bốn tuổi, dáng người còn nhỏ nhắn, nhưng đường nét giữa hàng mày và khóe mắt đã phảng phất vẻ đẹp diễm lệ tương lai. Chỉ là lúc này, đôi mày thanh tú đang nhíu chặt, như thể đang mơ thấy điều gì đó khiến lòng nàng bất an. Nàng thấy chính mình gục ngã giữa tầng tầng lớp lớp màn trướng, hơi thở yếu dần, cuối cùng lặng lẽ mất đi sinh khí. Nàng thấy đường tỷ của mình…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...