Tác giả:

Lớn lên từ một gia đình thuộc hạng trung lưu ở Lạc Thành, tuy không giàu sang phú quý nhưng cũng được xem là gia giáo quy củ, Khưu Tịnh Y chưa bao giờ cảm thấy bất mãn với cuộc sống vốn có. Như mọi bữa sáng thường ngày, mẹ Khưu Tịnh Y - Diệp Lam rời khỏi nhà từ sớm rồi trở về với những thứ nguyên liệu cồng kềnh trên tay. Một bữa cơm thịnh soạn nhanh chóng được bày ra trước mắt, đều là món mà Khưu Tịnh Y cùng Khưu Tịnh An thích nhất. _ Mời mọi người dùng bữa!! Ôi đói chết mất... Khưu Tịnh Y bản tính ăn rất khoẻ, vừa vào bàn liền gắp lia gắp lịa bỏ vào miệng. Khác hẳn với cô, em trai Khưu Tịnh An làm gì cũng kĩ lưỡng, đến đôi đũa còn chưa thèm động vào. _ Mẹ à, ba hôm nay không về ăn trưa sao? Khưu Tịnh An nhìn dáo dác hỏi, Diệp Lam không giỏi che giấu tâm trạng, nghe con trai nói liền thở dài thườn thượt. _ Cứ ăn đi, một lát ông ấy về các con sẽ biết thôi. Dự cảm không lành nhưng không thắng nổi cơn đói đang chầu chực trong bụng, Khưu Tịnh An vẫn gắp thêm miếng thịt hầm ngũ quả bỏ vào…

Truyện chữ