Ôn Du Du đầu rất đau. Ánh mặt trời chói mắt, cô theo bản năng lấy tay che che mắt lại. Bên cạnh truyền đến tiếng nói của một thiếu niên tuổi dậy thì: “Du Du, cậu đừng tỏ tình tiểu tử Lương Cảnh Nam kia làm gì, cùng tôi ở bên nhau thật tốt a.” Lương Cảnh Nam? Đây là ai? Cô vì cái gì phải cùng anh ta tỏ tình? Ôn Du Du nghĩ như vậy, buông tay đang che mắt xuống. Chung quanh cãi cọ ồn ào, tất cả đều là tiếng cười nói. Trước mắt là sân trường hoàn toàn xa lạ, giờ này hẳn là lúc tan học, các thiếu nam thiếu nữ mặc đồng phục tốp năm tốp ba đi ra cổng trường. Nhìn qua, nơi này hình như là trường cao trung. Nam sinh vừa rồi nói chuyện áp sát vào cô, hơi thở tràn ngập ánh mặt trời: “Du Du, cậu mua giày đắt vậy cho cậu ta, cậu ta không phải là không cảm kích? Hà tất một hai phải thắt cổ chết trên cái thân cây Lương Cảnh Nam.” Ôn Du Du lúc này mới thấy rõ mặt nam sinh. Cậu ta hân hình cao lớn, che cả người cô, ngũ quan tuấn lãng kiên nghị, trên mặt mang theo ý cười, làn da là khỏe mạnh màu lúa…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...