Tôi khẽ run lên. Sao bình luận lại biết, tôi định bán nốt mấy viên ngọc trai cuối cùng rồi thả Bạch Tiêu về biển? Còn chưa kịp nghĩ thông, giọng nói lạnh lùng của Bạch Tiêu vang lên: “Ngọc trai là thứ rất quý giá đối với giao nhân, dù cô có hành hạ tôi thế nào, tôi cũng sẽ không đưa cho cô.” Theo phản xạ, tôi lại giơ tay lên, đánh mạnh vào giữa đuôi cá của anh ấy. “Ưm.” Vịt Bay Lạc Bầy Anh ấy khẽ rên một tiếng, những ngón tay thon dài siết chặt lấy mép bồn tắm. Khuôn mặt đỏ bừng, trong mắt tràn ngập hơi nước. Sau khi cố nén nước mắt lại, anh ấy vẫn ngoan cố nhìn tôi: “Chỉ với chút thủ đoạn này mà cũng muốn tôi khóc? Bỏ cuộc đi, giao nhân bọn tôi không dễ dàng khuất phục như vậy.” Bình luận lại hiện lên: 【Nam chính còn dùng khích tướng nữa kìa, rõ ràng rất thích bị em gái bảo bối đánh. Nếu không thích thì sớm dùng đuôi cá quất bay em gái rồi, giao nhân có sức tấn công mạnh lắm đấy!】 【Tôi chứng minh, anh ấy thật sự là khóc vì sướng! Mỗi lần để được em gái bảo bối bắt nạt thêm chút nữa,…

Chương 14: Chương 14

Mỹ Nam Trong Bồn Tắm - Mộc Mộc Thích Ăn KẹoTác giả: Mộc Mộc Thích Ăn KẹoTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTôi khẽ run lên. Sao bình luận lại biết, tôi định bán nốt mấy viên ngọc trai cuối cùng rồi thả Bạch Tiêu về biển? Còn chưa kịp nghĩ thông, giọng nói lạnh lùng của Bạch Tiêu vang lên: “Ngọc trai là thứ rất quý giá đối với giao nhân, dù cô có hành hạ tôi thế nào, tôi cũng sẽ không đưa cho cô.” Theo phản xạ, tôi lại giơ tay lên, đánh mạnh vào giữa đuôi cá của anh ấy. “Ưm.” Vịt Bay Lạc Bầy Anh ấy khẽ rên một tiếng, những ngón tay thon dài siết chặt lấy mép bồn tắm. Khuôn mặt đỏ bừng, trong mắt tràn ngập hơi nước. Sau khi cố nén nước mắt lại, anh ấy vẫn ngoan cố nhìn tôi: “Chỉ với chút thủ đoạn này mà cũng muốn tôi khóc? Bỏ cuộc đi, giao nhân bọn tôi không dễ dàng khuất phục như vậy.” Bình luận lại hiện lên: 【Nam chính còn dùng khích tướng nữa kìa, rõ ràng rất thích bị em gái bảo bối đánh. Nếu không thích thì sớm dùng đuôi cá quất bay em gái rồi, giao nhân có sức tấn công mạnh lắm đấy!】 【Tôi chứng minh, anh ấy thật sự là khóc vì sướng! Mỗi lần để được em gái bảo bối bắt nạt thêm chút nữa,… Nhưng đợi rất lâu, Bạch Tiêu vẫn không làm gì khác.Chỉ ôm chặt tôi, vùi đầu vào cổ tôi cọ cọ không ngừng.Đợi đến khi nhiệt độ giảm bớt, anh mới buông tôi ra.Tôi chạy về phòng ngủ.Quần áo ướt đẫm, cơ thể vẫn còn mềm nhũn.Đạn mạc hiện lên, đầy phấn khích:【Tôi còn chưa kịp c ởi quần, mà chỉ cho tôi xem thế này thôi à?】【??? Nam chính không được à? Không được thì ngồi bàn con nít đi, để tôi tới!】Tôi che mặt nóng bừng của mình.Đáng ghét.Tôi đâu có mong đợi gì chứ.Từ đó về sau, đi đâu Bạch Tiêu cũng ở gần tôi.Có lúc ngẩng đầu lên, luôn bắt gặp đôi mắt xanh biếc ấy.Nhìn đạn mạc nói:【Nam chính chính thức bước vào kỳ tìm bạn đời, dính lấy em gái bảo bối đã trở thành bản năng rồi.】【Giao nhân hóa thành cún nhỏ theo đuôi rồi! Em gái nhỏ đi đâu cũng theo, em gái nhỏ bận thì tự chơi đuôi, dễ thương quá trời.】Lần nọ, tôi làm bản thảo truyện tranh đến khuya, buồn ngủ quá nên thiếp đi trong phòng làm việc.Khi tỉnh dậy, trên người đã được đắp một chiếc chăn nhỏ.Bạch Tiêu yên lặng ngồi trên ghế bên cạnh.Đôi mắt xanh dịu dàng nhìn tôi.Khi chạm phải ánh mắt tôi, anh lại vội vàng quay đi.Chỉ có vành tai là vẫn đỏ ửng.Tim tôi bỗng dưng mềm nhũn.Vịt Bay Lạc BầyLúc tiễn anh về phòng tắm, anh vẫn còn len lén nhìn tôi.Trước khi đóng cửa, tôi bắt gặp vẻ mặt cô đơn của anh.【Giao nhân trong kỳ tìm bạn đời mà tách khỏi em gái nhỏ sẽ rất khó chịu, nam chính sợ dọa em gái nhỏ, nên mỗi tối đều tự nhịn.】【Trời ạ, nam chính rốt cuộc là giỏi chịu đựng đến mức nào vậy.】【Đây không phải giao nhân, mà là ninja rùa rồi!】Nhìn thấy mấy dòng đạn mạc này, tôi lại mở cửa:“Buổi tối anh có thể giữ hình dạng người không?”Hàng mi anh khẽ run: “Có thể.”Tôi quay lại: “Qua đây.”Bạch Tiêu ngẩn ra, biến ra đôi chân dài, bước ra khỏi bồn tắm.Lại lóng ngóng khoác áo choàng tắm lên người.Vào phòng, tôi nhìn cái giường lớn duy nhất, rồi lại nhìn mỹ nam cao 1m90 nửa thân trần đứng phía sau.Tôi đúng là điên rồi.Đến khi tôi leo lên giường, Bạch Tiêu vẫn cứng đờ đứng bên cạnh.Tôi chui vào chăn, tắt đèn, vỗ vỗ bên cạnh:“Lạnh, lên đây ôm tôi ngủ.”Nói xong, tôi nhắm mắt lại.Không lâu sau, cơ thể nóng rực dán vào.Cánh tay rắn chắc ôm lấy eo tôi.Đạn mạc đã nổ tung, nhưng tôi cũng không còn tâm trạng để ý nữa.Vì nhịp tim của tôi, dường như đã mất kiểm soát.

Nhưng đợi rất lâu, Bạch Tiêu vẫn không làm gì khác.

Chỉ ôm chặt tôi, vùi đầu vào cổ tôi cọ cọ không ngừng.

Đợi đến khi nhiệt độ giảm bớt, anh mới buông tôi ra.

Tôi chạy về phòng ngủ.

Quần áo ướt đẫm, cơ thể vẫn còn mềm nhũn.

Đạn mạc hiện lên, đầy phấn khích:

【Tôi còn chưa kịp c ởi quần, mà chỉ cho tôi xem thế này thôi à?】

【??? Nam chính không được à? Không được thì ngồi bàn con nít đi, để tôi tới!】

Tôi che mặt nóng bừng của mình.

Đáng ghét.

Tôi đâu có mong đợi gì chứ.

Từ đó về sau, đi đâu Bạch Tiêu cũng ở gần tôi.

Có lúc ngẩng đầu lên, luôn bắt gặp đôi mắt xanh biếc ấy.

Nhìn đạn mạc nói:

【Nam chính chính thức bước vào kỳ tìm bạn đời, dính lấy em gái bảo bối đã trở thành bản năng rồi.】

【Giao nhân hóa thành cún nhỏ theo đuôi rồi! Em gái nhỏ đi đâu cũng theo, em gái nhỏ bận thì tự chơi đuôi, dễ thương quá trời.】

Lần nọ, tôi làm bản thảo truyện tranh đến khuya, buồn ngủ quá nên thiếp đi trong phòng làm việc.

Khi tỉnh dậy, trên người đã được đắp một chiếc chăn nhỏ.

Bạch Tiêu yên lặng ngồi trên ghế bên cạnh.

Đôi mắt xanh dịu dàng nhìn tôi.

Khi chạm phải ánh mắt tôi, anh lại vội vàng quay đi.

Chỉ có vành tai là vẫn đỏ ửng.

Tim tôi bỗng dưng mềm nhũn.

Vịt Bay Lạc Bầy

Lúc tiễn anh về phòng tắm, anh vẫn còn len lén nhìn tôi.

Trước khi đóng cửa, tôi bắt gặp vẻ mặt cô đơn của anh.

【Giao nhân trong kỳ tìm bạn đời mà tách khỏi em gái nhỏ sẽ rất khó chịu, nam chính sợ dọa em gái nhỏ, nên mỗi tối đều tự nhịn.】

【Trời ạ, nam chính rốt cuộc là giỏi chịu đựng đến mức nào vậy.】

【Đây không phải giao nhân, mà là ninja rùa rồi!】

Nhìn thấy mấy dòng đạn mạc này, tôi lại mở cửa:

“Buổi tối anh có thể giữ hình dạng người không?”

Hàng mi anh khẽ run: “Có thể.”

Tôi quay lại: “Qua đây.”

Bạch Tiêu ngẩn ra, biến ra đôi chân dài, bước ra khỏi bồn tắm.

Lại lóng ngóng khoác áo choàng tắm lên người.

Vào phòng, tôi nhìn cái giường lớn duy nhất, rồi lại nhìn mỹ nam cao 1m90 nửa thân trần đứng phía sau.

Tôi đúng là điên rồi.

Đến khi tôi leo lên giường, Bạch Tiêu vẫn cứng đờ đứng bên cạnh.

Tôi chui vào chăn, tắt đèn, vỗ vỗ bên cạnh:

“Lạnh, lên đây ôm tôi ngủ.”

Nói xong, tôi nhắm mắt lại.

Không lâu sau, cơ thể nóng rực dán vào.

Cánh tay rắn chắc ôm lấy eo tôi.

Đạn mạc đã nổ tung, nhưng tôi cũng không còn tâm trạng để ý nữa.

Vì nhịp tim của tôi, dường như đã mất kiểm soát.

Mỹ Nam Trong Bồn Tắm - Mộc Mộc Thích Ăn KẹoTác giả: Mộc Mộc Thích Ăn KẹoTruyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện SủngTôi khẽ run lên. Sao bình luận lại biết, tôi định bán nốt mấy viên ngọc trai cuối cùng rồi thả Bạch Tiêu về biển? Còn chưa kịp nghĩ thông, giọng nói lạnh lùng của Bạch Tiêu vang lên: “Ngọc trai là thứ rất quý giá đối với giao nhân, dù cô có hành hạ tôi thế nào, tôi cũng sẽ không đưa cho cô.” Theo phản xạ, tôi lại giơ tay lên, đánh mạnh vào giữa đuôi cá của anh ấy. “Ưm.” Vịt Bay Lạc Bầy Anh ấy khẽ rên một tiếng, những ngón tay thon dài siết chặt lấy mép bồn tắm. Khuôn mặt đỏ bừng, trong mắt tràn ngập hơi nước. Sau khi cố nén nước mắt lại, anh ấy vẫn ngoan cố nhìn tôi: “Chỉ với chút thủ đoạn này mà cũng muốn tôi khóc? Bỏ cuộc đi, giao nhân bọn tôi không dễ dàng khuất phục như vậy.” Bình luận lại hiện lên: 【Nam chính còn dùng khích tướng nữa kìa, rõ ràng rất thích bị em gái bảo bối đánh. Nếu không thích thì sớm dùng đuôi cá quất bay em gái rồi, giao nhân có sức tấn công mạnh lắm đấy!】 【Tôi chứng minh, anh ấy thật sự là khóc vì sướng! Mỗi lần để được em gái bảo bối bắt nạt thêm chút nữa,… Nhưng đợi rất lâu, Bạch Tiêu vẫn không làm gì khác.Chỉ ôm chặt tôi, vùi đầu vào cổ tôi cọ cọ không ngừng.Đợi đến khi nhiệt độ giảm bớt, anh mới buông tôi ra.Tôi chạy về phòng ngủ.Quần áo ướt đẫm, cơ thể vẫn còn mềm nhũn.Đạn mạc hiện lên, đầy phấn khích:【Tôi còn chưa kịp c ởi quần, mà chỉ cho tôi xem thế này thôi à?】【??? Nam chính không được à? Không được thì ngồi bàn con nít đi, để tôi tới!】Tôi che mặt nóng bừng của mình.Đáng ghét.Tôi đâu có mong đợi gì chứ.Từ đó về sau, đi đâu Bạch Tiêu cũng ở gần tôi.Có lúc ngẩng đầu lên, luôn bắt gặp đôi mắt xanh biếc ấy.Nhìn đạn mạc nói:【Nam chính chính thức bước vào kỳ tìm bạn đời, dính lấy em gái bảo bối đã trở thành bản năng rồi.】【Giao nhân hóa thành cún nhỏ theo đuôi rồi! Em gái nhỏ đi đâu cũng theo, em gái nhỏ bận thì tự chơi đuôi, dễ thương quá trời.】Lần nọ, tôi làm bản thảo truyện tranh đến khuya, buồn ngủ quá nên thiếp đi trong phòng làm việc.Khi tỉnh dậy, trên người đã được đắp một chiếc chăn nhỏ.Bạch Tiêu yên lặng ngồi trên ghế bên cạnh.Đôi mắt xanh dịu dàng nhìn tôi.Khi chạm phải ánh mắt tôi, anh lại vội vàng quay đi.Chỉ có vành tai là vẫn đỏ ửng.Tim tôi bỗng dưng mềm nhũn.Vịt Bay Lạc BầyLúc tiễn anh về phòng tắm, anh vẫn còn len lén nhìn tôi.Trước khi đóng cửa, tôi bắt gặp vẻ mặt cô đơn của anh.【Giao nhân trong kỳ tìm bạn đời mà tách khỏi em gái nhỏ sẽ rất khó chịu, nam chính sợ dọa em gái nhỏ, nên mỗi tối đều tự nhịn.】【Trời ạ, nam chính rốt cuộc là giỏi chịu đựng đến mức nào vậy.】【Đây không phải giao nhân, mà là ninja rùa rồi!】Nhìn thấy mấy dòng đạn mạc này, tôi lại mở cửa:“Buổi tối anh có thể giữ hình dạng người không?”Hàng mi anh khẽ run: “Có thể.”Tôi quay lại: “Qua đây.”Bạch Tiêu ngẩn ra, biến ra đôi chân dài, bước ra khỏi bồn tắm.Lại lóng ngóng khoác áo choàng tắm lên người.Vào phòng, tôi nhìn cái giường lớn duy nhất, rồi lại nhìn mỹ nam cao 1m90 nửa thân trần đứng phía sau.Tôi đúng là điên rồi.Đến khi tôi leo lên giường, Bạch Tiêu vẫn cứng đờ đứng bên cạnh.Tôi chui vào chăn, tắt đèn, vỗ vỗ bên cạnh:“Lạnh, lên đây ôm tôi ngủ.”Nói xong, tôi nhắm mắt lại.Không lâu sau, cơ thể nóng rực dán vào.Cánh tay rắn chắc ôm lấy eo tôi.Đạn mạc đã nổ tung, nhưng tôi cũng không còn tâm trạng để ý nữa.Vì nhịp tim của tôi, dường như đã mất kiểm soát.

Chương 14: Chương 14