Hoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì…

Chương 31: Chương 31

Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù NươngTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì… Chỉ thấy tay phải Trương Thiết Sơn cầm rìu, dơ lên bổ xuống, cơ bắp theo động tác mà phình lên.Nếu là trước kia, Lý Hà Hoa nhất định phải vui vẻ chiêm ngưỡng soái ca một phen, nhưng hiện tại nàng không có tâm trạng để thưởng thức, trong đầu đang rối rắm là có muốn đánh cược da mặt đi mượn tiền hắn không.Mượn tiền hắn khả năng rất lớn là sẽ bị cự tuyệt, không chừng còn bị hung hăng chế nhạo một hồi, nhưng mà không mượn thì nàng lại không còn biện pháp nào khác.Rối rắm giữa mượn và không mượn một lúc, Lý Hà Hoa cuối cùng vẫn lựa chọn mượn.Không phải chỉ là da mặt thôi sao, từ bỏ cũng chả sao, bị chế nhạo thì chế nhạo đi, ít nhất nàng thử qua rồi sẽ không hối tiếc, không thể chưa thử một chút mà từ bỏ được.Lý Hà Hoa lấy hết can đảm mở cửa ra, chậm rãi đi vào trong sân, sau đó đến trước mặt Trương Thiết Sơn, nhưng mà đối phương ngay cả khóe mắt cũng không nhìn nàng, chỉ chuyên tâm tiếp tục công việc chẻ củi của mình.Lý Hà Hoa há miệng th* d*c, nhắm mắt, căng thẳng, sau một lúc chuẩn bị xong mới lên tiếng: “Trương Thiết Sơn.”Trương Thiết Sơn liếc nàng một cái rồi tiếp tục cúi xuống chẻ củi.Cả đời Lý Hà Hoa chưa từng mở miệng mượn tiền người khác bao giờ, vì vậy hiện tại cảm giác mười phần xấu hổ, không khỏi chà xát tay, cố chống da mặt cười cười: “Trương Thiết Sơn, ta có thể nhờ ngươi giúp một chút không?”Trương Thiết Sơn không trả lời, bởi vì căn bản không muốn phản ứng với nàng.Lý Hà Hoa nhăn mũi, biết mình chiếm không được chỗ tốt, nhưng mà không còn cách nào, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, nếu về sau nàng phát đạt rồi thì! ! Lý Hà Hoa từ trong phán đoán của mình phục hồi tinh thần tiếp tục nói: “Trương Thiết Sơn, ta muốn mượn ít tiền của ngươi có được không?”Nói xong lập tức bổ sung: “Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ trả, ta viết giấy nợ cho ngươi.”Đáng tiếc là lời này của Lý Hà Hoa chỉ làm Trương Thiết Sơn lạnh lùng nhìn thoáng qua, sau đó hắn thẳng thừng quăng một cái liếc mắt có cả chán ghét cùng cảnh cáo qua cho nàng.Lý Hà Hoa ảo não c*n m** d***, quyết định làm ngơ mắt lạnh của hắn, tiếp tục nói: “Trương Thiết Sơn, ta là muốn làm điểm tâm đi bán dạo ở trên đường, nhưng mà ta không có đậu đỏ, trứng gà và đường trắng.Ngươi cho ta mượn ít tiền để đi mua, chờ ta có tiền lời sẽ lập tức trả cho ngươi, thế nào? Ngươi không cần lo lắng ta bán không được, tay nghề của ta rất tốt, chờ ta làm xong đưa ngươi nếm thử được chưa?”Lý Hà Hoa đem những lý do thuyết phục ở trong lòng đều nói ra, một hơi nói hết, sau đó rất khẩn trương nhìn nam nhân này, chờ mong hắn có thể gật đầu.Kết quả nam nhân này chỉ phun ra một câu: “Cút, đừng ở chỗ này dong dài.”Lý Hà Hoa: “! ! ”Nam nhân này sao lại khó thuyết phục vậy!?Lý Hà Hoa đương nhiên sẽ không cút, nàng tiếp tục kiên trì nói: “Nếu ngươi không tin ta có thể kiếm tiền, hiện tại ta làm một phần cho ngươi nếm thử được không? Ngươi nếm thử là biết nhất định có thể bán ra ngoài, ngươi thấy thế nào?”Đối phương vẫn im lặng không đáp lại.Lý Hà Hoa tiếp tục thuyết phục: “Nếu ngươi không thích ăn, ta có thể làm cho tiểu bảo bối ăn, tiểu hài tử đều thích ăn bánh, thật sự ăn rất ngon, ngươi để hắn nếm thử đi được không?”Vẫn là không đáp lại.Lý Hà Hoa lại một lần nữa nói: “Trương Thiết Sơn, ta thật sự chỉ muốn làm điểm tâm bán lấy tiền, trên người ta chỉ có năm văn tiền, ngươi cho ta mượn một ít đi, không cần nhiều, cho ta mượn hai mươi văn tiền là được.Xin ngươi, cùng lắm thì ta trả lại cho ngươi ba mươi văn.Như vậy ngươi kiếm được mười văn tiền lời rồi.”Kết quả nam nhân này vẫn làm như không nghe thấy như cũ, chẳng có một chút ý tứ muốn trả lời nàng, chẳng qua động tác chẻ củi càng ngày càng dùng sức, thanh âm càng lúc càng lớn, giống như đang chém người vậy..

Chỉ thấy tay phải Trương Thiết Sơn cầm rìu, dơ lên bổ xuống, cơ bắp theo động tác mà phình lên.

Nếu là trước kia, Lý Hà Hoa nhất định phải vui vẻ chiêm ngưỡng soái ca một phen, nhưng hiện tại nàng không có tâm trạng để thưởng thức, trong đầu đang rối rắm là có muốn đánh cược da mặt đi mượn tiền hắn không.

Mượn tiền hắn khả năng rất lớn là sẽ bị cự tuyệt, không chừng còn bị hung hăng chế nhạo một hồi, nhưng mà không mượn thì nàng lại không còn biện pháp nào khác.

Rối rắm giữa mượn và không mượn một lúc, Lý Hà Hoa cuối cùng vẫn lựa chọn mượn.

Không phải chỉ là da mặt thôi sao, từ bỏ cũng chả sao, bị chế nhạo thì chế nhạo đi, ít nhất nàng thử qua rồi sẽ không hối tiếc, không thể chưa thử một chút mà từ bỏ được.

Lý Hà Hoa lấy hết can đảm mở cửa ra, chậm rãi đi vào trong sân, sau đó đến trước mặt Trương Thiết Sơn, nhưng mà đối phương ngay cả khóe mắt cũng không nhìn nàng, chỉ chuyên tâm tiếp tục công việc chẻ củi của mình.

Lý Hà Hoa há miệng th* d*c, nhắm mắt, căng thẳng, sau một lúc chuẩn bị xong mới lên tiếng: “Trương Thiết Sơn.

”Trương Thiết Sơn liếc nàng một cái rồi tiếp tục cúi xuống chẻ củi.

Cả đời Lý Hà Hoa chưa từng mở miệng mượn tiền người khác bao giờ, vì vậy hiện tại cảm giác mười phần xấu hổ, không khỏi chà xát tay, cố chống da mặt cười cười: “Trương Thiết Sơn, ta có thể nhờ ngươi giúp một chút không?”Trương Thiết Sơn không trả lời, bởi vì căn bản không muốn phản ứng với nàng.

Lý Hà Hoa nhăn mũi, biết mình chiếm không được chỗ tốt, nhưng mà không còn cách nào, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, nếu về sau nàng phát đạt rồi thì! ! Lý Hà Hoa từ trong phán đoán của mình phục hồi tinh thần tiếp tục nói: “Trương Thiết Sơn, ta muốn mượn ít tiền của ngươi có được không?”Nói xong lập tức bổ sung: “Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ trả, ta viết giấy nợ cho ngươi.

”Đáng tiếc là lời này của Lý Hà Hoa chỉ làm Trương Thiết Sơn lạnh lùng nhìn thoáng qua, sau đó hắn thẳng thừng quăng một cái liếc mắt có cả chán ghét cùng cảnh cáo qua cho nàng.

Lý Hà Hoa ảo não c*n m** d***, quyết định làm ngơ mắt lạnh của hắn, tiếp tục nói: “Trương Thiết Sơn, ta là muốn làm điểm tâm đi bán dạo ở trên đường, nhưng mà ta không có đậu đỏ, trứng gà và đường trắng.

Ngươi cho ta mượn ít tiền để đi mua, chờ ta có tiền lời sẽ lập tức trả cho ngươi, thế nào? Ngươi không cần lo lắng ta bán không được, tay nghề của ta rất tốt, chờ ta làm xong đưa ngươi nếm thử được chưa?”Lý Hà Hoa đem những lý do thuyết phục ở trong lòng đều nói ra, một hơi nói hết, sau đó rất khẩn trương nhìn nam nhân này, chờ mong hắn có thể gật đầu.

Kết quả nam nhân này chỉ phun ra một câu: “Cút, đừng ở chỗ này dong dài.

”Lý Hà Hoa: “! ! ”Nam nhân này sao lại khó thuyết phục vậy!?Lý Hà Hoa đương nhiên sẽ không cút, nàng tiếp tục kiên trì nói: “Nếu ngươi không tin ta có thể kiếm tiền, hiện tại ta làm một phần cho ngươi nếm thử được không? Ngươi nếm thử là biết nhất định có thể bán ra ngoài, ngươi thấy thế nào?”Đối phương vẫn im lặng không đáp lại.

Lý Hà Hoa tiếp tục thuyết phục: “Nếu ngươi không thích ăn, ta có thể làm cho tiểu bảo bối ăn, tiểu hài tử đều thích ăn bánh, thật sự ăn rất ngon, ngươi để hắn nếm thử đi được không?”Vẫn là không đáp lại.

Lý Hà Hoa lại một lần nữa nói: “Trương Thiết Sơn, ta thật sự chỉ muốn làm điểm tâm bán lấy tiền, trên người ta chỉ có năm văn tiền, ngươi cho ta mượn một ít đi, không cần nhiều, cho ta mượn hai mươi văn tiền là được.

Xin ngươi, cùng lắm thì ta trả lại cho ngươi ba mươi văn.

Như vậy ngươi kiếm được mười văn tiền lời rồi.

”Kết quả nam nhân này vẫn làm như không nghe thấy như cũ, chẳng có một chút ý tứ muốn trả lời nàng, chẳng qua động tác chẻ củi càng ngày càng dùng sức, thanh âm càng lúc càng lớn, giống như đang chém người vậy.

.

Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù NươngTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì… Chỉ thấy tay phải Trương Thiết Sơn cầm rìu, dơ lên bổ xuống, cơ bắp theo động tác mà phình lên.Nếu là trước kia, Lý Hà Hoa nhất định phải vui vẻ chiêm ngưỡng soái ca một phen, nhưng hiện tại nàng không có tâm trạng để thưởng thức, trong đầu đang rối rắm là có muốn đánh cược da mặt đi mượn tiền hắn không.Mượn tiền hắn khả năng rất lớn là sẽ bị cự tuyệt, không chừng còn bị hung hăng chế nhạo một hồi, nhưng mà không mượn thì nàng lại không còn biện pháp nào khác.Rối rắm giữa mượn và không mượn một lúc, Lý Hà Hoa cuối cùng vẫn lựa chọn mượn.Không phải chỉ là da mặt thôi sao, từ bỏ cũng chả sao, bị chế nhạo thì chế nhạo đi, ít nhất nàng thử qua rồi sẽ không hối tiếc, không thể chưa thử một chút mà từ bỏ được.Lý Hà Hoa lấy hết can đảm mở cửa ra, chậm rãi đi vào trong sân, sau đó đến trước mặt Trương Thiết Sơn, nhưng mà đối phương ngay cả khóe mắt cũng không nhìn nàng, chỉ chuyên tâm tiếp tục công việc chẻ củi của mình.Lý Hà Hoa há miệng th* d*c, nhắm mắt, căng thẳng, sau một lúc chuẩn bị xong mới lên tiếng: “Trương Thiết Sơn.”Trương Thiết Sơn liếc nàng một cái rồi tiếp tục cúi xuống chẻ củi.Cả đời Lý Hà Hoa chưa từng mở miệng mượn tiền người khác bao giờ, vì vậy hiện tại cảm giác mười phần xấu hổ, không khỏi chà xát tay, cố chống da mặt cười cười: “Trương Thiết Sơn, ta có thể nhờ ngươi giúp một chút không?”Trương Thiết Sơn không trả lời, bởi vì căn bản không muốn phản ứng với nàng.Lý Hà Hoa nhăn mũi, biết mình chiếm không được chỗ tốt, nhưng mà không còn cách nào, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, nếu về sau nàng phát đạt rồi thì! ! Lý Hà Hoa từ trong phán đoán của mình phục hồi tinh thần tiếp tục nói: “Trương Thiết Sơn, ta muốn mượn ít tiền của ngươi có được không?”Nói xong lập tức bổ sung: “Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ trả, ta viết giấy nợ cho ngươi.”Đáng tiếc là lời này của Lý Hà Hoa chỉ làm Trương Thiết Sơn lạnh lùng nhìn thoáng qua, sau đó hắn thẳng thừng quăng một cái liếc mắt có cả chán ghét cùng cảnh cáo qua cho nàng.Lý Hà Hoa ảo não c*n m** d***, quyết định làm ngơ mắt lạnh của hắn, tiếp tục nói: “Trương Thiết Sơn, ta là muốn làm điểm tâm đi bán dạo ở trên đường, nhưng mà ta không có đậu đỏ, trứng gà và đường trắng.Ngươi cho ta mượn ít tiền để đi mua, chờ ta có tiền lời sẽ lập tức trả cho ngươi, thế nào? Ngươi không cần lo lắng ta bán không được, tay nghề của ta rất tốt, chờ ta làm xong đưa ngươi nếm thử được chưa?”Lý Hà Hoa đem những lý do thuyết phục ở trong lòng đều nói ra, một hơi nói hết, sau đó rất khẩn trương nhìn nam nhân này, chờ mong hắn có thể gật đầu.Kết quả nam nhân này chỉ phun ra một câu: “Cút, đừng ở chỗ này dong dài.”Lý Hà Hoa: “! ! ”Nam nhân này sao lại khó thuyết phục vậy!?Lý Hà Hoa đương nhiên sẽ không cút, nàng tiếp tục kiên trì nói: “Nếu ngươi không tin ta có thể kiếm tiền, hiện tại ta làm một phần cho ngươi nếm thử được không? Ngươi nếm thử là biết nhất định có thể bán ra ngoài, ngươi thấy thế nào?”Đối phương vẫn im lặng không đáp lại.Lý Hà Hoa tiếp tục thuyết phục: “Nếu ngươi không thích ăn, ta có thể làm cho tiểu bảo bối ăn, tiểu hài tử đều thích ăn bánh, thật sự ăn rất ngon, ngươi để hắn nếm thử đi được không?”Vẫn là không đáp lại.Lý Hà Hoa lại một lần nữa nói: “Trương Thiết Sơn, ta thật sự chỉ muốn làm điểm tâm bán lấy tiền, trên người ta chỉ có năm văn tiền, ngươi cho ta mượn một ít đi, không cần nhiều, cho ta mượn hai mươi văn tiền là được.Xin ngươi, cùng lắm thì ta trả lại cho ngươi ba mươi văn.Như vậy ngươi kiếm được mười văn tiền lời rồi.”Kết quả nam nhân này vẫn làm như không nghe thấy như cũ, chẳng có một chút ý tứ muốn trả lời nàng, chẳng qua động tác chẻ củi càng ngày càng dùng sức, thanh âm càng lúc càng lớn, giống như đang chém người vậy..

Chương 31: Chương 31