Hoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì…
Chương 33: Chương 33
Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù NươngTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì… Trương Thanh Sơn không tự chủ được đứng lên, dùng sức ngửi nơi phát ra mùi hương trong không khí, sau một lúc lâu không quá tin tưởng nói: “Nương, sao ta cứ có cảm giác là từ trong nhà mình truyền đến vậy?”Trương Lâm thị theo bản năng phủ định: “Sao có thể, nhà mình có mua điểm tâm bao giờ đâu.”Trương Thanh Sơn lại nói: “Nương, hình như là thật đó, chính là mùi thơm của nhà mình, hình như là truyền ra từ phòng bếp ! ! ”Đôi mắt của Trương Lâm thị nhìn về hướng phòng bếp, trong mắt hiện lên vẻ hoài nghi, chẳng lẽ nữ nhân kia mua điểm tâm rồi vào phòng bếp ăn?Trương Thiết Sơn vẫn luôn im lặng không nói gì, lúc này mới lên tiếng: “Nương, Thanh Sơn.Ngồi xuống đi, đúng là mùi hương đó truyền ra từ phòng bếp nhà ta.”Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn nhìn nhau, sau đó đồng loạt ngồi xuống.Trương Lâm thị không khỏi nói thầm: “Nữ nhân này chính là như vậy, vĩnh viễn ham ăn biếng làm, điểm tâm quý như thế mà có thể mua ăn, ăn thì thôi đi, còn một mình trốn ở trong phòng bếp ăn.Nhà ta cưới nữ nhân như vậy thật là xui xẻo tám đời, nếu không phải lúc trước cha nàng!.”“Nương!” Trương Thiết Sơn quát lớn một tiếng, thành công chặn lời nói kế tiếp của Trương Lâm thị, bà ấy lập tức mím môi không nói tiếp nữa.Trương Thanh Sơn nhìn nhìn ca hắn lại nhìn nương, thức thời không nói thêm nữa, chỉ là đôi mắt theo bản năng nhìn về hướng phòng bếp, lại thấy Lý Hà Hoa bưng một cái mâm ra hướng vào trong sân đi tới.Lý Hà Hoa đến trước mặt mọi người, bỏ qua ánh mắt bất thiện của Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn, đem mâm để trên bàn vuông nhỏ, nói: “Đây là bánh đậu đỏ cùng bánh trứng gà ta làm, toàn bộ đều là bánh mới ra lò, mang tới cho các người nếm thử.”Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn trong mắt hiện lên kinh ngạc, bọn họ đều tưởng nàng mua điểm tâm về ăn, không nghĩ tới là nàng làm, việc này nghĩ như thế nào cũng không có khả năng, Lý Hà Hoa có thể làm ra điểm tâm vừa thơm lại vừa đẹp như vậy ư? Chẳng lẽ là gạt người?Lý Hà Hoa cũng nhìn ra sự không tín nhiệm trong mắt bọn họ, chỉ là nàng cũng không nói gì, làm bộ như không thấy.Trương Lâm thị đối với Lý Hà Hoa là hận thấu xương, hiện tại sao có thể tiếp thu ý tốt của nàng, cho dù điểm tâm này quả thực rất hấp dẫn, nhưng bà cũng sẽ không cho nàng mặt mũi: “Hừ, ngươi lúc nào thì có lòng tốt như vậy? Ta cũng không dám ăn đồ ăn của ngươi đâu, ta sợ ngươi hạ độc ta.”Lý Hà Hoa trầm mặc, không muốn để ý tới, nhàn nhạt nói: “Các ngươi ăn đi, ta về phòng trước.” Nói xong liền xoay người đi vào phòng chứa củi.Thôi, dù sao nàng cũng đã có lễ phép rồi, nếu bọn họ không muốn ăn thì thôi bỏ đi, nàng cũng không cần phải để ý.Trong sân, Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn nhìn theo Lý Hà Hoa đi vào phòng chứa củi, lúc này mới thu tầm mắt về nhìn điểm tâm trên bàn, trong mắt hiện lên vẻ do dự.Điểm tâm này không chỉ có bộ dáng đẹp mắt, mùi thơm cũng quá hấp dẫn, vừa nhìn liền biết ăn rất ngon.Nhưng đây là đồ do nữ nhân kia làm, ăn đồ ăn của nữ nhân kia chẳng phải là! !.Lúc này Trương Thiết Sơn dẫn đầu cầm một khối bánh trứng gà lên, nói: “Nương, Thanh Sơn, ăn đi.”Thấy hắn nói vậy Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn nhìn nhau liếc mắt một cái, cả hai hoàn toàn không còn vẻ do dự như lúc đầu, sôi nổi duỗi tay cầm một khối bánh lên bỏ vào miệng.Ăn! Vì sao không ăn? Nữ nhân kia tham của nhà bọn họ nhiều tiền như vậy, một ít bánh trứng này thì tính là gì, tại sao không ăn cơ chứ!?Một ngụm cắn xuống, mấy người đồng thời hơi ngẩn ra, Trương Thiết Sơn còn tốt, Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn trong mắt rõ ràng không tưởng tượng nỗi.Trương Thanh Sơn một bên nhanh chóng nhai nuốt một bên nhìn nhìn phòng chứa củi, trong lời nói tràn ngập nghi ngờ: “Đây là do nàng làm? Nàng có thể làm ra điểm tâm ăn ngon như vậy ư?”.
Trương Thanh Sơn không tự chủ được đứng lên, dùng sức ngửi nơi phát ra mùi hương trong không khí, sau một lúc lâu không quá tin tưởng nói: “Nương, sao ta cứ có cảm giác là từ trong nhà mình truyền đến vậy?”Trương Lâm thị theo bản năng phủ định: “Sao có thể, nhà mình có mua điểm tâm bao giờ đâu.
”Trương Thanh Sơn lại nói: “Nương, hình như là thật đó, chính là mùi thơm của nhà mình, hình như là truyền ra từ phòng bếp ! ! ”Đôi mắt của Trương Lâm thị nhìn về hướng phòng bếp, trong mắt hiện lên vẻ hoài nghi, chẳng lẽ nữ nhân kia mua điểm tâm rồi vào phòng bếp ăn?Trương Thiết Sơn vẫn luôn im lặng không nói gì, lúc này mới lên tiếng: “Nương, Thanh Sơn.
Ngồi xuống đi, đúng là mùi hương đó truyền ra từ phòng bếp nhà ta.
”Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn nhìn nhau, sau đó đồng loạt ngồi xuống.
Trương Lâm thị không khỏi nói thầm: “Nữ nhân này chính là như vậy, vĩnh viễn ham ăn biếng làm, điểm tâm quý như thế mà có thể mua ăn, ăn thì thôi đi, còn một mình trốn ở trong phòng bếp ăn.
Nhà ta cưới nữ nhân như vậy thật là xui xẻo tám đời, nếu không phải lúc trước cha nàng!.
”“Nương!” Trương Thiết Sơn quát lớn một tiếng, thành công chặn lời nói kế tiếp của Trương Lâm thị, bà ấy lập tức mím môi không nói tiếp nữa.
Trương Thanh Sơn nhìn nhìn ca hắn lại nhìn nương, thức thời không nói thêm nữa, chỉ là đôi mắt theo bản năng nhìn về hướng phòng bếp, lại thấy Lý Hà Hoa bưng một cái mâm ra hướng vào trong sân đi tới.
Lý Hà Hoa đến trước mặt mọi người, bỏ qua ánh mắt bất thiện của Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn, đem mâm để trên bàn vuông nhỏ, nói: “Đây là bánh đậu đỏ cùng bánh trứng gà ta làm, toàn bộ đều là bánh mới ra lò, mang tới cho các người nếm thử.
”Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn trong mắt hiện lên kinh ngạc, bọn họ đều tưởng nàng mua điểm tâm về ăn, không nghĩ tới là nàng làm, việc này nghĩ như thế nào cũng không có khả năng, Lý Hà Hoa có thể làm ra điểm tâm vừa thơm lại vừa đẹp như vậy ư? Chẳng lẽ là gạt người?Lý Hà Hoa cũng nhìn ra sự không tín nhiệm trong mắt bọn họ, chỉ là nàng cũng không nói gì, làm bộ như không thấy.
Trương Lâm thị đối với Lý Hà Hoa là hận thấu xương, hiện tại sao có thể tiếp thu ý tốt của nàng, cho dù điểm tâm này quả thực rất hấp dẫn, nhưng bà cũng sẽ không cho nàng mặt mũi: “Hừ, ngươi lúc nào thì có lòng tốt như vậy? Ta cũng không dám ăn đồ ăn của ngươi đâu, ta sợ ngươi hạ độc ta.
”Lý Hà Hoa trầm mặc, không muốn để ý tới, nhàn nhạt nói: “Các ngươi ăn đi, ta về phòng trước.
” Nói xong liền xoay người đi vào phòng chứa củi.
Thôi, dù sao nàng cũng đã có lễ phép rồi, nếu bọn họ không muốn ăn thì thôi bỏ đi, nàng cũng không cần phải để ý.
Trong sân, Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn nhìn theo Lý Hà Hoa đi vào phòng chứa củi, lúc này mới thu tầm mắt về nhìn điểm tâm trên bàn, trong mắt hiện lên vẻ do dự.
Điểm tâm này không chỉ có bộ dáng đẹp mắt, mùi thơm cũng quá hấp dẫn, vừa nhìn liền biết ăn rất ngon.
Nhưng đây là đồ do nữ nhân kia làm, ăn đồ ăn của nữ nhân kia chẳng phải là! !.
Lúc này Trương Thiết Sơn dẫn đầu cầm một khối bánh trứng gà lên, nói: “Nương, Thanh Sơn, ăn đi.
”Thấy hắn nói vậy Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn nhìn nhau liếc mắt một cái, cả hai hoàn toàn không còn vẻ do dự như lúc đầu, sôi nổi duỗi tay cầm một khối bánh lên bỏ vào miệng.
Ăn! Vì sao không ăn? Nữ nhân kia tham của nhà bọn họ nhiều tiền như vậy, một ít bánh trứng này thì tính là gì, tại sao không ăn cơ chứ!?Một ngụm cắn xuống, mấy người đồng thời hơi ngẩn ra, Trương Thiết Sơn còn tốt, Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn trong mắt rõ ràng không tưởng tượng nỗi.
Trương Thanh Sơn một bên nhanh chóng nhai nuốt một bên nhìn nhìn phòng chứa củi, trong lời nói tràn ngập nghi ngờ: “Đây là do nàng làm? Nàng có thể làm ra điểm tâm ăn ngon như vậy ư?”.
Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù NươngTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì… Trương Thanh Sơn không tự chủ được đứng lên, dùng sức ngửi nơi phát ra mùi hương trong không khí, sau một lúc lâu không quá tin tưởng nói: “Nương, sao ta cứ có cảm giác là từ trong nhà mình truyền đến vậy?”Trương Lâm thị theo bản năng phủ định: “Sao có thể, nhà mình có mua điểm tâm bao giờ đâu.”Trương Thanh Sơn lại nói: “Nương, hình như là thật đó, chính là mùi thơm của nhà mình, hình như là truyền ra từ phòng bếp ! ! ”Đôi mắt của Trương Lâm thị nhìn về hướng phòng bếp, trong mắt hiện lên vẻ hoài nghi, chẳng lẽ nữ nhân kia mua điểm tâm rồi vào phòng bếp ăn?Trương Thiết Sơn vẫn luôn im lặng không nói gì, lúc này mới lên tiếng: “Nương, Thanh Sơn.Ngồi xuống đi, đúng là mùi hương đó truyền ra từ phòng bếp nhà ta.”Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn nhìn nhau, sau đó đồng loạt ngồi xuống.Trương Lâm thị không khỏi nói thầm: “Nữ nhân này chính là như vậy, vĩnh viễn ham ăn biếng làm, điểm tâm quý như thế mà có thể mua ăn, ăn thì thôi đi, còn một mình trốn ở trong phòng bếp ăn.Nhà ta cưới nữ nhân như vậy thật là xui xẻo tám đời, nếu không phải lúc trước cha nàng!.”“Nương!” Trương Thiết Sơn quát lớn một tiếng, thành công chặn lời nói kế tiếp của Trương Lâm thị, bà ấy lập tức mím môi không nói tiếp nữa.Trương Thanh Sơn nhìn nhìn ca hắn lại nhìn nương, thức thời không nói thêm nữa, chỉ là đôi mắt theo bản năng nhìn về hướng phòng bếp, lại thấy Lý Hà Hoa bưng một cái mâm ra hướng vào trong sân đi tới.Lý Hà Hoa đến trước mặt mọi người, bỏ qua ánh mắt bất thiện của Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn, đem mâm để trên bàn vuông nhỏ, nói: “Đây là bánh đậu đỏ cùng bánh trứng gà ta làm, toàn bộ đều là bánh mới ra lò, mang tới cho các người nếm thử.”Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn trong mắt hiện lên kinh ngạc, bọn họ đều tưởng nàng mua điểm tâm về ăn, không nghĩ tới là nàng làm, việc này nghĩ như thế nào cũng không có khả năng, Lý Hà Hoa có thể làm ra điểm tâm vừa thơm lại vừa đẹp như vậy ư? Chẳng lẽ là gạt người?Lý Hà Hoa cũng nhìn ra sự không tín nhiệm trong mắt bọn họ, chỉ là nàng cũng không nói gì, làm bộ như không thấy.Trương Lâm thị đối với Lý Hà Hoa là hận thấu xương, hiện tại sao có thể tiếp thu ý tốt của nàng, cho dù điểm tâm này quả thực rất hấp dẫn, nhưng bà cũng sẽ không cho nàng mặt mũi: “Hừ, ngươi lúc nào thì có lòng tốt như vậy? Ta cũng không dám ăn đồ ăn của ngươi đâu, ta sợ ngươi hạ độc ta.”Lý Hà Hoa trầm mặc, không muốn để ý tới, nhàn nhạt nói: “Các ngươi ăn đi, ta về phòng trước.” Nói xong liền xoay người đi vào phòng chứa củi.Thôi, dù sao nàng cũng đã có lễ phép rồi, nếu bọn họ không muốn ăn thì thôi bỏ đi, nàng cũng không cần phải để ý.Trong sân, Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn nhìn theo Lý Hà Hoa đi vào phòng chứa củi, lúc này mới thu tầm mắt về nhìn điểm tâm trên bàn, trong mắt hiện lên vẻ do dự.Điểm tâm này không chỉ có bộ dáng đẹp mắt, mùi thơm cũng quá hấp dẫn, vừa nhìn liền biết ăn rất ngon.Nhưng đây là đồ do nữ nhân kia làm, ăn đồ ăn của nữ nhân kia chẳng phải là! !.Lúc này Trương Thiết Sơn dẫn đầu cầm một khối bánh trứng gà lên, nói: “Nương, Thanh Sơn, ăn đi.”Thấy hắn nói vậy Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn nhìn nhau liếc mắt một cái, cả hai hoàn toàn không còn vẻ do dự như lúc đầu, sôi nổi duỗi tay cầm một khối bánh lên bỏ vào miệng.Ăn! Vì sao không ăn? Nữ nhân kia tham của nhà bọn họ nhiều tiền như vậy, một ít bánh trứng này thì tính là gì, tại sao không ăn cơ chứ!?Một ngụm cắn xuống, mấy người đồng thời hơi ngẩn ra, Trương Thiết Sơn còn tốt, Trương Lâm thị cùng Trương Thanh Sơn trong mắt rõ ràng không tưởng tượng nỗi.Trương Thanh Sơn một bên nhanh chóng nhai nuốt một bên nhìn nhìn phòng chứa củi, trong lời nói tràn ngập nghi ngờ: “Đây là do nàng làm? Nàng có thể làm ra điểm tâm ăn ngon như vậy ư?”.