Hoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì…

Chương 136

Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù NươngTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì… "Con phải ngoan ngoãn như các bạn nha, chờ con học xong nương sẽ tới đón con về nhà."Tiểu hài tử chớp chớp mắt, đôi mắt nhìn về phòng học cách đó không xa.Đợi một hồi, Cố phu tử liền từ trong phòng học đi ra, hướng phòng khách đi tới.Lý Hà Hoa cùng Trương Thiết Sơn đứng lên, chào hỏi Cố phu tử.Cố Chi Cẩn cười nói: "Tới đây, mau ngồi xuống." Nói xong nhìn sang Thư Lâm hỏi: "Hài tử đại danh gọi là gì?"Lý Hà Hoa trả lời: "Hắn kêu Trương Thư Lâm. Năm nay vừa tròn 4 tuổi."Cố Chi Cẩn gật gật đầu: "Tuy rằng hài tử còn nhỏ, hiện tại đi học quá sớm nhưng hài tử có thiên phú không thể chậm trễ, ta sẽ chậm rãi dạy hắn. Buổi sáng cho hắn đọc sách viết chữ, buổi chiều ta sẽ kèm riêng thi họa cho hắn."Lý Hà Hoa nghe ra được Cố phu tử đây là có ý chiếu cố cho Thư Lâm, trong lòng thập phần cảm tạ: "Cảm ơn ngài Cố Phu Tử, phiền ngài lo lắng"Cố Chi Cẩn xua xua tay ý bảo không cần để ý rồi cùng bọn họ nói tình huống của học quán: "Học quán buổi sáng giờ thìn mới bắt đầu học, buổi chiều giờ thân thì tan, mỗi mười ngày sẽ có một ngày nghỉ hưu mộc*. Học quán buổi trưa không cung cấp thức ăn, tự mình mang hoặc đón về nhà ăn đều có thể. Nếu mang cơm thì có thể ở chỗ ta hâm nóng lại một chút, các ngươi có thể căn cứ tình hình mà lựa chọn."*Gội đầu, lệ ngày xưa làm quan cứ mười ngày được nghỉ một lần để tắm gội, cho nên ngày lễ nghỉ bây giờ cũng gọi là hưu mộc nhật.Lý Hà Hoa hiểu rõ, trong lòng quyết định trưa mang cơm cho Thư Lâm, bởi vì trưa nàng phải bán quán ăn không kịp nấu đồ ăn cho Thư Lâm, cũng không có biện pháp ở cùng hắn, còn không bằng để Thư Lâm ở học quán ăn, ăn xong rồi còn có thể hảo hảo nghỉ ngơi.Cố Chi Cẩn nói: "Tình huống học quán là như vậy, các ngươi còn có chỗ nào không yên tâm không? Có thể hỏi trực tiếp."Lý Hà Hoa kỳ thật vẫn tương đối tín nhiệm Cố phu tử: "Cố phu tử, ở chỗ ngài không có gì ta không yên tâm, nhưng mà phí nhập học là bao nhiêu? Hôm nay chúng ta giao phí nhập học trước luôn đi."Cố Chi Cẩn nói thẳng phí nhập học như bình thường: "Học đường thu phí nhập học theo từng quý, mỗi quý 300 văn tiền."Lý Hà Hoa biết đây là phí nhập học của hài tử bình thường, nhưng Thư Lâm không giống, buổi chiều mỗi ngày nhóc con còn học thêm thi hoạ, với giá này thì thật là quá ít, nhưng nàng cũng biết Cố phu tử nếu nói giá này thì sẽ không theo bọn họ cò kè mặc cả. Nàng chỉ có thể trong lòng cảm tạ Cố phu tử, chờ có cơ hội lại cảm tạ hắn sau. Lý Hà Hoa nhớ đến món ăn mình mang tới, duỗi tay cầm lại: "Cố phu tử, chúng ta tới bái sư cũng không chuẩn bị lễ vật gì, chỉ chuẩn bị cho ngài ít món ăn, đều là chính mình làm không đáng tiền, hy vọng ngài không ghét bỏ."Vốn dĩ lễ vật bái sư Cố Chi Cẩn tuyệt đối sẽ không nhận, nhưng nghe nói là bà chủ tự mình làm một ít món ăn, lời cự tuyệt liền không nói ra được, ngừng một lát cũng không cự tuyệt: "Bà chủ nấu gì đó có thể nói là lễ vật bái sư thập phần tốt, Cố mỗ liền mặt dày nhận lấy."Thấy Cố Chi Cẩn nhận lấy, Lý Hà Hoa cảm thấy mình đưa đúng rồi, trong lòng liền nghĩ về sau muốn cảm tạ Cố phu tử thì phải ra tay từ món ăn."Vậy Cố phu tử, hôm nay chúng ta về trước, ngày mai đúng giờ sẽ đưa Thư Lâm tới." Sau khi đưa phí nhập học Lý Hà Hoa nói cáo từ. Cố Chi Cẩn đứng lên tiễn.Lý Hà Hoa ôm Thư Lâm đang chuẩn bị đi ra ngoài, quay người lại liền thấy ở cửa phòng ló ra một cái đầu nhỏ ghé trên cửa nhìn bọn họ, thấy bị phát hiện đối phương "vèo" một cái rụt trở về.Cố Chi Cẩn cũng thấy cái đầu kia, lên tiếng nói với bên ngoài: "Cẩm Chiêu, tiến vào!"Chỉ chốc lát sau đầu nhỏ ngoài cửa lộ ra, tiếp theo đó là thân hình cũng ở sau cửa lộ ra.Người đến là một đứa nhỏ khoảng năm sáu tuổi, lớn lên rất đáng yêu, khuôn mặt nhỏ thịt nộn nộn vừa nhìn liền thấy rất có tinh thần, khỏe mạnh, có thể thấy được người nhà dưỡng rất tốt.

"Con phải ngoan ngoãn như các bạn nha, chờ con học xong nương sẽ tới đón con về nhà."

Tiểu hài tử chớp chớp mắt, đôi mắt nhìn về phòng học cách đó không xa.

Đợi một hồi, Cố phu tử liền từ trong phòng học đi ra, hướng phòng khách đi tới.

Lý Hà Hoa cùng Trương Thiết Sơn đứng lên, chào hỏi Cố phu tử.

Cố Chi Cẩn cười nói: "Tới đây, mau ngồi xuống." Nói xong nhìn sang Thư Lâm hỏi: "Hài tử đại danh gọi là gì?"

Lý Hà Hoa trả lời: "Hắn kêu Trương Thư Lâm. Năm nay vừa tròn 4 tuổi."

Cố Chi Cẩn gật gật đầu: "Tuy rằng hài tử còn nhỏ, hiện tại đi học quá sớm nhưng hài tử có thiên phú không thể chậm trễ, ta sẽ chậm rãi dạy hắn. Buổi sáng cho hắn đọc sách viết chữ, buổi chiều ta sẽ kèm riêng thi họa cho hắn."

Lý Hà Hoa nghe ra được Cố phu tử đây là có ý chiếu cố cho Thư Lâm, trong lòng thập phần cảm tạ: "Cảm ơn ngài Cố Phu Tử, phiền ngài lo lắng"

Cố Chi Cẩn xua xua tay ý bảo không cần để ý rồi cùng bọn họ nói tình huống của học quán: "Học quán buổi sáng giờ thìn mới bắt đầu học, buổi chiều giờ thân thì tan, mỗi mười ngày sẽ có một ngày nghỉ hưu mộc*. Học quán buổi trưa không cung cấp thức ăn, tự mình mang hoặc đón về nhà ăn đều có thể. Nếu mang cơm thì có thể ở chỗ ta hâm nóng lại một chút, các ngươi có thể căn cứ tình hình mà lựa chọn."

*Gội đầu, lệ ngày xưa làm quan cứ mười ngày được nghỉ một lần để tắm gội, cho nên ngày lễ nghỉ bây giờ cũng gọi là hưu mộc nhật.

Lý Hà Hoa hiểu rõ, trong lòng quyết định trưa mang cơm cho Thư Lâm, bởi vì trưa nàng phải bán quán ăn không kịp nấu đồ ăn cho Thư Lâm, cũng không có biện pháp ở cùng hắn, còn không bằng để Thư Lâm ở học quán ăn, ăn xong rồi còn có thể hảo hảo nghỉ ngơi.

Cố Chi Cẩn nói: "Tình huống học quán là như vậy, các ngươi còn có chỗ nào không yên tâm không? Có thể hỏi trực tiếp."

Lý Hà Hoa kỳ thật vẫn tương đối tín nhiệm Cố phu tử: "Cố phu tử, ở chỗ ngài không có gì ta không yên tâm, nhưng mà phí nhập học là bao nhiêu? Hôm nay chúng ta giao phí nhập học trước luôn đi."

Cố Chi Cẩn nói thẳng phí nhập học như bình thường: "Học đường thu phí nhập học theo từng quý, mỗi quý 300 văn tiền."

Lý Hà Hoa biết đây là phí nhập học của hài tử bình thường, nhưng Thư Lâm không giống, buổi chiều mỗi ngày nhóc con còn học thêm thi hoạ, với giá này thì thật là quá ít, nhưng nàng cũng biết Cố phu tử nếu nói giá này thì sẽ không theo bọn họ cò kè mặc cả. Nàng chỉ có thể trong lòng cảm tạ Cố phu tử, chờ có cơ hội lại cảm tạ hắn sau. Lý Hà Hoa nhớ đến món ăn mình mang tới, duỗi tay cầm lại: "Cố phu tử, chúng ta tới bái sư cũng không chuẩn bị lễ vật gì, chỉ chuẩn bị cho ngài ít món ăn, đều là chính mình làm không đáng tiền, hy vọng ngài không ghét bỏ."

Vốn dĩ lễ vật bái sư Cố Chi Cẩn tuyệt đối sẽ không nhận, nhưng nghe nói là bà chủ tự mình làm một ít món ăn, lời cự tuyệt liền không nói ra được, ngừng một lát cũng không cự tuyệt: "Bà chủ nấu gì đó có thể nói là lễ vật bái sư thập phần tốt, Cố mỗ liền mặt dày nhận lấy."

Thấy Cố Chi Cẩn nhận lấy, Lý Hà Hoa cảm thấy mình đưa đúng rồi, trong lòng liền nghĩ về sau muốn cảm tạ Cố phu tử thì phải ra tay từ món ăn.

"Vậy Cố phu tử, hôm nay chúng ta về trước, ngày mai đúng giờ sẽ đưa Thư Lâm tới." Sau khi đưa phí nhập học Lý Hà Hoa nói cáo từ. Cố Chi Cẩn đứng lên tiễn.

Lý Hà Hoa ôm Thư Lâm đang chuẩn bị đi ra ngoài, quay người lại liền thấy ở cửa phòng ló ra một cái đầu nhỏ ghé trên cửa nhìn bọn họ, thấy bị phát hiện đối phương "vèo" một cái rụt trở về.

Cố Chi Cẩn cũng thấy cái đầu kia, lên tiếng nói với bên ngoài: "Cẩm Chiêu, tiến vào!"

Chỉ chốc lát sau đầu nhỏ ngoài cửa lộ ra, tiếp theo đó là thân hình cũng ở sau cửa lộ ra.

Người đến là một đứa nhỏ khoảng năm sáu tuổi, lớn lên rất đáng yêu, khuôn mặt nhỏ thịt nộn nộn vừa nhìn liền thấy rất có tinh thần, khỏe mạnh, có thể thấy được người nhà dưỡng rất tốt.

Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù NươngTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì… "Con phải ngoan ngoãn như các bạn nha, chờ con học xong nương sẽ tới đón con về nhà."Tiểu hài tử chớp chớp mắt, đôi mắt nhìn về phòng học cách đó không xa.Đợi một hồi, Cố phu tử liền từ trong phòng học đi ra, hướng phòng khách đi tới.Lý Hà Hoa cùng Trương Thiết Sơn đứng lên, chào hỏi Cố phu tử.Cố Chi Cẩn cười nói: "Tới đây, mau ngồi xuống." Nói xong nhìn sang Thư Lâm hỏi: "Hài tử đại danh gọi là gì?"Lý Hà Hoa trả lời: "Hắn kêu Trương Thư Lâm. Năm nay vừa tròn 4 tuổi."Cố Chi Cẩn gật gật đầu: "Tuy rằng hài tử còn nhỏ, hiện tại đi học quá sớm nhưng hài tử có thiên phú không thể chậm trễ, ta sẽ chậm rãi dạy hắn. Buổi sáng cho hắn đọc sách viết chữ, buổi chiều ta sẽ kèm riêng thi họa cho hắn."Lý Hà Hoa nghe ra được Cố phu tử đây là có ý chiếu cố cho Thư Lâm, trong lòng thập phần cảm tạ: "Cảm ơn ngài Cố Phu Tử, phiền ngài lo lắng"Cố Chi Cẩn xua xua tay ý bảo không cần để ý rồi cùng bọn họ nói tình huống của học quán: "Học quán buổi sáng giờ thìn mới bắt đầu học, buổi chiều giờ thân thì tan, mỗi mười ngày sẽ có một ngày nghỉ hưu mộc*. Học quán buổi trưa không cung cấp thức ăn, tự mình mang hoặc đón về nhà ăn đều có thể. Nếu mang cơm thì có thể ở chỗ ta hâm nóng lại một chút, các ngươi có thể căn cứ tình hình mà lựa chọn."*Gội đầu, lệ ngày xưa làm quan cứ mười ngày được nghỉ một lần để tắm gội, cho nên ngày lễ nghỉ bây giờ cũng gọi là hưu mộc nhật.Lý Hà Hoa hiểu rõ, trong lòng quyết định trưa mang cơm cho Thư Lâm, bởi vì trưa nàng phải bán quán ăn không kịp nấu đồ ăn cho Thư Lâm, cũng không có biện pháp ở cùng hắn, còn không bằng để Thư Lâm ở học quán ăn, ăn xong rồi còn có thể hảo hảo nghỉ ngơi.Cố Chi Cẩn nói: "Tình huống học quán là như vậy, các ngươi còn có chỗ nào không yên tâm không? Có thể hỏi trực tiếp."Lý Hà Hoa kỳ thật vẫn tương đối tín nhiệm Cố phu tử: "Cố phu tử, ở chỗ ngài không có gì ta không yên tâm, nhưng mà phí nhập học là bao nhiêu? Hôm nay chúng ta giao phí nhập học trước luôn đi."Cố Chi Cẩn nói thẳng phí nhập học như bình thường: "Học đường thu phí nhập học theo từng quý, mỗi quý 300 văn tiền."Lý Hà Hoa biết đây là phí nhập học của hài tử bình thường, nhưng Thư Lâm không giống, buổi chiều mỗi ngày nhóc con còn học thêm thi hoạ, với giá này thì thật là quá ít, nhưng nàng cũng biết Cố phu tử nếu nói giá này thì sẽ không theo bọn họ cò kè mặc cả. Nàng chỉ có thể trong lòng cảm tạ Cố phu tử, chờ có cơ hội lại cảm tạ hắn sau. Lý Hà Hoa nhớ đến món ăn mình mang tới, duỗi tay cầm lại: "Cố phu tử, chúng ta tới bái sư cũng không chuẩn bị lễ vật gì, chỉ chuẩn bị cho ngài ít món ăn, đều là chính mình làm không đáng tiền, hy vọng ngài không ghét bỏ."Vốn dĩ lễ vật bái sư Cố Chi Cẩn tuyệt đối sẽ không nhận, nhưng nghe nói là bà chủ tự mình làm một ít món ăn, lời cự tuyệt liền không nói ra được, ngừng một lát cũng không cự tuyệt: "Bà chủ nấu gì đó có thể nói là lễ vật bái sư thập phần tốt, Cố mỗ liền mặt dày nhận lấy."Thấy Cố Chi Cẩn nhận lấy, Lý Hà Hoa cảm thấy mình đưa đúng rồi, trong lòng liền nghĩ về sau muốn cảm tạ Cố phu tử thì phải ra tay từ món ăn."Vậy Cố phu tử, hôm nay chúng ta về trước, ngày mai đúng giờ sẽ đưa Thư Lâm tới." Sau khi đưa phí nhập học Lý Hà Hoa nói cáo từ. Cố Chi Cẩn đứng lên tiễn.Lý Hà Hoa ôm Thư Lâm đang chuẩn bị đi ra ngoài, quay người lại liền thấy ở cửa phòng ló ra một cái đầu nhỏ ghé trên cửa nhìn bọn họ, thấy bị phát hiện đối phương "vèo" một cái rụt trở về.Cố Chi Cẩn cũng thấy cái đầu kia, lên tiếng nói với bên ngoài: "Cẩm Chiêu, tiến vào!"Chỉ chốc lát sau đầu nhỏ ngoài cửa lộ ra, tiếp theo đó là thân hình cũng ở sau cửa lộ ra.Người đến là một đứa nhỏ khoảng năm sáu tuổi, lớn lên rất đáng yêu, khuôn mặt nhỏ thịt nộn nộn vừa nhìn liền thấy rất có tinh thần, khỏe mạnh, có thể thấy được người nhà dưỡng rất tốt.

Chương 136