Hoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì…

Chương 262

Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù NươngTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì… Trong khoảng thời gian này nàng quả thật rất nhớ Hắc Tử.Nghe Lý Hà Hoa nói muốn đi đón Hắc Tử, đôi mắt Thư Lâm thoáng cái sáng lên, chân ngắn nhanh chóng chạy tới giơ tay đòi ôm: "Nương nương "Lý Hà Hoa bế nhóc lên: "Có phải muốn cùng nương đi đón Hắc Tử về không?"Đầu nhỏ của Thư Lâm vội vàng gật, hắn cũng rất nhớ Hắc Tử.Lý Hà Hoa gật gật đầu: "Được rồi, vậy con với nương đi đón Hắc Tử về nhà."Cửa viện nhà Tạ tẩu tử rộng mở, Lý Hà Hoa ôm Thư Lâm đi vào, đầu tiên nhìn thấy chính là Hắc Tử nhà bọn họ, vốn dĩ nó còn đang uể oải ỉu xìu nằm rạp trên đất, lập tức nhảy lên nhào tới chỗ hai mẹ con, cọ cọ vào đùi Lý Hà Hoa, miệng còn rên ư ử, sau đó còn duỗi mõm đẩy đẩy chân nhỏ của Thư Lâm.Thư Lâm vội vàng trượt xuống từ trong ngực Lý Hà Hoa, vội vàng ôm lấy Hắc Tử, đem đầu cọ vào đầu Hắc Tử, một người một chó như huynh đệ thân thiết thất lạc nhiều năm.Tạ tẩu tử nghe tiếng động cũng từ trong phòng đi ra, thấy Lý Hà Hoa thì kinh hỉ cười: "Hà Hoa muội tử đã về rồi sao?"Tiểu Viễn cũng cực kì kinh hỉ, vội chạy ra: "Hà Hoa di."Lý Hà Hoa gật gật đầu: "Chúng ta đã trở lại, ta đến đón Hắc Tử về nhà."Tạ tẩu tử vội vàng mời Lý Hà Hoa vào bên trong: "Các người mau vào phòng ngồi một chút, vừa về còn chưa kịp thu dọn phải không? Vậy trưa nay cứ ở đây ăn cơm nhé."Lý Hà Hoa xua tay: "Không cần đâu tẩu tử, trong nhà đã dọn dẹp xong, cũng tiện nấu bữa trưa nên không ăn ở chỗ tẩu. Chúng ta ghé đón Hắc Tử xong liền về."Tạ tẩu tử nói: "Còn khách khí với chúng ta làm gì, ở lại ăn đi."Lý Hà Hoa đáp lại: "Tẩu tử, trưa nay thật sự không thể ở đây ăn cơm được, tẩu cũng đừng giữ ta, ta đến ngoại trừ đón Hắc Tử còn có việc muốn nói với tẩu, tửu lâu sắp trang hoàng xong, tẩu cùng Tiểu Viễn chuẩn bị đi, qua hai ngày nữa sẽ bận rộn đấy."Tạ tẩu tử nghe vậy rất vui, gật đầu: "Được được được, khi nào bắt đầu làm kêu chúng ta một tiếng là được, chúng ta lúc nào làm cũng được."Bọn họ đợi ở nhà đã hơn nữa tháng, đã sớm muốn làm việc kiếm tiền.Thông báo với Tạ tẩu tử xong Lý Hà Hoa mang theo Thư Lâm cùng Hắc Tử về nhà.Trên đường về Thư Lâm cũng không cần Lý Hà Hoa ôm, chân nhỏ bước ngắn đi bên cạnh Hắc Tử, tay để lên người nó nhẹ nhàng nắm lấy lông Hắc Tử, thoạt nhìn giống như hai hảo bằng hữu đang tay cầm tay cùng nhau đi.Chẳng qua bước chân Thư Lâm quá nhỏ không bằng một nửa Hắc Tử, vì phối hợp với hắn, Hắc Tử cố gắng bước thật nhỏ chậm rì rì đi, một chút cũng không chê phiền. Lý Hà Hoa đi theo phía sau, nhìn thấy mà tâm cũng mềm nhũn.Đến lúc dọn đến hậu viện tửu lâu nhất định phải mang theo Hắc Tử.Lý Hà Hoa định buổi chiều thu dọn đồ đạc sau đó dọn đến tửu lâu, hậu viện bên đó không cần trang hoàng có thể trực tiếp vào ở. Nàng dọn đi rồi để phòng trống cho mấy người Trương Thiết Sơn cùng Trương Lâm thị ở.---------------------------------------Dọn đến hậu viện cách ngày tửu lâu khai trương còn hai ngày, trước hết Lý Hà Hoa đưa Thư Lâm đến học quán, lần này Thư Lâm đã chậm trễ việc học hơn nửa tháng, không thể bỏ lỡ nữa.Lý Hà Hoa dậy sớm chuẩn bị cơm trưa phong phú cho hai tiểu gia hỏa Thư Lâm cùng Cố Cẩm Chiêu, cộng thêm điểm tâm mới để chung vào hộp thức ăn, lúc này mới gọi Thư Lâm dậy, rửa mặt cho nhóc con xong lại đeo túi nhỏ đựng sách rồi nắm tay nhóc ra cửa đi học.Vừa ra cửa lớn đã thấy một thân ảnh đĩnh đạc đứng ở cạnh cửa, thấy họ ra tới thì hơi hơi lộ ý cười. Lý Hà Hoa kinh ngạc: "Trương Thiết Sơn, sao chàng đến sớm vậy?"Trương Thiết Sơn bất động thanh sắc trả lời: "Ta đến đưa Thư Lâm đi học cùng nàng."Lý Hà Hoa nghe vậy nhíu mày lắc đầu không tán đồng.

Trong khoảng thời gian này nàng quả thật rất nhớ Hắc Tử.

Nghe Lý Hà Hoa nói muốn đi đón Hắc Tử, đôi mắt Thư Lâm thoáng cái sáng lên, chân ngắn nhanh chóng chạy tới giơ tay đòi ôm: "Nương nương "

Lý Hà Hoa bế nhóc lên: "Có phải muốn cùng nương đi đón Hắc Tử về không?"

Đầu nhỏ của Thư Lâm vội vàng gật, hắn cũng rất nhớ Hắc Tử.

Lý Hà Hoa gật gật đầu: "Được rồi, vậy con với nương đi đón Hắc Tử về nhà."

Cửa viện nhà Tạ tẩu tử rộng mở, Lý Hà Hoa ôm Thư Lâm đi vào, đầu tiên nhìn thấy chính là Hắc Tử nhà bọn họ, vốn dĩ nó còn đang uể oải ỉu xìu nằm rạp trên đất, lập tức nhảy lên nhào tới chỗ hai mẹ con, cọ cọ vào đùi Lý Hà Hoa, miệng còn rên ư ử, sau đó còn duỗi mõm đẩy đẩy chân nhỏ của Thư Lâm.

Thư Lâm vội vàng trượt xuống từ trong ngực Lý Hà Hoa, vội vàng ôm lấy Hắc Tử, đem đầu cọ vào đầu Hắc Tử, một người một chó như huynh đệ thân thiết thất lạc nhiều năm.

Tạ tẩu tử nghe tiếng động cũng từ trong phòng đi ra, thấy Lý Hà Hoa thì kinh hỉ cười: "Hà Hoa muội tử đã về rồi sao?"

Tiểu Viễn cũng cực kì kinh hỉ, vội chạy ra: "Hà Hoa di."

Lý Hà Hoa gật gật đầu: "Chúng ta đã trở lại, ta đến đón Hắc Tử về nhà."

Tạ tẩu tử vội vàng mời Lý Hà Hoa vào bên trong: "Các người mau vào phòng ngồi một chút, vừa về còn chưa kịp thu dọn phải không? Vậy trưa nay cứ ở đây ăn cơm nhé."

Lý Hà Hoa xua tay: "Không cần đâu tẩu tử, trong nhà đã dọn dẹp xong, cũng tiện nấu bữa trưa nên không ăn ở chỗ tẩu. Chúng ta ghé đón Hắc Tử xong liền về."

Tạ tẩu tử nói: "Còn khách khí với chúng ta làm gì, ở lại ăn đi."

Lý Hà Hoa đáp lại: "Tẩu tử, trưa nay thật sự không thể ở đây ăn cơm được, tẩu cũng đừng giữ ta, ta đến ngoại trừ đón Hắc Tử còn có việc muốn nói với tẩu, tửu lâu sắp trang hoàng xong, tẩu cùng Tiểu Viễn chuẩn bị đi, qua hai ngày nữa sẽ bận rộn đấy."

Tạ tẩu tử nghe vậy rất vui, gật đầu: "Được được được, khi nào bắt đầu làm kêu chúng ta một tiếng là được, chúng ta lúc nào làm cũng được."

Bọn họ đợi ở nhà đã hơn nữa tháng, đã sớm muốn làm việc kiếm tiền.

Thông báo với Tạ tẩu tử xong Lý Hà Hoa mang theo Thư Lâm cùng Hắc Tử về nhà.

Trên đường về Thư Lâm cũng không cần Lý Hà Hoa ôm, chân nhỏ bước ngắn đi bên cạnh Hắc Tử, tay để lên người nó nhẹ nhàng nắm lấy lông Hắc Tử, thoạt nhìn giống như hai hảo bằng hữu đang tay cầm tay cùng nhau đi.

Chẳng qua bước chân Thư Lâm quá nhỏ không bằng một nửa Hắc Tử, vì phối hợp với hắn, Hắc Tử cố gắng bước thật nhỏ chậm rì rì đi, một chút cũng không chê phiền. Lý Hà Hoa đi theo phía sau, nhìn thấy mà tâm cũng mềm nhũn.

Đến lúc dọn đến hậu viện tửu lâu nhất định phải mang theo Hắc Tử.

Lý Hà Hoa định buổi chiều thu dọn đồ đạc sau đó dọn đến tửu lâu, hậu viện bên đó không cần trang hoàng có thể trực tiếp vào ở. Nàng dọn đi rồi để phòng trống cho mấy người Trương Thiết Sơn cùng Trương Lâm thị ở.

---------------------------------------

Dọn đến hậu viện cách ngày tửu lâu khai trương còn hai ngày, trước hết Lý Hà Hoa đưa Thư Lâm đến học quán, lần này Thư Lâm đã chậm trễ việc học hơn nửa tháng, không thể bỏ lỡ nữa.

Lý Hà Hoa dậy sớm chuẩn bị cơm trưa phong phú cho hai tiểu gia hỏa Thư Lâm cùng Cố Cẩm Chiêu, cộng thêm điểm tâm mới để chung vào hộp thức ăn, lúc này mới gọi Thư Lâm dậy, rửa mặt cho nhóc con xong lại đeo túi nhỏ đựng sách rồi nắm tay nhóc ra cửa đi học.

Vừa ra cửa lớn đã thấy một thân ảnh đĩnh đạc đứng ở cạnh cửa, thấy họ ra tới thì hơi hơi lộ ý cười. Lý Hà Hoa kinh ngạc: "Trương Thiết Sơn, sao chàng đến sớm vậy?"

Trương Thiết Sơn bất động thanh sắc trả lời: "Ta đến đưa Thư Lâm đi học cùng nàng."

Lý Hà Hoa nghe vậy nhíu mày lắc đầu không tán đồng.

Xuyên Qua Nông Phụ Làm Trù NươngTác giả: Nguyệt Bán Yếu Phân GiaTruyện Cổ Đại, Truyện Điền Văn, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Xuyên KhôngHoàng hôn ngả về tây, làm nổi bật màu đỏ rực ở phía chân trời, trên ống khói lượn lờ khói bếp, tiếng chó sủa cùng tiếng trẻ con cười đùa hợp thành phong cảnh điền viên yên tĩnh và ấm áp. Nếu là bình thường Lý Hà Hoa nhất định sẽ cảm khái về phong cảnh điền viên tốt đẹp này, chỉ là hiện tại nàng không có một chút tâm tư nào để thưởng thức, bây giờ nàng chỉ muốn nói một câu duy nhất, thật là tổn thọ mà!. . Nhìn hàng rào tre quanh sân trước mặt mình và xung quanh hoàn toàn xa lạ bất đồng với hiện đại, Lý Hà Hoa cuối cùng cũng tin tưởng nàng đây là trúng giải thưởng lớn, xuyên qua thật rồi. Xuyên qua cỡ nào huyền ảo, cũng chỉ có thể tồn tại ở trong tiểu thuyết, thế nhưng nàng lại gặp phải, nhưng là mặc kệ khó tin tưởng như thế nào, sau khi phát điên một ngày nàng vẫn không thể không tiếp thu sự thật này, nàng thật sự đã xuyên qua, hơn nữa còn xuyên đến cổ đại, tuy rằng trước mắt không biết đang là triều đại gì. Nàng cái gì cũng không biết, bởi vì trong đầu trừ bỏ ký ức của chính mình thì… Trong khoảng thời gian này nàng quả thật rất nhớ Hắc Tử.Nghe Lý Hà Hoa nói muốn đi đón Hắc Tử, đôi mắt Thư Lâm thoáng cái sáng lên, chân ngắn nhanh chóng chạy tới giơ tay đòi ôm: "Nương nương "Lý Hà Hoa bế nhóc lên: "Có phải muốn cùng nương đi đón Hắc Tử về không?"Đầu nhỏ của Thư Lâm vội vàng gật, hắn cũng rất nhớ Hắc Tử.Lý Hà Hoa gật gật đầu: "Được rồi, vậy con với nương đi đón Hắc Tử về nhà."Cửa viện nhà Tạ tẩu tử rộng mở, Lý Hà Hoa ôm Thư Lâm đi vào, đầu tiên nhìn thấy chính là Hắc Tử nhà bọn họ, vốn dĩ nó còn đang uể oải ỉu xìu nằm rạp trên đất, lập tức nhảy lên nhào tới chỗ hai mẹ con, cọ cọ vào đùi Lý Hà Hoa, miệng còn rên ư ử, sau đó còn duỗi mõm đẩy đẩy chân nhỏ của Thư Lâm.Thư Lâm vội vàng trượt xuống từ trong ngực Lý Hà Hoa, vội vàng ôm lấy Hắc Tử, đem đầu cọ vào đầu Hắc Tử, một người một chó như huynh đệ thân thiết thất lạc nhiều năm.Tạ tẩu tử nghe tiếng động cũng từ trong phòng đi ra, thấy Lý Hà Hoa thì kinh hỉ cười: "Hà Hoa muội tử đã về rồi sao?"Tiểu Viễn cũng cực kì kinh hỉ, vội chạy ra: "Hà Hoa di."Lý Hà Hoa gật gật đầu: "Chúng ta đã trở lại, ta đến đón Hắc Tử về nhà."Tạ tẩu tử vội vàng mời Lý Hà Hoa vào bên trong: "Các người mau vào phòng ngồi một chút, vừa về còn chưa kịp thu dọn phải không? Vậy trưa nay cứ ở đây ăn cơm nhé."Lý Hà Hoa xua tay: "Không cần đâu tẩu tử, trong nhà đã dọn dẹp xong, cũng tiện nấu bữa trưa nên không ăn ở chỗ tẩu. Chúng ta ghé đón Hắc Tử xong liền về."Tạ tẩu tử nói: "Còn khách khí với chúng ta làm gì, ở lại ăn đi."Lý Hà Hoa đáp lại: "Tẩu tử, trưa nay thật sự không thể ở đây ăn cơm được, tẩu cũng đừng giữ ta, ta đến ngoại trừ đón Hắc Tử còn có việc muốn nói với tẩu, tửu lâu sắp trang hoàng xong, tẩu cùng Tiểu Viễn chuẩn bị đi, qua hai ngày nữa sẽ bận rộn đấy."Tạ tẩu tử nghe vậy rất vui, gật đầu: "Được được được, khi nào bắt đầu làm kêu chúng ta một tiếng là được, chúng ta lúc nào làm cũng được."Bọn họ đợi ở nhà đã hơn nữa tháng, đã sớm muốn làm việc kiếm tiền.Thông báo với Tạ tẩu tử xong Lý Hà Hoa mang theo Thư Lâm cùng Hắc Tử về nhà.Trên đường về Thư Lâm cũng không cần Lý Hà Hoa ôm, chân nhỏ bước ngắn đi bên cạnh Hắc Tử, tay để lên người nó nhẹ nhàng nắm lấy lông Hắc Tử, thoạt nhìn giống như hai hảo bằng hữu đang tay cầm tay cùng nhau đi.Chẳng qua bước chân Thư Lâm quá nhỏ không bằng một nửa Hắc Tử, vì phối hợp với hắn, Hắc Tử cố gắng bước thật nhỏ chậm rì rì đi, một chút cũng không chê phiền. Lý Hà Hoa đi theo phía sau, nhìn thấy mà tâm cũng mềm nhũn.Đến lúc dọn đến hậu viện tửu lâu nhất định phải mang theo Hắc Tử.Lý Hà Hoa định buổi chiều thu dọn đồ đạc sau đó dọn đến tửu lâu, hậu viện bên đó không cần trang hoàng có thể trực tiếp vào ở. Nàng dọn đi rồi để phòng trống cho mấy người Trương Thiết Sơn cùng Trương Lâm thị ở.---------------------------------------Dọn đến hậu viện cách ngày tửu lâu khai trương còn hai ngày, trước hết Lý Hà Hoa đưa Thư Lâm đến học quán, lần này Thư Lâm đã chậm trễ việc học hơn nửa tháng, không thể bỏ lỡ nữa.Lý Hà Hoa dậy sớm chuẩn bị cơm trưa phong phú cho hai tiểu gia hỏa Thư Lâm cùng Cố Cẩm Chiêu, cộng thêm điểm tâm mới để chung vào hộp thức ăn, lúc này mới gọi Thư Lâm dậy, rửa mặt cho nhóc con xong lại đeo túi nhỏ đựng sách rồi nắm tay nhóc ra cửa đi học.Vừa ra cửa lớn đã thấy một thân ảnh đĩnh đạc đứng ở cạnh cửa, thấy họ ra tới thì hơi hơi lộ ý cười. Lý Hà Hoa kinh ngạc: "Trương Thiết Sơn, sao chàng đến sớm vậy?"Trương Thiết Sơn bất động thanh sắc trả lời: "Ta đến đưa Thư Lâm đi học cùng nàng."Lý Hà Hoa nghe vậy nhíu mày lắc đầu không tán đồng.

Chương 262