Rét lạnh thấu tâm can người đi đường, mưa từ bầu trời cứ thế mà lao thẳng xuống không chút do dự. Tiếng sét ầm vang, trời nổi gió lớn giống như đang báo hiệu điều gì đó. Ở một nơi hoang vắng sâu trong núi, tiếng lá cây xào xạc va vào nhau do mưa bão, có tiếng hét của phụ nữ, dường như người đó rất đau đớn. . ngôn tình ngược Một nam nhân với mái tóc bạch kim đi qua đi lại ngoài hành lang, có vẻ như rất lo lắng cho thê tử của mình. “Bịch bịch bịch” “Lão gia, phu nhân ngài khó sinh rồi.” “Chết tiệt!” Người nam nhân đập mạnh vào cánh cửa. “Phụ thân, mẫu thân có sao không vậy?” “Hức, hức” một đứa bé đôi mắt đẫm lệ nhìn về phía hắn. Nhìn thấy đứa bé như vậy, nam nhân không nhịn được mà ôm chầm lấy an ủi “mẫu thân con nhất định sẽ không sao đâu”. Hắn nói như vậy nhưng bàn tay gắt gao ôm chặt lấy nhi tử thấy được hắn cũng vô cùng lo lắng và sợ hãi. Bỗng nhiên, một tiếng khóc rất to truyền ra từ trong phòng. “Oe, oe” “Sinh, sinh rồi, lão gia, phu nhân ngài sinh rồi!” Bà đỡ ôm một đứa bé chạy…

Chương 100: 100: Có Người Muốn Gặp

Quỷ Chủ Tránh Xa Ta Ra!Tác giả: Bách Lý Hồng TrangTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngRét lạnh thấu tâm can người đi đường, mưa từ bầu trời cứ thế mà lao thẳng xuống không chút do dự. Tiếng sét ầm vang, trời nổi gió lớn giống như đang báo hiệu điều gì đó. Ở một nơi hoang vắng sâu trong núi, tiếng lá cây xào xạc va vào nhau do mưa bão, có tiếng hét của phụ nữ, dường như người đó rất đau đớn. . ngôn tình ngược Một nam nhân với mái tóc bạch kim đi qua đi lại ngoài hành lang, có vẻ như rất lo lắng cho thê tử của mình. “Bịch bịch bịch” “Lão gia, phu nhân ngài khó sinh rồi.” “Chết tiệt!” Người nam nhân đập mạnh vào cánh cửa. “Phụ thân, mẫu thân có sao không vậy?” “Hức, hức” một đứa bé đôi mắt đẫm lệ nhìn về phía hắn. Nhìn thấy đứa bé như vậy, nam nhân không nhịn được mà ôm chầm lấy an ủi “mẫu thân con nhất định sẽ không sao đâu”. Hắn nói như vậy nhưng bàn tay gắt gao ôm chặt lấy nhi tử thấy được hắn cũng vô cùng lo lắng và sợ hãi. Bỗng nhiên, một tiếng khóc rất to truyền ra từ trong phòng. “Oe, oe” “Sinh, sinh rồi, lão gia, phu nhân ngài sinh rồi!” Bà đỡ ôm một đứa bé chạy… Bạch Dạ đưa Thượng Quan Uyển Nhi vào thẳng trong phòng của chính mình.Chính là theo như quan sát của Thượng Quan Uyển Nhi cho thấy, tòa biệt phủ này nằm biệt lập tại một khu rừng rộng lớn, bên ngoài bị bao phủ toàn là sương mù dày đặc.Thế nhưng mà ở bên trong lại không hề quá đáng sợ, ngược lại còn khá thoải mái.Cái khiến cho Thượng Quan Uyển Nhi cảm thấy kì lạ là cách xử sự của người trong này, khi Bạch Dạ bước vào thì thái độ của mọi người là cung cung kính kính, đến nỗi huynh ấy đi qua rồi mới dám ngẩng đầu lên.Làm dấy lên nghi ngờ về thân phận của Vệ Dạ.Nàng được bố trí tại một căn phòng khá xinh xắn, có cả cửa sổ lớn vô cùng thoáng mát, đối diện là cả một khu vườn không biết do ai trồng.Nhìn qua khá giống với phòng của nàng ở gia tộc."Có việc gì cứ gọi ta!" Bạch Dạ nhẹ nhàng nói."Ừm!"____Bên ngoài, trước hiên phòng, Thượng Quan Uyển Nhi nằm yên lặng trên chiếc ghế dài, đôi mắt phượng hơi hơi hé mở, lộ ra con ngươi đen láy xinh đẹp bên trong, bên cạnh nàng đã đĩa hoa quả được gọt sẵn.Mấy ngày liên tiếp, sau khi nàng tới nơi này, đã có rất nhiều chuyện xảy ra ở bên ngoài.Sự mất tích của nàng đã khiến gia gia phẫn nộ, không ngừng cho người đi tìm tung tích của nàng, thề rằng cho dù phải xới tung cả đế quốc cũng phải tìm ra.Đế quốc cũng có một phen không thể yên ổn.Dạo gần đây xuất hiện càng nhiều người có triệu chứng kì lạ, mà đều giống nhau.Có thể thấy như: mắt đỏ ngàu, cơ thể suy nhược, nhiều khi lên cơn dại tấn công người khác.Đã có rất nhiều trường hợp bị tử vong vì bệnh kì lạ này."Hắt xì!"Một bóng đen bất ngờ xuất hiện trước mặt Thượng Quan Uyển Nhi lo lắng hỏi "Tiểu thư có chuyện gì sao?""À không sao, ta chỉ là cảm thấy hơi lạnh một chút thôi." Thượng Quan Uyển Nhi mỉm cười nói."Để thuộc hạ vào lấy áo choàng, người ở ngoài lâu dễ bị cảm lạnh lắm." sau đó nhanh như chớp biến mất không một tiếng động.Cô ấy chính là Hắc Linh, là thuộc hạ của Vệ Dạ.Vì huynh ấy không thể suốt ngày ở bên nàng nên đã phái người bảo vệ.May mắn rằng Hắc Linh cũng là nữ nên nàng không thấy ngại lắm.Thượng Quan Uyển Nhi nằm tựa trên ghế, nhắm chặt đôi mắt, tận hưởng bầu không khí trong lành.Nơi này thập phần yên tĩnh, chỉ có tiếng chim hót líu lo vang vọng đâu đây.Nàng vô cùng yêu khoảnh khắc này, sự tự do mà nàng luôn ao ước.Thân phận của Vệ Dạ vẫn còn là một mối hoài nghi trong đầu nàng.Nhưng có thể thấy, thế lực của huynh ấy không hề tầm thường.Mà bản thân nàng cũng không dám hỏi nhiều, huynh ấy cứu nàng khỏi Thượng Quan gia, đối xử với nàng rất tốt, nàng đâu thể nghi ngờ bất kì điều gì._____Thư phòng, nơi hiện tại Bạch Dạ thường xuyên ra vào làm việc, là một cái rộng rãi phòng, trong phòng mỗi loại bài trí đều giá trị liên thành, cách đó không xa kia bị tùy ý bày biện ở trên bàn sứ men xanh liên bồn cùng mặt trên sở loại hoa sen, sứ men xanh liên bồn sở dụng tài liệu là Nhất đại đế quốc tìm đều không tìm thấy tinh ngọc sứ, mà cái kia hoa sen càng là ở những danh gia vọng tộc cũng đều tìm không thấy một gốc cây phần dược liệu.Càng đừng nói, còn có hiện tại nằm này trương giường, trướng lụa là dùng cực phẩm thiên tơ tằm dệt lên, trên người thảm mỏng cùng dưới thân đệm chăn, rõ ràng không có bất kì kiều gì kì lạ nhưng là nếu ngủ trên sẽ cảm giác được sự thoải mái cùng dễ chịu nhất.Ở giữa phòng, ngồi trên bàn làm viêc, Bạch Dạ yên tĩnh làm nốt công việc đang dang dở của Đại ca.Này sổ sách một đống chất đầy trên mặt bàn, nhìn thôi cũng đủ mệt.Tâm trạng đang vô cùng phức tạp thì Bạch Dạ nghe thấy tiếng động bên ngoài.Sự chú ý của nàng va phải cánh cửa vừa được mở ra bởi Tiểu Hắc."Chuyện gì vậy?"Tiểu Hắc nghiêm túc nói "Có người từ Quỷ Vực muốn gặp chủ nhân!""Quỷ Vực?"Điều này làm nàng nhớ tới Quỷ Vực Quỷ chủ, hắn tới đây làm gì?Việc Đế Vô Trần biết được vị trí của Lăng Thiên Cung không hề bất ngờ.Bởi hầu như các cung chủ đứng đầu thế lực trên giang hồ, mỗi năm sẽ có một lần họp mặt, địa điểm sẽ được chọn ngẫu nhiên.Năm ngoái Lăng Thiên Cung của nàng được chọn, nhưng người trực tiếp ra tiếp đón họ là Đại ca của nàng mà không phải nàng.Nhưng không phải ai cũng biết, chỉ có những thế lực thực sự hùng mạnh mới có cơ hội được tham dự.Năm vừa rồi chỉ có Quỷ Vực (đại diện là một trong những thuộc hạ của Đế Vô Trần), Thiên Cương Cung (đại diện là cung chủ Cơ Thừa Phong), Vô Cực Cung (đại diện là cung chủ Mộ Tư Tình).___ngoài lề___Vì để chúc mừng bộ tiểu thuyết đã đạt 100 chương nên mai mình sẽ bão chương nhé ????Mong mọi người vẫn ủng hộ mình thật nhiều nhiều (ʃƪ^3^)Vì dạo này phải học nhiều quá nên mình ra khá là ít, mong đại gia thông cảm ????.

Bạch Dạ đưa Thượng Quan Uyển Nhi vào thẳng trong phòng của chính mình.

Chính là theo như quan sát của Thượng Quan Uyển Nhi cho thấy, tòa biệt phủ này nằm biệt lập tại một khu rừng rộng lớn, bên ngoài bị bao phủ toàn là sương mù dày đặc.

Thế nhưng mà ở bên trong lại không hề quá đáng sợ, ngược lại còn khá thoải mái.

Cái khiến cho Thượng Quan Uyển Nhi cảm thấy kì lạ là cách xử sự của người trong này, khi Bạch Dạ bước vào thì thái độ của mọi người là cung cung kính kính, đến nỗi huynh ấy đi qua rồi mới dám ngẩng đầu lên.

Làm dấy lên nghi ngờ về thân phận của Vệ Dạ.

Nàng được bố trí tại một căn phòng khá xinh xắn, có cả cửa sổ lớn vô cùng thoáng mát, đối diện là cả một khu vườn không biết do ai trồng.

Nhìn qua khá giống với phòng của nàng ở gia tộc.

"Có việc gì cứ gọi ta!" Bạch Dạ nhẹ nhàng nói.

"Ừm!"

____

Bên ngoài, trước hiên phòng, Thượng Quan Uyển Nhi nằm yên lặng trên chiếc ghế dài, đôi mắt phượng hơi hơi hé mở, lộ ra con ngươi đen láy xinh đẹp bên trong, bên cạnh nàng đã đĩa hoa quả được gọt sẵn.

Mấy ngày liên tiếp, sau khi nàng tới nơi này, đã có rất nhiều chuyện xảy ra ở bên ngoài.

Sự mất tích của nàng đã khiến gia gia phẫn nộ, không ngừng cho người đi tìm tung tích của nàng, thề rằng cho dù phải xới tung cả đế quốc cũng phải tìm ra.

Đế quốc cũng có một phen không thể yên ổn.

Dạo gần đây xuất hiện càng nhiều người có triệu chứng kì lạ, mà đều giống nhau.

Có thể thấy như: mắt đỏ ngàu, cơ thể suy nhược, nhiều khi lên cơn dại tấn công người khác.

Đã có rất nhiều trường hợp bị tử vong vì bệnh kì lạ này.

"Hắt xì!"

Một bóng đen bất ngờ xuất hiện trước mặt Thượng Quan Uyển Nhi lo lắng hỏi "Tiểu thư có chuyện gì sao?"

"À không sao, ta chỉ là cảm thấy hơi lạnh một chút thôi." Thượng Quan Uyển Nhi mỉm cười nói.

"Để thuộc hạ vào lấy áo choàng, người ở ngoài lâu dễ bị cảm lạnh lắm." sau đó nhanh như chớp biến mất không một tiếng động.

Cô ấy chính là Hắc Linh, là thuộc hạ của Vệ Dạ.

Vì huynh ấy không thể suốt ngày ở bên nàng nên đã phái người bảo vệ.

May mắn rằng Hắc Linh cũng là nữ nên nàng không thấy ngại lắm.

Thượng Quan Uyển Nhi nằm tựa trên ghế, nhắm chặt đôi mắt, tận hưởng bầu không khí trong lành.

Nơi này thập phần yên tĩnh, chỉ có tiếng chim hót líu lo vang vọng đâu đây.

Nàng vô cùng yêu khoảnh khắc này, sự tự do mà nàng luôn ao ước.

Thân phận của Vệ Dạ vẫn còn là một mối hoài nghi trong đầu nàng.

Nhưng có thể thấy, thế lực của huynh ấy không hề tầm thường.

Mà bản thân nàng cũng không dám hỏi nhiều, huynh ấy cứu nàng khỏi Thượng Quan gia, đối xử với nàng rất tốt, nàng đâu thể nghi ngờ bất kì điều gì.

_____

Thư phòng, nơi hiện tại Bạch Dạ thường xuyên ra vào làm việc, là một cái rộng rãi phòng, trong phòng mỗi loại bài trí đều giá trị liên thành, cách đó không xa kia bị tùy ý bày biện ở trên bàn sứ men xanh liên bồn cùng mặt trên sở loại hoa sen, sứ men xanh liên bồn sở dụng tài liệu là Nhất đại đế quốc tìm đều không tìm thấy tinh ngọc sứ, mà cái kia hoa sen càng là ở những danh gia vọng tộc cũng đều tìm không thấy một gốc cây phần dược liệu.

Càng đừng nói, còn có hiện tại nằm này trương giường, trướng lụa là dùng cực phẩm thiên tơ tằm dệt lên, trên người thảm mỏng cùng dưới thân đệm chăn, rõ ràng không có bất kì kiều gì kì lạ nhưng là nếu ngủ trên sẽ cảm giác được sự thoải mái cùng dễ chịu nhất.

Ở giữa phòng, ngồi trên bàn làm viêc, Bạch Dạ yên tĩnh làm nốt công việc đang dang dở của Đại ca.

Này sổ sách một đống chất đầy trên mặt bàn, nhìn thôi cũng đủ mệt.

Tâm trạng đang vô cùng phức tạp thì Bạch Dạ nghe thấy tiếng động bên ngoài.

Sự chú ý của nàng va phải cánh cửa vừa được mở ra bởi Tiểu Hắc.

"Chuyện gì vậy?"

Tiểu Hắc nghiêm túc nói "Có người từ Quỷ Vực muốn gặp chủ nhân!"

"Quỷ Vực?"

Điều này làm nàng nhớ tới Quỷ Vực Quỷ chủ, hắn tới đây làm gì?

Việc Đế Vô Trần biết được vị trí của Lăng Thiên Cung không hề bất ngờ.

Bởi hầu như các cung chủ đứng đầu thế lực trên giang hồ, mỗi năm sẽ có một lần họp mặt, địa điểm sẽ được chọn ngẫu nhiên.

Năm ngoái Lăng Thiên Cung của nàng được chọn, nhưng người trực tiếp ra tiếp đón họ là Đại ca của nàng mà không phải nàng.

Nhưng không phải ai cũng biết, chỉ có những thế lực thực sự hùng mạnh mới có cơ hội được tham dự.

Năm vừa rồi chỉ có Quỷ Vực (đại diện là một trong những thuộc hạ của Đế Vô Trần), Thiên Cương Cung (đại diện là cung chủ Cơ Thừa Phong), Vô Cực Cung (đại diện là cung chủ Mộ Tư Tình).

___ngoài lề___

Vì để chúc mừng bộ tiểu thuyết đã đạt 100 chương nên mai mình sẽ bão chương nhé ????

Mong mọi người vẫn ủng hộ mình thật nhiều nhiều (ʃƪ^3^)

Vì dạo này phải học nhiều quá nên mình ra khá là ít, mong đại gia thông cảm ????.

Quỷ Chủ Tránh Xa Ta Ra!Tác giả: Bách Lý Hồng TrangTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngRét lạnh thấu tâm can người đi đường, mưa từ bầu trời cứ thế mà lao thẳng xuống không chút do dự. Tiếng sét ầm vang, trời nổi gió lớn giống như đang báo hiệu điều gì đó. Ở một nơi hoang vắng sâu trong núi, tiếng lá cây xào xạc va vào nhau do mưa bão, có tiếng hét của phụ nữ, dường như người đó rất đau đớn. . ngôn tình ngược Một nam nhân với mái tóc bạch kim đi qua đi lại ngoài hành lang, có vẻ như rất lo lắng cho thê tử của mình. “Bịch bịch bịch” “Lão gia, phu nhân ngài khó sinh rồi.” “Chết tiệt!” Người nam nhân đập mạnh vào cánh cửa. “Phụ thân, mẫu thân có sao không vậy?” “Hức, hức” một đứa bé đôi mắt đẫm lệ nhìn về phía hắn. Nhìn thấy đứa bé như vậy, nam nhân không nhịn được mà ôm chầm lấy an ủi “mẫu thân con nhất định sẽ không sao đâu”. Hắn nói như vậy nhưng bàn tay gắt gao ôm chặt lấy nhi tử thấy được hắn cũng vô cùng lo lắng và sợ hãi. Bỗng nhiên, một tiếng khóc rất to truyền ra từ trong phòng. “Oe, oe” “Sinh, sinh rồi, lão gia, phu nhân ngài sinh rồi!” Bà đỡ ôm một đứa bé chạy… Bạch Dạ đưa Thượng Quan Uyển Nhi vào thẳng trong phòng của chính mình.Chính là theo như quan sát của Thượng Quan Uyển Nhi cho thấy, tòa biệt phủ này nằm biệt lập tại một khu rừng rộng lớn, bên ngoài bị bao phủ toàn là sương mù dày đặc.Thế nhưng mà ở bên trong lại không hề quá đáng sợ, ngược lại còn khá thoải mái.Cái khiến cho Thượng Quan Uyển Nhi cảm thấy kì lạ là cách xử sự của người trong này, khi Bạch Dạ bước vào thì thái độ của mọi người là cung cung kính kính, đến nỗi huynh ấy đi qua rồi mới dám ngẩng đầu lên.Làm dấy lên nghi ngờ về thân phận của Vệ Dạ.Nàng được bố trí tại một căn phòng khá xinh xắn, có cả cửa sổ lớn vô cùng thoáng mát, đối diện là cả một khu vườn không biết do ai trồng.Nhìn qua khá giống với phòng của nàng ở gia tộc."Có việc gì cứ gọi ta!" Bạch Dạ nhẹ nhàng nói."Ừm!"____Bên ngoài, trước hiên phòng, Thượng Quan Uyển Nhi nằm yên lặng trên chiếc ghế dài, đôi mắt phượng hơi hơi hé mở, lộ ra con ngươi đen láy xinh đẹp bên trong, bên cạnh nàng đã đĩa hoa quả được gọt sẵn.Mấy ngày liên tiếp, sau khi nàng tới nơi này, đã có rất nhiều chuyện xảy ra ở bên ngoài.Sự mất tích của nàng đã khiến gia gia phẫn nộ, không ngừng cho người đi tìm tung tích của nàng, thề rằng cho dù phải xới tung cả đế quốc cũng phải tìm ra.Đế quốc cũng có một phen không thể yên ổn.Dạo gần đây xuất hiện càng nhiều người có triệu chứng kì lạ, mà đều giống nhau.Có thể thấy như: mắt đỏ ngàu, cơ thể suy nhược, nhiều khi lên cơn dại tấn công người khác.Đã có rất nhiều trường hợp bị tử vong vì bệnh kì lạ này."Hắt xì!"Một bóng đen bất ngờ xuất hiện trước mặt Thượng Quan Uyển Nhi lo lắng hỏi "Tiểu thư có chuyện gì sao?""À không sao, ta chỉ là cảm thấy hơi lạnh một chút thôi." Thượng Quan Uyển Nhi mỉm cười nói."Để thuộc hạ vào lấy áo choàng, người ở ngoài lâu dễ bị cảm lạnh lắm." sau đó nhanh như chớp biến mất không một tiếng động.Cô ấy chính là Hắc Linh, là thuộc hạ của Vệ Dạ.Vì huynh ấy không thể suốt ngày ở bên nàng nên đã phái người bảo vệ.May mắn rằng Hắc Linh cũng là nữ nên nàng không thấy ngại lắm.Thượng Quan Uyển Nhi nằm tựa trên ghế, nhắm chặt đôi mắt, tận hưởng bầu không khí trong lành.Nơi này thập phần yên tĩnh, chỉ có tiếng chim hót líu lo vang vọng đâu đây.Nàng vô cùng yêu khoảnh khắc này, sự tự do mà nàng luôn ao ước.Thân phận của Vệ Dạ vẫn còn là một mối hoài nghi trong đầu nàng.Nhưng có thể thấy, thế lực của huynh ấy không hề tầm thường.Mà bản thân nàng cũng không dám hỏi nhiều, huynh ấy cứu nàng khỏi Thượng Quan gia, đối xử với nàng rất tốt, nàng đâu thể nghi ngờ bất kì điều gì._____Thư phòng, nơi hiện tại Bạch Dạ thường xuyên ra vào làm việc, là một cái rộng rãi phòng, trong phòng mỗi loại bài trí đều giá trị liên thành, cách đó không xa kia bị tùy ý bày biện ở trên bàn sứ men xanh liên bồn cùng mặt trên sở loại hoa sen, sứ men xanh liên bồn sở dụng tài liệu là Nhất đại đế quốc tìm đều không tìm thấy tinh ngọc sứ, mà cái kia hoa sen càng là ở những danh gia vọng tộc cũng đều tìm không thấy một gốc cây phần dược liệu.Càng đừng nói, còn có hiện tại nằm này trương giường, trướng lụa là dùng cực phẩm thiên tơ tằm dệt lên, trên người thảm mỏng cùng dưới thân đệm chăn, rõ ràng không có bất kì kiều gì kì lạ nhưng là nếu ngủ trên sẽ cảm giác được sự thoải mái cùng dễ chịu nhất.Ở giữa phòng, ngồi trên bàn làm viêc, Bạch Dạ yên tĩnh làm nốt công việc đang dang dở của Đại ca.Này sổ sách một đống chất đầy trên mặt bàn, nhìn thôi cũng đủ mệt.Tâm trạng đang vô cùng phức tạp thì Bạch Dạ nghe thấy tiếng động bên ngoài.Sự chú ý của nàng va phải cánh cửa vừa được mở ra bởi Tiểu Hắc."Chuyện gì vậy?"Tiểu Hắc nghiêm túc nói "Có người từ Quỷ Vực muốn gặp chủ nhân!""Quỷ Vực?"Điều này làm nàng nhớ tới Quỷ Vực Quỷ chủ, hắn tới đây làm gì?Việc Đế Vô Trần biết được vị trí của Lăng Thiên Cung không hề bất ngờ.Bởi hầu như các cung chủ đứng đầu thế lực trên giang hồ, mỗi năm sẽ có một lần họp mặt, địa điểm sẽ được chọn ngẫu nhiên.Năm ngoái Lăng Thiên Cung của nàng được chọn, nhưng người trực tiếp ra tiếp đón họ là Đại ca của nàng mà không phải nàng.Nhưng không phải ai cũng biết, chỉ có những thế lực thực sự hùng mạnh mới có cơ hội được tham dự.Năm vừa rồi chỉ có Quỷ Vực (đại diện là một trong những thuộc hạ của Đế Vô Trần), Thiên Cương Cung (đại diện là cung chủ Cơ Thừa Phong), Vô Cực Cung (đại diện là cung chủ Mộ Tư Tình).___ngoài lề___Vì để chúc mừng bộ tiểu thuyết đã đạt 100 chương nên mai mình sẽ bão chương nhé ????Mong mọi người vẫn ủng hộ mình thật nhiều nhiều (ʃƪ^3^)Vì dạo này phải học nhiều quá nên mình ra khá là ít, mong đại gia thông cảm ????.

Chương 100: 100: Có Người Muốn Gặp