"5...10...15......100. Đếm xong rồi nhé!! Tao bắt đầu tìm đây. " Chắc chắn ai cũng biết đây là trò chơi gì rồi nhỉ? Trò trốn tìm này chơi cả trăm lần rồi đấy chứ, mà bọn trẻ tụi tôi có biết chán là gì. Không giống như trẻ em thời nay chỉ biết dán mắt vào màn hình điện thoại, máy tính...; được vui chơi trong môi trường hiện đại, rồi còn có máy lạnh, điều hòa vân vân và mây mây. Chúng nó làm gì ĐƯỢC như chúng tôi ngày xưa, bây giờ nghĩ lại tôi vẫn nhung nhớ và thèm thuồng một cách khó tả. Tuổi thơ của tôi chỉ cần con búp bê, vài viên bi, cọng giây thun và cùng lũ bè bạn rủ nhau nhảy nhót tung tăng, rồi lăn lộn ngoài sân bãi. Cho tới khi tối trời đứa nào về nhà đứa nấy, mình mẩy lấm tấm mồ hôi, bùn đất tèm lem trên mặt, chân tay và cả quần áo nữa. - Trời đất ơi! Cái gì thế này? - Con chào mẹ - Hai chị em tôi đồng thanh gọi vào. - Biết mấy giờ rồi không mà giờ mới xách nhau về? Hả? Mặt mũi lại còn thế kia, con với chả cái ngày nào cũng vậy. - Ực, tôi nuốt nước bọt, nhìn mặt mẹ thế kia…
Chương 15: Bất ngờ lớn
Đợi Tôi Có Được Không?Tác giả: Mộc Hương ViênTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng"5...10...15......100. Đếm xong rồi nhé!! Tao bắt đầu tìm đây. " Chắc chắn ai cũng biết đây là trò chơi gì rồi nhỉ? Trò trốn tìm này chơi cả trăm lần rồi đấy chứ, mà bọn trẻ tụi tôi có biết chán là gì. Không giống như trẻ em thời nay chỉ biết dán mắt vào màn hình điện thoại, máy tính...; được vui chơi trong môi trường hiện đại, rồi còn có máy lạnh, điều hòa vân vân và mây mây. Chúng nó làm gì ĐƯỢC như chúng tôi ngày xưa, bây giờ nghĩ lại tôi vẫn nhung nhớ và thèm thuồng một cách khó tả. Tuổi thơ của tôi chỉ cần con búp bê, vài viên bi, cọng giây thun và cùng lũ bè bạn rủ nhau nhảy nhót tung tăng, rồi lăn lộn ngoài sân bãi. Cho tới khi tối trời đứa nào về nhà đứa nấy, mình mẩy lấm tấm mồ hôi, bùn đất tèm lem trên mặt, chân tay và cả quần áo nữa. - Trời đất ơi! Cái gì thế này? - Con chào mẹ - Hai chị em tôi đồng thanh gọi vào. - Biết mấy giờ rồi không mà giờ mới xách nhau về? Hả? Mặt mũi lại còn thế kia, con với chả cái ngày nào cũng vậy. - Ực, tôi nuốt nước bọt, nhìn mặt mẹ thế kia… - Nè! Cảm ơn Nguyên nha! Mình đọc kĩ bài của Nguyên rồi đó...- ...- Bài làm của mình viết dài hơn nhưng lại không sâu sắc, mạch lạc bằng của Nguyên đâu.- ...- Sao bài kiểm tra nào cũng điểm cao hết vậy, Nguyên ăn gì mà giỏi dữ? Cho Hạ ăn với :((Bạn ấy cười với mình đó! Trời ơi lần đầu tiên thấy đó!- Nguyên cười vậy có phải đẹp trai hơn không, cười bố thí cho Hạ xem một cái nữa đi...đi mà!Bạn có vẻ ngại hay sao ấy, lắc đầu nguầy nguậy tai bỗng ửng đó lên, trông cute phết hehe.- Thôi Hạ về chỗ đây vô lớp rồi.- ...Trống đánh ba điểm... đã hết giờ ra chơi. Ai nấy đều đã về chỗ ngồi. Tiết tiếp theo là môn Sinh, giáo viên cũng đã bước vào.Ơ hay nhỉ cô Trâm đâu rồi, cô này là ai vậy?- Chào các em! Hôm nay cô Trâm có việc bận nên tiết học hôm nay cô sẽ dạy thay...Những tiếng thì thầm to nhỏ:- Mày học bài chưa?- Chưa. Còn mày học chưa?- Tao học rồi nè...nhưng sơ sơ thôi haha.- Thôi khỏi lo dạy thay nên chắc không dò bài đâu.Vừa mới dứt câu xong...- Cô mời một bạn lên dò bài.- Thôi xong...tao chưa có điểm miệng.Bài hôm cũ khá dài nên nhìn vẻ mặt ai cũng ái ngại, tôi cũng lo lắng không kém.- Hừm...để xem nào...cô mời...- Thôi xong cô nhìn về phía mình rồi, phải thật tự nhiên lên mới được >
- Nè! Cảm ơn Nguyên nha! Mình đọc kĩ bài của Nguyên rồi đó...
- ...
- Bài làm của mình viết dài hơn nhưng lại không sâu sắc, mạch lạc bằng của Nguyên đâu.
- ...
- Sao bài kiểm tra nào cũng điểm cao hết vậy, Nguyên ăn gì mà giỏi dữ? Cho Hạ ăn với :((
Bạn ấy cười với mình đó! Trời ơi lần đầu tiên thấy đó!
- Nguyên cười vậy có phải đẹp trai hơn không, cười bố thí cho Hạ xem một cái nữa đi...đi mà!
Bạn có vẻ ngại hay sao ấy, lắc đầu nguầy nguậy tai bỗng ửng đó lên, trông cute phết hehe.
- Thôi Hạ về chỗ đây vô lớp rồi.
- ...
Trống đánh ba điểm... đã hết giờ ra chơi. Ai nấy đều đã về chỗ ngồi. Tiết tiếp theo là môn Sinh, giáo viên cũng đã bước vào.
Ơ hay nhỉ cô Trâm đâu rồi, cô này là ai vậy?
- Chào các em! Hôm nay cô Trâm có việc bận nên tiết học hôm nay cô sẽ dạy thay...
Những tiếng thì thầm to nhỏ:
- Mày học bài chưa?
- Chưa. Còn mày học chưa?
- Tao học rồi nè...nhưng sơ sơ thôi haha.
- Thôi khỏi lo dạy thay nên chắc không dò bài đâu.
Vừa mới dứt câu xong...
- Cô mời một bạn lên dò bài.
- Thôi xong...tao chưa có điểm miệng.
Bài hôm cũ khá dài nên nhìn vẻ mặt ai cũng ái ngại, tôi cũng lo lắng không kém.
- Hừm...để xem nào...cô mời...
- Thôi xong cô nhìn về phía mình rồi, phải thật tự nhiên lên mới được >
Đợi Tôi Có Được Không?Tác giả: Mộc Hương ViênTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng"5...10...15......100. Đếm xong rồi nhé!! Tao bắt đầu tìm đây. " Chắc chắn ai cũng biết đây là trò chơi gì rồi nhỉ? Trò trốn tìm này chơi cả trăm lần rồi đấy chứ, mà bọn trẻ tụi tôi có biết chán là gì. Không giống như trẻ em thời nay chỉ biết dán mắt vào màn hình điện thoại, máy tính...; được vui chơi trong môi trường hiện đại, rồi còn có máy lạnh, điều hòa vân vân và mây mây. Chúng nó làm gì ĐƯỢC như chúng tôi ngày xưa, bây giờ nghĩ lại tôi vẫn nhung nhớ và thèm thuồng một cách khó tả. Tuổi thơ của tôi chỉ cần con búp bê, vài viên bi, cọng giây thun và cùng lũ bè bạn rủ nhau nhảy nhót tung tăng, rồi lăn lộn ngoài sân bãi. Cho tới khi tối trời đứa nào về nhà đứa nấy, mình mẩy lấm tấm mồ hôi, bùn đất tèm lem trên mặt, chân tay và cả quần áo nữa. - Trời đất ơi! Cái gì thế này? - Con chào mẹ - Hai chị em tôi đồng thanh gọi vào. - Biết mấy giờ rồi không mà giờ mới xách nhau về? Hả? Mặt mũi lại còn thế kia, con với chả cái ngày nào cũng vậy. - Ực, tôi nuốt nước bọt, nhìn mặt mẹ thế kia… - Nè! Cảm ơn Nguyên nha! Mình đọc kĩ bài của Nguyên rồi đó...- ...- Bài làm của mình viết dài hơn nhưng lại không sâu sắc, mạch lạc bằng của Nguyên đâu.- ...- Sao bài kiểm tra nào cũng điểm cao hết vậy, Nguyên ăn gì mà giỏi dữ? Cho Hạ ăn với :((Bạn ấy cười với mình đó! Trời ơi lần đầu tiên thấy đó!- Nguyên cười vậy có phải đẹp trai hơn không, cười bố thí cho Hạ xem một cái nữa đi...đi mà!Bạn có vẻ ngại hay sao ấy, lắc đầu nguầy nguậy tai bỗng ửng đó lên, trông cute phết hehe.- Thôi Hạ về chỗ đây vô lớp rồi.- ...Trống đánh ba điểm... đã hết giờ ra chơi. Ai nấy đều đã về chỗ ngồi. Tiết tiếp theo là môn Sinh, giáo viên cũng đã bước vào.Ơ hay nhỉ cô Trâm đâu rồi, cô này là ai vậy?- Chào các em! Hôm nay cô Trâm có việc bận nên tiết học hôm nay cô sẽ dạy thay...Những tiếng thì thầm to nhỏ:- Mày học bài chưa?- Chưa. Còn mày học chưa?- Tao học rồi nè...nhưng sơ sơ thôi haha.- Thôi khỏi lo dạy thay nên chắc không dò bài đâu.Vừa mới dứt câu xong...- Cô mời một bạn lên dò bài.- Thôi xong...tao chưa có điểm miệng.Bài hôm cũ khá dài nên nhìn vẻ mặt ai cũng ái ngại, tôi cũng lo lắng không kém.- Hừm...để xem nào...cô mời...- Thôi xong cô nhìn về phía mình rồi, phải thật tự nhiên lên mới được >