Ngoài cửa sổ tĩnh mịch, bóng đêm mờ mịt, xa xa đèn đường màu vàng ấm áp, ở xa xăm dưới bầu trời đêm toát ra vầng sáng lạnh lẽo. Du Tĩnh Nhã cầm trong tay một quyển sách tỉ mỉ thưởng thức một câu trong đó nói: “Sinh mạng giống như nước chảy, những chuyện không thích phải trải qua, nếu như định trước cả đời trải qua như vậy, không vui nữa cũng vô ích.” Không thể không thừa nhận, lời này rất có đạo lý. Trong phòng khách tiếng đập đồ xen lẫn tiếng chửi rủa đã kéo dài hơn hai giờ, đối với hiện tượng này tồn tại lâu dài trong gia đình, cô đã sớm thấy thường xuyên. Tự nhận là thất bại lớn nhất cả đời này, chính là sinh ở một gia đình như vậy, cha đánh bạc, mẹ cực đoan, bổ sung thêm một em trai không chịu thua kém... Đều nói hôn nhân là lần đầu thai thứ hai của phụ nữ, cô cũng không phải không có mơ mộng, dĩ nhiên mơ mộng và mong đợi là hai chuyện khác nhau, cô mơ mộng không phải tình yêu thuần túy, cô chỉ mơ có thể thoát khỏi hoàn cảnh không ngừng cãi vả này. Vô cảm đứng dậy, cô đi ra ngoài…
Chương 28
Tổng Giám Đốc Tà Ác Yêu Thương VợTác giả: Bắc Thiên NguyệtTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngNgoài cửa sổ tĩnh mịch, bóng đêm mờ mịt, xa xa đèn đường màu vàng ấm áp, ở xa xăm dưới bầu trời đêm toát ra vầng sáng lạnh lẽo. Du Tĩnh Nhã cầm trong tay một quyển sách tỉ mỉ thưởng thức một câu trong đó nói: “Sinh mạng giống như nước chảy, những chuyện không thích phải trải qua, nếu như định trước cả đời trải qua như vậy, không vui nữa cũng vô ích.” Không thể không thừa nhận, lời này rất có đạo lý. Trong phòng khách tiếng đập đồ xen lẫn tiếng chửi rủa đã kéo dài hơn hai giờ, đối với hiện tượng này tồn tại lâu dài trong gia đình, cô đã sớm thấy thường xuyên. Tự nhận là thất bại lớn nhất cả đời này, chính là sinh ở một gia đình như vậy, cha đánh bạc, mẹ cực đoan, bổ sung thêm một em trai không chịu thua kém... Đều nói hôn nhân là lần đầu thai thứ hai của phụ nữ, cô cũng không phải không có mơ mộng, dĩ nhiên mơ mộng và mong đợi là hai chuyện khác nhau, cô mơ mộng không phải tình yêu thuần túy, cô chỉ mơ có thể thoát khỏi hoàn cảnh không ngừng cãi vả này. Vô cảm đứng dậy, cô đi ra ngoài… Lúng túng cúi đầu xuống, cô đem điện thoại di động đưa tới trước mặt anh: "Cám ơn." Xong xoay người muốn đi.Anh đã tắm xong, quanh thân tản ra hương thơm thoang thoảng sau khi tắm, áo choàng tắm bên ngoài không che đậy da thịt sáng bóng."Chờ một chút." Diệp Bắc Thành gọi cô lại: "Thật ra thì, cô muốn tìm hiểu tôi, có thể trực tiếp hỏi tôi.""A?" Cô không hiểu ý của anh, anh giơ lên điện thoại di động: "Cái này?"Du Tĩnh Nhã đến gần nhìn một cái, nhất thời thở ra miệng hơi lạnh: "Tôi không có..." Cô vội vàng xua tay.Đáng chết Doãn Mạt lại gởi tin nhắn lại đây, toàn bộ nội dung là tin tức liên quan tới Diệp Bắc Thành. Ngày tháng năm ra đời, bối cảnh gia đình cùng với tài sản...Đây là sở trường của cô ta, cô ta phát huy tinh tế....Hôm sau, tập đoàn Diệp thị lễ mừng mừng trăm năm, đại lễ đường có thể chứa mười triệu người, tề tụ doanh nhân nhà giàu khắp nơi đến, cùng với mấy trăm ký giả tay cầm máy chụp hình chờ phát động.mười giờ sáng, Diệp Bắc Thành mặc một bộ âu phục màu trắng, áo sơ mi màu đen, giầy da sáng bóng chậm rãi đi về phía đài chủ tịch.Anh lên sân khấu để cho toàn hội trường bộc phát ra tiếng vỗ tay vang dội, ngồi ở hàng đầu Diệp thị là lão gia Diệp Quốc Hiền có uy vọng nhất, lúc này đang dùng hai tròng mắt sắc bén nhìn chằm chằm đứa con trai duy nhất của ông, cũng là đơn truyền đời thứ tư thay mặt Diệp gia."Các vị khách mời, các vị đồng nghiệp, mọi người khỏe chứ, tôi đại biểu Diệp thị cảm ơn mọi người đến đây, trước khi buổi lễ mừng trăm năm long trọng bắt đầu, tôi có một chuyện rất quan trọng muốn tuyên bố —— "Diệp Bắc Thành dừng lại, anh dùng ánh mắt bình tĩnh quét về phía đám người đông nghịt, trước cái nhìn mong đợi và soi mói của mọi người, không nhanh không chậm nói: "Một tháng sau tôi sẽ kết thúc cuộc sống độc thân, cưới một người phụ nữ tên Du Tĩnh Nhã."Tiếng ồn giảm xuống, toàn hội trường xôn xao, người khiếp sợ đầu tiên là Diệp Quốc Hiền, mặc dù đứa con trai này của ông ta làm việc luôn luôn bướng bỉnh lỳ lợm, nhưng ông ta làm sao cũng không nghĩ tới sẽ ở đại lễ mừng công ty được trăm năm nghe được anh tuyên bố tin tức kết hôn!
Lúng túng cúi đầu xuống, cô đem điện thoại di động đưa tới trước mặt anh: "Cám ơn." Xong xoay người muốn đi.
Anh đã tắm xong, quanh thân tản ra hương thơm thoang thoảng sau khi tắm, áo choàng tắm bên ngoài không che đậy da thịt sáng bóng.
"Chờ một chút." Diệp Bắc Thành gọi cô lại: "Thật ra thì, cô muốn tìm hiểu tôi, có thể trực tiếp hỏi tôi."
"A?" Cô không hiểu ý của anh, anh giơ lên điện thoại di động: "Cái này?"
Du Tĩnh Nhã đến gần nhìn một cái, nhất thời thở ra miệng hơi lạnh: "Tôi không có..." Cô vội vàng xua tay.
Đáng chết Doãn Mạt lại gởi tin nhắn lại đây, toàn bộ nội dung là tin tức liên quan tới Diệp Bắc Thành. Ngày tháng năm ra đời, bối cảnh gia đình cùng với tài sản...
Đây là sở trường của cô ta, cô ta phát huy tinh tế.
...
Hôm sau, tập đoàn Diệp thị lễ mừng mừng trăm năm, đại lễ đường có thể chứa mười triệu người, tề tụ doanh nhân nhà giàu khắp nơi đến, cùng với mấy trăm ký giả tay cầm máy chụp hình chờ phát động.
mười giờ sáng, Diệp Bắc Thành mặc một bộ âu phục màu trắng, áo sơ mi màu đen, giầy da sáng bóng chậm rãi đi về phía đài chủ tịch.
Anh lên sân khấu để cho toàn hội trường bộc phát ra tiếng vỗ tay vang dội, ngồi ở hàng đầu Diệp thị là lão gia Diệp Quốc Hiền có uy vọng nhất, lúc này đang dùng hai tròng mắt sắc bén nhìn chằm chằm đứa con trai duy nhất của ông, cũng là đơn truyền đời thứ tư thay mặt Diệp gia.
"Các vị khách mời, các vị đồng nghiệp, mọi người khỏe chứ, tôi đại biểu Diệp thị cảm ơn mọi người đến đây, trước khi buổi lễ mừng trăm năm long trọng bắt đầu, tôi có một chuyện rất quan trọng muốn tuyên bố —— "
Diệp Bắc Thành dừng lại, anh dùng ánh mắt bình tĩnh quét về phía đám người đông nghịt, trước cái nhìn mong đợi và soi mói của mọi người, không nhanh không chậm nói: "Một tháng sau tôi sẽ kết thúc cuộc sống độc thân, cưới một người phụ nữ tên Du Tĩnh Nhã."
Tiếng ồn giảm xuống, toàn hội trường xôn xao, người khiếp sợ đầu tiên là Diệp Quốc Hiền, mặc dù đứa con trai này của ông ta làm việc luôn luôn bướng bỉnh lỳ lợm, nhưng ông ta làm sao cũng không nghĩ tới sẽ ở đại lễ mừng công ty được trăm năm nghe được anh tuyên bố tin tức kết hôn!
Tổng Giám Đốc Tà Ác Yêu Thương VợTác giả: Bắc Thiên NguyệtTruyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện SủngNgoài cửa sổ tĩnh mịch, bóng đêm mờ mịt, xa xa đèn đường màu vàng ấm áp, ở xa xăm dưới bầu trời đêm toát ra vầng sáng lạnh lẽo. Du Tĩnh Nhã cầm trong tay một quyển sách tỉ mỉ thưởng thức một câu trong đó nói: “Sinh mạng giống như nước chảy, những chuyện không thích phải trải qua, nếu như định trước cả đời trải qua như vậy, không vui nữa cũng vô ích.” Không thể không thừa nhận, lời này rất có đạo lý. Trong phòng khách tiếng đập đồ xen lẫn tiếng chửi rủa đã kéo dài hơn hai giờ, đối với hiện tượng này tồn tại lâu dài trong gia đình, cô đã sớm thấy thường xuyên. Tự nhận là thất bại lớn nhất cả đời này, chính là sinh ở một gia đình như vậy, cha đánh bạc, mẹ cực đoan, bổ sung thêm một em trai không chịu thua kém... Đều nói hôn nhân là lần đầu thai thứ hai của phụ nữ, cô cũng không phải không có mơ mộng, dĩ nhiên mơ mộng và mong đợi là hai chuyện khác nhau, cô mơ mộng không phải tình yêu thuần túy, cô chỉ mơ có thể thoát khỏi hoàn cảnh không ngừng cãi vả này. Vô cảm đứng dậy, cô đi ra ngoài… Lúng túng cúi đầu xuống, cô đem điện thoại di động đưa tới trước mặt anh: "Cám ơn." Xong xoay người muốn đi.Anh đã tắm xong, quanh thân tản ra hương thơm thoang thoảng sau khi tắm, áo choàng tắm bên ngoài không che đậy da thịt sáng bóng."Chờ một chút." Diệp Bắc Thành gọi cô lại: "Thật ra thì, cô muốn tìm hiểu tôi, có thể trực tiếp hỏi tôi.""A?" Cô không hiểu ý của anh, anh giơ lên điện thoại di động: "Cái này?"Du Tĩnh Nhã đến gần nhìn một cái, nhất thời thở ra miệng hơi lạnh: "Tôi không có..." Cô vội vàng xua tay.Đáng chết Doãn Mạt lại gởi tin nhắn lại đây, toàn bộ nội dung là tin tức liên quan tới Diệp Bắc Thành. Ngày tháng năm ra đời, bối cảnh gia đình cùng với tài sản...Đây là sở trường của cô ta, cô ta phát huy tinh tế....Hôm sau, tập đoàn Diệp thị lễ mừng mừng trăm năm, đại lễ đường có thể chứa mười triệu người, tề tụ doanh nhân nhà giàu khắp nơi đến, cùng với mấy trăm ký giả tay cầm máy chụp hình chờ phát động.mười giờ sáng, Diệp Bắc Thành mặc một bộ âu phục màu trắng, áo sơ mi màu đen, giầy da sáng bóng chậm rãi đi về phía đài chủ tịch.Anh lên sân khấu để cho toàn hội trường bộc phát ra tiếng vỗ tay vang dội, ngồi ở hàng đầu Diệp thị là lão gia Diệp Quốc Hiền có uy vọng nhất, lúc này đang dùng hai tròng mắt sắc bén nhìn chằm chằm đứa con trai duy nhất của ông, cũng là đơn truyền đời thứ tư thay mặt Diệp gia."Các vị khách mời, các vị đồng nghiệp, mọi người khỏe chứ, tôi đại biểu Diệp thị cảm ơn mọi người đến đây, trước khi buổi lễ mừng trăm năm long trọng bắt đầu, tôi có một chuyện rất quan trọng muốn tuyên bố —— "Diệp Bắc Thành dừng lại, anh dùng ánh mắt bình tĩnh quét về phía đám người đông nghịt, trước cái nhìn mong đợi và soi mói của mọi người, không nhanh không chậm nói: "Một tháng sau tôi sẽ kết thúc cuộc sống độc thân, cưới một người phụ nữ tên Du Tĩnh Nhã."Tiếng ồn giảm xuống, toàn hội trường xôn xao, người khiếp sợ đầu tiên là Diệp Quốc Hiền, mặc dù đứa con trai này của ông ta làm việc luôn luôn bướng bỉnh lỳ lợm, nhưng ông ta làm sao cũng không nghĩ tới sẽ ở đại lễ mừng công ty được trăm năm nghe được anh tuyên bố tin tức kết hôn!