Tác giả:

Phú ông Lê Dư giàu nhất làng Tiền, một vợ ba con, gái trai có đủ.1 Phú ông không chỉ giàu có mà còn hết mực yêu chiều vợ con. Nhà cao cửa rộng, ruộng đất bao la, ấy vậy mà ông chỉ thương có mỗi bà Thiên Kim.1 Hai người quen biết nhau từ thuở mới lọt lòng, cãi nhau từ khi biết nói đến độ trưởng thành đôi mươi, là cái kiểu xa nhau thì nhớ mà hể gặp mặt là đay nghiến, vặn vẹo nhau.1 Người ta hay nói thương nhau lắm đánh nhau đau, cãi nhau cả thời thơ ấu mà vẫn chưa đâu vào đâu, thôi thì hai người cưới nhau về chung một nhà, nửa đời còn lại mặc sức dây dưa. Dây dưa thoáng cái đã ba mươi năm, con gái lớn đã lấy chồng, con trai trưởng cũng cưới vợ, thằng út thì đã lớn chòng ngòng, suốt ngày lêu lỏng từ đầu trên xuống xóm dưới. Cô hai Hoa là đứa con gái đầu lòng, bao nhiêu yêu thương chiều chuộng ông bà đều dành hết cho cô. Từ cái tên đã nói lên thái độ của phú ông dành cho cô con gái đầu lòng, "nâng như trứng, hứng như hoa", dù bây giờ cô đã có chồng nhưng vẫn ở lại nhà ba má ruột, chồng cô…

Chương 126: 126: Thầy Cúng

Hôm Nay Vợ Chồng Cậu Ba Bỏ Nhau ChưaTác giả: Hướng Chiêu ViTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngPhú ông Lê Dư giàu nhất làng Tiền, một vợ ba con, gái trai có đủ.1 Phú ông không chỉ giàu có mà còn hết mực yêu chiều vợ con. Nhà cao cửa rộng, ruộng đất bao la, ấy vậy mà ông chỉ thương có mỗi bà Thiên Kim.1 Hai người quen biết nhau từ thuở mới lọt lòng, cãi nhau từ khi biết nói đến độ trưởng thành đôi mươi, là cái kiểu xa nhau thì nhớ mà hể gặp mặt là đay nghiến, vặn vẹo nhau.1 Người ta hay nói thương nhau lắm đánh nhau đau, cãi nhau cả thời thơ ấu mà vẫn chưa đâu vào đâu, thôi thì hai người cưới nhau về chung một nhà, nửa đời còn lại mặc sức dây dưa. Dây dưa thoáng cái đã ba mươi năm, con gái lớn đã lấy chồng, con trai trưởng cũng cưới vợ, thằng út thì đã lớn chòng ngòng, suốt ngày lêu lỏng từ đầu trên xuống xóm dưới. Cô hai Hoa là đứa con gái đầu lòng, bao nhiêu yêu thương chiều chuộng ông bà đều dành hết cho cô. Từ cái tên đã nói lên thái độ của phú ông dành cho cô con gái đầu lòng, "nâng như trứng, hứng như hoa", dù bây giờ cô đã có chồng nhưng vẫn ở lại nhà ba má ruột, chồng cô… Xế chiều, cơn mưa lần nữa trút xuống như thác đổ.Sau khi cùng cậu tư Rìa và cô Hai Hoa tách ra, Trúc vốn định nhanh chân trở về nhà dùng cơm với ba Hưởng như đã hẹn trước, nhưng mưa ngoài trời mỗi lúc càng nặng hạt, cô chỉ còn cách tấp vào một hàng quán nhỏ tránh mưa.Trong quán chen chúc chật kín người, đa phần đều là những nông dân đang làm ruộng giữa chừng cũng vào tránh tạm.Vì để giữ bí mất chuyện cô Hai Hoa lén trốn ra ngoài, cho nên cô đã căn dặn con Đẹt ở lại trông chừng con Nụ và hai đứa gác cửa, tránh cho bọn nó chuồn đi bép xép với vợ chồng phú ông, đến lúc đó mọi chuyện lại rùm beng lên, nghĩ thôi đã nhức nhức cái đầu.Một mình Trúc ngồi trong gốc khuất, dỏng tai nghe người xung quanh than thở.Web đọc.

Xế chiều, cơn mưa lần nữa trút xuống như thác đổ.

Sau khi cùng cậu tư Rìa và cô Hai Hoa tách ra, Trúc vốn định nhanh chân trở về nhà dùng cơm với ba Hưởng như đã hẹn trước, nhưng mưa ngoài trời mỗi lúc càng nặng hạt, cô chỉ còn cách tấp vào một hàng quán nhỏ tránh mưa.

Trong quán chen chúc chật kín người, đa phần đều là những nông dân đang làm ruộng giữa chừng cũng vào tránh tạm.

Vì để giữ bí mất chuyện cô Hai Hoa lén trốn ra ngoài, cho nên cô đã căn dặn con Đẹt ở lại trông chừng con Nụ và hai đứa gác cửa, tránh cho bọn nó chuồn đi bép xép với vợ chồng phú ông, đến lúc đó mọi chuyện lại rùm beng lên, nghĩ thôi đã nhức nhức cái đầu.

Một mình Trúc ngồi trong gốc khuất, dỏng tai nghe người xung quanh than thở.

Web đọc.

Hôm Nay Vợ Chồng Cậu Ba Bỏ Nhau ChưaTác giả: Hướng Chiêu ViTruyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngPhú ông Lê Dư giàu nhất làng Tiền, một vợ ba con, gái trai có đủ.1 Phú ông không chỉ giàu có mà còn hết mực yêu chiều vợ con. Nhà cao cửa rộng, ruộng đất bao la, ấy vậy mà ông chỉ thương có mỗi bà Thiên Kim.1 Hai người quen biết nhau từ thuở mới lọt lòng, cãi nhau từ khi biết nói đến độ trưởng thành đôi mươi, là cái kiểu xa nhau thì nhớ mà hể gặp mặt là đay nghiến, vặn vẹo nhau.1 Người ta hay nói thương nhau lắm đánh nhau đau, cãi nhau cả thời thơ ấu mà vẫn chưa đâu vào đâu, thôi thì hai người cưới nhau về chung một nhà, nửa đời còn lại mặc sức dây dưa. Dây dưa thoáng cái đã ba mươi năm, con gái lớn đã lấy chồng, con trai trưởng cũng cưới vợ, thằng út thì đã lớn chòng ngòng, suốt ngày lêu lỏng từ đầu trên xuống xóm dưới. Cô hai Hoa là đứa con gái đầu lòng, bao nhiêu yêu thương chiều chuộng ông bà đều dành hết cho cô. Từ cái tên đã nói lên thái độ của phú ông dành cho cô con gái đầu lòng, "nâng như trứng, hứng như hoa", dù bây giờ cô đã có chồng nhưng vẫn ở lại nhà ba má ruột, chồng cô… Xế chiều, cơn mưa lần nữa trút xuống như thác đổ.Sau khi cùng cậu tư Rìa và cô Hai Hoa tách ra, Trúc vốn định nhanh chân trở về nhà dùng cơm với ba Hưởng như đã hẹn trước, nhưng mưa ngoài trời mỗi lúc càng nặng hạt, cô chỉ còn cách tấp vào một hàng quán nhỏ tránh mưa.Trong quán chen chúc chật kín người, đa phần đều là những nông dân đang làm ruộng giữa chừng cũng vào tránh tạm.Vì để giữ bí mất chuyện cô Hai Hoa lén trốn ra ngoài, cho nên cô đã căn dặn con Đẹt ở lại trông chừng con Nụ và hai đứa gác cửa, tránh cho bọn nó chuồn đi bép xép với vợ chồng phú ông, đến lúc đó mọi chuyện lại rùm beng lên, nghĩ thôi đã nhức nhức cái đầu.Một mình Trúc ngồi trong gốc khuất, dỏng tai nghe người xung quanh than thở.Web đọc.

Chương 126: 126: Thầy Cúng