Từ thời huyền hoàng khai thiên lập địa, trải qua lịch sử hồng hoang, trong dòng chảy năm tháng, vượt qua cái chết hướng đến sự sống, rốt cuộc là lời nguyền hay là số mệnh của sinh linh? Quân vương không thấy hồng nhan khuynh thế, chớp mắt xương trắng, kiêu hùng tiếu ngạo, trầm sa chiết kích! Cho dù năm tháng một đao cuối cùng cũng khó tránh khỏi, cũng phải tranh giành mạng sống với ông trời, đây chính là tu hành. ...! Đại lục Triều Thiên, thành Hàn Giang, Mục gia. Chính ngọ, ánh mặt trời chói trang, một thiếu niên 15-16 tuổi đang đứng trước đan đường. Hắn mặc một thân bạch y sớm đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, môi khô nứt nẻ, hai chân lại như cắm rễ không chút nhúc nhích, hai mắt ẩn chứa vẻ kiên nghị không gì sánh nổi. "Đệ tử Mục Long tới xin đan dược!", không biết hắn đã gào bao nhiêu lần, chỉ thấy thanh âm khàn khàn, yết hầu như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Hôm nay là ngày trong tộc phát đan dược, trời còn chưa sáng hắn đã đứng ở đây, những tộc nhân khác sớm đã lĩnh đan dược xong…
Chương 242
Yêu Thần Thái Cổ Hắc LongTác giả: Long bất bạiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTừ thời huyền hoàng khai thiên lập địa, trải qua lịch sử hồng hoang, trong dòng chảy năm tháng, vượt qua cái chết hướng đến sự sống, rốt cuộc là lời nguyền hay là số mệnh của sinh linh? Quân vương không thấy hồng nhan khuynh thế, chớp mắt xương trắng, kiêu hùng tiếu ngạo, trầm sa chiết kích! Cho dù năm tháng một đao cuối cùng cũng khó tránh khỏi, cũng phải tranh giành mạng sống với ông trời, đây chính là tu hành. ...! Đại lục Triều Thiên, thành Hàn Giang, Mục gia. Chính ngọ, ánh mặt trời chói trang, một thiếu niên 15-16 tuổi đang đứng trước đan đường. Hắn mặc một thân bạch y sớm đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, môi khô nứt nẻ, hai chân lại như cắm rễ không chút nhúc nhích, hai mắt ẩn chứa vẻ kiên nghị không gì sánh nổi. "Đệ tử Mục Long tới xin đan dược!", không biết hắn đã gào bao nhiêu lần, chỉ thấy thanh âm khàn khàn, yết hầu như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Hôm nay là ngày trong tộc phát đan dược, trời còn chưa sáng hắn đã đứng ở đây, những tộc nhân khác sớm đã lĩnh đan dược xong… Chương 242“Dựa theo quy định, phá vỡ kỷ lục của thế hệ trước, có thể nhận được phần thưởng, đây là những thứ ngươi nên nhận được!”Thấy một màn này, mọi người cũng không biết nên nói gì cho phải?Còn không phải sao? Có lẽ đây mới chính là phá kỷ lục chân chính, hơn nữa còn là phá vỡ hoàn toàn, ngay cả Loạn Tâm Ma Lâm cũng bị phá huỷ, đây còn có thể là không hoàn toàn sao?Từ nay về sau, Loạn Tâm Ma Lâm sẽ chỉ còn là truyền thuyết của tông môn.“Cảm ơn Tượng Vương tiền bối!”, Mục Long cúi đầu bái tạ rồi thu hồi ba món đồ kia.Mục Long so đấu với Hoàng Thiện ba trận, thắng hai cuộc sẽ là người chiến thắng, và thật rõ ràng, trận thứ nhất này, Mục Long đã giành chiến thắng, còn Hoàng Thiện thì thua hoàn toàn.Hắn ta đi được ba trăm sáu mươi tư bước trong Loạn Tâm Ma Lâm, đuổi kịp kỷ lục lúc bấy giờ, có thể nói là thiên phú phi phàm, nhưng ở trước mặt yêu nghiệt như Mục Long thì vẫn có chút không bằng.Người đầu tiên đi xuyên qua được Loạn Tâm Ma Lâm trong lịch sử của Tiêu Dao Thần Tông, hơn nữa còn làm cho Loạn Tâm Ma Lâm bị huỷ diệt vì hắn, đây là cái khái niệm gì?Sau này, khi mọi người nhắc đến Loạn Tâm Ma Lâm trong truyền thuyết, tất nhiên là sẽ nhắc đến cái tên Mục Long này.“Trận thứ nhất, Mục Long Thắng, trận thứ hai diễn ra ở Uy Ngục Huyền Phong, lần này, hai người các ngươi đồng thời leo lên!”, Tượng Vương tuyên bố kết quả.“Vâng…”Vốn dĩ Hoàng Thiện cực kỳ kiêu ngạo, nhưng từ khoảnh khắc bị Mục Long vượt qua kia, sắc mặt hắn ta vẫn luôn âm trầm, khi hắn đi xuyên qua Loạn Tâm Ma Lâm, đáy lòng hắn ta cũng rơi xuống vực thẳm.“Mục Long, đạo tâm cũng không thể đại diện cho tất cả, ngươi đừng quên, cuộc so tài của chúng ta, ba trận thắng được hai trận mới tính là chiến thắng, lúc trước ta thất bại bởi ngươi, một ván này, ta sẽ tìm về tất cả!”“Uy Ngục Huyền Phong này để kiểm tra cường độ cơ thể, cũng là lúc nên để ngươi biết được thực lực của ta rồi!”, phía dưới Uy Ngục Huyền Phong, sắc mặt Hoàng Thiện âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Mục Long.“Cơ thể sao? Ta cũng muốn nhìn xem con lươn như ngươi rốt cuộc có thực lực như thế nào, hy vọng lần này ngươi không khoác lác!”, Mục Long nghe vậy thì cười nói.“Vậy cứ xem đi!”, Hoàng Thiện hừ lạnh một tiếng, bắt đầu leo lên, trong nháy mắt đã leo được một đoạn dài.Mà Mục Long ở dưới chân duỗi lưng, ngửa mặt lên cười nói: “Ta để ngươi leo trước là bởi vì tốc độ của ta thực sự quá nhanh, sẽ khiến ngươi cảm thấy áp lực, điều này không công bằng với ngươi”.Nghe vậy, Hoàng Thiện vừa leo được trên ba trăm bậc tức giận đến mức cả người run rẩy, suýt nữa rơi xuống, hắn ta cắn răng, lập tức tăng nhanh tốc độ.Lúc này, trong tai Mục Long đột ngột truyền đến một giọng nói: “Tên nhóc, chuyện ngươi gặp được trong Loạn Tâm Ma Lâm chỉ có ta biết ngươi biết, nếu dám tiết lộ nửa chữ với người ngoài, bản tọa nhất định sẽ không buông tha cho ngươi!”
Chương 242
“Dựa theo quy định, phá vỡ kỷ lục của thế hệ trước, có thể nhận được phần thưởng, đây là những thứ ngươi nên nhận được!”
Thấy một màn này, mọi người cũng không biết nên nói gì cho phải?
Còn không phải sao? Có lẽ đây mới chính là phá kỷ lục chân chính, hơn nữa còn là phá vỡ hoàn toàn, ngay cả Loạn Tâm Ma Lâm cũng bị phá huỷ, đây còn có thể là không hoàn toàn sao?
Từ nay về sau, Loạn Tâm Ma Lâm sẽ chỉ còn là truyền thuyết của tông môn.
“Cảm ơn Tượng Vương tiền bối!”, Mục Long cúi đầu bái tạ rồi thu hồi ba món đồ kia.
Mục Long so đấu với Hoàng Thiện ba trận, thắng hai cuộc sẽ là người chiến thắng, và thật rõ ràng, trận thứ nhất này, Mục Long đã giành chiến thắng, còn Hoàng Thiện thì thua hoàn toàn.
Hắn ta đi được ba trăm sáu mươi tư bước trong Loạn Tâm Ma Lâm, đuổi kịp kỷ lục lúc bấy giờ, có thể nói là thiên phú phi phàm, nhưng ở trước mặt yêu nghiệt như Mục Long thì vẫn có chút không bằng.
Người đầu tiên đi xuyên qua được Loạn Tâm Ma Lâm trong lịch sử của Tiêu Dao Thần Tông, hơn nữa còn làm cho Loạn Tâm Ma Lâm bị huỷ diệt vì hắn, đây là cái khái niệm gì?
Sau này, khi mọi người nhắc đến Loạn Tâm Ma Lâm trong truyền thuyết, tất nhiên là sẽ nhắc đến cái tên Mục Long này.
“Trận thứ nhất, Mục Long Thắng, trận thứ hai diễn ra ở Uy Ngục Huyền Phong, lần này, hai người các ngươi đồng thời leo lên!”, Tượng Vương tuyên bố kết quả.
“Vâng…”
Vốn dĩ Hoàng Thiện cực kỳ kiêu ngạo, nhưng từ khoảnh khắc bị Mục Long vượt qua kia, sắc mặt hắn ta vẫn luôn âm trầm, khi hắn đi xuyên qua Loạn Tâm Ma Lâm, đáy lòng hắn ta cũng rơi xuống vực thẳm.
“Mục Long, đạo tâm cũng không thể đại diện cho tất cả, ngươi đừng quên, cuộc so tài của chúng ta, ba trận thắng được hai trận mới tính là chiến thắng, lúc trước ta thất bại bởi ngươi, một ván này, ta sẽ tìm về tất cả!”
“Uy Ngục Huyền Phong này để kiểm tra cường độ cơ thể, cũng là lúc nên để ngươi biết được thực lực của ta rồi!”, phía dưới Uy Ngục Huyền Phong, sắc mặt Hoàng Thiện âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Mục Long.
“Cơ thể sao? Ta cũng muốn nhìn xem con lươn như ngươi rốt cuộc có thực lực như thế nào, hy vọng lần này ngươi không khoác lác!”, Mục Long nghe vậy thì cười nói.
“Vậy cứ xem đi!”, Hoàng Thiện hừ lạnh một tiếng, bắt đầu leo lên, trong nháy mắt đã leo được một đoạn dài.
Mà Mục Long ở dưới chân duỗi lưng, ngửa mặt lên cười nói: “Ta để ngươi leo trước là bởi vì tốc độ của ta thực sự quá nhanh, sẽ khiến ngươi cảm thấy áp lực, điều này không công bằng với ngươi”.
Nghe vậy, Hoàng Thiện vừa leo được trên ba trăm bậc tức giận đến mức cả người run rẩy, suýt nữa rơi xuống, hắn ta cắn răng, lập tức tăng nhanh tốc độ.
Lúc này, trong tai Mục Long đột ngột truyền đến một giọng nói: “Tên nhóc, chuyện ngươi gặp được trong Loạn Tâm Ma Lâm chỉ có ta biết ngươi biết, nếu dám tiết lộ nửa chữ với người ngoài, bản tọa nhất định sẽ không buông tha cho ngươi!”
Yêu Thần Thái Cổ Hắc LongTác giả: Long bất bạiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTừ thời huyền hoàng khai thiên lập địa, trải qua lịch sử hồng hoang, trong dòng chảy năm tháng, vượt qua cái chết hướng đến sự sống, rốt cuộc là lời nguyền hay là số mệnh của sinh linh? Quân vương không thấy hồng nhan khuynh thế, chớp mắt xương trắng, kiêu hùng tiếu ngạo, trầm sa chiết kích! Cho dù năm tháng một đao cuối cùng cũng khó tránh khỏi, cũng phải tranh giành mạng sống với ông trời, đây chính là tu hành. ...! Đại lục Triều Thiên, thành Hàn Giang, Mục gia. Chính ngọ, ánh mặt trời chói trang, một thiếu niên 15-16 tuổi đang đứng trước đan đường. Hắn mặc một thân bạch y sớm đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, môi khô nứt nẻ, hai chân lại như cắm rễ không chút nhúc nhích, hai mắt ẩn chứa vẻ kiên nghị không gì sánh nổi. "Đệ tử Mục Long tới xin đan dược!", không biết hắn đã gào bao nhiêu lần, chỉ thấy thanh âm khàn khàn, yết hầu như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Hôm nay là ngày trong tộc phát đan dược, trời còn chưa sáng hắn đã đứng ở đây, những tộc nhân khác sớm đã lĩnh đan dược xong… Chương 242“Dựa theo quy định, phá vỡ kỷ lục của thế hệ trước, có thể nhận được phần thưởng, đây là những thứ ngươi nên nhận được!”Thấy một màn này, mọi người cũng không biết nên nói gì cho phải?Còn không phải sao? Có lẽ đây mới chính là phá kỷ lục chân chính, hơn nữa còn là phá vỡ hoàn toàn, ngay cả Loạn Tâm Ma Lâm cũng bị phá huỷ, đây còn có thể là không hoàn toàn sao?Từ nay về sau, Loạn Tâm Ma Lâm sẽ chỉ còn là truyền thuyết của tông môn.“Cảm ơn Tượng Vương tiền bối!”, Mục Long cúi đầu bái tạ rồi thu hồi ba món đồ kia.Mục Long so đấu với Hoàng Thiện ba trận, thắng hai cuộc sẽ là người chiến thắng, và thật rõ ràng, trận thứ nhất này, Mục Long đã giành chiến thắng, còn Hoàng Thiện thì thua hoàn toàn.Hắn ta đi được ba trăm sáu mươi tư bước trong Loạn Tâm Ma Lâm, đuổi kịp kỷ lục lúc bấy giờ, có thể nói là thiên phú phi phàm, nhưng ở trước mặt yêu nghiệt như Mục Long thì vẫn có chút không bằng.Người đầu tiên đi xuyên qua được Loạn Tâm Ma Lâm trong lịch sử của Tiêu Dao Thần Tông, hơn nữa còn làm cho Loạn Tâm Ma Lâm bị huỷ diệt vì hắn, đây là cái khái niệm gì?Sau này, khi mọi người nhắc đến Loạn Tâm Ma Lâm trong truyền thuyết, tất nhiên là sẽ nhắc đến cái tên Mục Long này.“Trận thứ nhất, Mục Long Thắng, trận thứ hai diễn ra ở Uy Ngục Huyền Phong, lần này, hai người các ngươi đồng thời leo lên!”, Tượng Vương tuyên bố kết quả.“Vâng…”Vốn dĩ Hoàng Thiện cực kỳ kiêu ngạo, nhưng từ khoảnh khắc bị Mục Long vượt qua kia, sắc mặt hắn ta vẫn luôn âm trầm, khi hắn đi xuyên qua Loạn Tâm Ma Lâm, đáy lòng hắn ta cũng rơi xuống vực thẳm.“Mục Long, đạo tâm cũng không thể đại diện cho tất cả, ngươi đừng quên, cuộc so tài của chúng ta, ba trận thắng được hai trận mới tính là chiến thắng, lúc trước ta thất bại bởi ngươi, một ván này, ta sẽ tìm về tất cả!”“Uy Ngục Huyền Phong này để kiểm tra cường độ cơ thể, cũng là lúc nên để ngươi biết được thực lực của ta rồi!”, phía dưới Uy Ngục Huyền Phong, sắc mặt Hoàng Thiện âm trầm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Mục Long.“Cơ thể sao? Ta cũng muốn nhìn xem con lươn như ngươi rốt cuộc có thực lực như thế nào, hy vọng lần này ngươi không khoác lác!”, Mục Long nghe vậy thì cười nói.“Vậy cứ xem đi!”, Hoàng Thiện hừ lạnh một tiếng, bắt đầu leo lên, trong nháy mắt đã leo được một đoạn dài.Mà Mục Long ở dưới chân duỗi lưng, ngửa mặt lên cười nói: “Ta để ngươi leo trước là bởi vì tốc độ của ta thực sự quá nhanh, sẽ khiến ngươi cảm thấy áp lực, điều này không công bằng với ngươi”.Nghe vậy, Hoàng Thiện vừa leo được trên ba trăm bậc tức giận đến mức cả người run rẩy, suýt nữa rơi xuống, hắn ta cắn răng, lập tức tăng nhanh tốc độ.Lúc này, trong tai Mục Long đột ngột truyền đến một giọng nói: “Tên nhóc, chuyện ngươi gặp được trong Loạn Tâm Ma Lâm chỉ có ta biết ngươi biết, nếu dám tiết lộ nửa chữ với người ngoài, bản tọa nhất định sẽ không buông tha cho ngươi!”