Tác giả:

Từ thời huyền hoàng khai thiên lập địa, trải qua lịch sử hồng hoang, trong dòng chảy năm tháng, vượt qua cái chết hướng đến sự sống, rốt cuộc là lời nguyền hay là số mệnh của sinh linh? Quân vương không thấy hồng nhan khuynh thế, chớp mắt xương trắng, kiêu hùng tiếu ngạo, trầm sa chiết kích! Cho dù năm tháng một đao cuối cùng cũng khó tránh khỏi, cũng phải tranh giành mạng sống với ông trời, đây chính là tu hành. ...! Đại lục Triều Thiên, thành Hàn Giang, Mục gia. Chính ngọ, ánh mặt trời chói trang, một thiếu niên 15-16 tuổi đang đứng trước đan đường. Hắn mặc một thân bạch y sớm đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, môi khô nứt nẻ, hai chân lại như cắm rễ không chút nhúc nhích, hai mắt ẩn chứa vẻ kiên nghị không gì sánh nổi. "Đệ tử Mục Long tới xin đan dược!", không biết hắn đã gào bao nhiêu lần, chỉ thấy thanh âm khàn khàn, yết hầu như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Hôm nay là ngày trong tộc phát đan dược, trời còn chưa sáng hắn đã đứng ở đây, những tộc nhân khác sớm đã lĩnh đan dược xong…

Chương 249

Yêu Thần Thái Cổ Hắc LongTác giả: Long bất bạiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTừ thời huyền hoàng khai thiên lập địa, trải qua lịch sử hồng hoang, trong dòng chảy năm tháng, vượt qua cái chết hướng đến sự sống, rốt cuộc là lời nguyền hay là số mệnh của sinh linh? Quân vương không thấy hồng nhan khuynh thế, chớp mắt xương trắng, kiêu hùng tiếu ngạo, trầm sa chiết kích! Cho dù năm tháng một đao cuối cùng cũng khó tránh khỏi, cũng phải tranh giành mạng sống với ông trời, đây chính là tu hành. ...! Đại lục Triều Thiên, thành Hàn Giang, Mục gia. Chính ngọ, ánh mặt trời chói trang, một thiếu niên 15-16 tuổi đang đứng trước đan đường. Hắn mặc một thân bạch y sớm đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, môi khô nứt nẻ, hai chân lại như cắm rễ không chút nhúc nhích, hai mắt ẩn chứa vẻ kiên nghị không gì sánh nổi. "Đệ tử Mục Long tới xin đan dược!", không biết hắn đã gào bao nhiêu lần, chỉ thấy thanh âm khàn khàn, yết hầu như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Hôm nay là ngày trong tộc phát đan dược, trời còn chưa sáng hắn đã đứng ở đây, những tộc nhân khác sớm đã lĩnh đan dược xong… Chương 249…Nhưng mà Mục Long cũng không để ý tới lời nói của mọi người, chỉ nhìn Tượng Vương nói: “Tượng Vương tiền bối, nếu đệ tử đã phá được kỷ lục, ngài xem có nên…”Mục Long nói rồi duỗi tay ra, ánh mắt kia, cái tay kia, không còn gì rõ ràng hơn được nữa.Đám người nhìn thấy thế liền sững sờ, có chút cạn lời.Bọn họ vốn cho rằng thiên tài giống Mục Long, sau khi được Tượng Vương khen ngợi sẽ nói ra những lời tràn ngập ý chí chiến đấu, khiến nhiệt huyết của người ta sôi trào chứ, nhưng không ngờ hắn lại trực tiếp chìa tay ra đòi phần thưởng…Thiên tài như ngươi chỉ có chút chí khí đó thôi sao? Sao chỉ biết nghĩ đến lợi lộc vậy? Đám người rất muốn hỏi một câu.Nhưng Tượng Vương thấy thế lại vuốt râu cười to.“Ha ha ha…”“Tốt tốt tốt, bao nhiêu năm qua, ngươi vẫn là người đầu tiên dám chìa tay ra với bổn tọa, đúng là sảng khoái, phần thưởng này vốn nên thuộc về ngươi, nhận lấy đi!”Tượng Vương nói rồi đưa ba phần thưởng cho Mục Long, trong mắt không che giấu được vẻ tán thưởng.Sau đó, Tượng Vương nghiêm mặt lại tuyên bố lần nữa: “Bổn tọa đã nói rồi, ta sẽ làm chứng cho hai người các ngươi, tổng cộng ba cửa ải, ba ván thắng hai, bây giờ xem ra hiển nhiên là Mục Long thắng, có chơi có chịu, Hoàng Thiện, ngươi đã rõ chưa?”Nghe vậy, sắc mặt Hoàng Thiện vô cùng u ám, nhưng cũng không dám l* m*ng, đành chắp tay nói: “Đệ tử ghi nhớ, sau này… trong vòng một vạn năm sẽ không bước vào Tụ Linh tháp!”“Phụt…”“Cái gì, một vạn năm?”Mặc dù đám người có chút đồng tình với tình cảnh của Hoàng Thiện, nhưng nghe thấy một vạn năm vẫn không nhịn được cười.“Thôi, mặc dù bây giờ Mục Long đã thắng, nhưng cửa thứ ba vẫn phải tiếp tục, thứ nhất là để thử thách hai người các ngươi, thứ hai là để tìm được vị trí thứ nhất của lần kiểm tra này!”Nghe được bốn chữ vị trí thứ nhất, trong lòng mọi người đều chấn động.Phần thưởng dành cho người đứng đầu chính là bản đồ của đảo Phục Ma – nơi thí luyện lần này.Chẳng biết từ bao giờ mà sự chấn động do phần thưởng của người đứng đầu thí luyện lần này – bản đồ đảo Phục Ma gây ra đã bị ánh hào quang của Mục Long che mất.Nhưng mà khi nhìn thấy cảnh tượng trong Loạn Tâm Ma Lâm và Uy Ngục Huyền Phong, những đệ tử vẫn ôm mơ ước với vị trí đứng đầu thí luyện giờ phút này đã hoàn toàn mất hết hy vọng.Đạo tâm, thân xác của Mục Long mạnh đến mức khiến bọn họ ghen ghét, nhưng lúc này trong lòng bọn họ cũng có mấy phần chờ mong.Liệu tư chất của Mục Long còn yêu nghiệt như lúc trước khi ở trong hồ Bảo Khí Linh Quang không? Có lẽ đây là nghi ngờ lớn nhất trong lòng mọi người.Giờ phút này, Hoàng Thiện đã hoàn toàn biến thánh dáng vẻ của một kẻ thất bại.Liên tiếp khiêu chiến, liên tiếp thất bại, hắn ta đã hoàn toàn gục ngã.Đến mức hắn ta hoàn toàn không còn chút dũng khí tranh đua với Mục Long trong hồ Bảo Khí Linh Quang nữa.

Chương 249

Nhưng mà Mục Long cũng không để ý tới lời nói của mọi người, chỉ nhìn Tượng Vương nói: “Tượng Vương tiền bối, nếu đệ tử đã phá được kỷ lục, ngài xem có nên…”

Mục Long nói rồi duỗi tay ra, ánh mắt kia, cái tay kia, không còn gì rõ ràng hơn được nữa.

Đám người nhìn thấy thế liền sững sờ, có chút cạn lời.

Bọn họ vốn cho rằng thiên tài giống Mục Long, sau khi được Tượng Vương khen ngợi sẽ nói ra những lời tràn ngập ý chí chiến đấu, khiến nhiệt huyết của người ta sôi trào chứ, nhưng không ngờ hắn lại trực tiếp chìa tay ra đòi phần thưởng…

Thiên tài như ngươi chỉ có chút chí khí đó thôi sao? Sao chỉ biết nghĩ đến lợi lộc vậy? Đám người rất muốn hỏi một câu.

Nhưng Tượng Vương thấy thế lại vuốt râu cười to.

“Ha ha ha…”

“Tốt tốt tốt, bao nhiêu năm qua, ngươi vẫn là người đầu tiên dám chìa tay ra với bổn tọa, đúng là sảng khoái, phần thưởng này vốn nên thuộc về ngươi, nhận lấy đi!”

Tượng Vương nói rồi đưa ba phần thưởng cho Mục Long, trong mắt không che giấu được vẻ tán thưởng.

Sau đó, Tượng Vương nghiêm mặt lại tuyên bố lần nữa: “Bổn tọa đã nói rồi, ta sẽ làm chứng cho hai người các ngươi, tổng cộng ba cửa ải, ba ván thắng hai, bây giờ xem ra hiển nhiên là Mục Long thắng, có chơi có chịu, Hoàng Thiện, ngươi đã rõ chưa?”

Nghe vậy, sắc mặt Hoàng Thiện vô cùng u ám, nhưng cũng không dám l* m*ng, đành chắp tay nói: “Đệ tử ghi nhớ, sau này… trong vòng một vạn năm sẽ không bước vào Tụ Linh tháp!”

“Phụt…”

“Cái gì, một vạn năm?”

Mặc dù đám người có chút đồng tình với tình cảnh của Hoàng Thiện, nhưng nghe thấy một vạn năm vẫn không nhịn được cười.

“Thôi, mặc dù bây giờ Mục Long đã thắng, nhưng cửa thứ ba vẫn phải tiếp tục, thứ nhất là để thử thách hai người các ngươi, thứ hai là để tìm được vị trí thứ nhất của lần kiểm tra này!”

Nghe được bốn chữ vị trí thứ nhất, trong lòng mọi người đều chấn động.

Phần thưởng dành cho người đứng đầu chính là bản đồ của đảo Phục Ma – nơi thí luyện lần này.

Chẳng biết từ bao giờ mà sự chấn động do phần thưởng của người đứng đầu thí luyện lần này – bản đồ đảo Phục Ma gây ra đã bị ánh hào quang của Mục Long che mất.

Nhưng mà khi nhìn thấy cảnh tượng trong Loạn Tâm Ma Lâm và Uy Ngục Huyền Phong, những đệ tử vẫn ôm mơ ước với vị trí đứng đầu thí luyện giờ phút này đã hoàn toàn mất hết hy vọng.

Đạo tâm, thân xác của Mục Long mạnh đến mức khiến bọn họ ghen ghét, nhưng lúc này trong lòng bọn họ cũng có mấy phần chờ mong.

Liệu tư chất của Mục Long còn yêu nghiệt như lúc trước khi ở trong hồ Bảo Khí Linh Quang không? Có lẽ đây là nghi ngờ lớn nhất trong lòng mọi người.

Giờ phút này, Hoàng Thiện đã hoàn toàn biến thánh dáng vẻ của một kẻ thất bại.

Liên tiếp khiêu chiến, liên tiếp thất bại, hắn ta đã hoàn toàn gục ngã.

Đến mức hắn ta hoàn toàn không còn chút dũng khí tranh đua với Mục Long trong hồ Bảo Khí Linh Quang nữa.

Yêu Thần Thái Cổ Hắc LongTác giả: Long bất bạiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTừ thời huyền hoàng khai thiên lập địa, trải qua lịch sử hồng hoang, trong dòng chảy năm tháng, vượt qua cái chết hướng đến sự sống, rốt cuộc là lời nguyền hay là số mệnh của sinh linh? Quân vương không thấy hồng nhan khuynh thế, chớp mắt xương trắng, kiêu hùng tiếu ngạo, trầm sa chiết kích! Cho dù năm tháng một đao cuối cùng cũng khó tránh khỏi, cũng phải tranh giành mạng sống với ông trời, đây chính là tu hành. ...! Đại lục Triều Thiên, thành Hàn Giang, Mục gia. Chính ngọ, ánh mặt trời chói trang, một thiếu niên 15-16 tuổi đang đứng trước đan đường. Hắn mặc một thân bạch y sớm đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, môi khô nứt nẻ, hai chân lại như cắm rễ không chút nhúc nhích, hai mắt ẩn chứa vẻ kiên nghị không gì sánh nổi. "Đệ tử Mục Long tới xin đan dược!", không biết hắn đã gào bao nhiêu lần, chỉ thấy thanh âm khàn khàn, yết hầu như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Hôm nay là ngày trong tộc phát đan dược, trời còn chưa sáng hắn đã đứng ở đây, những tộc nhân khác sớm đã lĩnh đan dược xong… Chương 249…Nhưng mà Mục Long cũng không để ý tới lời nói của mọi người, chỉ nhìn Tượng Vương nói: “Tượng Vương tiền bối, nếu đệ tử đã phá được kỷ lục, ngài xem có nên…”Mục Long nói rồi duỗi tay ra, ánh mắt kia, cái tay kia, không còn gì rõ ràng hơn được nữa.Đám người nhìn thấy thế liền sững sờ, có chút cạn lời.Bọn họ vốn cho rằng thiên tài giống Mục Long, sau khi được Tượng Vương khen ngợi sẽ nói ra những lời tràn ngập ý chí chiến đấu, khiến nhiệt huyết của người ta sôi trào chứ, nhưng không ngờ hắn lại trực tiếp chìa tay ra đòi phần thưởng…Thiên tài như ngươi chỉ có chút chí khí đó thôi sao? Sao chỉ biết nghĩ đến lợi lộc vậy? Đám người rất muốn hỏi một câu.Nhưng Tượng Vương thấy thế lại vuốt râu cười to.“Ha ha ha…”“Tốt tốt tốt, bao nhiêu năm qua, ngươi vẫn là người đầu tiên dám chìa tay ra với bổn tọa, đúng là sảng khoái, phần thưởng này vốn nên thuộc về ngươi, nhận lấy đi!”Tượng Vương nói rồi đưa ba phần thưởng cho Mục Long, trong mắt không che giấu được vẻ tán thưởng.Sau đó, Tượng Vương nghiêm mặt lại tuyên bố lần nữa: “Bổn tọa đã nói rồi, ta sẽ làm chứng cho hai người các ngươi, tổng cộng ba cửa ải, ba ván thắng hai, bây giờ xem ra hiển nhiên là Mục Long thắng, có chơi có chịu, Hoàng Thiện, ngươi đã rõ chưa?”Nghe vậy, sắc mặt Hoàng Thiện vô cùng u ám, nhưng cũng không dám l* m*ng, đành chắp tay nói: “Đệ tử ghi nhớ, sau này… trong vòng một vạn năm sẽ không bước vào Tụ Linh tháp!”“Phụt…”“Cái gì, một vạn năm?”Mặc dù đám người có chút đồng tình với tình cảnh của Hoàng Thiện, nhưng nghe thấy một vạn năm vẫn không nhịn được cười.“Thôi, mặc dù bây giờ Mục Long đã thắng, nhưng cửa thứ ba vẫn phải tiếp tục, thứ nhất là để thử thách hai người các ngươi, thứ hai là để tìm được vị trí thứ nhất của lần kiểm tra này!”Nghe được bốn chữ vị trí thứ nhất, trong lòng mọi người đều chấn động.Phần thưởng dành cho người đứng đầu chính là bản đồ của đảo Phục Ma – nơi thí luyện lần này.Chẳng biết từ bao giờ mà sự chấn động do phần thưởng của người đứng đầu thí luyện lần này – bản đồ đảo Phục Ma gây ra đã bị ánh hào quang của Mục Long che mất.Nhưng mà khi nhìn thấy cảnh tượng trong Loạn Tâm Ma Lâm và Uy Ngục Huyền Phong, những đệ tử vẫn ôm mơ ước với vị trí đứng đầu thí luyện giờ phút này đã hoàn toàn mất hết hy vọng.Đạo tâm, thân xác của Mục Long mạnh đến mức khiến bọn họ ghen ghét, nhưng lúc này trong lòng bọn họ cũng có mấy phần chờ mong.Liệu tư chất của Mục Long còn yêu nghiệt như lúc trước khi ở trong hồ Bảo Khí Linh Quang không? Có lẽ đây là nghi ngờ lớn nhất trong lòng mọi người.Giờ phút này, Hoàng Thiện đã hoàn toàn biến thánh dáng vẻ của một kẻ thất bại.Liên tiếp khiêu chiến, liên tiếp thất bại, hắn ta đã hoàn toàn gục ngã.Đến mức hắn ta hoàn toàn không còn chút dũng khí tranh đua với Mục Long trong hồ Bảo Khí Linh Quang nữa.

Chương 249