Tác giả:

Từ thời huyền hoàng khai thiên lập địa, trải qua lịch sử hồng hoang, trong dòng chảy năm tháng, vượt qua cái chết hướng đến sự sống, rốt cuộc là lời nguyền hay là số mệnh của sinh linh? Quân vương không thấy hồng nhan khuynh thế, chớp mắt xương trắng, kiêu hùng tiếu ngạo, trầm sa chiết kích! Cho dù năm tháng một đao cuối cùng cũng khó tránh khỏi, cũng phải tranh giành mạng sống với ông trời, đây chính là tu hành. ...! Đại lục Triều Thiên, thành Hàn Giang, Mục gia. Chính ngọ, ánh mặt trời chói trang, một thiếu niên 15-16 tuổi đang đứng trước đan đường. Hắn mặc một thân bạch y sớm đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, môi khô nứt nẻ, hai chân lại như cắm rễ không chút nhúc nhích, hai mắt ẩn chứa vẻ kiên nghị không gì sánh nổi. "Đệ tử Mục Long tới xin đan dược!", không biết hắn đã gào bao nhiêu lần, chỉ thấy thanh âm khàn khàn, yết hầu như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Hôm nay là ngày trong tộc phát đan dược, trời còn chưa sáng hắn đã đứng ở đây, những tộc nhân khác sớm đã lĩnh đan dược xong…

Chương 271

Yêu Thần Thái Cổ Hắc LongTác giả: Long bất bạiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTừ thời huyền hoàng khai thiên lập địa, trải qua lịch sử hồng hoang, trong dòng chảy năm tháng, vượt qua cái chết hướng đến sự sống, rốt cuộc là lời nguyền hay là số mệnh của sinh linh? Quân vương không thấy hồng nhan khuynh thế, chớp mắt xương trắng, kiêu hùng tiếu ngạo, trầm sa chiết kích! Cho dù năm tháng một đao cuối cùng cũng khó tránh khỏi, cũng phải tranh giành mạng sống với ông trời, đây chính là tu hành. ...! Đại lục Triều Thiên, thành Hàn Giang, Mục gia. Chính ngọ, ánh mặt trời chói trang, một thiếu niên 15-16 tuổi đang đứng trước đan đường. Hắn mặc một thân bạch y sớm đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, môi khô nứt nẻ, hai chân lại như cắm rễ không chút nhúc nhích, hai mắt ẩn chứa vẻ kiên nghị không gì sánh nổi. "Đệ tử Mục Long tới xin đan dược!", không biết hắn đã gào bao nhiêu lần, chỉ thấy thanh âm khàn khàn, yết hầu như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Hôm nay là ngày trong tộc phát đan dược, trời còn chưa sáng hắn đã đứng ở đây, những tộc nhân khác sớm đã lĩnh đan dược xong… Chương 271Tay nâng kiếm hạ, cơ thể biến ảo, kiếm quang hóa thành từng chiếc bóng mờ, máu bắn tứ tung, những con sói Hắc Phong Minh còn lại đều bị hắn chém chết dưới kiếm.Mà giờ phút này, Lang Vương vẫn trông chừng ở sâu trong cốc lại tru lên một tiếng gầm gừ chói tai, rồi xông thẳng về phía Mục Long.Nó vốn đang canh giữ thứ gì ở sâu trong cốc, nhưng giờ bầy sói đều bị tên nhân loại trước mặt g**t ch*t hết nên đành bất chấp tất cả.Con Lang Vương này không hổ là thủ lĩnh của bầy sói, bất kể là sức bật hay sức mạnh yêu nguyên đều bỏ xa những con sói khác.Cùng một cảnh giới, nhưng yêu thú lại mạnh hơn tu sĩ rất nhiều. Con Lang Vương có thực lực tương đương với Bích Cung cảnh đỉnh kia hoàn toàn có thể lập tức g**t ch*t bất cứ tu sĩ Bích Cung cảnh nào.Hơn hết là, con Lang Vương này còn cực kỳ ranh ma. Nó cũng không đến gần Mục Long, mà chỉ mở miệng phun ra lưỡi dao gió định g**t ch*t hắn.Nhưng, Mục Long cũng không phải tu sĩ bình thường.Tuy lưỡi dao gió ấy rất mạnh, nhưng lại không bằng từng luồng kiếm quang do Mục Long thi triển kiếm Phá Vân.Lôi Minh Kiếm Quyết giống như sấm sét, thế không thể đỡ. Sau một trận so đấu, cuối cùng Lang Vương cũng không thể địch lại, đầu của nó bị Mục Long chặt bỏ, hoàn toàn mất mạng.Bởi vì những con sói Hắc Phong Minh kia tương đương với Bích Cung cảnh nên trong cơ thể vẫn chưa ngưng tụ yêu đan. Vì vậy, ngoài yêu hồn ra thì thứ duy nhất có giá trị trên người chúng chính là da lông.Da của sói Hắc Phong Minh có lực phòng ngự cực cao, đồ vật bình thường hoàn toàn không thể đâm xuyên nó. Hơn nữa, màu sắc cũng rất đẹp, đông ấm hè mát, thường dùng để chế tạo quần áo và rất được tu sĩ ưa chuộng, còn vô cùng có giá.Mục Long tốn chút thời gian lột da chúng ra, sau đó nuốt đan dược khôi phục chân nguyên bèn đi sâu vào trong cốc.Lúc trước khi chiến đấu, hắn đã phát hiện hình như Lang Vương đang đợi thứ gì đó trong cốc.Trong tay hắn có bản đồ đảo Phục Ma nên sau khi đối chiếu địa hình xung quanh bèn phát hiện chỗ này tên là “Phong Lôi cốc”, nằm ở rìa đảo Phục Ma.Trên đảo Phục Ma, càng đi vào sâu càng nguy hiểm, yêu thú thành đàn.Phong Lôi cốc này nằm ở rìa đã coi như là an toàn nhất, nhưng trên bản đồ cũng không có ghi chú nhiều thông tin gì về nơi này.Chỉ là, khi Mục Long càng đi sâu vào trong cốc thì chợt cảm nhận được một luồng sức mạnh dao động cực kỳ mãnh liệt.Ngay sau đó, hắn nghe được một tiếng nổ truyền đến từ sâu trong Phong Lôi cốc, âm thanh cực kỳ to lớn, chấn cho cả tòa Phong Lôi đều rung lắc.Cảm nhận được động tĩnh lớn đó, Mục Long c*̃ng tăng nhanh tốc độ, trực tiếp dùng luôn Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ lao về chỗ sâu nhất trong sơn cốc.Một giây sau, cảnh tượng trước mắt khiến hắn vô cùng chấn động, trợn to hai mắt.Ở chỗ sâu nhất sơn cốc không ngờ lại có một vật đang lơ lửng giữa không trung, không ngừng xoay tròn.Mục Long có thị lực kinh người, đứng rất xa cũng có thể thấy rõ đó là một viên đá chỉ to bằng lòng bàn tay, không những dáng vẻ quái dị, mà phía trên còn không ngừng tản ra từng ánh hào quang.Màu của ánh hào quang đó là tím, vô cùng đẹp đẽ chói lóa, khiến người ta vừa nhìn liền không nhịn được muốn chiếm làm của riêng.

Chương 271

Tay nâng kiếm hạ, cơ thể biến ảo, kiếm quang hóa thành từng chiếc bóng mờ, máu bắn tứ tung, những con sói Hắc Phong Minh còn lại đều bị hắn chém chết dưới kiếm.

Mà giờ phút này, Lang Vương vẫn trông chừng ở sâu trong cốc lại tru lên một tiếng gầm gừ chói tai, rồi xông thẳng về phía Mục Long.

Nó vốn đang canh giữ thứ gì ở sâu trong cốc, nhưng giờ bầy sói đều bị tên nhân loại trước mặt g**t ch*t hết nên đành bất chấp tất cả.

Con Lang Vương này không hổ là thủ lĩnh của bầy sói, bất kể là sức bật hay sức mạnh yêu nguyên đều bỏ xa những con sói khác.

Cùng một cảnh giới, nhưng yêu thú lại mạnh hơn tu sĩ rất nhiều. Con Lang Vương có thực lực tương đương với Bích Cung cảnh đỉnh kia hoàn toàn có thể lập tức g**t ch*t bất cứ tu sĩ Bích Cung cảnh nào.

Hơn hết là, con Lang Vương này còn cực kỳ ranh ma. Nó cũng không đến gần Mục Long, mà chỉ mở miệng phun ra lưỡi dao gió định g**t ch*t hắn.

Nhưng, Mục Long cũng không phải tu sĩ bình thường.

Tuy lưỡi dao gió ấy rất mạnh, nhưng lại không bằng từng luồng kiếm quang do Mục Long thi triển kiếm Phá Vân.

Lôi Minh Kiếm Quyết giống như sấm sét, thế không thể đỡ. Sau một trận so đấu, cuối cùng Lang Vương cũng không thể địch lại, đầu của nó bị Mục Long chặt bỏ, hoàn toàn mất mạng.

Bởi vì những con sói Hắc Phong Minh kia tương đương với Bích Cung cảnh nên trong cơ thể vẫn chưa ngưng tụ yêu đan. Vì vậy, ngoài yêu hồn ra thì thứ duy nhất có giá trị trên người chúng chính là da lông.

Da của sói Hắc Phong Minh có lực phòng ngự cực cao, đồ vật bình thường hoàn toàn không thể đâm xuyên nó. Hơn nữa, màu sắc cũng rất đẹp, đông ấm hè mát, thường dùng để chế tạo quần áo và rất được tu sĩ ưa chuộng, còn vô cùng có giá.

Mục Long tốn chút thời gian lột da chúng ra, sau đó nuốt đan dược khôi phục chân nguyên bèn đi sâu vào trong cốc.

Lúc trước khi chiến đấu, hắn đã phát hiện hình như Lang Vương đang đợi thứ gì đó trong cốc.

Trong tay hắn có bản đồ đảo Phục Ma nên sau khi đối chiếu địa hình xung quanh bèn phát hiện chỗ này tên là “Phong Lôi cốc”, nằm ở rìa đảo Phục Ma.

Trên đảo Phục Ma, càng đi vào sâu càng nguy hiểm, yêu thú thành đàn.

Phong Lôi cốc này nằm ở rìa đã coi như là an toàn nhất, nhưng trên bản đồ cũng không có ghi chú nhiều thông tin gì về nơi này.

Chỉ là, khi Mục Long càng đi sâu vào trong cốc thì chợt cảm nhận được một luồng sức mạnh dao động cực kỳ mãnh liệt.

Ngay sau đó, hắn nghe được một tiếng nổ truyền đến từ sâu trong Phong Lôi cốc, âm thanh cực kỳ to lớn, chấn cho cả tòa Phong Lôi đều rung lắc.

Cảm nhận được động tĩnh lớn đó, Mục Long c*̃ng tăng nhanh tốc độ, trực tiếp dùng luôn Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ lao về chỗ sâu nhất trong sơn cốc.

Một giây sau, cảnh tượng trước mắt khiến hắn vô cùng chấn động, trợn to hai mắt.

Ở chỗ sâu nhất sơn cốc không ngờ lại có một vật đang lơ lửng giữa không trung, không ngừng xoay tròn.

Mục Long có thị lực kinh người, đứng rất xa cũng có thể thấy rõ đó là một viên đá chỉ to bằng lòng bàn tay, không những dáng vẻ quái dị, mà phía trên còn không ngừng tản ra từng ánh hào quang.

Màu của ánh hào quang đó là tím, vô cùng đẹp đẽ chói lóa, khiến người ta vừa nhìn liền không nhịn được muốn chiếm làm của riêng.

Yêu Thần Thái Cổ Hắc LongTác giả: Long bất bạiTruyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn TìnhTừ thời huyền hoàng khai thiên lập địa, trải qua lịch sử hồng hoang, trong dòng chảy năm tháng, vượt qua cái chết hướng đến sự sống, rốt cuộc là lời nguyền hay là số mệnh của sinh linh? Quân vương không thấy hồng nhan khuynh thế, chớp mắt xương trắng, kiêu hùng tiếu ngạo, trầm sa chiết kích! Cho dù năm tháng một đao cuối cùng cũng khó tránh khỏi, cũng phải tranh giành mạng sống với ông trời, đây chính là tu hành. ...! Đại lục Triều Thiên, thành Hàn Giang, Mục gia. Chính ngọ, ánh mặt trời chói trang, một thiếu niên 15-16 tuổi đang đứng trước đan đường. Hắn mặc một thân bạch y sớm đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, môi khô nứt nẻ, hai chân lại như cắm rễ không chút nhúc nhích, hai mắt ẩn chứa vẻ kiên nghị không gì sánh nổi. "Đệ tử Mục Long tới xin đan dược!", không biết hắn đã gào bao nhiêu lần, chỉ thấy thanh âm khàn khàn, yết hầu như có hàng ngàn mũi kim đâm vào. Hôm nay là ngày trong tộc phát đan dược, trời còn chưa sáng hắn đã đứng ở đây, những tộc nhân khác sớm đã lĩnh đan dược xong… Chương 271Tay nâng kiếm hạ, cơ thể biến ảo, kiếm quang hóa thành từng chiếc bóng mờ, máu bắn tứ tung, những con sói Hắc Phong Minh còn lại đều bị hắn chém chết dưới kiếm.Mà giờ phút này, Lang Vương vẫn trông chừng ở sâu trong cốc lại tru lên một tiếng gầm gừ chói tai, rồi xông thẳng về phía Mục Long.Nó vốn đang canh giữ thứ gì ở sâu trong cốc, nhưng giờ bầy sói đều bị tên nhân loại trước mặt g**t ch*t hết nên đành bất chấp tất cả.Con Lang Vương này không hổ là thủ lĩnh của bầy sói, bất kể là sức bật hay sức mạnh yêu nguyên đều bỏ xa những con sói khác.Cùng một cảnh giới, nhưng yêu thú lại mạnh hơn tu sĩ rất nhiều. Con Lang Vương có thực lực tương đương với Bích Cung cảnh đỉnh kia hoàn toàn có thể lập tức g**t ch*t bất cứ tu sĩ Bích Cung cảnh nào.Hơn hết là, con Lang Vương này còn cực kỳ ranh ma. Nó cũng không đến gần Mục Long, mà chỉ mở miệng phun ra lưỡi dao gió định g**t ch*t hắn.Nhưng, Mục Long cũng không phải tu sĩ bình thường.Tuy lưỡi dao gió ấy rất mạnh, nhưng lại không bằng từng luồng kiếm quang do Mục Long thi triển kiếm Phá Vân.Lôi Minh Kiếm Quyết giống như sấm sét, thế không thể đỡ. Sau một trận so đấu, cuối cùng Lang Vương cũng không thể địch lại, đầu của nó bị Mục Long chặt bỏ, hoàn toàn mất mạng.Bởi vì những con sói Hắc Phong Minh kia tương đương với Bích Cung cảnh nên trong cơ thể vẫn chưa ngưng tụ yêu đan. Vì vậy, ngoài yêu hồn ra thì thứ duy nhất có giá trị trên người chúng chính là da lông.Da của sói Hắc Phong Minh có lực phòng ngự cực cao, đồ vật bình thường hoàn toàn không thể đâm xuyên nó. Hơn nữa, màu sắc cũng rất đẹp, đông ấm hè mát, thường dùng để chế tạo quần áo và rất được tu sĩ ưa chuộng, còn vô cùng có giá.Mục Long tốn chút thời gian lột da chúng ra, sau đó nuốt đan dược khôi phục chân nguyên bèn đi sâu vào trong cốc.Lúc trước khi chiến đấu, hắn đã phát hiện hình như Lang Vương đang đợi thứ gì đó trong cốc.Trong tay hắn có bản đồ đảo Phục Ma nên sau khi đối chiếu địa hình xung quanh bèn phát hiện chỗ này tên là “Phong Lôi cốc”, nằm ở rìa đảo Phục Ma.Trên đảo Phục Ma, càng đi vào sâu càng nguy hiểm, yêu thú thành đàn.Phong Lôi cốc này nằm ở rìa đã coi như là an toàn nhất, nhưng trên bản đồ cũng không có ghi chú nhiều thông tin gì về nơi này.Chỉ là, khi Mục Long càng đi sâu vào trong cốc thì chợt cảm nhận được một luồng sức mạnh dao động cực kỳ mãnh liệt.Ngay sau đó, hắn nghe được một tiếng nổ truyền đến từ sâu trong Phong Lôi cốc, âm thanh cực kỳ to lớn, chấn cho cả tòa Phong Lôi đều rung lắc.Cảm nhận được động tĩnh lớn đó, Mục Long c*̃ng tăng nhanh tốc độ, trực tiếp dùng luôn Huyễn Quang Tật Ảnh Bộ lao về chỗ sâu nhất trong sơn cốc.Một giây sau, cảnh tượng trước mắt khiến hắn vô cùng chấn động, trợn to hai mắt.Ở chỗ sâu nhất sơn cốc không ngờ lại có một vật đang lơ lửng giữa không trung, không ngừng xoay tròn.Mục Long có thị lực kinh người, đứng rất xa cũng có thể thấy rõ đó là một viên đá chỉ to bằng lòng bàn tay, không những dáng vẻ quái dị, mà phía trên còn không ngừng tản ra từng ánh hào quang.Màu của ánh hào quang đó là tím, vô cùng đẹp đẽ chói lóa, khiến người ta vừa nhìn liền không nhịn được muốn chiếm làm của riêng.

Chương 271