Bạn cùng bàn của tôi tên là Lâm Uyên Sương, mười sáu tuổi. Cô ấy rất đẹp với làn da trắng ngần như trứng gà bóc, bờ môi mọng tựa anh đào, đôi tròng mắt nâu đẹp hệt bảo thạch quý giá, mái tóc dài đen nhánh buông lơi trên miền núi đồi hình chữ S sinh động mà tràn ngập cám dỗ, thỉnh thoảng sẽ lại thu hút sự chú ý của tôi. Bởi vì tôi chỉ là hạng tôm tép nên cô ấy không bao giờ tiếp lời cùng tôi, thậm chí ánh mắt nhìn tôi cũng lộ ra khinh thường và chán ghét. Vốn cho là giữa tôi và cô sẽ chẳng liên quan tới nhau nhiều, có lẽ vì trong mắt của cô ấy, ngay cả là bạn học thôi tôi cũng không phải. Mãi cho đến một ngày, tôi nhìn thấy bí mật của cô ấy... Ngày đó có tiết thể dục, tôi vừa tập xong thì quay về lớp để lấy nước uống. Lúc đó tôi bất cẩn đụng vào bàn cô ấy, một cái túi nhỏ màu hồng trượt ra từ trong bàn. Tôi thấy trong lớp không có ai, vì vậy bèn hiếu kỳ mở túi ra, muốn xem thứ bên trong có những thứ gì. Khoảnh khắc mở cái túi ra, tôi hoàn toàn chết lặng. Bên trong ngoại trừ rất nhiều…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...