Tác giả:

Tôi xuyên không rồi. Còn xuyên thành mẹ của Diêu Tinh Nam — người phụ nữ mà cô ấy hận cả đời. Cho dù Diêu Tinh Nam dùng cả đời hận bà ấy, nhưng cũng chẳng kéo dài được bao lâu. Chỉ là trong tình huống này, thay vì nói tôi xuyên không, chi bằng nói… quỷ nhập(trùng sinh)?! Tôi đã chết rồi, rõ ràng là đã chết! Vào năm 60 tuổi, căn bệnh ung thư đã tước đi chút hơi thở cuối cùng của tôi. Nhưng bây giờ tôi thật sự sống lại rồi! Linh hồn của tôi lẽ ra phải biến mất, nhưng không biết vì sao lại trôi dạt mấy thập kỷ, rồi đáp xuống người của mẹ Diêu Tinh Nam. Đôi bàn tay nhỏ như chiếc mochi nằm trong tay tôi, ấm ấm mềm mềm, nó nhắc nhở tôi rằng, đây chính là nhiệt độ ấm áp của sự sống. “Mẹ ơi.” — Giọng nói non nớt của của cô bé Diêu Tinh Nam ba tuổi vừa dễ thương vừa mềm mại. “Hả?” — Tôi vẫn chưa thích ứng lắm với cách xưng hô này. Suy cho cùng, cuộc đời mà tôi đã sống không hề có kinh nghiệm nuôi dạy con cái, huống hồ cô gái nhỏ trước mặt này còn chính là trà xanh đã phá hoại hạnh phúc của…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...