Thắt lưng bị một bàn tay cường thế ôm chặt, v**t v* qua lại. Vành tai bị ngậm vào trong khoang miệng ấm áp, d** tai mềm mại bị răng nanh khẽ cắn, An Sênh đau không nhịn được rụt cổ lại. Âm nhạc đinh tai nhức óc, người đang hát đoán chừng là một người bán đậu hủ ngoài đường, vô luận là cao trào hay điệp khúc đều chỉ hát một giọng, vẻ mặt rất nhập tâm nhưng biểu tình như bị táo bón! Ánh đèn flash lập loè, đập vào mắt cô là hình ảnh nam nữ quần áo xốc xếch. Dưới ánh dèn, mọi thứ đều rực rỡ, vừa nhìn giống như bước vào một tổ chim trĩ oa. “Trốn cái gì?” Giọng nói của một người đàn ông vang lên, kề sát bên tai An Sênh, trầm thấp mà lạnh lùng, lộ ra vẻ đùa giỡn. “Không…” Tay khẽ dùng lực, An Sênh bị ép tựa vào lồng ngực, bị anh bá đạo nhéo eo. Cô muốn né tránh khỏi bàn tay ấy, kết quả lại bị anh trả thù g*m c*n. “ Tiểu Hiên! Nào…đến đây hát một bài!” Một cái mic được đưa qua, An Sênh cho rằng anh sẽ không nhận, nhưng anh chỉ dừng một chút, đặt ly rượu xuống bàn, ngón tay thon dài nhận lấy…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...