Khách sạn Hilton, phòng 1202. Hoa Hiểu Bồng giao thức ăn tới, đang định gõ cửa thì phát hiện cửa không khóa, còn có một khe hở. Cô lễ phép gõ hai lần: "Thưa ngài, thức ăn đến rồi!" Bên trong phòng không đáp lại, chỉ có một trận gió lạnh từ trong khe hở thổi ra, mang theo hơi thở lạnh lẽo. Cô không nhịn được run lập cập, cất cao giọng: "Có người ở đây không? Thức ăn ngài đặt tới rồi." Bên trong vẫn yên tĩnh không một tiếng động. Cô cẩn thận đẩy cửa ra, liếc nhìn vào bên trong, một màu đen, không có đèn, cái gì cũng không nhìn thấy. Chẳng lẽ đi ra ngoài rồi? Cô đang định lấy điện thoại di động ra gọi hỏi thì bỗng nhiên một cánh tay sắt xuất hiện phía sau cánh cửa đưa ra ngoài kéo cô vào trong. Sức mạnh cường hãn như lốc xoáy, khiến cho cô cảm thấy mơ hồ, trời đất quay cuồng, đến khi cô phản ứng lại, cơ thể đã bị một tòa ‘núi lớn’ đè ở trên ghế sofa Không có đèn, đâu đâu cũng tối như mực, cô không nhìn rõ khuôn mặt đối phương, chỉ có thể thấy được đôi mắt lạnh lẽo, ở trong bóng tối thăm…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...