Tác giả:

CHƯƠNG 1 Lúc Trầm Mặc Ca lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Nam Huyền! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Trầm Mặc Ca. Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Nam Huyền, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Mộng Khê? Mối tình đầu của Diệp Nam Huyền! Cô ta trở về rồi! Trầm Mặc Ca nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Nam Huyền vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi. “Nam Huyền, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Mộng Khê cười tươi như hoa, Diệp Nam Huyền dịu dàng như nước, cảnh này khiến Trầm Mặc Ca cực kỳ đau đớn. “Các người đang làm gì thế hả?” Trầm Mặc Ca…

Chương 135

Tổng Tài Theo Đuổi Vợ YêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Lúc Trầm Mặc Ca lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Nam Huyền! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Trầm Mặc Ca. Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Nam Huyền, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Mộng Khê? Mối tình đầu của Diệp Nam Huyền! Cô ta trở về rồi! Trầm Mặc Ca nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Nam Huyền vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi. “Nam Huyền, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Mộng Khê cười tươi như hoa, Diệp Nam Huyền dịu dàng như nước, cảnh này khiến Trầm Mặc Ca cực kỳ đau đớn. “Các người đang làm gì thế hả?” Trầm Mặc Ca… CHƯƠNG 135Diệp Nam Huyền cười rất ngây thơ, nhưng nụ cười đó khiến Trầm Mặc Ca nghiến răng giận giữ.Ba năm sau ngày cưới, ngày nào anh cũng bày ra khuôn mặt xấu xí, cứ như có người nợ vài tỷ vậy, giờ lại cười ngây ngô như một kẻ ngốc. Vì thế trong ba năm chung sống đó, rốt cuộc vì sao cô lại tự khiến mình phải chịu nhiều thiệt thòi như thế?Trầm Mặc Ca càng nghĩ càng tức giận, không cần gối nữa, quay người nằm xuống, nhân tiện kéo chăn lên che kín đầu, mắt không nhìn thấy thì sẽ thoải mái.“Này, không muốn thật sao?”Diệp Nam Huyền thấy bộ dạng tức tối của Trầm Mặc Ca, đột nhiên cảm thấy buồn cười. Đã cưới nhau được ba năm, nhưng từ trước tới giờ anh chưa từng thấy Trầm Mặc Ca như vậy.Cô vẫn luôn rất nghe lời anh, thậm chí còn cố gắng lấy lòng, hoặc vì anh mà làm quen với việc nhận phần uất ức về mình. Nhưng người vợ nhẫn nhịn dường như bị trọc giận đến giờ đây chẳng những dở mặt mà còn thay đổi cả tính cách rồi sao?Hay đây là tính cách vốn có của cô?Chẳng qua là vì tình yêu đã làm cô đánh mất bản thân mình?Nếu là như vậy thì có phải rõ ràng trong lòng Trầm Mặc Ca giờ đây không còn anh nữa không?Nghĩ đến đây Diệp Nam Huyền cảm giác rất khó chịu.Đã từng yêu sâu đậm như vậy, tại sao có thể nói không yêu là không yêu ngay được?Huống hồ bây giờ họ còn một đứa con trai không phải sao?Trầm Tử An!Con trai của anh và Trầm Mặc Ca!Đã từng tưởng rằng đứa bé không còn nữa, bây giờ lại khoẻ mạnh xuất hiện trước mặt anh, không những thế còn ưu tú vậy.Diệp Nam Huyền cảm xúc phức tạp.Anh xuống giường, đưa gối cho Trầm Mặc Ca, không còn vô lại như vừa rồi, dường như quay lại dáng vẻ. lạnh lùng xa cách của năm năm trước. Nhưng nhìn kỹ lại, anh không giống trước cho lắm.Ánh mắt lạnh lùng lúc này khiến cho người ta có một cảm giác khó hiểu.“Cho em đó, vừa rồi chỉ là đùa với em thôi. Nếu em không thích ở chỗ tôi,tôi sẽ ra ngoài. Tôi ở ngoài hành lang, có chuyện gì em gọi tôi. Tôi có trách nhiệm với chân của em, không nên cảm thấy ngại. Em muốn sai tôi thế nào cũng được, tôia sẽ không oán trách em. Chỉ hi vọng em ở một cách thoải mái là được.”Những lời này Diệp Nam Huyền đã nói muộn năm năm rồi, anh không biết bây giờ nói với Trầm Mặc Ca, Trầm Mặc Ca sẽ tha thứ cho anh hay không. Nhưng cuối cùng ông trời vẫn cho anh cơ hội này không phải sao?Mặc dù kết quả kiểm tra DNA vẫn chưa có, nhưng anh đã nhận chắc cô là vợ của mình!Một tờ báo cáo giám định, chẳng qua chỉ là chứng cứ để buộc cô quay trở lại bên cạnh anh mà thôi.Trầm Mặc Ca nắm chặt lấy ga giường, không động đậy, dường như đã ngủ say. Thế nhưng chỉ có mình cô biết, trong lòng cô lúc này mất bình tĩnh thế nào.Chưa từng nghĩ đến sẽ thoả hiệp với Diệp Nam Huyền, càng không nghĩ rằng anh vì quan tâm tới cô mà hạ thấp bản thân mình như vậy, thậm chí còn để bản thân chịu cực.Chẳng lẽ là vì cô không còn là Trầm Mặc Ca trước kia?Hay là vì con trai của anh Trầm Tử An nên anh cảm thấy có lỗi với cô?Bất kể là vì lý do gì thì hôm nay Diệp Nam Huyền đều khiến Trầm Mặc Ca ngạc nhiên, làm cô trở tay không kịp, thậm chí không biết nên có tâm trạng gì để đối mặt với anh.Kế hoạch đã vạch ra dường như đột nhiên đã bị làm loạn. Còn cô thì giống một đứa bé ngu ngơ không biết mình đã làm gì sai.

CHƯƠNG 135

Diệp Nam Huyền cười rất ngây thơ, nhưng nụ cười đó khiến Trầm Mặc Ca nghiến răng giận giữ.

Ba năm sau ngày cưới, ngày nào anh cũng bày ra khuôn mặt xấu xí, cứ như có người nợ vài tỷ vậy, giờ lại cười ngây ngô như một kẻ ngốc. Vì thế trong ba năm chung sống đó, rốt cuộc vì sao cô lại tự khiến mình phải chịu nhiều thiệt thòi như thế?

Trầm Mặc Ca càng nghĩ càng tức giận, không cần gối nữa, quay người nằm xuống, nhân tiện kéo chăn lên che kín đầu, mắt không nhìn thấy thì sẽ thoải mái.

“Này, không muốn thật sao?”

Diệp Nam Huyền thấy bộ dạng tức tối của Trầm Mặc Ca, đột nhiên cảm thấy buồn cười. Đã cưới nhau được ba năm, nhưng từ trước tới giờ anh chưa từng thấy Trầm Mặc Ca như vậy.

Cô vẫn luôn rất nghe lời anh, thậm chí còn cố gắng lấy lòng, hoặc vì anh mà làm quen với việc nhận phần uất ức về mình. Nhưng người vợ nhẫn nhịn dường như bị trọc giận đến giờ đây chẳng những dở mặt mà còn thay đổi cả tính cách rồi sao?

Hay đây là tính cách vốn có của cô?

Chẳng qua là vì tình yêu đã làm cô đánh mất bản thân mình?

Nếu là như vậy thì có phải rõ ràng trong lòng Trầm Mặc Ca giờ đây không còn anh nữa không?

Nghĩ đến đây Diệp Nam Huyền cảm giác rất khó chịu.

Đã từng yêu sâu đậm như vậy, tại sao có thể nói không yêu là không yêu ngay được?

Huống hồ bây giờ họ còn một đứa con trai không phải sao?

Trầm Tử An!

Con trai của anh và Trầm Mặc Ca!

Đã từng tưởng rằng đứa bé không còn nữa, bây giờ lại khoẻ mạnh xuất hiện trước mặt anh, không những thế còn ưu tú vậy.

Diệp Nam Huyền cảm xúc phức tạp.

Anh xuống giường, đưa gối cho Trầm Mặc Ca, không còn vô lại như vừa rồi, dường như quay lại dáng vẻ. lạnh lùng xa cách của năm năm trước. Nhưng nhìn kỹ lại, anh không giống trước cho lắm.

Ánh mắt lạnh lùng lúc này khiến cho người ta có một cảm giác khó hiểu.

“Cho em đó, vừa rồi chỉ là đùa với em thôi. Nếu em không thích ở chỗ tôi,tôi sẽ ra ngoài. Tôi ở ngoài hành lang, có chuyện gì em gọi tôi. Tôi có trách nhiệm với chân của em, không nên cảm thấy ngại. Em muốn sai tôi thế nào cũng được, tôia sẽ không oán trách em. Chỉ hi vọng em ở một cách thoải mái là được.”

Những lời này Diệp Nam Huyền đã nói muộn năm năm rồi, anh không biết bây giờ nói với Trầm Mặc Ca, Trầm Mặc Ca sẽ tha thứ cho anh hay không. Nhưng cuối cùng ông trời vẫn cho anh cơ hội này không phải sao?

Mặc dù kết quả kiểm tra DNA vẫn chưa có, nhưng anh đã nhận chắc cô là vợ của mình!

Một tờ báo cáo giám định, chẳng qua chỉ là chứng cứ để buộc cô quay trở lại bên cạnh anh mà thôi.

Trầm Mặc Ca nắm chặt lấy ga giường, không động đậy, dường như đã ngủ say. Thế nhưng chỉ có mình cô biết, trong lòng cô lúc này mất bình tĩnh thế nào.

Chưa từng nghĩ đến sẽ thoả hiệp với Diệp Nam Huyền, càng không nghĩ rằng anh vì quan tâm tới cô mà hạ thấp bản thân mình như vậy, thậm chí còn để bản thân chịu cực.

Chẳng lẽ là vì cô không còn là Trầm Mặc Ca trước kia?

Hay là vì con trai của anh Trầm Tử An nên anh cảm thấy có lỗi với cô?

Bất kể là vì lý do gì thì hôm nay Diệp Nam Huyền đều khiến Trầm Mặc Ca ngạc nhiên, làm cô trở tay không kịp, thậm chí không biết nên có tâm trạng gì để đối mặt với anh.

Kế hoạch đã vạch ra dường như đột nhiên đã bị làm loạn. Còn cô thì giống một đứa bé ngu ngơ không biết mình đã làm gì sai.

Tổng Tài Theo Đuổi Vợ YêuTác giả: Vi Lan Tử MặcTruyện Ngôn TìnhCHƯƠNG 1 Lúc Trầm Mặc Ca lấy được giấy khám thai, trong lòng cực kỳ vui mừng. Cô mang thai rồi! Mang thai con của Diệp Nam Huyền! Kết hôn ba năm, cuối cùng cô cũng mang thai con của anh, điều này thật sự rất không dễ dàng với Trầm Mặc Ca. Cô vui vẻ cầm giấy khám thai đi ra ngoài, nôn nóng muốn nói tin tức tốt này với Diệp Nam Huyền, lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đi ngang qua ngã rẽ. Sở Mộng Khê? Mối tình đầu của Diệp Nam Huyền! Cô ta trở về rồi! Trầm Mặc Ca nhanh chóng đi tới, phát hiện Diệp Nam Huyền vốn nên ở công ty lại đang bên cạnh cô ta, cẩn thận dìu cô ta. Bụng của cô ta cũng đã to hơn năm tháng rồi. “Nam Huyền, em không sao, anh không cần căng thẳng, con rất khoẻ.” “Vẫn nên kiểm tra một chút mới yên tâm được, dù sao đứa con trong bụng em cũng là cháu trai trưởng của nhà họ Diệp anh, không thể có chút sơ suất nào được.” Sở Mộng Khê cười tươi như hoa, Diệp Nam Huyền dịu dàng như nước, cảnh này khiến Trầm Mặc Ca cực kỳ đau đớn. “Các người đang làm gì thế hả?” Trầm Mặc Ca… CHƯƠNG 135Diệp Nam Huyền cười rất ngây thơ, nhưng nụ cười đó khiến Trầm Mặc Ca nghiến răng giận giữ.Ba năm sau ngày cưới, ngày nào anh cũng bày ra khuôn mặt xấu xí, cứ như có người nợ vài tỷ vậy, giờ lại cười ngây ngô như một kẻ ngốc. Vì thế trong ba năm chung sống đó, rốt cuộc vì sao cô lại tự khiến mình phải chịu nhiều thiệt thòi như thế?Trầm Mặc Ca càng nghĩ càng tức giận, không cần gối nữa, quay người nằm xuống, nhân tiện kéo chăn lên che kín đầu, mắt không nhìn thấy thì sẽ thoải mái.“Này, không muốn thật sao?”Diệp Nam Huyền thấy bộ dạng tức tối của Trầm Mặc Ca, đột nhiên cảm thấy buồn cười. Đã cưới nhau được ba năm, nhưng từ trước tới giờ anh chưa từng thấy Trầm Mặc Ca như vậy.Cô vẫn luôn rất nghe lời anh, thậm chí còn cố gắng lấy lòng, hoặc vì anh mà làm quen với việc nhận phần uất ức về mình. Nhưng người vợ nhẫn nhịn dường như bị trọc giận đến giờ đây chẳng những dở mặt mà còn thay đổi cả tính cách rồi sao?Hay đây là tính cách vốn có của cô?Chẳng qua là vì tình yêu đã làm cô đánh mất bản thân mình?Nếu là như vậy thì có phải rõ ràng trong lòng Trầm Mặc Ca giờ đây không còn anh nữa không?Nghĩ đến đây Diệp Nam Huyền cảm giác rất khó chịu.Đã từng yêu sâu đậm như vậy, tại sao có thể nói không yêu là không yêu ngay được?Huống hồ bây giờ họ còn một đứa con trai không phải sao?Trầm Tử An!Con trai của anh và Trầm Mặc Ca!Đã từng tưởng rằng đứa bé không còn nữa, bây giờ lại khoẻ mạnh xuất hiện trước mặt anh, không những thế còn ưu tú vậy.Diệp Nam Huyền cảm xúc phức tạp.Anh xuống giường, đưa gối cho Trầm Mặc Ca, không còn vô lại như vừa rồi, dường như quay lại dáng vẻ. lạnh lùng xa cách của năm năm trước. Nhưng nhìn kỹ lại, anh không giống trước cho lắm.Ánh mắt lạnh lùng lúc này khiến cho người ta có một cảm giác khó hiểu.“Cho em đó, vừa rồi chỉ là đùa với em thôi. Nếu em không thích ở chỗ tôi,tôi sẽ ra ngoài. Tôi ở ngoài hành lang, có chuyện gì em gọi tôi. Tôi có trách nhiệm với chân của em, không nên cảm thấy ngại. Em muốn sai tôi thế nào cũng được, tôia sẽ không oán trách em. Chỉ hi vọng em ở một cách thoải mái là được.”Những lời này Diệp Nam Huyền đã nói muộn năm năm rồi, anh không biết bây giờ nói với Trầm Mặc Ca, Trầm Mặc Ca sẽ tha thứ cho anh hay không. Nhưng cuối cùng ông trời vẫn cho anh cơ hội này không phải sao?Mặc dù kết quả kiểm tra DNA vẫn chưa có, nhưng anh đã nhận chắc cô là vợ của mình!Một tờ báo cáo giám định, chẳng qua chỉ là chứng cứ để buộc cô quay trở lại bên cạnh anh mà thôi.Trầm Mặc Ca nắm chặt lấy ga giường, không động đậy, dường như đã ngủ say. Thế nhưng chỉ có mình cô biết, trong lòng cô lúc này mất bình tĩnh thế nào.Chưa từng nghĩ đến sẽ thoả hiệp với Diệp Nam Huyền, càng không nghĩ rằng anh vì quan tâm tới cô mà hạ thấp bản thân mình như vậy, thậm chí còn để bản thân chịu cực.Chẳng lẽ là vì cô không còn là Trầm Mặc Ca trước kia?Hay là vì con trai của anh Trầm Tử An nên anh cảm thấy có lỗi với cô?Bất kể là vì lý do gì thì hôm nay Diệp Nam Huyền đều khiến Trầm Mặc Ca ngạc nhiên, làm cô trở tay không kịp, thậm chí không biết nên có tâm trạng gì để đối mặt với anh.Kế hoạch đã vạch ra dường như đột nhiên đã bị làm loạn. Còn cô thì giống một đứa bé ngu ngơ không biết mình đã làm gì sai.

Chương 135