Chương 1. Không làm mẹ kế 1Editor: HannahĐầu tháng 5 năm 1968Chạng vạng, nơi giao nhau giữa các dãy núi và bầu trời được bao phủ bởi một tầng mây cam tía.Cuối xuân đầu hạ gió mang theo chút hơi ấm, ở bên kia bờ sông những bông hoa của cây đào trăm năm bị gió thổi bay, màu hồng nhạt của cánh hoa rào rào rơi xuống.Lâm Đào vắt khô chiếc áo lót mới giặt sạch trên tay, sau đó đem cánh hoa vừa rơi xuống ống tay áo trượt xuống khuỷu tay, lại duỗi tay đem từng cánh hoa rơi trên đỉnh đầu lấy xuống thả vào dòng sông.Nước sông trong veo có thể thấy đáy, chỉ trong chốc lát cánh hoa đào đã theo dòng nước trôi xa.Thu hồi ánh mắt, Lâm Đào tiếp tục giặt quần áo.Mùa hè quần áo mỏng, cô lại yêu sạch sẽ, quần áo lại không bẩn nhiều, cho nên giặt rất nhanh. Chỉ còn lại một cái quần là sẽ xong.Đúng lúc này, phía sau truyền đến giọng hai phụ nữ.Hai người thấy cô đang giặt quần áo, thoáng nhìn nhau, một người trong đó liền nói: “Lâm Đào tới giặt quần áo à?”Lâm Đào nghe được giọng nói này, mày nhíu lại.Cô đã…

Chương 9: 9: Không Thể Sinh Con 3

Thập Niên 70 Cuộc Sống Hàng Ngày Của Quân Tẩu Trên Hải ĐảoTác giả: Lâm A Luật/ 林阿律Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1. Không làm mẹ kế 1Editor: HannahĐầu tháng 5 năm 1968Chạng vạng, nơi giao nhau giữa các dãy núi và bầu trời được bao phủ bởi một tầng mây cam tía.Cuối xuân đầu hạ gió mang theo chút hơi ấm, ở bên kia bờ sông những bông hoa của cây đào trăm năm bị gió thổi bay, màu hồng nhạt của cánh hoa rào rào rơi xuống.Lâm Đào vắt khô chiếc áo lót mới giặt sạch trên tay, sau đó đem cánh hoa vừa rơi xuống ống tay áo trượt xuống khuỷu tay, lại duỗi tay đem từng cánh hoa rơi trên đỉnh đầu lấy xuống thả vào dòng sông.Nước sông trong veo có thể thấy đáy, chỉ trong chốc lát cánh hoa đào đã theo dòng nước trôi xa.Thu hồi ánh mắt, Lâm Đào tiếp tục giặt quần áo.Mùa hè quần áo mỏng, cô lại yêu sạch sẽ, quần áo lại không bẩn nhiều, cho nên giặt rất nhanh. Chỉ còn lại một cái quần là sẽ xong.Đúng lúc này, phía sau truyền đến giọng hai phụ nữ.Hai người thấy cô đang giặt quần áo, thoáng nhìn nhau, một người trong đó liền nói: “Lâm Đào tới giặt quần áo à?”Lâm Đào nghe được giọng nói này, mày nhíu lại.Cô đã… Editor: HannahLâm Đào vừa tắm xong, trên người thoang thoảng hương thơm, tóc có chút ướt, để ở hai bên.Ngày thường luôn là tóc đen cuốn lại hai bên, tóc tản ra sau còn có chút hơi cong, làm khuôn mặt trắng nõn càng thêm nhỏ xinh.Lâm Tuệ đi tới cửa, đúng lúc Lâm Đào nhìn qua.Ánh mắt hai người chạm nhau, cô ta nhìn Lâm Đào cười: “Có thể để chị đi vào ngồi chứ?”“Ngồi đi.” Lâm Đào nói, giọng nói thanh thúy không nghe ra vui buồn.Hai người bọn họ tuy là chị em họ, nhưng từ nhỏ đã không cùng chơi đùa, thậm chí khi còn nhỏ Lâm Tuệ còn sẽ bắt nạt Lâm Đào, quan hệ hai người còn kém hơn so với mấy cô gái trong thôn có quan hệ tốt với Lâm Đào.Phòng Lâm Đào không lớn, nhưng dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng.Lâm Thường Hải yêu thương cô con gái này, còn làm cho cô một chiếc tủ quần áo mới.Lâm Tuệ đi vào, ngồi ở trên ghế, đi thẳng vào vấn đề về chuyện vũ hội quan hệ hữu nghị: “Lần đi này là do chị dâu chị vất vả mới kiếm được, đến lúc đó đều là người của nhà máy.Nếu chị đã quyết định gả cho Thẩm Quốc Bân, thì sẽ không đi, không bằng đem cơ hội tặng cho em.”Lâm Đào mím môi nhìn Lâm Tuệ, trong mắt tràn đầy nghi ngờ.Sao cứ có cảm giác như không quen biết Lâm Tuệ, hôm trước Lâm Tuệ ở trước mặt cô cố ý khoe ra muốn đi tham gia gia vũ hội quan hệ hữu nghị, vậy mà hôm nay lại đem cơ hội này nhường lại, còn tự nguyện gả cho Thẩm Quốc Bân.Nếu không phải trước mặt thật sự là Lâm Tuệ, ngay cả giọng nói cũng không có thay đổi, Lâm Đào thật sự sẽ cảm thấy Lâm Tuệ này là giả.Lâm Tuệ thấy Lâm Đào không trả lời, khuyên nhủ: “Cuối tháng sáu năm nay em đã hai mươi tuổi rồi? Cũng tới tuổi nên kết hôn, chính mình tự tìm một người tốt hơn lần tới bà nội lại thay em tìm đối tượng, nếu lần tới lại để em đi làm mẹ kế, lúc đó chị cũng không giúp được”Lời này nói thật dễ nghe, nhưng Lâm Đào sẽ không cho rằng Lâm Tuệ thật sự muốn giúp cô.Nhưng Lâm Tuệ vì sap lại muốn làm như vậy? Cô ta rốt cuộc muốn cái gì?Lâm Đào nhịn không được hỏi: “Vì sao chị đột nhiên muốn gả cho Thẩm Quốc Bân?”Lâm Tuệ cười: “Chị đi bệnh viện kiểm tra thân thể, bác sĩ nói có khả năng không sinh con được.Chị cho rằng bệnh này có thể chữa, kết quả ngày hôm qua lại đi một chuyến, mới biết được căn bản là không trị được.Em nghĩ lại xem, ai nguyện ý cưới một người phụ nữ không thể sinh? Ngoại trừ việc gả cho người đã có con làm mẹ kế thì còn có thể làm sao bây giờ?”Trên thực tế ngày hôm qua cô ta đi vào trấn là để mua đồ trang điểm có thể làm mặt cô ta trắng hơn, căn bản không đi bệnh viện.“Ảnh chụp Thẩm Quốc Bân chị cũng đã xem qua, hắn lớn lên cũng rất dễ nhìn, hơn nữa còn là một doanh trưởng, chị có suy nghĩ gả cho hắn cũng không sai, em nói xem?”Lâm Đào im lặng.Nếu là vì chuyện này, vậy cũng đúng.Nhưng cô cũng không cảm thấy quá vui vẻ, chỉ bằng cô không thích Lâm Tuệ chút nào.Nhưng khi nghe thấy Lâm Tuệ nói ra “ai nguyện ý cưới một người phụ nữ không thể sinh”, trong lòng cô cảm thấy có chút thương cảm.Cô không rõ bản thân vì sao có loại cảm giác này, chỉ là cảm thấy cuộc sống của một người phụ nữ không nên bị đánh giá dựa trên việc sinh được hay không sinh được.Chẳng lẽ phụ nữ chỉ xứng bị chia làm hai loại là phụ nữ có thể sinh, cùng phụ nữ không sinh được sao?Chẳng lẽ giá trị của một người phụ nữ là gắn liền với việc sinh con sao?Hiển nhiên là không phải, ngay cả chủ tịch cũng đã nói qua, phụ nữ có thể gánh nửa bầu trời.“Những lời này chị nói cho em nghe, em không nên cùng người khác nói.” Lâm Tuệ nhắc nhở.“Chị yên tâm đi, em không phải loại người thích nói xấu sau lưng người khác.” Lâm Đào nói, lời nói chứa ý tứ châm chọc Lâm Tuệ, bởi vì so về nói xấu sau lưng thì Lâm Tuệ giỏi hơn cô nhiều.Lâm Tuệ nghe hiểu ý tứ trong lời của cô, mặt đỏ lên, kéo ra đề tài: “Thế nào? Rốt cuộc em có muốn đi tham gia vũ hội quan hệ hữu nghị hay không?”“Để em suy nghĩ một chút.” Lâm Đào không có lập tức trả lời Lâm Tuệ.Lâm Tuệ từ trên ghế đứng dậy: “Vậy được, em cứ suy nghĩ cẩn thận, nhưng tốt nhất quyết định trong hai ngày này, vũ hội quan hệ hữu nghị sẽ tổ chức vào ngày kia.”.

Editor: HannahLâm Đào vừa tắm xong, trên người thoang thoảng hương thơm, tóc có chút ướt, để ở hai bên.

Ngày thường luôn là tóc đen cuốn lại hai bên, tóc tản ra sau còn có chút hơi cong, làm khuôn mặt trắng nõn càng thêm nhỏ xinh.

Lâm Tuệ đi tới cửa, đúng lúc Lâm Đào nhìn qua.

Ánh mắt hai người chạm nhau, cô ta nhìn Lâm Đào cười: “Có thể để chị đi vào ngồi chứ?”“Ngồi đi.

” Lâm Đào nói, giọng nói thanh thúy không nghe ra vui buồn.

Hai người bọn họ tuy là chị em họ, nhưng từ nhỏ đã không cùng chơi đùa, thậm chí khi còn nhỏ Lâm Tuệ còn sẽ bắt nạt Lâm Đào, quan hệ hai người còn kém hơn so với mấy cô gái trong thôn có quan hệ tốt với Lâm Đào.

Phòng Lâm Đào không lớn, nhưng dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng.

Lâm Thường Hải yêu thương cô con gái này, còn làm cho cô một chiếc tủ quần áo mới.

Lâm Tuệ đi vào, ngồi ở trên ghế, đi thẳng vào vấn đề về chuyện vũ hội quan hệ hữu nghị: “Lần đi này là do chị dâu chị vất vả mới kiếm được, đến lúc đó đều là người của nhà máy.

Nếu chị đã quyết định gả cho Thẩm Quốc Bân, thì sẽ không đi, không bằng đem cơ hội tặng cho em.

”Lâm Đào mím môi nhìn Lâm Tuệ, trong mắt tràn đầy nghi ngờ.

Sao cứ có cảm giác như không quen biết Lâm Tuệ, hôm trước Lâm Tuệ ở trước mặt cô cố ý khoe ra muốn đi tham gia gia vũ hội quan hệ hữu nghị, vậy mà hôm nay lại đem cơ hội này nhường lại, còn tự nguyện gả cho Thẩm Quốc Bân.

Nếu không phải trước mặt thật sự là Lâm Tuệ, ngay cả giọng nói cũng không có thay đổi, Lâm Đào thật sự sẽ cảm thấy Lâm Tuệ này là giả.

Lâm Tuệ thấy Lâm Đào không trả lời, khuyên nhủ: “Cuối tháng sáu năm nay em đã hai mươi tuổi rồi? Cũng tới tuổi nên kết hôn, chính mình tự tìm một người tốt hơn lần tới bà nội lại thay em tìm đối tượng, nếu lần tới lại để em đi làm mẹ kế, lúc đó chị cũng không giúp được”Lời này nói thật dễ nghe, nhưng Lâm Đào sẽ không cho rằng Lâm Tuệ thật sự muốn giúp cô.

Nhưng Lâm Tuệ vì sap lại muốn làm như vậy? Cô ta rốt cuộc muốn cái gì?Lâm Đào nhịn không được hỏi: “Vì sao chị đột nhiên muốn gả cho Thẩm Quốc Bân?”Lâm Tuệ cười: “Chị đi bệnh viện kiểm tra thân thể, bác sĩ nói có khả năng không sinh con được.

Chị cho rằng bệnh này có thể chữa, kết quả ngày hôm qua lại đi một chuyến, mới biết được căn bản là không trị được.

Em nghĩ lại xem, ai nguyện ý cưới một người phụ nữ không thể sinh? Ngoại trừ việc gả cho người đã có con làm mẹ kế thì còn có thể làm sao bây giờ?”Trên thực tế ngày hôm qua cô ta đi vào trấn là để mua đồ trang điểm có thể làm mặt cô ta trắng hơn, căn bản không đi bệnh viện.

“Ảnh chụp Thẩm Quốc Bân chị cũng đã xem qua, hắn lớn lên cũng rất dễ nhìn, hơn nữa còn là một doanh trưởng, chị có suy nghĩ gả cho hắn cũng không sai, em nói xem?”Lâm Đào im lặng.

Nếu là vì chuyện này, vậy cũng đúng.

Nhưng cô cũng không cảm thấy quá vui vẻ, chỉ bằng cô không thích Lâm Tuệ chút nào.

Nhưng khi nghe thấy Lâm Tuệ nói ra “ai nguyện ý cưới một người phụ nữ không thể sinh”, trong lòng cô cảm thấy có chút thương cảm.

Cô không rõ bản thân vì sao có loại cảm giác này, chỉ là cảm thấy cuộc sống của một người phụ nữ không nên bị đánh giá dựa trên việc sinh được hay không sinh được.

Chẳng lẽ phụ nữ chỉ xứng bị chia làm hai loại là phụ nữ có thể sinh, cùng phụ nữ không sinh được sao?Chẳng lẽ giá trị của một người phụ nữ là gắn liền với việc sinh con sao?Hiển nhiên là không phải, ngay cả chủ tịch cũng đã nói qua, phụ nữ có thể gánh nửa bầu trời.

“Những lời này chị nói cho em nghe, em không nên cùng người khác nói.

” Lâm Tuệ nhắc nhở.

“Chị yên tâm đi, em không phải loại người thích nói xấu sau lưng người khác.

” Lâm Đào nói, lời nói chứa ý tứ châm chọc Lâm Tuệ, bởi vì so về nói xấu sau lưng thì Lâm Tuệ giỏi hơn cô nhiều.

Lâm Tuệ nghe hiểu ý tứ trong lời của cô, mặt đỏ lên, kéo ra đề tài: “Thế nào? Rốt cuộc em có muốn đi tham gia vũ hội quan hệ hữu nghị hay không?”“Để em suy nghĩ một chút.

” Lâm Đào không có lập tức trả lời Lâm Tuệ.

Lâm Tuệ từ trên ghế đứng dậy: “Vậy được, em cứ suy nghĩ cẩn thận, nhưng tốt nhất quyết định trong hai ngày này, vũ hội quan hệ hữu nghị sẽ tổ chức vào ngày kia.

”.

Thập Niên 70 Cuộc Sống Hàng Ngày Của Quân Tẩu Trên Hải ĐảoTác giả: Lâm A Luật/ 林阿律Truyện Điền Văn, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngChương 1. Không làm mẹ kế 1Editor: HannahĐầu tháng 5 năm 1968Chạng vạng, nơi giao nhau giữa các dãy núi và bầu trời được bao phủ bởi một tầng mây cam tía.Cuối xuân đầu hạ gió mang theo chút hơi ấm, ở bên kia bờ sông những bông hoa của cây đào trăm năm bị gió thổi bay, màu hồng nhạt của cánh hoa rào rào rơi xuống.Lâm Đào vắt khô chiếc áo lót mới giặt sạch trên tay, sau đó đem cánh hoa vừa rơi xuống ống tay áo trượt xuống khuỷu tay, lại duỗi tay đem từng cánh hoa rơi trên đỉnh đầu lấy xuống thả vào dòng sông.Nước sông trong veo có thể thấy đáy, chỉ trong chốc lát cánh hoa đào đã theo dòng nước trôi xa.Thu hồi ánh mắt, Lâm Đào tiếp tục giặt quần áo.Mùa hè quần áo mỏng, cô lại yêu sạch sẽ, quần áo lại không bẩn nhiều, cho nên giặt rất nhanh. Chỉ còn lại một cái quần là sẽ xong.Đúng lúc này, phía sau truyền đến giọng hai phụ nữ.Hai người thấy cô đang giặt quần áo, thoáng nhìn nhau, một người trong đó liền nói: “Lâm Đào tới giặt quần áo à?”Lâm Đào nghe được giọng nói này, mày nhíu lại.Cô đã… Editor: HannahLâm Đào vừa tắm xong, trên người thoang thoảng hương thơm, tóc có chút ướt, để ở hai bên.Ngày thường luôn là tóc đen cuốn lại hai bên, tóc tản ra sau còn có chút hơi cong, làm khuôn mặt trắng nõn càng thêm nhỏ xinh.Lâm Tuệ đi tới cửa, đúng lúc Lâm Đào nhìn qua.Ánh mắt hai người chạm nhau, cô ta nhìn Lâm Đào cười: “Có thể để chị đi vào ngồi chứ?”“Ngồi đi.” Lâm Đào nói, giọng nói thanh thúy không nghe ra vui buồn.Hai người bọn họ tuy là chị em họ, nhưng từ nhỏ đã không cùng chơi đùa, thậm chí khi còn nhỏ Lâm Tuệ còn sẽ bắt nạt Lâm Đào, quan hệ hai người còn kém hơn so với mấy cô gái trong thôn có quan hệ tốt với Lâm Đào.Phòng Lâm Đào không lớn, nhưng dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng.Lâm Thường Hải yêu thương cô con gái này, còn làm cho cô một chiếc tủ quần áo mới.Lâm Tuệ đi vào, ngồi ở trên ghế, đi thẳng vào vấn đề về chuyện vũ hội quan hệ hữu nghị: “Lần đi này là do chị dâu chị vất vả mới kiếm được, đến lúc đó đều là người của nhà máy.Nếu chị đã quyết định gả cho Thẩm Quốc Bân, thì sẽ không đi, không bằng đem cơ hội tặng cho em.”Lâm Đào mím môi nhìn Lâm Tuệ, trong mắt tràn đầy nghi ngờ.Sao cứ có cảm giác như không quen biết Lâm Tuệ, hôm trước Lâm Tuệ ở trước mặt cô cố ý khoe ra muốn đi tham gia gia vũ hội quan hệ hữu nghị, vậy mà hôm nay lại đem cơ hội này nhường lại, còn tự nguyện gả cho Thẩm Quốc Bân.Nếu không phải trước mặt thật sự là Lâm Tuệ, ngay cả giọng nói cũng không có thay đổi, Lâm Đào thật sự sẽ cảm thấy Lâm Tuệ này là giả.Lâm Tuệ thấy Lâm Đào không trả lời, khuyên nhủ: “Cuối tháng sáu năm nay em đã hai mươi tuổi rồi? Cũng tới tuổi nên kết hôn, chính mình tự tìm một người tốt hơn lần tới bà nội lại thay em tìm đối tượng, nếu lần tới lại để em đi làm mẹ kế, lúc đó chị cũng không giúp được”Lời này nói thật dễ nghe, nhưng Lâm Đào sẽ không cho rằng Lâm Tuệ thật sự muốn giúp cô.Nhưng Lâm Tuệ vì sap lại muốn làm như vậy? Cô ta rốt cuộc muốn cái gì?Lâm Đào nhịn không được hỏi: “Vì sao chị đột nhiên muốn gả cho Thẩm Quốc Bân?”Lâm Tuệ cười: “Chị đi bệnh viện kiểm tra thân thể, bác sĩ nói có khả năng không sinh con được.Chị cho rằng bệnh này có thể chữa, kết quả ngày hôm qua lại đi một chuyến, mới biết được căn bản là không trị được.Em nghĩ lại xem, ai nguyện ý cưới một người phụ nữ không thể sinh? Ngoại trừ việc gả cho người đã có con làm mẹ kế thì còn có thể làm sao bây giờ?”Trên thực tế ngày hôm qua cô ta đi vào trấn là để mua đồ trang điểm có thể làm mặt cô ta trắng hơn, căn bản không đi bệnh viện.“Ảnh chụp Thẩm Quốc Bân chị cũng đã xem qua, hắn lớn lên cũng rất dễ nhìn, hơn nữa còn là một doanh trưởng, chị có suy nghĩ gả cho hắn cũng không sai, em nói xem?”Lâm Đào im lặng.Nếu là vì chuyện này, vậy cũng đúng.Nhưng cô cũng không cảm thấy quá vui vẻ, chỉ bằng cô không thích Lâm Tuệ chút nào.Nhưng khi nghe thấy Lâm Tuệ nói ra “ai nguyện ý cưới một người phụ nữ không thể sinh”, trong lòng cô cảm thấy có chút thương cảm.Cô không rõ bản thân vì sao có loại cảm giác này, chỉ là cảm thấy cuộc sống của một người phụ nữ không nên bị đánh giá dựa trên việc sinh được hay không sinh được.Chẳng lẽ phụ nữ chỉ xứng bị chia làm hai loại là phụ nữ có thể sinh, cùng phụ nữ không sinh được sao?Chẳng lẽ giá trị của một người phụ nữ là gắn liền với việc sinh con sao?Hiển nhiên là không phải, ngay cả chủ tịch cũng đã nói qua, phụ nữ có thể gánh nửa bầu trời.“Những lời này chị nói cho em nghe, em không nên cùng người khác nói.” Lâm Tuệ nhắc nhở.“Chị yên tâm đi, em không phải loại người thích nói xấu sau lưng người khác.” Lâm Đào nói, lời nói chứa ý tứ châm chọc Lâm Tuệ, bởi vì so về nói xấu sau lưng thì Lâm Tuệ giỏi hơn cô nhiều.Lâm Tuệ nghe hiểu ý tứ trong lời của cô, mặt đỏ lên, kéo ra đề tài: “Thế nào? Rốt cuộc em có muốn đi tham gia vũ hội quan hệ hữu nghị hay không?”“Để em suy nghĩ một chút.” Lâm Đào không có lập tức trả lời Lâm Tuệ.Lâm Tuệ từ trên ghế đứng dậy: “Vậy được, em cứ suy nghĩ cẩn thận, nhưng tốt nhất quyết định trong hai ngày này, vũ hội quan hệ hữu nghị sẽ tổ chức vào ngày kia.”.

Chương 9: 9: Không Thể Sinh Con 3