Nguyệt Ân hiện đang là sinh viên năm nhất một trường đại học có tiếng ở thành Đại Châu. Vì không phải gia đình khá giả nên cô phải cố gắng hơn người khác rất nhiều mới giành được học bổng để theo học. Tuy nhiên mới ngày đầu nhập học cô đã bị bạn học chơi xấu mà qua đêm với một tên lạ mặt. Chỉ sau một đêm khi tỉnh dậy máy cô tràn lan những hình ảnh nhạy cảm và đoạn clip nóng của cô kèm theo một lời nhắn của một tên đàn ông xa lạ "Phòng 108 khách sạn Đông Hoa, nếu cô muốn người mẹ già bệnh tật của mình đang ở nhà không phải xấu hổ khi biết đứa con gái của mình lăng loàn như thế nào thì 8h sáng mai đến đây gặp tôi. Nếu không đến hoặc đến muộn dù chỉ một phút thì ngay lập tức những hình ảnh này sẽ ở trang nhất trường cô" Nguyệt Ân sau khi đọc xong dòng tin nhắn cùng những pô ảnh nóng của mình thì cả người run lẩy bẩy, liền vứt điện thoại sang một bên. Cô cố gắng nhớ lại đêm hôm qua nhưng ngay cả một chút kí ức đọng lại cũng không có, nhưng những tấm hình này chân thực đến mức độ không thể…
Chương 19: Chương 19
Giao Dịch Bạc Tỷ: Bán Thân Cho Huyết LãnhTác giả: MattelTruyện Ngôn TìnhNguyệt Ân hiện đang là sinh viên năm nhất một trường đại học có tiếng ở thành Đại Châu. Vì không phải gia đình khá giả nên cô phải cố gắng hơn người khác rất nhiều mới giành được học bổng để theo học. Tuy nhiên mới ngày đầu nhập học cô đã bị bạn học chơi xấu mà qua đêm với một tên lạ mặt. Chỉ sau một đêm khi tỉnh dậy máy cô tràn lan những hình ảnh nhạy cảm và đoạn clip nóng của cô kèm theo một lời nhắn của một tên đàn ông xa lạ "Phòng 108 khách sạn Đông Hoa, nếu cô muốn người mẹ già bệnh tật của mình đang ở nhà không phải xấu hổ khi biết đứa con gái của mình lăng loàn như thế nào thì 8h sáng mai đến đây gặp tôi. Nếu không đến hoặc đến muộn dù chỉ một phút thì ngay lập tức những hình ảnh này sẽ ở trang nhất trường cô" Nguyệt Ân sau khi đọc xong dòng tin nhắn cùng những pô ảnh nóng của mình thì cả người run lẩy bẩy, liền vứt điện thoại sang một bên. Cô cố gắng nhớ lại đêm hôm qua nhưng ngay cả một chút kí ức đọng lại cũng không có, nhưng những tấm hình này chân thực đến mức độ không thể… Hắn không thể chần chờ thêm được nữa liền vùi mặt vào thân thể phía trước, hít thở mùi hương thơm thanh khiết có chút quen thuộc đã làm hắn nhớ nhung bao năm qua.Vân Phượng không thể kìm lòng mà thốt lên câu cảm thán"Tuyệt, đúng là cực phẩm.Tiểu Ân có trách thì trách em quá mê người rồi""Đồ đê tiện, mau cút đi….Ư...aa"Hắn l**m nhẹ vào khe t*** h***t, mùi vị vẫn hệt như năm nào.Có chút mằn mặn nhưng xen lẫn đâu đó vẫn là hương vị ngọt ngào thanh khiết khó lòng kìm chế nổi.Mặc kệ cô có bao phần bài xích và chán ghét hắn vẫn m*t lấy hạt đậu đỏ ai bóng lưỡng mà cảm nhận cái hương vị k*ch th*ch ấy.Có thể cô không tin nhưng Nguyệt Ân là người con gái đầu tiên có thể thao túng d*c v*ng hắn đến mức mất kiểm soát đến như vậy.Chưa từng có bất kì người con gái nào có thể khiến hắn tình nguyện cúi đầu mà ngậm lấy cô bé duy chỉ có một mình Nguyệt Ân, chỉ Nguyệt Ân mới làm được điều đóHuyết Vân Phượng cầm lấy côn th*t đã căng cứng như sắp sửa bung trào ra đến nơi, hắn di chuyển từng chút một trên người cô.Cảm nhận bên dưới của cả hai đã nóng bỏng như thiêu như đốt, hắn đã không thể kiểm soát được hành động ngông cuồng và có phần gấp gáp trước mắt liền đưa vào miệng t*** h***t, mị thịt phấn nộn non mềm ra sức cắn nuốt lấy n*m c*n thô lớn, đã bốn năm rồi có lẽ đây là lần đầu tiên Nguyệt Ân có lại được cảm giác lấp đầy bên trong nhưng hai tay cô đã căng cứng, hai chân mở rộng để đón nhận từng đợt điên cuồng thúc sâu vào bên trong cổ t* c*ng của cự vật"Aaa… uwh… Nóng, nóng quá"Hắn thở phì phò bên dưới co bóp chặt chẽ không để chừa dù là một kẽ hở, trong căn phòng một màu sắc hoàng kim cao quý, tiếng nức nở r*n r* phát ra từ trong cổ họng nhỏ bé của cô cộng thêm cơ thể nóng bỏng mẫn cảm này khiến căn phòng ngập mùi d*c v*ng, nhìn khuôn miệng nhỏ bé mấp máy của mĩ nhân đáng hít từng ngụm không khí khó khăn hắn không nhịn được liền liên tưởng đến kẹo hải đường, cúi xuống trao cho cô những nụ hôn nồng cháy và ướt át kéo dài"Ahhh….Đau, đau quá..Hức""Mau gọi tên tôi" giọng nói khàn đục chứa bao nhiêu d*c v*ng ẩn chứa sau bốn năm xa cách, bên dưới mị huyệt không ngừng căng dãn để tiếp nhận côn th*t đang ngày càng bành trướng, nhìn gương mặt và mang tai của nữ nhân đã đỏ ửng, d*m đ*ng đến yêu nghiệt khiến Vân Phượng chỉ muốn đem gương mặt và vóc dáng kia đặt dưới thân mà thao nát"Bé cưng, mau gọi tên tôi.Tôi sẽ tha cho""Hức, Vân Phượng… hic, Huyết Vân Phượng… Aaa..đau"Đầu óc cô đã mê man, khuôn miệng run rẩy, lí trí đã bị thao túng đến mức không còn bản năng chống đối chỉ có thể r*n r* nói theo những gì mà hắn yêu cầu.Mỗi lần côn th*t rút ra khỏi sò huyệt đều căng cứng đến nổi gân nóng rẫy, dị vật rút ra chưa được bao lâu mị thịt lại như đói khát mà muốn giữ chặt lại bên trong.Lỗ nhỏ bên dưới như tiêu hồn khiến hắn say mê, khít khao đến mức điên người khiến đầu óc hắn đã mụ mị"Tiểu mỹ nhân….Quá tuyệt vời rồi, có phải không"Lực đạo vừa mới chậm được một chút hắn liền gồng mình, chống hai tay xuống dưới giường, hạ bộ bên dưới không ngừng ra vào với tốc độ đáng sợ vào mị huyệt, tiếng thét chói tai của cô khiến Vân Phượng nhức óc, tốc độ nhanh dần rồi dừng hẳn, cảm nhận bên dưới như đang co giật mà trìu sáp lấy h** h***t không nỡ buông.Mỗi lần rút ra đâm vào liền theo ra là cả một đống d*ch th** trắng đục vì kh*** c*m đem lại rơi xuống dọc phân thân của hắn rồi chảy xuống ga giường đã nhăn nheo.Hắn mỉm cười thỏa mãn"Đồ d*m đ*ng, bốn năm rồi càng ngày em càng hư mà"Cô đã mệt lử, cả người nằm ngả ra phía sau, thuận tiện b** ng*c sữa cũng nằm ngay trong tầm ngắm của hắn lắc lư ve vầy như khiêu khích.côn th*t vừa mới mềm xuống được một chút liền ngóc đầu trỗi dậy, cả người cô đã nóng như tôm luộc, miệng nghêu nga cầu xin tha nhưng người bên trên lại không có vẻ gì là thỏa mãn chỉ muốn đem cô gặm đến không chừa một mẩu xương"Em nghĩ như vậy là đủ rồi sao"Cô gật gật đầu "Ừm...ừm""Cô đẩy hắn ra, chỉ muốn ngủ một giấc nhưng cả người đã mềm nhũn liền dán chặt vào trong lòng của hắn, mặc sức cho Huyết Vân Phượng v**t v*, ôm ấp.Đến tận bây giờ hắn mới có cơ hội tương phùng đâu thể một bụng vẫn còn ấm ức mà tha cho cô được cơ chứ.Vân Phượng v**t v* hai b** ng*c sữa non mềm, ánh mắt nóng bỏng dán chặt vào hai đầu nhụy đã bị hắn trêu đùa đến sưng đỏ, nếu nhìn kĩ sẽ thấy vết tích của dấu răng còn in rõ.Vân Phượng x** n*n nhẹ nhàng rồi dần dần nâng cấp độ, mục đích chính là k*ch th*ch d*c v*ng của cô từ sâu bên trong, để cô mỗi khi ở trên giường phải bày ra bộ dáng cực độ d*m đ*ng để thỏa mãn nhu cầu cho hắn"Nghỉ ngơi như vậy đủ rồi, mau dậy thôi" hắn bất ngờ kéo cô dậy, ánh mắt liu diu ngay lập tức được mở ra nhìn hắn đầy bực bội và khó chịu"Mau cút đi, tôi muốn đi ngủ.Hức….Hức, huhu"Trên khuôn mặt đỏ ửng đã là hai hàng nước mắt lăn dài nóng hổi, cô khóc nấc lên như trẻ bị bắt nạt đẩy hắn vào tình huống lúng túng"Ngoan nào, nín đi.Tôi đùa thôi, liền không ép em nữa có được không"Nhìn mỹ nhân trong lòng gợi cảm quyến rũ lăn ra ngủ ngon lành, gương mặt hắn đã khó coi đến mức đen kịt.Cái thứ bên trong người cần phải giải phóng ngay lập tức, người thật việc thật đang ở ngay trước mặt chẳng lẽ hắn phải tự thẩm một mình sao???"Tiểu Ân, ngoan nha, một lần nữa thôi rồi chúng ta đi ngủ có được không.Tôi hứa sẽ nhẹ nhàng hết sức, không để em đau nữa"Vừa rồi do quá kích động hắn đã thô bạo khiến mịt thịt đã sưng tấy trướng đau, bên trong ứ đọng dịch nồng nhớp nháp càng khiến cho hắn thêm hưng phấnKhông biết rằng cả đêm hôm đó, chỉ cần cô chợp mắt được một chút liền bị hắn dựng dậy, điên cuồng cùng nhau cả một đêm dài.
Hắn không thể chần chờ thêm được nữa liền vùi mặt vào thân thể phía trước, hít thở mùi hương thơm thanh khiết có chút quen thuộc đã làm hắn nhớ nhung bao năm qua.
Vân Phượng không thể kìm lòng mà thốt lên câu cảm thán
"Tuyệt, đúng là cực phẩm.
Tiểu Ân có trách thì trách em quá mê người rồi"
"Đồ đê tiện, mau cút đi….Ư...aa"
Hắn l**m nhẹ vào khe t*** h***t, mùi vị vẫn hệt như năm nào.
Có chút mằn mặn nhưng xen lẫn đâu đó vẫn là hương vị ngọt ngào thanh khiết khó lòng kìm chế nổi.
Mặc kệ cô có bao phần bài xích và chán ghét hắn vẫn m*t lấy hạt đậu đỏ ai bóng lưỡng mà cảm nhận cái hương vị k*ch th*ch ấy.
Có thể cô không tin nhưng Nguyệt Ân là người con gái đầu tiên có thể thao túng d*c v*ng hắn đến mức mất kiểm soát đến như vậy.
Chưa từng có bất kì người con gái nào có thể khiến hắn tình nguyện cúi đầu mà ngậm lấy cô bé duy chỉ có một mình Nguyệt Ân, chỉ Nguyệt Ân mới làm được điều đó
Huyết Vân Phượng cầm lấy côn th*t đã căng cứng như sắp sửa bung trào ra đến nơi, hắn di chuyển từng chút một trên người cô.
Cảm nhận bên dưới của cả hai đã nóng bỏng như thiêu như đốt, hắn đã không thể kiểm soát được hành động ngông cuồng và có phần gấp gáp trước mắt liền đưa vào miệng t*** h***t, mị thịt phấn nộn non mềm ra sức cắn nuốt lấy n*m c*n thô lớn, đã bốn năm rồi có lẽ đây là lần đầu tiên Nguyệt Ân có lại được cảm giác lấp đầy bên trong nhưng hai tay cô đã căng cứng, hai chân mở rộng để đón nhận từng đợt điên cuồng thúc sâu vào bên trong cổ t* c*ng của cự vật
"Aaa… uwh… Nóng, nóng quá"
Hắn thở phì phò bên dưới co bóp chặt chẽ không để chừa dù là một kẽ hở, trong căn phòng một màu sắc hoàng kim cao quý, tiếng nức nở r*n r* phát ra từ trong cổ họng nhỏ bé của cô cộng thêm cơ thể nóng bỏng mẫn cảm này khiến căn phòng ngập mùi d*c v*ng, nhìn khuôn miệng nhỏ bé mấp máy của mĩ nhân đáng hít từng ngụm không khí khó khăn hắn không nhịn được liền liên tưởng đến kẹo hải đường, cúi xuống trao cho cô những nụ hôn nồng cháy và ướt át kéo dài
"Ahhh….
Đau, đau quá..
Hức"
"Mau gọi tên tôi" giọng nói khàn đục chứa bao nhiêu d*c v*ng ẩn chứa sau bốn năm xa cách, bên dưới mị huyệt không ngừng căng dãn để tiếp nhận côn th*t đang ngày càng bành trướng, nhìn gương mặt và mang tai của nữ nhân đã đỏ ửng, d*m đ*ng đến yêu nghiệt khiến Vân Phượng chỉ muốn đem gương mặt và vóc dáng kia đặt dưới thân mà thao nát
"Bé cưng, mau gọi tên tôi.
Tôi sẽ tha cho"
"Hức, Vân Phượng… hic, Huyết Vân Phượng… Aaa..đau"
Đầu óc cô đã mê man, khuôn miệng run rẩy, lí trí đã bị thao túng đến mức không còn bản năng chống đối chỉ có thể r*n r* nói theo những gì mà hắn yêu cầu.
Mỗi lần côn th*t rút ra khỏi sò huyệt đều căng cứng đến nổi gân nóng rẫy, dị vật rút ra chưa được bao lâu mị thịt lại như đói khát mà muốn giữ chặt lại bên trong.
Lỗ nhỏ bên dưới như tiêu hồn khiến hắn say mê, khít khao đến mức điên người khiến đầu óc hắn đã mụ mị
"Tiểu mỹ nhân….
Quá tuyệt vời rồi, có phải không"
Lực đạo vừa mới chậm được một chút hắn liền gồng mình, chống hai tay xuống dưới giường, hạ bộ bên dưới không ngừng ra vào với tốc độ đáng sợ vào mị huyệt, tiếng thét chói tai của cô khiến Vân Phượng nhức óc, tốc độ nhanh dần rồi dừng hẳn, cảm nhận bên dưới như đang co giật mà trìu sáp lấy h** h***t không nỡ buông.
Mỗi lần rút ra đâm vào liền theo ra là cả một đống d*ch th** trắng đục vì kh*** c*m đem lại rơi xuống dọc phân thân của hắn rồi chảy xuống ga giường đã nhăn nheo.
Hắn mỉm cười thỏa mãn
"Đồ d*m đ*ng, bốn năm rồi càng ngày em càng hư mà"
Cô đã mệt lử, cả người nằm ngả ra phía sau, thuận tiện b** ng*c sữa cũng nằm ngay trong tầm ngắm của hắn lắc lư ve vầy như khiêu khích.
côn th*t vừa mới mềm xuống được một chút liền ngóc đầu trỗi dậy, cả người cô đã nóng như tôm luộc, miệng nghêu nga cầu xin tha nhưng người bên trên lại không có vẻ gì là thỏa mãn chỉ muốn đem cô gặm đến không chừa một mẩu xương
"Em nghĩ như vậy là đủ rồi sao"
Cô gật gật đầu "Ừm...ừm"
"Cô đẩy hắn ra, chỉ muốn ngủ một giấc nhưng cả người đã mềm nhũn liền dán chặt vào trong lòng của hắn, mặc sức cho Huyết Vân Phượng v**t v*, ôm ấp.
Đến tận bây giờ hắn mới có cơ hội tương phùng đâu thể một bụng vẫn còn ấm ức mà tha cho cô được cơ chứ.
Vân Phượng v**t v* hai b** ng*c sữa non mềm, ánh mắt nóng bỏng dán chặt vào hai đầu nhụy đã bị hắn trêu đùa đến sưng đỏ, nếu nhìn kĩ sẽ thấy vết tích của dấu răng còn in rõ.
Vân Phượng x** n*n nhẹ nhàng rồi dần dần nâng cấp độ, mục đích chính là k*ch th*ch d*c v*ng của cô từ sâu bên trong, để cô mỗi khi ở trên giường phải bày ra bộ dáng cực độ d*m đ*ng để thỏa mãn nhu cầu cho hắn
"Nghỉ ngơi như vậy đủ rồi, mau dậy thôi" hắn bất ngờ kéo cô dậy, ánh mắt liu diu ngay lập tức được mở ra nhìn hắn đầy bực bội và khó chịu
"Mau cút đi, tôi muốn đi ngủ.
Hức….
Hức, huhu"
Trên khuôn mặt đỏ ửng đã là hai hàng nước mắt lăn dài nóng hổi, cô khóc nấc lên như trẻ bị bắt nạt đẩy hắn vào tình huống lúng túng
"Ngoan nào, nín đi.
Tôi đùa thôi, liền không ép em nữa có được không"
Nhìn mỹ nhân trong lòng gợi cảm quyến rũ lăn ra ngủ ngon lành, gương mặt hắn đã khó coi đến mức đen kịt.
Cái thứ bên trong người cần phải giải phóng ngay lập tức, người thật việc thật đang ở ngay trước mặt chẳng lẽ hắn phải tự thẩm một mình sao???
"Tiểu Ân, ngoan nha, một lần nữa thôi rồi chúng ta đi ngủ có được không.
Tôi hứa sẽ nhẹ nhàng hết sức, không để em đau nữa"
Vừa rồi do quá kích động hắn đã thô bạo khiến mịt thịt đã sưng tấy trướng đau, bên trong ứ đọng dịch nồng nhớp nháp càng khiến cho hắn thêm hưng phấn
Không biết rằng cả đêm hôm đó, chỉ cần cô chợp mắt được một chút liền bị hắn dựng dậy, điên cuồng cùng nhau cả một đêm dài.
Giao Dịch Bạc Tỷ: Bán Thân Cho Huyết LãnhTác giả: MattelTruyện Ngôn TìnhNguyệt Ân hiện đang là sinh viên năm nhất một trường đại học có tiếng ở thành Đại Châu. Vì không phải gia đình khá giả nên cô phải cố gắng hơn người khác rất nhiều mới giành được học bổng để theo học. Tuy nhiên mới ngày đầu nhập học cô đã bị bạn học chơi xấu mà qua đêm với một tên lạ mặt. Chỉ sau một đêm khi tỉnh dậy máy cô tràn lan những hình ảnh nhạy cảm và đoạn clip nóng của cô kèm theo một lời nhắn của một tên đàn ông xa lạ "Phòng 108 khách sạn Đông Hoa, nếu cô muốn người mẹ già bệnh tật của mình đang ở nhà không phải xấu hổ khi biết đứa con gái của mình lăng loàn như thế nào thì 8h sáng mai đến đây gặp tôi. Nếu không đến hoặc đến muộn dù chỉ một phút thì ngay lập tức những hình ảnh này sẽ ở trang nhất trường cô" Nguyệt Ân sau khi đọc xong dòng tin nhắn cùng những pô ảnh nóng của mình thì cả người run lẩy bẩy, liền vứt điện thoại sang một bên. Cô cố gắng nhớ lại đêm hôm qua nhưng ngay cả một chút kí ức đọng lại cũng không có, nhưng những tấm hình này chân thực đến mức độ không thể… Hắn không thể chần chờ thêm được nữa liền vùi mặt vào thân thể phía trước, hít thở mùi hương thơm thanh khiết có chút quen thuộc đã làm hắn nhớ nhung bao năm qua.Vân Phượng không thể kìm lòng mà thốt lên câu cảm thán"Tuyệt, đúng là cực phẩm.Tiểu Ân có trách thì trách em quá mê người rồi""Đồ đê tiện, mau cút đi….Ư...aa"Hắn l**m nhẹ vào khe t*** h***t, mùi vị vẫn hệt như năm nào.Có chút mằn mặn nhưng xen lẫn đâu đó vẫn là hương vị ngọt ngào thanh khiết khó lòng kìm chế nổi.Mặc kệ cô có bao phần bài xích và chán ghét hắn vẫn m*t lấy hạt đậu đỏ ai bóng lưỡng mà cảm nhận cái hương vị k*ch th*ch ấy.Có thể cô không tin nhưng Nguyệt Ân là người con gái đầu tiên có thể thao túng d*c v*ng hắn đến mức mất kiểm soát đến như vậy.Chưa từng có bất kì người con gái nào có thể khiến hắn tình nguyện cúi đầu mà ngậm lấy cô bé duy chỉ có một mình Nguyệt Ân, chỉ Nguyệt Ân mới làm được điều đóHuyết Vân Phượng cầm lấy côn th*t đã căng cứng như sắp sửa bung trào ra đến nơi, hắn di chuyển từng chút một trên người cô.Cảm nhận bên dưới của cả hai đã nóng bỏng như thiêu như đốt, hắn đã không thể kiểm soát được hành động ngông cuồng và có phần gấp gáp trước mắt liền đưa vào miệng t*** h***t, mị thịt phấn nộn non mềm ra sức cắn nuốt lấy n*m c*n thô lớn, đã bốn năm rồi có lẽ đây là lần đầu tiên Nguyệt Ân có lại được cảm giác lấp đầy bên trong nhưng hai tay cô đã căng cứng, hai chân mở rộng để đón nhận từng đợt điên cuồng thúc sâu vào bên trong cổ t* c*ng của cự vật"Aaa… uwh… Nóng, nóng quá"Hắn thở phì phò bên dưới co bóp chặt chẽ không để chừa dù là một kẽ hở, trong căn phòng một màu sắc hoàng kim cao quý, tiếng nức nở r*n r* phát ra từ trong cổ họng nhỏ bé của cô cộng thêm cơ thể nóng bỏng mẫn cảm này khiến căn phòng ngập mùi d*c v*ng, nhìn khuôn miệng nhỏ bé mấp máy của mĩ nhân đáng hít từng ngụm không khí khó khăn hắn không nhịn được liền liên tưởng đến kẹo hải đường, cúi xuống trao cho cô những nụ hôn nồng cháy và ướt át kéo dài"Ahhh….Đau, đau quá..Hức""Mau gọi tên tôi" giọng nói khàn đục chứa bao nhiêu d*c v*ng ẩn chứa sau bốn năm xa cách, bên dưới mị huyệt không ngừng căng dãn để tiếp nhận côn th*t đang ngày càng bành trướng, nhìn gương mặt và mang tai của nữ nhân đã đỏ ửng, d*m đ*ng đến yêu nghiệt khiến Vân Phượng chỉ muốn đem gương mặt và vóc dáng kia đặt dưới thân mà thao nát"Bé cưng, mau gọi tên tôi.Tôi sẽ tha cho""Hức, Vân Phượng… hic, Huyết Vân Phượng… Aaa..đau"Đầu óc cô đã mê man, khuôn miệng run rẩy, lí trí đã bị thao túng đến mức không còn bản năng chống đối chỉ có thể r*n r* nói theo những gì mà hắn yêu cầu.Mỗi lần côn th*t rút ra khỏi sò huyệt đều căng cứng đến nổi gân nóng rẫy, dị vật rút ra chưa được bao lâu mị thịt lại như đói khát mà muốn giữ chặt lại bên trong.Lỗ nhỏ bên dưới như tiêu hồn khiến hắn say mê, khít khao đến mức điên người khiến đầu óc hắn đã mụ mị"Tiểu mỹ nhân….Quá tuyệt vời rồi, có phải không"Lực đạo vừa mới chậm được một chút hắn liền gồng mình, chống hai tay xuống dưới giường, hạ bộ bên dưới không ngừng ra vào với tốc độ đáng sợ vào mị huyệt, tiếng thét chói tai của cô khiến Vân Phượng nhức óc, tốc độ nhanh dần rồi dừng hẳn, cảm nhận bên dưới như đang co giật mà trìu sáp lấy h** h***t không nỡ buông.Mỗi lần rút ra đâm vào liền theo ra là cả một đống d*ch th** trắng đục vì kh*** c*m đem lại rơi xuống dọc phân thân của hắn rồi chảy xuống ga giường đã nhăn nheo.Hắn mỉm cười thỏa mãn"Đồ d*m đ*ng, bốn năm rồi càng ngày em càng hư mà"Cô đã mệt lử, cả người nằm ngả ra phía sau, thuận tiện b** ng*c sữa cũng nằm ngay trong tầm ngắm của hắn lắc lư ve vầy như khiêu khích.côn th*t vừa mới mềm xuống được một chút liền ngóc đầu trỗi dậy, cả người cô đã nóng như tôm luộc, miệng nghêu nga cầu xin tha nhưng người bên trên lại không có vẻ gì là thỏa mãn chỉ muốn đem cô gặm đến không chừa một mẩu xương"Em nghĩ như vậy là đủ rồi sao"Cô gật gật đầu "Ừm...ừm""Cô đẩy hắn ra, chỉ muốn ngủ một giấc nhưng cả người đã mềm nhũn liền dán chặt vào trong lòng của hắn, mặc sức cho Huyết Vân Phượng v**t v*, ôm ấp.Đến tận bây giờ hắn mới có cơ hội tương phùng đâu thể một bụng vẫn còn ấm ức mà tha cho cô được cơ chứ.Vân Phượng v**t v* hai b** ng*c sữa non mềm, ánh mắt nóng bỏng dán chặt vào hai đầu nhụy đã bị hắn trêu đùa đến sưng đỏ, nếu nhìn kĩ sẽ thấy vết tích của dấu răng còn in rõ.Vân Phượng x** n*n nhẹ nhàng rồi dần dần nâng cấp độ, mục đích chính là k*ch th*ch d*c v*ng của cô từ sâu bên trong, để cô mỗi khi ở trên giường phải bày ra bộ dáng cực độ d*m đ*ng để thỏa mãn nhu cầu cho hắn"Nghỉ ngơi như vậy đủ rồi, mau dậy thôi" hắn bất ngờ kéo cô dậy, ánh mắt liu diu ngay lập tức được mở ra nhìn hắn đầy bực bội và khó chịu"Mau cút đi, tôi muốn đi ngủ.Hức….Hức, huhu"Trên khuôn mặt đỏ ửng đã là hai hàng nước mắt lăn dài nóng hổi, cô khóc nấc lên như trẻ bị bắt nạt đẩy hắn vào tình huống lúng túng"Ngoan nào, nín đi.Tôi đùa thôi, liền không ép em nữa có được không"Nhìn mỹ nhân trong lòng gợi cảm quyến rũ lăn ra ngủ ngon lành, gương mặt hắn đã khó coi đến mức đen kịt.Cái thứ bên trong người cần phải giải phóng ngay lập tức, người thật việc thật đang ở ngay trước mặt chẳng lẽ hắn phải tự thẩm một mình sao???"Tiểu Ân, ngoan nha, một lần nữa thôi rồi chúng ta đi ngủ có được không.Tôi hứa sẽ nhẹ nhàng hết sức, không để em đau nữa"Vừa rồi do quá kích động hắn đã thô bạo khiến mịt thịt đã sưng tấy trướng đau, bên trong ứ đọng dịch nồng nhớp nháp càng khiến cho hắn thêm hưng phấnKhông biết rằng cả đêm hôm đó, chỉ cần cô chợp mắt được một chút liền bị hắn dựng dậy, điên cuồng cùng nhau cả một đêm dài.