Tác giả:

Mễ Tửu đã có một giấc mơ, nói đúng ra là một cơn ác mộng. Trong mơ, ba của cô mang về một mỹ nhân trẻ tuổi, là báu vật trần gian khiến cho một đám tinh anh trên thương trường si mê cuồng loạn, nhưng ba cô chỉ nuôi dưỡng người phụ nữ này như một tình nhân, không hề thật lòng, đến khi ông nhận ra được bản thân yêu người phụ nữ này đến mức không thể thoát ra được thì người đó đã đi theo người đàn ông khác mất rồi. Truyện được edit/dịch bởi team Griselda Ba của Mễ Tửu nhanh chóng hóa thành hình tượng truy thê hỏa táng tràng. Mà anh trai cô còn khó lường hơn, hắn thật đáng xấu hổ, lại dám động tâm với bảo vật nhân gian mỏng manh yếu đuối mà ba mang về, vì thế cũng chen một chân vào, cuối cùng nổi bật giữa đám doanh nhân thành đạt, trở thành nam chính trong bộ truyện của mẹ nhỏ. Cũng là ở trong mơ, đúng lúc Mễ Tửu và bạn trai đang hẹn hò, cô lại đột nhiên bị tai nạn ngoài ý muốn rồi qua đời sớm, sau mấy năm bạn trai cô đau khổ tình cờ gặp được một cô gái có ngoại hình giống cô, anh biến cô…

Chương 62

Sau Khi Yêu Đương Với Vai ÁcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Ngôn TìnhMễ Tửu đã có một giấc mơ, nói đúng ra là một cơn ác mộng. Trong mơ, ba của cô mang về một mỹ nhân trẻ tuổi, là báu vật trần gian khiến cho một đám tinh anh trên thương trường si mê cuồng loạn, nhưng ba cô chỉ nuôi dưỡng người phụ nữ này như một tình nhân, không hề thật lòng, đến khi ông nhận ra được bản thân yêu người phụ nữ này đến mức không thể thoát ra được thì người đó đã đi theo người đàn ông khác mất rồi. Truyện được edit/dịch bởi team Griselda Ba của Mễ Tửu nhanh chóng hóa thành hình tượng truy thê hỏa táng tràng. Mà anh trai cô còn khó lường hơn, hắn thật đáng xấu hổ, lại dám động tâm với bảo vật nhân gian mỏng manh yếu đuối mà ba mang về, vì thế cũng chen một chân vào, cuối cùng nổi bật giữa đám doanh nhân thành đạt, trở thành nam chính trong bộ truyện của mẹ nhỏ. Cũng là ở trong mơ, đúng lúc Mễ Tửu và bạn trai đang hẹn hò, cô lại đột nhiên bị tai nạn ngoài ý muốn rồi qua đời sớm, sau mấy năm bạn trai cô đau khổ tình cờ gặp được một cô gái có ngoại hình giống cô, anh biến cô… Đây rõ ràng là lúc nên đau lòng, nhưng không biết vì sao Lục Tu lại rất muốn cười, anh hỏi: “Anh nói muốn chia tay với em lúc nào?”“Không phải anh đã biết hết rồi sao?” Hai mắt cô đỏ hoe, nói, tựa người vào lồng ngực anh nhưng lại không dám ngẩng đầu lên xem biểu cảm lúc này của anh là gì, cô rất sợ Lục Tu sẽ ghét bỏ dáng vẻ của mình bây giờ.Lúc nãy có người gọi Lục Tu ra ngoài, cô cũng có thể đoán được đại khái là có người đã nói cho anh ấy biết trước kia cô làm những chuyện xấu gì rồi.Quả nhiên, anh hỏi: “Tại sao lại đánh người?”Mễ Tửu bĩu môi: “Muốn đánh thì đánh, cần gì có lý do.”“Tửu Tửu.”Tiếng nói của anh có phần nghiêm nghị hơn: “Trước kia chúng ta đã nói rõ với nhau rồi không cần phải che giấu đi suy nghĩ thật của mình với đối phương.”Đấy là lúc hai người yêu nhau được nửa tháng, Lục Tu lần đầu tiên đưa cô về nhà, lúc đấy Lục Tu chưa có hiểu biết cô như bây giờ. Sau đó, anh nhìn cô ăn xong ớt xanh xào thịt mà anh làm, hỏi một câu: “Ngon không?”Mễ Tửu ngồi đối diện anh gật đầu, nhìn anh tươi cười nói: “Ngon lắm.”Lục Tu lại buông đũa xuống, đứng dậy đi tới, ngồi xuống bên cạnh cô, rút tờ khăn giấy đặt ở dưới miệng cô, nói:”Không ăn được thì không cần ăn, nhổ ra đi.”Mễ Tửu không nhổ ra, ngược lại còn nuốt xuống dưới, có chút luống cuống: “Em thích ăn, Lục Tu, anh làm cái gì em cũng thích hết.”Cô nói rất chắc chắn, nhưng lại không tài nào che giấu được cảm xúc bộc lộ rõ trên mặt mình, Lục Tu lại là người giỏi xem mặt đoán ý nên nhìn một cái là có thể nhận ra cô thật ra không thích ăn món này.Lục Tu lấy khăn giấy lau nhẹ khóe miệng cô, nói với giọng điệu dịu dàng mà chính anh cũng không biết: “Tửu Tửu, anh không thích em lừa anh.”Mễ Tửu giống như là đứa bé làm sai chuyện, đôi mắt từ từ đỏ lên.Nhưng anh vẫn cứng rắn nói: “Nói một cách chính xác hơn là em không thể giấu suy nghĩ thật của mình với anh được, chuyện đó có tốt với anh cũng không được.”“Nhưng mà…… Em sợ anh sẽ mất hứng.”“Anh sẽ không mất hứng.” Anh ồn tồn dạy dỗ cô: “Nếu chúng ta đều che giấu suy nghĩ thật sự của mình với đối phương, cho đến một ngày nào đó thì quan hệ của hai ta sẽ dần dần xa cách, em phải học cách thẳng thắn với anh, để mai kia chúng ta không mắc phải những sai lầm không đáng có.”Mễ Tửu vẫn do dự nhìn anh.Anh thấp giọng nói: “Tửu Tửu, anh muốn cùng em đi hết quãng đời này.”Một câu cuối cùng này cũng khiến cô từ từ mở miệng: “Tốt quá, thật sự là em không thích ăn ớt xanh…..”“Được rồi, lần sau anh sẽ chú ý cho ít ớt xanh vào thôi.”Cô có chút không hiểu ngẩng đầu lên: “Vì sao lại nói chỉ cho ít ớt xanh thôi vậy?”Anh cười: “Bởi vì không thể kén ăn.”Cô không vui trừng anh.Cũng chính là bởi cái “sự kiện ớt xanh” này mà họ có một cái luật bất thành văn khi ở với nhau đó là tuyệt đối không được giấu đi suy nghĩ ở trong lòng mình, nhất định phải nói thật với đối phương.Trong văn phòng, bầu không khí yên lặng.Lục Tu lại hỏi một lần nữa: “Vì sao lại đánh người?”Mễ Tửu rối rắm một lúc lâu, miễn cưỡng nói: “Chú ấy mắng chửi anh.”“Chỉ thế thôi sao?” Lục Tu thật sự không thèm để ý đến, Lục Trực muốn mắng anh là súc sinh cũng được, mắng anh là ác ma cũng được, tất cả đều không khơi gợi được ra cho anh bất kỳ cảm xúc nào.“Chú…..Chú ấy còn nói muốn đi tìm cha em…..” Mễ Tửu cúi đầu vô ý thức siết chặt ngón tay cái lại.

Đây rõ ràng là lúc nên đau lòng, nhưng không biết vì sao Lục Tu lại rất muốn cười, anh hỏi: “Anh nói muốn chia tay với em lúc nào?”

“Không phải anh đã biết hết rồi sao?” Hai mắt cô đỏ hoe, nói, tựa người vào lồng ngực anh nhưng lại không dám ngẩng đầu lên xem biểu cảm lúc này của anh là gì, cô rất sợ Lục Tu sẽ ghét bỏ dáng vẻ của mình bây giờ.

Lúc nãy có người gọi Lục Tu ra ngoài, cô cũng có thể đoán được đại khái là có người đã nói cho anh ấy biết trước kia cô làm những chuyện xấu gì rồi.

Quả nhiên, anh hỏi: “Tại sao lại đánh người?”

Mễ Tửu bĩu môi: “Muốn đánh thì đánh, cần gì có lý do.”

“Tửu Tửu.”

Tiếng nói của anh có phần nghiêm nghị hơn: “Trước kia chúng ta đã nói rõ với nhau rồi không cần phải che giấu đi suy nghĩ thật của mình với đối phương.”

Đấy là lúc hai người yêu nhau được nửa tháng, Lục Tu lần đầu tiên đưa cô về nhà, lúc đấy Lục Tu chưa có hiểu biết cô như bây giờ. Sau đó, anh nhìn cô ăn xong ớt xanh xào thịt mà anh làm, hỏi một câu: “Ngon không?”

Mễ Tửu ngồi đối diện anh gật đầu, nhìn anh tươi cười nói: “Ngon lắm.”

Lục Tu lại buông đũa xuống, đứng dậy đi tới, ngồi xuống bên cạnh cô, rút tờ khăn giấy đặt ở dưới miệng cô, nói:”Không ăn được thì không cần ăn, nhổ ra đi.”

Mễ Tửu không nhổ ra, ngược lại còn nuốt xuống dưới, có chút luống cuống: “Em thích ăn, Lục Tu, anh làm cái gì em cũng thích hết.”

Cô nói rất chắc chắn, nhưng lại không tài nào che giấu được cảm xúc bộc lộ rõ trên mặt mình, Lục Tu lại là người giỏi xem mặt đoán ý nên nhìn một cái là có thể nhận ra cô thật ra không thích ăn món này.

Lục Tu lấy khăn giấy lau nhẹ khóe miệng cô, nói với giọng điệu dịu dàng mà chính anh cũng không biết: “Tửu Tửu, anh không thích em lừa anh.”

Mễ Tửu giống như là đứa bé làm sai chuyện, đôi mắt từ từ đỏ lên.

Nhưng anh vẫn cứng rắn nói: “Nói một cách chính xác hơn là em không thể giấu suy nghĩ thật của mình với anh được, chuyện đó có tốt với anh cũng không được.”

“Nhưng mà…… Em sợ anh sẽ mất hứng.”

“Anh sẽ không mất hứng.” Anh ồn tồn dạy dỗ cô: “Nếu chúng ta đều che giấu suy nghĩ thật sự của mình với đối phương, cho đến một ngày nào đó thì quan hệ của hai ta sẽ dần dần xa cách, em phải học cách thẳng thắn với anh, để mai kia chúng ta không mắc phải những sai lầm không đáng có.”

Mễ Tửu vẫn do dự nhìn anh.

Anh thấp giọng nói: “Tửu Tửu, anh muốn cùng em đi hết quãng đời này.”

Một câu cuối cùng này cũng khiến cô từ từ mở miệng: “Tốt quá, thật sự là em không thích ăn ớt xanh…..”

“Được rồi, lần sau anh sẽ chú ý cho ít ớt xanh vào thôi.”

Cô có chút không hiểu ngẩng đầu lên: “Vì sao lại nói chỉ cho ít ớt xanh thôi vậy?”

Anh cười: “Bởi vì không thể kén ăn.”

Cô không vui trừng anh.

Cũng chính là bởi cái “sự kiện ớt xanh” này mà họ có một cái luật bất thành văn khi ở với nhau đó là tuyệt đối không được giấu đi suy nghĩ ở trong lòng mình, nhất định phải nói thật với đối phương.

Trong văn phòng, bầu không khí yên lặng.

Lục Tu lại hỏi một lần nữa: “Vì sao lại đánh người?”

Mễ Tửu rối rắm một lúc lâu, miễn cưỡng nói: “Chú ấy mắng chửi anh.”

“Chỉ thế thôi sao?” Lục Tu thật sự không thèm để ý đến, Lục Trực muốn mắng anh là súc sinh cũng được, mắng anh là ác ma cũng được, tất cả đều không khơi gợi được ra cho anh bất kỳ cảm xúc nào.

“Chú…..Chú ấy còn nói muốn đi tìm cha em…..” Mễ Tửu cúi đầu vô ý thức siết chặt ngón tay cái lại.

Sau Khi Yêu Đương Với Vai ÁcTác giả: Miêu Mao NhoTruyện Ngôn TìnhMễ Tửu đã có một giấc mơ, nói đúng ra là một cơn ác mộng. Trong mơ, ba của cô mang về một mỹ nhân trẻ tuổi, là báu vật trần gian khiến cho một đám tinh anh trên thương trường si mê cuồng loạn, nhưng ba cô chỉ nuôi dưỡng người phụ nữ này như một tình nhân, không hề thật lòng, đến khi ông nhận ra được bản thân yêu người phụ nữ này đến mức không thể thoát ra được thì người đó đã đi theo người đàn ông khác mất rồi. Truyện được edit/dịch bởi team Griselda Ba của Mễ Tửu nhanh chóng hóa thành hình tượng truy thê hỏa táng tràng. Mà anh trai cô còn khó lường hơn, hắn thật đáng xấu hổ, lại dám động tâm với bảo vật nhân gian mỏng manh yếu đuối mà ba mang về, vì thế cũng chen một chân vào, cuối cùng nổi bật giữa đám doanh nhân thành đạt, trở thành nam chính trong bộ truyện của mẹ nhỏ. Cũng là ở trong mơ, đúng lúc Mễ Tửu và bạn trai đang hẹn hò, cô lại đột nhiên bị tai nạn ngoài ý muốn rồi qua đời sớm, sau mấy năm bạn trai cô đau khổ tình cờ gặp được một cô gái có ngoại hình giống cô, anh biến cô… Đây rõ ràng là lúc nên đau lòng, nhưng không biết vì sao Lục Tu lại rất muốn cười, anh hỏi: “Anh nói muốn chia tay với em lúc nào?”“Không phải anh đã biết hết rồi sao?” Hai mắt cô đỏ hoe, nói, tựa người vào lồng ngực anh nhưng lại không dám ngẩng đầu lên xem biểu cảm lúc này của anh là gì, cô rất sợ Lục Tu sẽ ghét bỏ dáng vẻ của mình bây giờ.Lúc nãy có người gọi Lục Tu ra ngoài, cô cũng có thể đoán được đại khái là có người đã nói cho anh ấy biết trước kia cô làm những chuyện xấu gì rồi.Quả nhiên, anh hỏi: “Tại sao lại đánh người?”Mễ Tửu bĩu môi: “Muốn đánh thì đánh, cần gì có lý do.”“Tửu Tửu.”Tiếng nói của anh có phần nghiêm nghị hơn: “Trước kia chúng ta đã nói rõ với nhau rồi không cần phải che giấu đi suy nghĩ thật của mình với đối phương.”Đấy là lúc hai người yêu nhau được nửa tháng, Lục Tu lần đầu tiên đưa cô về nhà, lúc đấy Lục Tu chưa có hiểu biết cô như bây giờ. Sau đó, anh nhìn cô ăn xong ớt xanh xào thịt mà anh làm, hỏi một câu: “Ngon không?”Mễ Tửu ngồi đối diện anh gật đầu, nhìn anh tươi cười nói: “Ngon lắm.”Lục Tu lại buông đũa xuống, đứng dậy đi tới, ngồi xuống bên cạnh cô, rút tờ khăn giấy đặt ở dưới miệng cô, nói:”Không ăn được thì không cần ăn, nhổ ra đi.”Mễ Tửu không nhổ ra, ngược lại còn nuốt xuống dưới, có chút luống cuống: “Em thích ăn, Lục Tu, anh làm cái gì em cũng thích hết.”Cô nói rất chắc chắn, nhưng lại không tài nào che giấu được cảm xúc bộc lộ rõ trên mặt mình, Lục Tu lại là người giỏi xem mặt đoán ý nên nhìn một cái là có thể nhận ra cô thật ra không thích ăn món này.Lục Tu lấy khăn giấy lau nhẹ khóe miệng cô, nói với giọng điệu dịu dàng mà chính anh cũng không biết: “Tửu Tửu, anh không thích em lừa anh.”Mễ Tửu giống như là đứa bé làm sai chuyện, đôi mắt từ từ đỏ lên.Nhưng anh vẫn cứng rắn nói: “Nói một cách chính xác hơn là em không thể giấu suy nghĩ thật của mình với anh được, chuyện đó có tốt với anh cũng không được.”“Nhưng mà…… Em sợ anh sẽ mất hứng.”“Anh sẽ không mất hứng.” Anh ồn tồn dạy dỗ cô: “Nếu chúng ta đều che giấu suy nghĩ thật sự của mình với đối phương, cho đến một ngày nào đó thì quan hệ của hai ta sẽ dần dần xa cách, em phải học cách thẳng thắn với anh, để mai kia chúng ta không mắc phải những sai lầm không đáng có.”Mễ Tửu vẫn do dự nhìn anh.Anh thấp giọng nói: “Tửu Tửu, anh muốn cùng em đi hết quãng đời này.”Một câu cuối cùng này cũng khiến cô từ từ mở miệng: “Tốt quá, thật sự là em không thích ăn ớt xanh…..”“Được rồi, lần sau anh sẽ chú ý cho ít ớt xanh vào thôi.”Cô có chút không hiểu ngẩng đầu lên: “Vì sao lại nói chỉ cho ít ớt xanh thôi vậy?”Anh cười: “Bởi vì không thể kén ăn.”Cô không vui trừng anh.Cũng chính là bởi cái “sự kiện ớt xanh” này mà họ có một cái luật bất thành văn khi ở với nhau đó là tuyệt đối không được giấu đi suy nghĩ ở trong lòng mình, nhất định phải nói thật với đối phương.Trong văn phòng, bầu không khí yên lặng.Lục Tu lại hỏi một lần nữa: “Vì sao lại đánh người?”Mễ Tửu rối rắm một lúc lâu, miễn cưỡng nói: “Chú ấy mắng chửi anh.”“Chỉ thế thôi sao?” Lục Tu thật sự không thèm để ý đến, Lục Trực muốn mắng anh là súc sinh cũng được, mắng anh là ác ma cũng được, tất cả đều không khơi gợi được ra cho anh bất kỳ cảm xúc nào.“Chú…..Chú ấy còn nói muốn đi tìm cha em…..” Mễ Tửu cúi đầu vô ý thức siết chặt ngón tay cái lại.

Chương 62