"Mẹ! con đi học đây" An Cẩm Hi nói to "Ừ con đi đi. Nhớ đi cẩn thận nha con" Mẹ cô đáp "Vâng con biết rồi ạ" cô cười đáp Nói rồi cô chạy như bay ra trạm xe buýt "Chết rồi mình không muốn bị trễ chút nào" cô tự lẩm bẩm Cô càng chạy nhanh hơn "A! Xe buýt" cô hô to Chiếc xe buýt dừng lại cho cô đi lên. Cô lên xe chọn đại một chỗ và ngồi xuống "May quá kịp rồi" cô thở dài Một lúc sau Chiếc xe dừng tại một trạm xe buýt khác. Cô đi xuống và đi bộ lại phía trường đại học Đây là ngôi trường đại học rất lớn và khá nổi tiếng của Thành phố A. Đa số sinh viên ở đây toàn là con nhà quý tộc không thì là có danh tiếng lẫy lừng. Cô vào được ngôi trường này cũng nhờ có học bổng do cô thi được điểm cao nhất thành phố. Hiện nay cô đang là sinh viên năm cuối. Có ai ngờ được rằng một cô gái 20 tuổi như cô lại sắp ra khỏi trường đại học chứ. Tại vì từ nhỏ không hiểu sao cô lại có trí nhớ lạ thường. Học đâu nhớ đó mà chẳng có khi nào quên. Nên cô mới nhảy lớp giống như thế này "Cẩm Hi, mình ở đây nè" một…
Chương 72
Anh Là Đồ Ác Ma!!!Tác giả: Jessi9089Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng"Mẹ! con đi học đây" An Cẩm Hi nói to "Ừ con đi đi. Nhớ đi cẩn thận nha con" Mẹ cô đáp "Vâng con biết rồi ạ" cô cười đáp Nói rồi cô chạy như bay ra trạm xe buýt "Chết rồi mình không muốn bị trễ chút nào" cô tự lẩm bẩm Cô càng chạy nhanh hơn "A! Xe buýt" cô hô to Chiếc xe buýt dừng lại cho cô đi lên. Cô lên xe chọn đại một chỗ và ngồi xuống "May quá kịp rồi" cô thở dài Một lúc sau Chiếc xe dừng tại một trạm xe buýt khác. Cô đi xuống và đi bộ lại phía trường đại học Đây là ngôi trường đại học rất lớn và khá nổi tiếng của Thành phố A. Đa số sinh viên ở đây toàn là con nhà quý tộc không thì là có danh tiếng lẫy lừng. Cô vào được ngôi trường này cũng nhờ có học bổng do cô thi được điểm cao nhất thành phố. Hiện nay cô đang là sinh viên năm cuối. Có ai ngờ được rằng một cô gái 20 tuổi như cô lại sắp ra khỏi trường đại học chứ. Tại vì từ nhỏ không hiểu sao cô lại có trí nhớ lạ thường. Học đâu nhớ đó mà chẳng có khi nào quên. Nên cô mới nhảy lớp giống như thế này "Cẩm Hi, mình ở đây nè" một… Hôm nay, giới thời trang ở Trung Quốc đang có dịp xôn xao. Một nhà thiết kế gốc Hoa sau bao năm ở Pháp nay lại quyết định trở về Trung Quốc tiếp tục công việc. Sự kiện ra mắt bộ sưu tập mới của nhà thiết kế này đang được sự quan tâm nồng nhiệt của giới truyền thông không chỉ trong lẫn ngoài nước.Hôm nay, cô mặc một bộ trang phục màu lam nhạt ôm sát người làm lộ ra vóc người cân đối đầy quyến rũ . Trang phục không quá hở hang nhưng nó lại làm tôn lên làn da trắng trời sinh của cô.Mái tóc đen dày đã được búi cao lên, một vài sợi tóc lõa xõa được uốn xoăn. Trang điểm càng làm cho gương mặt của cô xinh đẹp lạ thườngLiễu Quốc Thiên ngồi một bên ngắm nhìn cô mà trái tim đập nhanh không thể kìm chế được. Chỉ là người con gái này quá ư là xinh đẹp.Thần Thần hôm nay thì được mẹ của mình chọn cho một bộ vest màu đen đầy lịch lãm. Mái tóc thì được vuốt keo trông cậu đẹp trai và ngầu vô cùng."Con trai của mẹ thật đẹp trai à nha." cô tấm tắc khen ngợiThằng bé được khen ngợi nên lấy làm kiêu ngạo. Chiếc mũi như muốn nở ra"Tất nhiên rồi! Con của mẹ mà không đẹp sao?"Cô đưa tay nựng má thằng bé sau đó mỉm cười. Cô lại quay sang Liễu Quốc Thiên đang ngồi ngây ngốc ở ghế sofa"Dì Liễu đâu rồi anh? Sao em lại không thấy dì ấy vậy? Dì ấy không tính đi cùng chúng ta sao?"Lúc này Liễu Quốc Thiên mới biết người cô đang nói chuyện là mình bèn giật mình trả lời"À! Mẹ anh nói muốn đến thăm một bà bạn đã lâu năm không gặp xong rồi sẽ chạy thẳng đến chỗ tổ chức luôn.""Thì ra là vậy!!!"Cả ba người cùng nhau đến nơi tổ chức sự kiện. Như thường lệ cô lại lấy chiếc mặt nạ đeo lên. Đến nơi cô khoát tay của Liễu Quốc Thiên cùng nhau bước đi trên thảm đỏ dưới ánh đèn flash của phóng viên. Cô mỉm cười, tuy không thấy khuôn mặt nhưng chỉ với nụ cười của cũng đã làm điên đảo chúng sinhPhóng viên nhanh chóng bấm máy để lưu lại từng khoảng khắcAn Minh Hạo đã đến đây từ sớm. Thấy cô bước vào trong thì nhanh chóng đi đến trước mặt côThấy An Minh Hạo cô mỉm cười hỏi, "Anh đến sớm như vậy sao?""Ừm! Xong việc là anh đến thẳng đây luôn.""À! Giới thiệu với anh đây là Liễu Quốc Thiên. Anh ấy là người đã giúp đỡ em trong suốt thời gian em ở Pháp.""Còn đây là anh trai của em. Em cũng đã từng nói với anh rồi a~"Hai người đàn ông gật đầu chào nhau sau đó là bắt tayLúc này An Minh Hạo chợt hỏi, " Thần Thần đâu? Thằng bé không đi cùng em ư?"Lúc này cô mới nhớ tới thằng bé. Vừa mới vào trong thì thằng bé đã tách cô ra chạy đi nơi nào không hay. Đang đưa mắt tìm kiếm thì giọng nói chợt vang lên"Con đây!"Thân hình nhỏ bé bước tới"Con đi đâu vậy? Đi mà chẳng nói cho mẹ một tiếng nào cả." cô nhìn thằng bé nhíu mày nóiThằng bé cười cười, "hahaha, chỉ là con muốn đi xung quanh xem xét một chút thôi à nha. Mẹ cũng đừng giận con."An Minh Hạo nhìn nhìn thời gian một chút và nói, " Cũng sắp tới lúc màn trình diễn bắt đầu rồi."Bỗng nhiên đèn điện tắt hết. Chỉ còn những ánh đèn màu tập trung trên sân khấu. Từng người mẫu đang trình diễn. Vì sắp tới mùa đông nên cô đã lấy đề tài với ý tưởng "Trái Tim Băng Giá"Từng người mẫu bước lên sân khấuSự kiện lần này của cô đang được phát truyền hình trực tiếp trên toàn cả nước. Sức hút của sự kiện lần này không hề nhỏ một chút nào chính vì vậy những người có thể bước vào nơi đây cũng không hề tầm thườngNhững phóng viên được phép tham gia sự kiện lần này đều được chọn lọc rất kĩ càngCô ở trong khán đài quan sát mọi thứ ở ngoài thì mỉm cười rất thỏa mãn. Mọi thứ cô cất công chuẩn bị đều được diễn ra rất hoàn hảoP/s: huhumaimìnhthirồinè.Xinlỗivìdạonàykođăngtruyệnđượcvìbậnhọcquátrờiquáđấtluôna~.KhoảngT5tuầnsaulàngày10-5saukhikocònbậnvìthicửnữathìmìnhsẽcốgắngđăngthườngxuyênhơnnha.Vìvậyđừngbỏtruyệnmìnhchỉvìđănglâu quánha. 😭
Hôm nay, giới thời trang ở Trung Quốc đang có dịp xôn xao. Một nhà thiết kế gốc Hoa sau bao năm ở Pháp nay lại quyết định trở về Trung Quốc tiếp tục công việc. Sự kiện ra mắt bộ sưu tập mới của nhà thiết kế này đang được sự quan tâm nồng nhiệt của giới truyền thông không chỉ trong lẫn ngoài nước.
Hôm nay, cô mặc một bộ trang phục màu lam nhạt ôm sát người làm lộ ra vóc người cân đối đầy quyến rũ . Trang phục không quá hở hang nhưng nó lại làm tôn lên làn da trắng trời sinh của cô.
Mái tóc đen dày đã được búi cao lên, một vài sợi tóc lõa xõa được uốn xoăn. Trang điểm càng làm cho gương mặt của cô xinh đẹp lạ thường
Liễu Quốc Thiên ngồi một bên ngắm nhìn cô mà trái tim đập nhanh không thể kìm chế được. Chỉ là người con gái này quá ư là xinh đẹp.
Thần Thần hôm nay thì được mẹ của mình chọn cho một bộ vest màu đen đầy lịch lãm. Mái tóc thì được vuốt keo trông cậu đẹp trai và ngầu vô cùng.
"Con trai của mẹ thật đẹp trai à nha." cô tấm tắc khen ngợi
Thằng bé được khen ngợi nên lấy làm kiêu ngạo. Chiếc mũi như muốn nở ra
"Tất nhiên rồi! Con của mẹ mà không đẹp sao?"
Cô đưa tay nựng má thằng bé sau đó mỉm cười. Cô lại quay sang Liễu Quốc Thiên đang ngồi ngây ngốc ở ghế sofa
"Dì Liễu đâu rồi anh? Sao em lại không thấy dì ấy vậy? Dì ấy không tính đi cùng chúng ta sao?"
Lúc này Liễu Quốc Thiên mới biết người cô đang nói chuyện là mình bèn giật mình trả lời
"À! Mẹ anh nói muốn đến thăm một bà bạn đã lâu năm không gặp xong rồi sẽ chạy thẳng đến chỗ tổ chức luôn."
"Thì ra là vậy!!!"
Cả ba người cùng nhau đến nơi tổ chức sự kiện. Như thường lệ cô lại lấy chiếc mặt nạ đeo lên. Đến nơi cô khoát tay của Liễu Quốc Thiên cùng nhau bước đi trên thảm đỏ dưới ánh đèn flash của phóng viên. Cô mỉm cười, tuy không thấy khuôn mặt nhưng chỉ với nụ cười của cũng đã làm điên đảo chúng sinh
Phóng viên nhanh chóng bấm máy để lưu lại từng khoảng khắc
An Minh Hạo đã đến đây từ sớm. Thấy cô bước vào trong thì nhanh chóng đi đến trước mặt cô
Thấy An Minh Hạo cô mỉm cười hỏi, "Anh đến sớm như vậy sao?"
"Ừm! Xong việc là anh đến thẳng đây luôn."
"À! Giới thiệu với anh đây là Liễu Quốc Thiên. Anh ấy là người đã giúp đỡ em trong suốt thời gian em ở Pháp."
"Còn đây là anh trai của em. Em cũng đã từng nói với anh rồi a~"
Hai người đàn ông gật đầu chào nhau sau đó là bắt tay
Lúc này An Minh Hạo chợt hỏi, " Thần Thần đâu? Thằng bé không đi cùng em ư?"
Lúc này cô mới nhớ tới thằng bé. Vừa mới vào trong thì thằng bé đã tách cô ra chạy đi nơi nào không hay. Đang đưa mắt tìm kiếm thì giọng nói chợt vang lên
"Con đây!"
Thân hình nhỏ bé bước tới
"Con đi đâu vậy? Đi mà chẳng nói cho mẹ một tiếng nào cả." cô nhìn thằng bé nhíu mày nói
Thằng bé cười cười, "hahaha, chỉ là con muốn đi xung quanh xem xét một chút thôi à nha. Mẹ cũng đừng giận con."
An Minh Hạo nhìn nhìn thời gian một chút và nói, " Cũng sắp tới lúc màn trình diễn bắt đầu rồi."
Bỗng nhiên đèn điện tắt hết. Chỉ còn những ánh đèn màu tập trung trên sân khấu. Từng người mẫu đang trình diễn. Vì sắp tới mùa đông nên cô đã lấy đề tài với ý tưởng "Trái Tim Băng Giá"
Từng người mẫu bước lên sân khấu
Sự kiện lần này của cô đang được phát truyền hình trực tiếp trên toàn cả nước. Sức hút của sự kiện lần này không hề nhỏ một chút nào chính vì vậy những người có thể bước vào nơi đây cũng không hề tầm thường
Những phóng viên được phép tham gia sự kiện lần này đều được chọn lọc rất kĩ càng
Cô ở trong khán đài quan sát mọi thứ ở ngoài thì mỉm cười rất thỏa mãn. Mọi thứ cô cất công chuẩn bị đều được diễn ra rất hoàn hảo
P
/
s
: huhu
mai
mình
thi
rồi
nè
.
Xin
lỗi
vì
dạo
này
ko
đăng
truyện
được
vì
bận
học
quá
trời
quá
đất
luôn
a~.
Khoảng
T5
tuần
sau
là
ngày
10-5
sau
khi
ko
còn
bận
vì
thi
cử
nữa
thì
mình
sẽ
cố
gắng
đăng
thường
xuyên
hơn
nha
.
Vì
vậy
đừng
bỏ
truyện
mình
chỉ
vì
đăng
lâu quá
nha
. 😭
Anh Là Đồ Ác Ma!!!Tác giả: Jessi9089Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Sủng"Mẹ! con đi học đây" An Cẩm Hi nói to "Ừ con đi đi. Nhớ đi cẩn thận nha con" Mẹ cô đáp "Vâng con biết rồi ạ" cô cười đáp Nói rồi cô chạy như bay ra trạm xe buýt "Chết rồi mình không muốn bị trễ chút nào" cô tự lẩm bẩm Cô càng chạy nhanh hơn "A! Xe buýt" cô hô to Chiếc xe buýt dừng lại cho cô đi lên. Cô lên xe chọn đại một chỗ và ngồi xuống "May quá kịp rồi" cô thở dài Một lúc sau Chiếc xe dừng tại một trạm xe buýt khác. Cô đi xuống và đi bộ lại phía trường đại học Đây là ngôi trường đại học rất lớn và khá nổi tiếng của Thành phố A. Đa số sinh viên ở đây toàn là con nhà quý tộc không thì là có danh tiếng lẫy lừng. Cô vào được ngôi trường này cũng nhờ có học bổng do cô thi được điểm cao nhất thành phố. Hiện nay cô đang là sinh viên năm cuối. Có ai ngờ được rằng một cô gái 20 tuổi như cô lại sắp ra khỏi trường đại học chứ. Tại vì từ nhỏ không hiểu sao cô lại có trí nhớ lạ thường. Học đâu nhớ đó mà chẳng có khi nào quên. Nên cô mới nhảy lớp giống như thế này "Cẩm Hi, mình ở đây nè" một… Hôm nay, giới thời trang ở Trung Quốc đang có dịp xôn xao. Một nhà thiết kế gốc Hoa sau bao năm ở Pháp nay lại quyết định trở về Trung Quốc tiếp tục công việc. Sự kiện ra mắt bộ sưu tập mới của nhà thiết kế này đang được sự quan tâm nồng nhiệt của giới truyền thông không chỉ trong lẫn ngoài nước.Hôm nay, cô mặc một bộ trang phục màu lam nhạt ôm sát người làm lộ ra vóc người cân đối đầy quyến rũ . Trang phục không quá hở hang nhưng nó lại làm tôn lên làn da trắng trời sinh của cô.Mái tóc đen dày đã được búi cao lên, một vài sợi tóc lõa xõa được uốn xoăn. Trang điểm càng làm cho gương mặt của cô xinh đẹp lạ thườngLiễu Quốc Thiên ngồi một bên ngắm nhìn cô mà trái tim đập nhanh không thể kìm chế được. Chỉ là người con gái này quá ư là xinh đẹp.Thần Thần hôm nay thì được mẹ của mình chọn cho một bộ vest màu đen đầy lịch lãm. Mái tóc thì được vuốt keo trông cậu đẹp trai và ngầu vô cùng."Con trai của mẹ thật đẹp trai à nha." cô tấm tắc khen ngợiThằng bé được khen ngợi nên lấy làm kiêu ngạo. Chiếc mũi như muốn nở ra"Tất nhiên rồi! Con của mẹ mà không đẹp sao?"Cô đưa tay nựng má thằng bé sau đó mỉm cười. Cô lại quay sang Liễu Quốc Thiên đang ngồi ngây ngốc ở ghế sofa"Dì Liễu đâu rồi anh? Sao em lại không thấy dì ấy vậy? Dì ấy không tính đi cùng chúng ta sao?"Lúc này Liễu Quốc Thiên mới biết người cô đang nói chuyện là mình bèn giật mình trả lời"À! Mẹ anh nói muốn đến thăm một bà bạn đã lâu năm không gặp xong rồi sẽ chạy thẳng đến chỗ tổ chức luôn.""Thì ra là vậy!!!"Cả ba người cùng nhau đến nơi tổ chức sự kiện. Như thường lệ cô lại lấy chiếc mặt nạ đeo lên. Đến nơi cô khoát tay của Liễu Quốc Thiên cùng nhau bước đi trên thảm đỏ dưới ánh đèn flash của phóng viên. Cô mỉm cười, tuy không thấy khuôn mặt nhưng chỉ với nụ cười của cũng đã làm điên đảo chúng sinhPhóng viên nhanh chóng bấm máy để lưu lại từng khoảng khắcAn Minh Hạo đã đến đây từ sớm. Thấy cô bước vào trong thì nhanh chóng đi đến trước mặt côThấy An Minh Hạo cô mỉm cười hỏi, "Anh đến sớm như vậy sao?""Ừm! Xong việc là anh đến thẳng đây luôn.""À! Giới thiệu với anh đây là Liễu Quốc Thiên. Anh ấy là người đã giúp đỡ em trong suốt thời gian em ở Pháp.""Còn đây là anh trai của em. Em cũng đã từng nói với anh rồi a~"Hai người đàn ông gật đầu chào nhau sau đó là bắt tayLúc này An Minh Hạo chợt hỏi, " Thần Thần đâu? Thằng bé không đi cùng em ư?"Lúc này cô mới nhớ tới thằng bé. Vừa mới vào trong thì thằng bé đã tách cô ra chạy đi nơi nào không hay. Đang đưa mắt tìm kiếm thì giọng nói chợt vang lên"Con đây!"Thân hình nhỏ bé bước tới"Con đi đâu vậy? Đi mà chẳng nói cho mẹ một tiếng nào cả." cô nhìn thằng bé nhíu mày nóiThằng bé cười cười, "hahaha, chỉ là con muốn đi xung quanh xem xét một chút thôi à nha. Mẹ cũng đừng giận con."An Minh Hạo nhìn nhìn thời gian một chút và nói, " Cũng sắp tới lúc màn trình diễn bắt đầu rồi."Bỗng nhiên đèn điện tắt hết. Chỉ còn những ánh đèn màu tập trung trên sân khấu. Từng người mẫu đang trình diễn. Vì sắp tới mùa đông nên cô đã lấy đề tài với ý tưởng "Trái Tim Băng Giá"Từng người mẫu bước lên sân khấuSự kiện lần này của cô đang được phát truyền hình trực tiếp trên toàn cả nước. Sức hút của sự kiện lần này không hề nhỏ một chút nào chính vì vậy những người có thể bước vào nơi đây cũng không hề tầm thườngNhững phóng viên được phép tham gia sự kiện lần này đều được chọn lọc rất kĩ càngCô ở trong khán đài quan sát mọi thứ ở ngoài thì mỉm cười rất thỏa mãn. Mọi thứ cô cất công chuẩn bị đều được diễn ra rất hoàn hảoP/s: huhumaimìnhthirồinè.Xinlỗivìdạonàykođăngtruyệnđượcvìbậnhọcquátrờiquáđấtluôna~.KhoảngT5tuầnsaulàngày10-5saukhikocònbậnvìthicửnữathìmìnhsẽcốgắngđăngthườngxuyênhơnnha.Vìvậyđừngbỏtruyệnmìnhchỉvìđănglâu quánha. 😭