Tác giả:

reng...reng...reng... -hayza.cuối c*̀ng c*̃ng hết giờ. nó than vãn rồi pỏ sách vở vào cặp rồi đi về -Gia tuệ....Nè cậu đj đâu mà như ma rượt vậy hả?. Linh nhi (pạn thân c*̉a nó) vừa nói vừa thở hổn hển -nhi đấy a.̀ mình còn phải đj làm thêm nữa chứ hơi đâu rảnh như cậu. Nó nói với ý châm chọc -ayza.Aj mà khôg piết pạn gia tuệ c*̉a tôi rất giỏi. linh nhi nói và làm pộ hờn dỗj -thôi thôj ình xin,khi nào có cơ hội mình sẽ đãi cậu một chầu kem.Ok . Nó nói vs vẻ mặt năn ni,̉xin xỏ -nhớ đó,thui mình hông làm phiền cậu nữa,mìh đi đây chúc cậu có một ngày làm việc vui vẻ.Linh nhi vừa nói vừa chạy nhah ra xe ___________________ đỗ trần linh nhi 17t xinh đẹp,thông minh,dịu dàng,con gái c*̉a chủ tịch đoàn xây dựng lớn nhất nước -ừ,thôj chào cậu.Nó nói roi nhanh chân chạy đến chỗ làm.Công việc c*̉a nó là phục vụ quán ăn... trong khi nó đj ra ngoài mua đồ thì -Rầm...Chủ quán…

Chương 13: Chương 13

Cô Vợ Cứng ĐầuTác giả: sung ha hwaTruyện Ngôn Tìnhreng...reng...reng... -hayza.cuối c*̀ng c*̃ng hết giờ. nó than vãn rồi pỏ sách vở vào cặp rồi đi về -Gia tuệ....Nè cậu đj đâu mà như ma rượt vậy hả?. Linh nhi (pạn thân c*̉a nó) vừa nói vừa thở hổn hển -nhi đấy a.̀ mình còn phải đj làm thêm nữa chứ hơi đâu rảnh như cậu. Nó nói với ý châm chọc -ayza.Aj mà khôg piết pạn gia tuệ c*̉a tôi rất giỏi. linh nhi nói và làm pộ hờn dỗj -thôi thôj ình xin,khi nào có cơ hội mình sẽ đãi cậu một chầu kem.Ok . Nó nói vs vẻ mặt năn ni,̉xin xỏ -nhớ đó,thui mình hông làm phiền cậu nữa,mìh đi đây chúc cậu có một ngày làm việc vui vẻ.Linh nhi vừa nói vừa chạy nhah ra xe ___________________ đỗ trần linh nhi 17t xinh đẹp,thông minh,dịu dàng,con gái c*̉a chủ tịch đoàn xây dựng lớn nhất nước -ừ,thôj chào cậu.Nó nói roi nhanh chân chạy đến chỗ làm.Công việc c*̉a nó là phục vụ quán ăn... trong khi nó đj ra ngoài mua đồ thì -Rầm...Chủ quán… khi nó tỉnh dậy thì thấy toàn thân đau nhức bụng đói không có chút xíu sức lực nào...bây giờ nó mới để ý là mình đang bị nhốt trong một cái lồng sắt xung quanh toàn là sắt cộng thêm màu đen c*̉a căn phòng và chút xíu ánh sáng len lỏi từ ô cửa kính trông chẳng khác gì nhà tù...nó thực sự sỡ hãy nhìn xung quanh không có ai chỉ mình nó với bóng tối...nó cố vùng vẫy la hét tìm cách phá cái lồng sắt nhưng ôi cái lồng sắt cứng rắn lạnh lùng làm sao dù cho nó có làm cách gì c*̃ng không lay chuyển giống với chủ c*̉a nó vậy nó kiệt sức ngồi dựa vào thành sắt mà thở phó mặt cho số phận nó tự ngẫm chắt nó sẽ bỏ mạng lại nơi này,..."két..."cánh cửa phòng được mở ra và một cô gái trạc tuổi nó bước vào trên tay mang theo một khay cơm đi đến đưa cho nó qua một cái lỗ nhỏ trên lồng sắt -"cô ăn đi chứ không sẽ thành ma đói đó" cô gái vừa nói vừa quay lưng đi-"này pạn gì đó ơi..." nó gọi với theo cô gái đó nhưng không thấy dấu hiệu gì c*̉a cô gái kia và cánh cửa sắt được đóng lại để lại mình nó trơ trọi "người gì đâu mà như đá vậy, không biết họ có bỏ thuốc độc vào trong nà không ta"nó vừa lảm nhảm một mình với hai ý kiến ăn hoặc không ăn và "ọt...ọt..." cái bụng chống lại nó mà phát ra tiếng kêu "hazzz...a....sao lại kêu không đúng lúc vậy chứ...thôi kệ dù gì c*̃ng chết thà làm ma no còn hơn ma đói" nó lảm nhảm một mình rồi chén sạch sành sanh khay cơm...ăn xong nó làm một giấc ngon lành..."két..."lại là tiếng động đó làm nó dật mình tỉnh giấc cô gái kia bước vào lấy khay cơm thì nhân cơ hội đó nó lên tiếng -"pạn à...pạn có thể nói ình biết đây là đâu và làm sao mình ở đây không..." nó khẩn khoản cầu xin cô pạn kia với ánh mắt tội ngiệp,đáng thương hằng mong cô pạn kia sẽ thương tình mà giúp đỡ nó

khi nó tỉnh dậy thì thấy toàn thân đau nhức bụng đói không có chút xíu sức lực nào...bây giờ nó mới để ý là mình đang bị nhốt trong một cái lồng sắt xung quanh toàn là sắt cộng thêm màu đen c*̉a căn phòng và chút xíu ánh sáng len lỏi từ ô cửa kính trông chẳng khác gì nhà tù...nó thực sự sỡ hãy nhìn xung quanh không có ai chỉ mình nó với bóng tối...nó cố vùng vẫy la hét tìm cách phá cái lồng sắt nhưng ôi cái lồng sắt cứng rắn lạnh lùng làm sao dù cho nó có làm cách gì c*̃ng không lay chuyển giống với chủ c*̉a nó vậy nó kiệt sức ngồi dựa vào thành sắt mà thở phó mặt cho số phận nó tự ngẫm chắt nó sẽ bỏ mạng lại nơi này,..."két..."cánh cửa phòng được mở ra và một cô gái trạc tuổi nó bước vào trên tay mang theo một khay cơm đi đến đưa cho nó qua một cái lỗ nhỏ trên lồng sắt -"cô ăn đi chứ không sẽ thành ma đói đó" cô gái vừa nói vừa quay lưng đi

-"này pạn gì đó ơi..." nó gọi với theo cô gái đó nhưng không thấy dấu hiệu gì c*̉a cô gái kia và cánh cửa sắt được đóng lại để lại mình nó trơ trọi "người gì đâu mà như đá vậy, không biết họ có bỏ thuốc độc vào trong nà không ta"nó vừa lảm nhảm một mình với hai ý kiến ăn hoặc không ăn và "ọt...ọt..." cái bụng chống lại nó mà phát ra tiếng kêu "hazzz...a....sao lại kêu không đúng lúc vậy chứ...thôi kệ dù gì c*̃ng chết thà làm ma no còn hơn ma đói" nó lảm nhảm một mình rồi chén sạch sành sanh khay cơm...ăn xong nó làm một giấc ngon lành..."két..."lại là tiếng động đó làm nó dật mình tỉnh giấc cô gái kia bước vào lấy khay cơm thì nhân cơ hội đó nó lên tiếng -"pạn à...pạn có thể nói ình biết đây là đâu và làm sao mình ở đây không..." nó khẩn khoản cầu xin cô pạn kia với ánh mắt tội ngiệp,đáng thương hằng mong cô pạn kia sẽ thương tình mà giúp đỡ nó

Cô Vợ Cứng ĐầuTác giả: sung ha hwaTruyện Ngôn Tìnhreng...reng...reng... -hayza.cuối c*̀ng c*̃ng hết giờ. nó than vãn rồi pỏ sách vở vào cặp rồi đi về -Gia tuệ....Nè cậu đj đâu mà như ma rượt vậy hả?. Linh nhi (pạn thân c*̉a nó) vừa nói vừa thở hổn hển -nhi đấy a.̀ mình còn phải đj làm thêm nữa chứ hơi đâu rảnh như cậu. Nó nói với ý châm chọc -ayza.Aj mà khôg piết pạn gia tuệ c*̉a tôi rất giỏi. linh nhi nói và làm pộ hờn dỗj -thôi thôj ình xin,khi nào có cơ hội mình sẽ đãi cậu một chầu kem.Ok . Nó nói vs vẻ mặt năn ni,̉xin xỏ -nhớ đó,thui mình hông làm phiền cậu nữa,mìh đi đây chúc cậu có một ngày làm việc vui vẻ.Linh nhi vừa nói vừa chạy nhah ra xe ___________________ đỗ trần linh nhi 17t xinh đẹp,thông minh,dịu dàng,con gái c*̉a chủ tịch đoàn xây dựng lớn nhất nước -ừ,thôj chào cậu.Nó nói roi nhanh chân chạy đến chỗ làm.Công việc c*̉a nó là phục vụ quán ăn... trong khi nó đj ra ngoài mua đồ thì -Rầm...Chủ quán… khi nó tỉnh dậy thì thấy toàn thân đau nhức bụng đói không có chút xíu sức lực nào...bây giờ nó mới để ý là mình đang bị nhốt trong một cái lồng sắt xung quanh toàn là sắt cộng thêm màu đen c*̉a căn phòng và chút xíu ánh sáng len lỏi từ ô cửa kính trông chẳng khác gì nhà tù...nó thực sự sỡ hãy nhìn xung quanh không có ai chỉ mình nó với bóng tối...nó cố vùng vẫy la hét tìm cách phá cái lồng sắt nhưng ôi cái lồng sắt cứng rắn lạnh lùng làm sao dù cho nó có làm cách gì c*̃ng không lay chuyển giống với chủ c*̉a nó vậy nó kiệt sức ngồi dựa vào thành sắt mà thở phó mặt cho số phận nó tự ngẫm chắt nó sẽ bỏ mạng lại nơi này,..."két..."cánh cửa phòng được mở ra và một cô gái trạc tuổi nó bước vào trên tay mang theo một khay cơm đi đến đưa cho nó qua một cái lỗ nhỏ trên lồng sắt -"cô ăn đi chứ không sẽ thành ma đói đó" cô gái vừa nói vừa quay lưng đi-"này pạn gì đó ơi..." nó gọi với theo cô gái đó nhưng không thấy dấu hiệu gì c*̉a cô gái kia và cánh cửa sắt được đóng lại để lại mình nó trơ trọi "người gì đâu mà như đá vậy, không biết họ có bỏ thuốc độc vào trong nà không ta"nó vừa lảm nhảm một mình với hai ý kiến ăn hoặc không ăn và "ọt...ọt..." cái bụng chống lại nó mà phát ra tiếng kêu "hazzz...a....sao lại kêu không đúng lúc vậy chứ...thôi kệ dù gì c*̃ng chết thà làm ma no còn hơn ma đói" nó lảm nhảm một mình rồi chén sạch sành sanh khay cơm...ăn xong nó làm một giấc ngon lành..."két..."lại là tiếng động đó làm nó dật mình tỉnh giấc cô gái kia bước vào lấy khay cơm thì nhân cơ hội đó nó lên tiếng -"pạn à...pạn có thể nói ình biết đây là đâu và làm sao mình ở đây không..." nó khẩn khoản cầu xin cô pạn kia với ánh mắt tội ngiệp,đáng thương hằng mong cô pạn kia sẽ thương tình mà giúp đỡ nó

Chương 13: Chương 13