reng...reng...reng... -hayza.cuối c*̀ng c*̃ng hết giờ. nó than vãn rồi pỏ sách vở vào cặp rồi đi về -Gia tuệ....Nè cậu đj đâu mà như ma rượt vậy hả?. Linh nhi (pạn thân c*̉a nó) vừa nói vừa thở hổn hển -nhi đấy a.̀ mình còn phải đj làm thêm nữa chứ hơi đâu rảnh như cậu. Nó nói với ý châm chọc -ayza.Aj mà khôg piết pạn gia tuệ c*̉a tôi rất giỏi. linh nhi nói và làm pộ hờn dỗj -thôi thôj ình xin,khi nào có cơ hội mình sẽ đãi cậu một chầu kem.Ok . Nó nói vs vẻ mặt năn ni,̉xin xỏ -nhớ đó,thui mình hông làm phiền cậu nữa,mìh đi đây chúc cậu có một ngày làm việc vui vẻ.Linh nhi vừa nói vừa chạy nhah ra xe ___________________ đỗ trần linh nhi 17t xinh đẹp,thông minh,dịu dàng,con gái c*̉a chủ tịch đoàn xây dựng lớn nhất nước -ừ,thôj chào cậu.Nó nói roi nhanh chân chạy đến chỗ làm.Công việc c*̉a nó là phục vụ quán ăn... trong khi nó đj ra ngoài mua đồ thì -Rầm...Chủ quán…
Chương 23: Chương 23
Cô Vợ Cứng ĐầuTác giả: sung ha hwaTruyện Ngôn Tìnhreng...reng...reng... -hayza.cuối c*̀ng c*̃ng hết giờ. nó than vãn rồi pỏ sách vở vào cặp rồi đi về -Gia tuệ....Nè cậu đj đâu mà như ma rượt vậy hả?. Linh nhi (pạn thân c*̉a nó) vừa nói vừa thở hổn hển -nhi đấy a.̀ mình còn phải đj làm thêm nữa chứ hơi đâu rảnh như cậu. Nó nói với ý châm chọc -ayza.Aj mà khôg piết pạn gia tuệ c*̉a tôi rất giỏi. linh nhi nói và làm pộ hờn dỗj -thôi thôj ình xin,khi nào có cơ hội mình sẽ đãi cậu một chầu kem.Ok . Nó nói vs vẻ mặt năn ni,̉xin xỏ -nhớ đó,thui mình hông làm phiền cậu nữa,mìh đi đây chúc cậu có một ngày làm việc vui vẻ.Linh nhi vừa nói vừa chạy nhah ra xe ___________________ đỗ trần linh nhi 17t xinh đẹp,thông minh,dịu dàng,con gái c*̉a chủ tịch đoàn xây dựng lớn nhất nước -ừ,thôj chào cậu.Nó nói roi nhanh chân chạy đến chỗ làm.Công việc c*̉a nó là phục vụ quán ăn... trong khi nó đj ra ngoài mua đồ thì -Rầm...Chủ quán… thiên ân ngập ngừng rút tay mình lại "em gét anh đến vậy sao?" thiên ân đau khổ lên tiếng -"gét...tôi đâu có quyền hạn gì để gét con trai nhà tài phiệt giàu thứ 2 thế giới chứ"thiên anh nói với nụ cười trên môi làm cho thiên ân càng đau lòng hơn-em...-sao tôi nói có gì sai sao?-"em...em...thay đổi nhiều quá" thiên ân nói với tâm trạng buồn bã -"thay đổi ư...đúng tôi đã thay đổi rất nhiều...sao thấy lạ lẫm lắm sao c*̃ng nhờ anh một phần đó c*̃ng phải cảm ơn anh một tiếng chứ nhỉ...haha" thiên anh nói xong bật cười to lên để dằn lại nỗi đau đang dâng trào trong người nhưng nụ cười đó lại như mũi kim đâm thẳng vào người thiên ân làm anh đau đớn đến mức không ra tiếng -"anh xin lỗi" thiên ân đau khổ nặn ra từng chữ-"xin lỗi ư...tôi không dám nhận lời xin lỗi c*̉a cậu chủ đâu...tôi không muốn nhận lòng thương hại c*̉a người khác" thiên anh vẫn lạnh lùng lên tiếng, từng chữ từng chữ như xoáy vàotim thiên ân...khi thiên anh chuẩn bị đi thì thiên ân chụp tay thiên anh lại...cô lạnh lùng giật tay ra khỏi tay c*̉a thiên ân "xin cậu chủ hãy giữ lòng tự trọng cho...làm như vậy tôi sẽ khó sử với chị ấy lắm " nói xong cô bước nhanh đi với khuôn mặt lạnh như băng,...thiên ân đứng nhìn thiên anh bước đi lòng anh đau như cắt..."không đúng" chợt thiên ân quay lại nhìn cô dường như phát hiện ra điều gì vội lấy điện thoại ra gọi cho hắn"alô""……""mình biết rồi "thiên ân nói với hắn rồi bước nhanh đến phòng giam giữ nó...anh cười nhợt nhạt không khỏi bàng hoàng vì quả nhiên anh đã đoán không lầm cô lại làm điều đó...cô lại hành động theo cảm tính không lường trước được những hậu quả mà cô sắp nhận...nghĩ đoạn rồi thiên ân đi thẳng ra ngoài...bây giờ từ trong trụ sở chính có 50 chiếc xe môtô phân khối lớn đang phóng đi với tốc độ kinh hoàng mà dẫn đầu không phải ai khác mà chính là
thiên ân ngập ngừng rút tay mình lại "em gét anh đến vậy sao?" thiên ân đau khổ lên tiếng -"gét...tôi đâu có quyền hạn gì để gét con trai nhà tài phiệt giàu thứ 2 thế giới chứ"thiên anh nói với nụ cười trên môi làm cho thiên ân càng đau lòng hơn
-em...
-sao tôi nói có gì sai sao?
-"em...em...thay đổi nhiều quá" thiên ân nói với tâm trạng buồn bã -"thay đổi ư...đúng tôi đã thay đổi rất nhiều...sao thấy lạ lẫm lắm sao c*̃ng nhờ anh một phần đó c*̃ng phải cảm ơn anh một tiếng chứ nhỉ...haha" thiên anh nói xong bật cười to lên để dằn lại nỗi đau đang dâng trào trong người nhưng nụ cười đó lại như mũi kim đâm thẳng vào người thiên ân làm anh đau đớn đến mức không ra tiếng -"anh xin lỗi" thiên ân đau khổ nặn ra từng chữ
-"xin lỗi ư...tôi không dám nhận lời xin lỗi c*̉a cậu chủ đâu...tôi không muốn nhận lòng thương hại c*̉a người khác" thiên anh vẫn lạnh lùng lên tiếng, từng chữ từng chữ như xoáy vào
tim thiên ân...khi thiên anh chuẩn bị đi thì thiên ân chụp tay thiên anh lại...cô lạnh lùng giật tay ra khỏi tay c*̉a thiên ân "xin cậu chủ hãy giữ lòng tự trọng cho...làm như vậy tôi sẽ khó sử với chị ấy lắm " nói xong cô bước nhanh đi với khuôn mặt lạnh như băng,...thiên ân đứng nhìn thiên anh bước đi lòng anh đau như cắt..."không đúng" chợt thiên ân quay lại nhìn cô dường như phát hiện ra điều gì vội lấy điện thoại ra gọi cho hắn
"alô"
"……"
"mình biết rồi "
thiên ân nói với hắn rồi bước nhanh đến phòng giam giữ nó...anh cười nhợt nhạt không khỏi bàng hoàng vì quả nhiên anh đã đoán không lầm cô lại làm điều đó...cô lại hành động theo cảm tính không lường trước được những hậu quả mà cô sắp nhận...nghĩ đoạn rồi thiên ân đi thẳng ra ngoài...bây giờ từ trong trụ sở chính có 50 chiếc xe môtô phân khối lớn đang phóng đi với tốc độ kinh hoàng mà dẫn đầu không phải ai khác mà chính là
Cô Vợ Cứng ĐầuTác giả: sung ha hwaTruyện Ngôn Tìnhreng...reng...reng... -hayza.cuối c*̀ng c*̃ng hết giờ. nó than vãn rồi pỏ sách vở vào cặp rồi đi về -Gia tuệ....Nè cậu đj đâu mà như ma rượt vậy hả?. Linh nhi (pạn thân c*̉a nó) vừa nói vừa thở hổn hển -nhi đấy a.̀ mình còn phải đj làm thêm nữa chứ hơi đâu rảnh như cậu. Nó nói với ý châm chọc -ayza.Aj mà khôg piết pạn gia tuệ c*̉a tôi rất giỏi. linh nhi nói và làm pộ hờn dỗj -thôi thôj ình xin,khi nào có cơ hội mình sẽ đãi cậu một chầu kem.Ok . Nó nói vs vẻ mặt năn ni,̉xin xỏ -nhớ đó,thui mình hông làm phiền cậu nữa,mìh đi đây chúc cậu có một ngày làm việc vui vẻ.Linh nhi vừa nói vừa chạy nhah ra xe ___________________ đỗ trần linh nhi 17t xinh đẹp,thông minh,dịu dàng,con gái c*̉a chủ tịch đoàn xây dựng lớn nhất nước -ừ,thôj chào cậu.Nó nói roi nhanh chân chạy đến chỗ làm.Công việc c*̉a nó là phục vụ quán ăn... trong khi nó đj ra ngoài mua đồ thì -Rầm...Chủ quán… thiên ân ngập ngừng rút tay mình lại "em gét anh đến vậy sao?" thiên ân đau khổ lên tiếng -"gét...tôi đâu có quyền hạn gì để gét con trai nhà tài phiệt giàu thứ 2 thế giới chứ"thiên anh nói với nụ cười trên môi làm cho thiên ân càng đau lòng hơn-em...-sao tôi nói có gì sai sao?-"em...em...thay đổi nhiều quá" thiên ân nói với tâm trạng buồn bã -"thay đổi ư...đúng tôi đã thay đổi rất nhiều...sao thấy lạ lẫm lắm sao c*̃ng nhờ anh một phần đó c*̃ng phải cảm ơn anh một tiếng chứ nhỉ...haha" thiên anh nói xong bật cười to lên để dằn lại nỗi đau đang dâng trào trong người nhưng nụ cười đó lại như mũi kim đâm thẳng vào người thiên ân làm anh đau đớn đến mức không ra tiếng -"anh xin lỗi" thiên ân đau khổ nặn ra từng chữ-"xin lỗi ư...tôi không dám nhận lời xin lỗi c*̉a cậu chủ đâu...tôi không muốn nhận lòng thương hại c*̉a người khác" thiên anh vẫn lạnh lùng lên tiếng, từng chữ từng chữ như xoáy vàotim thiên ân...khi thiên anh chuẩn bị đi thì thiên ân chụp tay thiên anh lại...cô lạnh lùng giật tay ra khỏi tay c*̉a thiên ân "xin cậu chủ hãy giữ lòng tự trọng cho...làm như vậy tôi sẽ khó sử với chị ấy lắm " nói xong cô bước nhanh đi với khuôn mặt lạnh như băng,...thiên ân đứng nhìn thiên anh bước đi lòng anh đau như cắt..."không đúng" chợt thiên ân quay lại nhìn cô dường như phát hiện ra điều gì vội lấy điện thoại ra gọi cho hắn"alô""……""mình biết rồi "thiên ân nói với hắn rồi bước nhanh đến phòng giam giữ nó...anh cười nhợt nhạt không khỏi bàng hoàng vì quả nhiên anh đã đoán không lầm cô lại làm điều đó...cô lại hành động theo cảm tính không lường trước được những hậu quả mà cô sắp nhận...nghĩ đoạn rồi thiên ân đi thẳng ra ngoài...bây giờ từ trong trụ sở chính có 50 chiếc xe môtô phân khối lớn đang phóng đi với tốc độ kinh hoàng mà dẫn đầu không phải ai khác mà chính là