Tác giả:

reng...reng...reng... -hayza.cuối c*̀ng c*̃ng hết giờ. nó than vãn rồi pỏ sách vở vào cặp rồi đi về -Gia tuệ....Nè cậu đj đâu mà như ma rượt vậy hả?. Linh nhi (pạn thân c*̉a nó) vừa nói vừa thở hổn hển -nhi đấy a.̀ mình còn phải đj làm thêm nữa chứ hơi đâu rảnh như cậu. Nó nói với ý châm chọc -ayza.Aj mà khôg piết pạn gia tuệ c*̉a tôi rất giỏi. linh nhi nói và làm pộ hờn dỗj -thôi thôj ình xin,khi nào có cơ hội mình sẽ đãi cậu một chầu kem.Ok . Nó nói vs vẻ mặt năn ni,̉xin xỏ -nhớ đó,thui mình hông làm phiền cậu nữa,mìh đi đây chúc cậu có một ngày làm việc vui vẻ.Linh nhi vừa nói vừa chạy nhah ra xe ___________________ đỗ trần linh nhi 17t xinh đẹp,thông minh,dịu dàng,con gái c*̉a chủ tịch đoàn xây dựng lớn nhất nước -ừ,thôj chào cậu.Nó nói roi nhanh chân chạy đến chỗ làm.Công việc c*̉a nó là phục vụ quán ăn... trong khi nó đj ra ngoài mua đồ thì -Rầm...Chủ quán…

Chương 48: Chương 48: Chương 48

Cô Vợ Cứng ĐầuTác giả: sung ha hwaTruyện Ngôn Tìnhreng...reng...reng... -hayza.cuối c*̀ng c*̃ng hết giờ. nó than vãn rồi pỏ sách vở vào cặp rồi đi về -Gia tuệ....Nè cậu đj đâu mà như ma rượt vậy hả?. Linh nhi (pạn thân c*̉a nó) vừa nói vừa thở hổn hển -nhi đấy a.̀ mình còn phải đj làm thêm nữa chứ hơi đâu rảnh như cậu. Nó nói với ý châm chọc -ayza.Aj mà khôg piết pạn gia tuệ c*̉a tôi rất giỏi. linh nhi nói và làm pộ hờn dỗj -thôi thôj ình xin,khi nào có cơ hội mình sẽ đãi cậu một chầu kem.Ok . Nó nói vs vẻ mặt năn ni,̉xin xỏ -nhớ đó,thui mình hông làm phiền cậu nữa,mìh đi đây chúc cậu có một ngày làm việc vui vẻ.Linh nhi vừa nói vừa chạy nhah ra xe ___________________ đỗ trần linh nhi 17t xinh đẹp,thông minh,dịu dàng,con gái c*̉a chủ tịch đoàn xây dựng lớn nhất nước -ừ,thôj chào cậu.Nó nói roi nhanh chân chạy đến chỗ làm.Công việc c*̉a nó là phục vụ quán ăn... trong khi nó đj ra ngoài mua đồ thì -Rầm...Chủ quán… tôi không yên tâm Nhật Minh con mau đi lấy xe chở anh chị thông gia và Gia Tuệ về" Mẹ Hắn ra lệnh một cách quyết đoán khiến pamẹ Nó muốn từ chối c*̃ng không thể mở lời nên đành phải nghe theo để Nhật Minh đưa về-"tạm biệt anh chị thông gia chúng tôi xin phép " Pa Nó nói rồi bước lên xe-"vâng anh chị thông gia đi cẩn thận "-"xin phép pamẹ con về ạ " Nó cuối đầu lễ phép thưa nhận được cái gật đầu đồng ý c*̉a pamẹ Hắn rồi leo lên đầu xe ngồi cạnh Hắn khi xe đi khỏi thì Mẹ Hắn thở dài-"con pé dễ thương thật..."-"sao tôi thấy con pé rất giống với........" ông nói ngập ngừng như không muốn nhắc đến tên c*̉a người con gái kia-"ông c*̃ng thấy vậy sao...khi nhìn thấy con pé tôi cứ ngờ ngợ những thấy giống thật... mong rằng con pé sẽ lấp đầy khoảng trống trong lòng Nhật Minh và c*̃ng mong con pé sẽ không chịu nhiều tổn thương khi ở bên cạnh Nhật Minh " Mẹ Hắn vừa nói vừa nhìn xa xăm-"Nhật Minh con trai c*̉a chúng ta đã thay đổi nhiều quá " Ông lắc đầu thở dài-"đúng vậy đã 2 năm rồi mà vết thương trong lòng nó vẫn chưa nguôi...tất cả là lỗi c*̉a tôi tại vì tôi đã..." mẹ Hắn nói đến đây đột nhiên ngừng lại rơi nước mắt-"bà đừng tự trách mình nữa dù gì việc c*̃ng đã xảy ra rồi bà có tự trách mình c*̃ng không được gì đâu chỉ đau lòng thêm thôi " pa Hắn nói rồi đưa Nó vào trong nhàsau khi Hắn đưa gia đình Nó về đến nhà...Chờ khi pamẹ Nó vào nhà thì Nó lấy hết động lực ra nói chuyện với Hắn-"tại sao anh lại làm như vậy "-"đó là việc c*̉a tôi có không có quyền thắc mắc" Hắn vừa nói vừa rút điếu thuốc ra nhâm nhi dựa người vào xe ôtô-"anh...Anh có phải là con người không hả anh đem hạnh phúc c*̉a tôi ra làm trò đùa mà nói tôi không có quyền thắc mắc sao "Nó tức giận nắm lấy cổ áo c*̉a Hắn giật mạnh-"như vậy thì đã sao " Hắn gỡ cổ tay Nó ra khỏi

tôi không yên tâm Nhật Minh con mau đi lấy xe chở anh chị thông gia và Gia Tuệ về" Mẹ Hắn ra lệnh một cách quyết đoán khiến pamẹ Nó muốn từ chối c*̃ng không thể mở lời nên đành phải nghe theo để Nhật Minh đưa về

-"tạm biệt anh chị thông gia chúng tôi xin phép " Pa Nó nói rồi bước lên xe

-"vâng anh chị thông gia đi cẩn thận "

-"xin phép pamẹ con về ạ " Nó cuối đầu lễ phép thưa nhận được cái gật đầu đồng ý c*̉a pamẹ Hắn rồi leo lên đầu xe ngồi cạnh Hắn khi xe đi khỏi thì Mẹ Hắn thở dài

-"con pé dễ thương thật..."

-"sao tôi thấy con pé rất giống với........" ông nói ngập ngừng như không muốn nhắc đến tên c*̉a người con gái kia

-"ông c*̃ng thấy vậy sao...khi nhìn thấy con pé tôi cứ ngờ ngợ những thấy giống thật... mong rằng con pé sẽ lấp đầy khoảng trống trong lòng Nhật Minh và c*̃ng mong con pé sẽ không chịu nhiều tổn thương khi ở bên cạnh Nhật Minh " Mẹ Hắn vừa nói vừa nhìn xa xăm

-"Nhật Minh con trai c*̉a chúng ta đã thay đổi nhiều quá " Ông lắc đầu thở dài

-"đúng vậy đã 2 năm rồi mà vết thương trong lòng nó vẫn chưa nguôi...tất cả là lỗi c*̉a tôi tại vì tôi đã..." mẹ Hắn nói đến đây đột nhiên ngừng lại rơi nước mắt

-"bà đừng tự trách mình nữa dù gì việc c*̃ng đã xảy ra rồi bà có tự trách mình c*̃ng không được gì đâu chỉ đau lòng thêm thôi " pa Hắn nói rồi đưa Nó vào trong nhà

sau khi Hắn đưa gia đình Nó về đến nhà...Chờ khi pamẹ Nó vào nhà thì Nó lấy hết động lực ra nói chuyện với Hắn

-"tại sao anh lại làm như vậy "

-"đó là việc c*̉a tôi có không có quyền thắc mắc" Hắn vừa nói vừa rút điếu thuốc ra nhâm nhi dựa người vào xe ôtô

-"anh...Anh có phải là con người không hả anh đem hạnh phúc c*̉a tôi ra làm trò đùa mà nói tôi không có quyền thắc mắc sao "Nó tức giận nắm lấy cổ áo c*̉a Hắn giật mạnh

-"như vậy thì đã sao " Hắn gỡ cổ tay Nó ra khỏi

Cô Vợ Cứng ĐầuTác giả: sung ha hwaTruyện Ngôn Tìnhreng...reng...reng... -hayza.cuối c*̀ng c*̃ng hết giờ. nó than vãn rồi pỏ sách vở vào cặp rồi đi về -Gia tuệ....Nè cậu đj đâu mà như ma rượt vậy hả?. Linh nhi (pạn thân c*̉a nó) vừa nói vừa thở hổn hển -nhi đấy a.̀ mình còn phải đj làm thêm nữa chứ hơi đâu rảnh như cậu. Nó nói với ý châm chọc -ayza.Aj mà khôg piết pạn gia tuệ c*̉a tôi rất giỏi. linh nhi nói và làm pộ hờn dỗj -thôi thôj ình xin,khi nào có cơ hội mình sẽ đãi cậu một chầu kem.Ok . Nó nói vs vẻ mặt năn ni,̉xin xỏ -nhớ đó,thui mình hông làm phiền cậu nữa,mìh đi đây chúc cậu có một ngày làm việc vui vẻ.Linh nhi vừa nói vừa chạy nhah ra xe ___________________ đỗ trần linh nhi 17t xinh đẹp,thông minh,dịu dàng,con gái c*̉a chủ tịch đoàn xây dựng lớn nhất nước -ừ,thôj chào cậu.Nó nói roi nhanh chân chạy đến chỗ làm.Công việc c*̉a nó là phục vụ quán ăn... trong khi nó đj ra ngoài mua đồ thì -Rầm...Chủ quán… tôi không yên tâm Nhật Minh con mau đi lấy xe chở anh chị thông gia và Gia Tuệ về" Mẹ Hắn ra lệnh một cách quyết đoán khiến pamẹ Nó muốn từ chối c*̃ng không thể mở lời nên đành phải nghe theo để Nhật Minh đưa về-"tạm biệt anh chị thông gia chúng tôi xin phép " Pa Nó nói rồi bước lên xe-"vâng anh chị thông gia đi cẩn thận "-"xin phép pamẹ con về ạ " Nó cuối đầu lễ phép thưa nhận được cái gật đầu đồng ý c*̉a pamẹ Hắn rồi leo lên đầu xe ngồi cạnh Hắn khi xe đi khỏi thì Mẹ Hắn thở dài-"con pé dễ thương thật..."-"sao tôi thấy con pé rất giống với........" ông nói ngập ngừng như không muốn nhắc đến tên c*̉a người con gái kia-"ông c*̃ng thấy vậy sao...khi nhìn thấy con pé tôi cứ ngờ ngợ những thấy giống thật... mong rằng con pé sẽ lấp đầy khoảng trống trong lòng Nhật Minh và c*̃ng mong con pé sẽ không chịu nhiều tổn thương khi ở bên cạnh Nhật Minh " Mẹ Hắn vừa nói vừa nhìn xa xăm-"Nhật Minh con trai c*̉a chúng ta đã thay đổi nhiều quá " Ông lắc đầu thở dài-"đúng vậy đã 2 năm rồi mà vết thương trong lòng nó vẫn chưa nguôi...tất cả là lỗi c*̉a tôi tại vì tôi đã..." mẹ Hắn nói đến đây đột nhiên ngừng lại rơi nước mắt-"bà đừng tự trách mình nữa dù gì việc c*̃ng đã xảy ra rồi bà có tự trách mình c*̃ng không được gì đâu chỉ đau lòng thêm thôi " pa Hắn nói rồi đưa Nó vào trong nhàsau khi Hắn đưa gia đình Nó về đến nhà...Chờ khi pamẹ Nó vào nhà thì Nó lấy hết động lực ra nói chuyện với Hắn-"tại sao anh lại làm như vậy "-"đó là việc c*̉a tôi có không có quyền thắc mắc" Hắn vừa nói vừa rút điếu thuốc ra nhâm nhi dựa người vào xe ôtô-"anh...Anh có phải là con người không hả anh đem hạnh phúc c*̉a tôi ra làm trò đùa mà nói tôi không có quyền thắc mắc sao "Nó tức giận nắm lấy cổ áo c*̉a Hắn giật mạnh-"như vậy thì đã sao " Hắn gỡ cổ tay Nó ra khỏi

Chương 48: Chương 48: Chương 48