Trương Tư Nghị dùng tay trượt màn hình điện thoại di động, thời gian hiện rõ trên màn hình, 11:35. Lúc cậu vừa ngồi xuống là 10:40, nói cách khác, nữ sinh tóc xoăn có khuôn mặt xinh đẹp này đã trách móc cậu ít nhất một tiếng đồng hồ. Hơn nữa hình như đối phương không muốn dừng lại, cốc cà phê trước mặt cô đã hoàn toàn nguội lạnh, đến bây giờ cô không hề uống một ngụm. Trương Tư Nghị tò mò không hiểu tại sao cô nói liếng thoắng trong thời gian dài như thế mà không khát nước. Bởi vì thật sự nhàm chán, Trương Tư Nghị chuyển tầm nhìn đến nội thất và trang trí trong quán cà phê, phong cách Châu Âu đơn giản, thiết kế visual line, sử dụng vách ngăn phân vùng bàn ghế, tô điểm thêm những chiếc đèn hình ngôi sao màu xanh lục, ngoài ra vắng vẻ không có nhiều người… “Rốt cuộc anh có nghe em nói gì không?” Nữ sinh đột ngột nâng giọng cao vút lên, thu hút toàn bộ sự chú ý của Trương Tư Nghị. “A, đang nghe mà.” Trương Tư Nghị giật mình, cậu vội vàng chuyển đường nhìn trở về. Móng tay được quét sơn…

Chương 98: Đào Phỉ

Trợ Lý Kiến Trúc SưTác giả: Hi Hòa Thanh LinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngTrương Tư Nghị dùng tay trượt màn hình điện thoại di động, thời gian hiện rõ trên màn hình, 11:35. Lúc cậu vừa ngồi xuống là 10:40, nói cách khác, nữ sinh tóc xoăn có khuôn mặt xinh đẹp này đã trách móc cậu ít nhất một tiếng đồng hồ. Hơn nữa hình như đối phương không muốn dừng lại, cốc cà phê trước mặt cô đã hoàn toàn nguội lạnh, đến bây giờ cô không hề uống một ngụm. Trương Tư Nghị tò mò không hiểu tại sao cô nói liếng thoắng trong thời gian dài như thế mà không khát nước. Bởi vì thật sự nhàm chán, Trương Tư Nghị chuyển tầm nhìn đến nội thất và trang trí trong quán cà phê, phong cách Châu Âu đơn giản, thiết kế visual line, sử dụng vách ngăn phân vùng bàn ghế, tô điểm thêm những chiếc đèn hình ngôi sao màu xanh lục, ngoài ra vắng vẻ không có nhiều người… “Rốt cuộc anh có nghe em nói gì không?” Nữ sinh đột ngột nâng giọng cao vút lên, thu hút toàn bộ sự chú ý của Trương Tư Nghị. “A, đang nghe mà.” Trương Tư Nghị giật mình, cậu vội vàng chuyển đường nhìn trở về. Móng tay được quét sơn… Đợi Cố Tiêu đi rồi, nhóm đồng nghiệp bên cạnh mới tụm vào nhau bắt đầu khe khẽ buôn chuyện: “Lại thêm người mới đến?”“Đúng vậy, đầu năm mới, bây giờ là thời kỳ tìm việc cao điểm.”“Không phải thời điểm hiện nay tình hình ngành nghề không được tốt lắm sao? Sao còn tuyển thêm nhân viên mới? Công ty của bạn học chị đều đang giảm biên chế đấy!”“Cuối năm ngoái Không Biên Giới cũng sa thải hai người còn gì...”“Nhưng đó là thành viên tổ B, tại sao người mới đến là do Cố công tổ chúng ta phỏng vấn? Nếu trúng tuyển thì sao?”“Đúng rồi, dự án gần đây không phải quá gấp, tớ cảm thấy không cần nhận thêm người!”“Aiz, dù sao công ty phải đảm bảo tỷ lệ lưu thông nhân tài nhất định, có người bảo như vậy sẽ mang đến một ít áp lực cạnh tranh cho nhân viên hiện có, nếu không, môi trường ổn định sẽ dẫn đến mọi người mất đi động lực phấn đấu...”...Không sai, người mới chưa vào, Trương Tư Nghị đã cảm nhận được áp lực! Hơn nửa năm cậu làm ở Không Biên Giới còn chưa chứng kiến Cố Tiêu phỏng vấn ai khác, vốn tưởng rằng người của tổ nhỏ này vẫn luôn cố định, không ngờ cũng có một ngày cậu đối mặt với tình huống có người mới gia nhập tổ.Mang tâm lý bài ngoại theo bản năng, trong lòng Trương Tư Nghị hoảng loạn nguyền rủa "thanh niên trẻ họ Đào" bị rớt phỏng vấn... Thất bại, thất bại... Đừng vào, đừng vào... (>_

Đợi Cố Tiêu đi rồi, nhóm đồng nghiệp bên cạnh mới tụm vào nhau bắt đầu khe khẽ buôn chuyện: “Lại thêm người mới đến?”

“Đúng vậy, đầu năm mới, bây giờ là thời kỳ tìm việc cao điểm.”

“Không phải thời điểm hiện nay tình hình ngành nghề không được tốt lắm sao? Sao còn tuyển thêm nhân viên mới? Công ty của bạn học chị đều đang giảm biên chế đấy!”

“Cuối năm ngoái Không Biên Giới cũng sa thải hai người còn gì...”

“Nhưng đó là thành viên tổ B, tại sao người mới đến là do Cố công tổ chúng ta phỏng vấn? Nếu trúng tuyển thì sao?”

“Đúng rồi, dự án gần đây không phải quá gấp, tớ cảm thấy không cần nhận thêm người!”

“Aiz, dù sao công ty phải đảm bảo tỷ lệ lưu thông nhân tài nhất định, có người bảo như vậy sẽ mang đến một ít áp lực cạnh tranh cho nhân viên hiện có, nếu không, môi trường ổn định sẽ dẫn đến mọi người mất đi động lực phấn đấu...”

...

Không sai, người mới chưa vào, Trương Tư Nghị đã cảm nhận được áp lực! Hơn nửa năm cậu làm ở Không Biên Giới còn chưa chứng kiến Cố Tiêu phỏng vấn ai khác, vốn tưởng rằng người của tổ nhỏ này vẫn luôn cố định, không ngờ cũng có một ngày cậu đối mặt với tình huống có người mới gia nhập tổ.

Mang tâm lý bài ngoại theo bản năng, trong lòng Trương Tư Nghị hoảng loạn nguyền rủa "thanh niên trẻ họ Đào" bị rớt phỏng vấn... Thất bại, thất bại... Đừng vào, đừng vào... (>_

Trợ Lý Kiến Trúc SưTác giả: Hi Hòa Thanh LinhTruyện Đam Mỹ, Truyện Đô Thị, Truyện SủngTrương Tư Nghị dùng tay trượt màn hình điện thoại di động, thời gian hiện rõ trên màn hình, 11:35. Lúc cậu vừa ngồi xuống là 10:40, nói cách khác, nữ sinh tóc xoăn có khuôn mặt xinh đẹp này đã trách móc cậu ít nhất một tiếng đồng hồ. Hơn nữa hình như đối phương không muốn dừng lại, cốc cà phê trước mặt cô đã hoàn toàn nguội lạnh, đến bây giờ cô không hề uống một ngụm. Trương Tư Nghị tò mò không hiểu tại sao cô nói liếng thoắng trong thời gian dài như thế mà không khát nước. Bởi vì thật sự nhàm chán, Trương Tư Nghị chuyển tầm nhìn đến nội thất và trang trí trong quán cà phê, phong cách Châu Âu đơn giản, thiết kế visual line, sử dụng vách ngăn phân vùng bàn ghế, tô điểm thêm những chiếc đèn hình ngôi sao màu xanh lục, ngoài ra vắng vẻ không có nhiều người… “Rốt cuộc anh có nghe em nói gì không?” Nữ sinh đột ngột nâng giọng cao vút lên, thu hút toàn bộ sự chú ý của Trương Tư Nghị. “A, đang nghe mà.” Trương Tư Nghị giật mình, cậu vội vàng chuyển đường nhìn trở về. Móng tay được quét sơn… Đợi Cố Tiêu đi rồi, nhóm đồng nghiệp bên cạnh mới tụm vào nhau bắt đầu khe khẽ buôn chuyện: “Lại thêm người mới đến?”“Đúng vậy, đầu năm mới, bây giờ là thời kỳ tìm việc cao điểm.”“Không phải thời điểm hiện nay tình hình ngành nghề không được tốt lắm sao? Sao còn tuyển thêm nhân viên mới? Công ty của bạn học chị đều đang giảm biên chế đấy!”“Cuối năm ngoái Không Biên Giới cũng sa thải hai người còn gì...”“Nhưng đó là thành viên tổ B, tại sao người mới đến là do Cố công tổ chúng ta phỏng vấn? Nếu trúng tuyển thì sao?”“Đúng rồi, dự án gần đây không phải quá gấp, tớ cảm thấy không cần nhận thêm người!”“Aiz, dù sao công ty phải đảm bảo tỷ lệ lưu thông nhân tài nhất định, có người bảo như vậy sẽ mang đến một ít áp lực cạnh tranh cho nhân viên hiện có, nếu không, môi trường ổn định sẽ dẫn đến mọi người mất đi động lực phấn đấu...”...Không sai, người mới chưa vào, Trương Tư Nghị đã cảm nhận được áp lực! Hơn nửa năm cậu làm ở Không Biên Giới còn chưa chứng kiến Cố Tiêu phỏng vấn ai khác, vốn tưởng rằng người của tổ nhỏ này vẫn luôn cố định, không ngờ cũng có một ngày cậu đối mặt với tình huống có người mới gia nhập tổ.Mang tâm lý bài ngoại theo bản năng, trong lòng Trương Tư Nghị hoảng loạn nguyền rủa "thanh niên trẻ họ Đào" bị rớt phỏng vấn... Thất bại, thất bại... Đừng vào, đừng vào... (>_

Chương 98: Đào Phỉ