Tác giả:

Hôm nay là ngày tổ chức đại thọ 80 tuổi cho ông nội Bạc tại Lâm Thành, khách khứa đến tập nập, vô cùng náo nhiệt. Tuy nhiên bỗng dưng có tiếng hét ở trong vườn hoa vang lên, tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệc đều bàng hoàng. Có người nhận ra đó là giọng nói của mợ cả Lâm Mai Phương - người đang mang bầu quý tử nhà họ Bạc, vì thế người nhà họ Bạc vội vàng chạy ra vườn. Bên trong bể bơi trước mặt mọi người, xuất hiện bóng dáng hai người đang chật vật bên trong đó. Trước khi mọi người kịp phản ứng thì Bạc Minh Thành đã nhảy vào bể bơi, vội vàng ôm Lâm Mai Phương đang vùng vẫy lên bờ. Lúc này, khi mọi người có phản ứng thì nhân viên bảo vệ mới lao xuống nước cứu Thẩm Thanh Ngọc. Khi quay trở lại trong phòng, cả người Thẩm Thanh Ngọc ướt sũng, lúc cô đi ngang qua, người giúp việc cũng coi như không nhìn thấy ai. Không ai quan tâm cô trở về thế nào, cũng chẳng một ai quan tâm có chuyện gì sẽ xảy ra với cô. Sau hơn ba năm ở nhà họ Bạc, thật ra từ lâu, Thẩm Thanh Ngọc đã biết rằng vị trí…

Chương 115: 115: Vậy Đại Khái Là Tình Yêu Đích Thực

Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly HônTác giả: Tiểu Thúc ThúcTruyện Ngôn TìnhHôm nay là ngày tổ chức đại thọ 80 tuổi cho ông nội Bạc tại Lâm Thành, khách khứa đến tập nập, vô cùng náo nhiệt. Tuy nhiên bỗng dưng có tiếng hét ở trong vườn hoa vang lên, tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệc đều bàng hoàng. Có người nhận ra đó là giọng nói của mợ cả Lâm Mai Phương - người đang mang bầu quý tử nhà họ Bạc, vì thế người nhà họ Bạc vội vàng chạy ra vườn. Bên trong bể bơi trước mặt mọi người, xuất hiện bóng dáng hai người đang chật vật bên trong đó. Trước khi mọi người kịp phản ứng thì Bạc Minh Thành đã nhảy vào bể bơi, vội vàng ôm Lâm Mai Phương đang vùng vẫy lên bờ. Lúc này, khi mọi người có phản ứng thì nhân viên bảo vệ mới lao xuống nước cứu Thẩm Thanh Ngọc. Khi quay trở lại trong phòng, cả người Thẩm Thanh Ngọc ướt sũng, lúc cô đi ngang qua, người giúp việc cũng coi như không nhìn thấy ai. Không ai quan tâm cô trở về thế nào, cũng chẳng một ai quan tâm có chuyện gì sẽ xảy ra với cô. Sau hơn ba năm ở nhà họ Bạc, thật ra từ lâu, Thẩm Thanh Ngọc đã biết rằng vị trí… Bạc Minh Thành không thích Thẩm Thanh Ngọc nhìn mình thế này, anh nhìn Thẩm Thanh Ngọc trước mắt, không nhịn được nhíu mày.Thẩm Thanh Ngọc thu nụ cười lạnh, mặt không thay đổi nhìn anh: "Vậy anh vì cô hai Lâm mà thật sự hết lòng hết dạ, đã như vậy thì tối hôm nay tôi sẽ giúp hai người một tay."Thẩm Thanh Ngọc nói xong, trực tiếp lướt qua anh rời khỏi phòng khách sạn.Lâm Mai Phương thấy Bạc Minh Thành đến, có sức mạnh nhiều hơn, nhìn bóng lưng Thẩm Thanh Ngọc nhịn không được oán trách một câu: "Có phải cô ta điên rồi không, đột nhiên chạy tới nói mấy câu không giải thích được?"Nhưng mà không ai phụ họa lời Lâm Mai Phương.Lâm Mai Chi nhìn bóng lưng Thẩm Thanh Ngọc, cho đến khi người triệt để rời khỏi phòng, cô ta mới cau mày đi đến trước mặt Bạc Minh Thành, vẻ mặt áy náy và dáng vẻ lo lắng: "Anh Thành, hình như trạng thái của cô Thẩm không tốt lắm, anh không đuổi theo xem thử sao?"Bạc Minh Thành nghe lời cô ta nói, cúi đầu nhìn cô ta: "Tôi và cô ta đã ly hôn."Anh nói xong, sắc mặt lạnh hơn cả vừa rồi: "Sau này cô ta đến tìm em, em c*̃ng đừng để ý tới cô ta.Không còn sớm, em nghỉ ngơi sớm đi."Lâm Mai Chi thấy Bạc Minh Thành muốn đi, muốn nói lại thôi kêu anh một tiếng: "Anh Thành… "Bạc Minh Thành vừa đi đến cửa, thấy bộ dáng cô ta cứ muốn nói lại thôi, không khỏi nhíu mày: "Còn có chuyện gì sao?"Lâm Mai Chi mím môi: "Em vẫn còn hơi lo lắng cho cô Thẩm, em đưa anh xuống lầu, thuận tiện nhìn cô Thẩm."Bạc Minh Thành không thích Lâm Mai Chi xen vào việc của người khác, nhưng anh cũng không phải người xen vào việc của người khác, Lâm Mai Chi đã quan tâm Thẩm Thanh Ngọc, vậy cứ để cô ta quan tâm."Tùy em."Lâm Mai Chi nhẹ gật đầu, nhìn thoáng qua Lâm Mai Phương: "Chị, em và anh Thành đi nhìn cô Thẩm thử."Lâm Mai Phương không hổ là chị Lâm Mai Chi, nghe được lời này của Lâm Mai Chi, sắc mặt càng không tốt: "Em nhìn cô ta làm gì, không thấy người ta không chào đón em chút nào sao?"Dường như Lâm Mai Chi không thèm để ý: "Không sao cả."Lâm Mai Chi nói xong, vội vàng đi đến trước mặt Bạc Minh Thành: "Anh Thành, chúng ta mau đi đi, cô Thẩm nhất định chưa đi xa."Bạc Minh Thành nghĩ đến bên cạnh Thẩm Thanh Ngọc còn có Phó Ngọc Hải, không tiếp tục mở miệng phản bác lời Lâm Mai Chi nói muốn tìm Thẩm Thanh Ngọc.Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải vừa đi ra cửa khách sạn, phóng viên Phó Ngọc Hải sắp xếp đi lên.Bởi vì người là Phó Ngọc Hải sắp xếp, vấn đề phóng viên hỏi đều quay xung quanh Bạc Minh Thành và Lâm Mai Chi.Thật ra Thẩm Thanh Ngọc cũng không muốn có bất kỳ dây dưa gì với Bạc Minh Thành nữa, dù cho chỉ là dây dưa bên trong dư luận, cô cũng không muốn có.Nhưng mà ba năm kia, đúng là cô nuốt không trôi.Thấy cô không nói lời nào, Phó Ngọc Hải ở sau lưng chạm nhẹ vào cô.Thẩm Thanh Ngọc quay đầu nhìn anh ta, mím môi, lập tức cười nói với phóng viên trước mặt: "Hôm nay đúng là tôi đến tìm niềm vui mới của cậu hai Bạc, ôi không đúng, không phải niềm vui mới, hẳn là tình cũ."Thẩm Thanh Ngọc nói xong, dừng một chút: "Tôi không có ý gì khác, chỉ muốn nhìn xem người phụ nữ cậu hai Bạc thích nhiều năm như vậy, rốt cuộc có chỗ nào tốt.Bây giờ tôi đã nhìn xong, mặc dù rất xúc phạm, nhưng vẫn không thể không nói, luận xinh đẹp, cô Lâm Mai Chi không đẹp bằng tôi, luận tiền tài, cô Lâm Mai Chi cũng không có tiền bằng tôi, về phần vì sao cậu hai Bạc lại thích cô Lâm Mai Chi nhiều năm như vậy, tôi c*̃ng không rõ ràng lắm.""Ồ, tôi nghĩ, vậy đại khái là tình yêu đích thực rồi."Lúc Thẩm Thanh Ngọc nói những lời này, trên mặt vẫn nở nụ cười.Phó Ngọc Hải ở bên cạnh chú ý tới cửa thang máy đi ra hai người, anh ta cong cong cặp mắt đào hoa, trực tiếp quay người chỉ: "Ầy, tình cũ kiêm niềm vui mới của cậu hai Bạc kìa."1Phóng viên nghe vậy, chạy tới như ong vỡ tổ..

Bạc Minh Thành không thích Thẩm Thanh Ngọc nhìn mình thế này, anh nhìn Thẩm Thanh Ngọc trước mắt, không nhịn được nhíu mày.

Thẩm Thanh Ngọc thu nụ cười lạnh, mặt không thay đổi nhìn anh: "Vậy anh vì cô hai Lâm mà thật sự hết lòng hết dạ, đã như vậy thì tối hôm nay tôi sẽ giúp hai người một tay."

Thẩm Thanh Ngọc nói xong, trực tiếp lướt qua anh rời khỏi phòng khách sạn.

Lâm Mai Phương thấy Bạc Minh Thành đến, có sức mạnh nhiều hơn, nhìn bóng lưng Thẩm Thanh Ngọc nhịn không được oán trách một câu: "Có phải cô ta điên rồi không, đột nhiên chạy tới nói mấy câu không giải thích được?"

Nhưng mà không ai phụ họa lời Lâm Mai Phương.

Lâm Mai Chi nhìn bóng lưng Thẩm Thanh Ngọc, cho đến khi người triệt để rời khỏi phòng, cô ta mới cau mày đi đến trước mặt Bạc Minh Thành, vẻ mặt áy náy và dáng vẻ lo lắng: "Anh Thành, hình như trạng thái của cô Thẩm không tốt lắm, anh không đuổi theo xem thử sao?"

Bạc Minh Thành nghe lời cô ta nói, cúi đầu nhìn cô ta: "Tôi và cô ta đã ly hôn."

Anh nói xong, sắc mặt lạnh hơn cả vừa rồi: "Sau này cô ta đến tìm em, em c*̃ng đừng để ý tới cô ta.

Không còn sớm, em nghỉ ngơi sớm đi."

Lâm Mai Chi thấy Bạc Minh Thành muốn đi, muốn nói lại thôi kêu anh một tiếng: "Anh Thành… "

Bạc Minh Thành vừa đi đến cửa, thấy bộ dáng cô ta cứ muốn nói lại thôi, không khỏi nhíu mày: "Còn có chuyện gì sao?"

Lâm Mai Chi mím môi: "Em vẫn còn hơi lo lắng cho cô Thẩm, em đưa anh xuống lầu, thuận tiện nhìn cô Thẩm."

Bạc Minh Thành không thích Lâm Mai Chi xen vào việc của người khác, nhưng anh cũng không phải người xen vào việc của người khác, Lâm Mai Chi đã quan tâm Thẩm Thanh Ngọc, vậy cứ để cô ta quan tâm.

"Tùy em."

Lâm Mai Chi nhẹ gật đầu, nhìn thoáng qua Lâm Mai Phương: "Chị, em và anh Thành đi nhìn cô Thẩm thử."

Lâm Mai Phương không hổ là chị Lâm Mai Chi, nghe được lời này của Lâm Mai Chi, sắc mặt càng không tốt: "Em nhìn cô ta làm gì, không thấy người ta không chào đón em chút nào sao?"

Dường như Lâm Mai Chi không thèm để ý: "Không sao cả."

Lâm Mai Chi nói xong, vội vàng đi đến trước mặt Bạc Minh Thành: "Anh Thành, chúng ta mau đi đi, cô Thẩm nhất định chưa đi xa."

Bạc Minh Thành nghĩ đến bên cạnh Thẩm Thanh Ngọc còn có Phó Ngọc Hải, không tiếp tục mở miệng phản bác lời Lâm Mai Chi nói muốn tìm Thẩm Thanh Ngọc.

Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải vừa đi ra cửa khách sạn, phóng viên Phó Ngọc Hải sắp xếp đi lên.

Bởi vì người là Phó Ngọc Hải sắp xếp, vấn đề phóng viên hỏi đều quay xung quanh Bạc Minh Thành và Lâm Mai Chi.

Thật ra Thẩm Thanh Ngọc cũng không muốn có bất kỳ dây dưa gì với Bạc Minh Thành nữa, dù cho chỉ là dây dưa bên trong dư luận, cô cũng không muốn có.

Nhưng mà ba năm kia, đúng là cô nuốt không trôi.

Thấy cô không nói lời nào, Phó Ngọc Hải ở sau lưng chạm nhẹ vào cô.

Thẩm Thanh Ngọc quay đầu nhìn anh ta, mím môi, lập tức cười nói với phóng viên trước mặt: "Hôm nay đúng là tôi đến tìm niềm vui mới của cậu hai Bạc, ôi không đúng, không phải niềm vui mới, hẳn là tình cũ."

Thẩm Thanh Ngọc nói xong, dừng một chút: "Tôi không có ý gì khác, chỉ muốn nhìn xem người phụ nữ cậu hai Bạc thích nhiều năm như vậy, rốt cuộc có chỗ nào tốt.

Bây giờ tôi đã nhìn xong, mặc dù rất xúc phạm, nhưng vẫn không thể không nói, luận xinh đẹp, cô Lâm Mai Chi không đẹp bằng tôi, luận tiền tài, cô Lâm Mai Chi cũng không có tiền bằng tôi, về phần vì sao cậu hai Bạc lại thích cô Lâm Mai Chi nhiều năm như vậy, tôi c*̃ng không rõ ràng lắm."

"Ồ, tôi nghĩ, vậy đại khái là tình yêu đích thực rồi."

Lúc Thẩm Thanh Ngọc nói những lời này, trên mặt vẫn nở nụ cười.

Phó Ngọc Hải ở bên cạnh chú ý tới cửa thang máy đi ra hai người, anh ta cong cong cặp mắt đào hoa, trực tiếp quay người chỉ: "Ầy, tình cũ kiêm niềm vui mới của cậu hai Bạc kìa."1

Phóng viên nghe vậy, chạy tới như ong vỡ tổ..

Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly HônTác giả: Tiểu Thúc ThúcTruyện Ngôn TìnhHôm nay là ngày tổ chức đại thọ 80 tuổi cho ông nội Bạc tại Lâm Thành, khách khứa đến tập nập, vô cùng náo nhiệt. Tuy nhiên bỗng dưng có tiếng hét ở trong vườn hoa vang lên, tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệc đều bàng hoàng. Có người nhận ra đó là giọng nói của mợ cả Lâm Mai Phương - người đang mang bầu quý tử nhà họ Bạc, vì thế người nhà họ Bạc vội vàng chạy ra vườn. Bên trong bể bơi trước mặt mọi người, xuất hiện bóng dáng hai người đang chật vật bên trong đó. Trước khi mọi người kịp phản ứng thì Bạc Minh Thành đã nhảy vào bể bơi, vội vàng ôm Lâm Mai Phương đang vùng vẫy lên bờ. Lúc này, khi mọi người có phản ứng thì nhân viên bảo vệ mới lao xuống nước cứu Thẩm Thanh Ngọc. Khi quay trở lại trong phòng, cả người Thẩm Thanh Ngọc ướt sũng, lúc cô đi ngang qua, người giúp việc cũng coi như không nhìn thấy ai. Không ai quan tâm cô trở về thế nào, cũng chẳng một ai quan tâm có chuyện gì sẽ xảy ra với cô. Sau hơn ba năm ở nhà họ Bạc, thật ra từ lâu, Thẩm Thanh Ngọc đã biết rằng vị trí… Bạc Minh Thành không thích Thẩm Thanh Ngọc nhìn mình thế này, anh nhìn Thẩm Thanh Ngọc trước mắt, không nhịn được nhíu mày.Thẩm Thanh Ngọc thu nụ cười lạnh, mặt không thay đổi nhìn anh: "Vậy anh vì cô hai Lâm mà thật sự hết lòng hết dạ, đã như vậy thì tối hôm nay tôi sẽ giúp hai người một tay."Thẩm Thanh Ngọc nói xong, trực tiếp lướt qua anh rời khỏi phòng khách sạn.Lâm Mai Phương thấy Bạc Minh Thành đến, có sức mạnh nhiều hơn, nhìn bóng lưng Thẩm Thanh Ngọc nhịn không được oán trách một câu: "Có phải cô ta điên rồi không, đột nhiên chạy tới nói mấy câu không giải thích được?"Nhưng mà không ai phụ họa lời Lâm Mai Phương.Lâm Mai Chi nhìn bóng lưng Thẩm Thanh Ngọc, cho đến khi người triệt để rời khỏi phòng, cô ta mới cau mày đi đến trước mặt Bạc Minh Thành, vẻ mặt áy náy và dáng vẻ lo lắng: "Anh Thành, hình như trạng thái của cô Thẩm không tốt lắm, anh không đuổi theo xem thử sao?"Bạc Minh Thành nghe lời cô ta nói, cúi đầu nhìn cô ta: "Tôi và cô ta đã ly hôn."Anh nói xong, sắc mặt lạnh hơn cả vừa rồi: "Sau này cô ta đến tìm em, em c*̃ng đừng để ý tới cô ta.Không còn sớm, em nghỉ ngơi sớm đi."Lâm Mai Chi thấy Bạc Minh Thành muốn đi, muốn nói lại thôi kêu anh một tiếng: "Anh Thành… "Bạc Minh Thành vừa đi đến cửa, thấy bộ dáng cô ta cứ muốn nói lại thôi, không khỏi nhíu mày: "Còn có chuyện gì sao?"Lâm Mai Chi mím môi: "Em vẫn còn hơi lo lắng cho cô Thẩm, em đưa anh xuống lầu, thuận tiện nhìn cô Thẩm."Bạc Minh Thành không thích Lâm Mai Chi xen vào việc của người khác, nhưng anh cũng không phải người xen vào việc của người khác, Lâm Mai Chi đã quan tâm Thẩm Thanh Ngọc, vậy cứ để cô ta quan tâm."Tùy em."Lâm Mai Chi nhẹ gật đầu, nhìn thoáng qua Lâm Mai Phương: "Chị, em và anh Thành đi nhìn cô Thẩm thử."Lâm Mai Phương không hổ là chị Lâm Mai Chi, nghe được lời này của Lâm Mai Chi, sắc mặt càng không tốt: "Em nhìn cô ta làm gì, không thấy người ta không chào đón em chút nào sao?"Dường như Lâm Mai Chi không thèm để ý: "Không sao cả."Lâm Mai Chi nói xong, vội vàng đi đến trước mặt Bạc Minh Thành: "Anh Thành, chúng ta mau đi đi, cô Thẩm nhất định chưa đi xa."Bạc Minh Thành nghĩ đến bên cạnh Thẩm Thanh Ngọc còn có Phó Ngọc Hải, không tiếp tục mở miệng phản bác lời Lâm Mai Chi nói muốn tìm Thẩm Thanh Ngọc.Thẩm Thanh Ngọc và Phó Ngọc Hải vừa đi ra cửa khách sạn, phóng viên Phó Ngọc Hải sắp xếp đi lên.Bởi vì người là Phó Ngọc Hải sắp xếp, vấn đề phóng viên hỏi đều quay xung quanh Bạc Minh Thành và Lâm Mai Chi.Thật ra Thẩm Thanh Ngọc cũng không muốn có bất kỳ dây dưa gì với Bạc Minh Thành nữa, dù cho chỉ là dây dưa bên trong dư luận, cô cũng không muốn có.Nhưng mà ba năm kia, đúng là cô nuốt không trôi.Thấy cô không nói lời nào, Phó Ngọc Hải ở sau lưng chạm nhẹ vào cô.Thẩm Thanh Ngọc quay đầu nhìn anh ta, mím môi, lập tức cười nói với phóng viên trước mặt: "Hôm nay đúng là tôi đến tìm niềm vui mới của cậu hai Bạc, ôi không đúng, không phải niềm vui mới, hẳn là tình cũ."Thẩm Thanh Ngọc nói xong, dừng một chút: "Tôi không có ý gì khác, chỉ muốn nhìn xem người phụ nữ cậu hai Bạc thích nhiều năm như vậy, rốt cuộc có chỗ nào tốt.Bây giờ tôi đã nhìn xong, mặc dù rất xúc phạm, nhưng vẫn không thể không nói, luận xinh đẹp, cô Lâm Mai Chi không đẹp bằng tôi, luận tiền tài, cô Lâm Mai Chi cũng không có tiền bằng tôi, về phần vì sao cậu hai Bạc lại thích cô Lâm Mai Chi nhiều năm như vậy, tôi c*̃ng không rõ ràng lắm.""Ồ, tôi nghĩ, vậy đại khái là tình yêu đích thực rồi."Lúc Thẩm Thanh Ngọc nói những lời này, trên mặt vẫn nở nụ cười.Phó Ngọc Hải ở bên cạnh chú ý tới cửa thang máy đi ra hai người, anh ta cong cong cặp mắt đào hoa, trực tiếp quay người chỉ: "Ầy, tình cũ kiêm niềm vui mới của cậu hai Bạc kìa."1Phóng viên nghe vậy, chạy tới như ong vỡ tổ..

Chương 115: 115: Vậy Đại Khái Là Tình Yêu Đích Thực