Tác giả:

Hôm nay là ngày tổ chức đại thọ 80 tuổi cho ông nội Bạc tại Lâm Thành, khách khứa đến tập nập, vô cùng náo nhiệt. Tuy nhiên bỗng dưng có tiếng hét ở trong vườn hoa vang lên, tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệc đều bàng hoàng. Có người nhận ra đó là giọng nói của mợ cả Lâm Mai Phương - người đang mang bầu quý tử nhà họ Bạc, vì thế người nhà họ Bạc vội vàng chạy ra vườn. Bên trong bể bơi trước mặt mọi người, xuất hiện bóng dáng hai người đang chật vật bên trong đó. Trước khi mọi người kịp phản ứng thì Bạc Minh Thành đã nhảy vào bể bơi, vội vàng ôm Lâm Mai Phương đang vùng vẫy lên bờ. Lúc này, khi mọi người có phản ứng thì nhân viên bảo vệ mới lao xuống nước cứu Thẩm Thanh Ngọc. Khi quay trở lại trong phòng, cả người Thẩm Thanh Ngọc ướt sũng, lúc cô đi ngang qua, người giúp việc cũng coi như không nhìn thấy ai. Không ai quan tâm cô trở về thế nào, cũng chẳng một ai quan tâm có chuyện gì sẽ xảy ra với cô. Sau hơn ba năm ở nhà họ Bạc, thật ra từ lâu, Thẩm Thanh Ngọc đã biết rằng vị trí…

Chương 437

Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly HônTác giả: Tiểu Thúc ThúcTruyện Ngôn TìnhHôm nay là ngày tổ chức đại thọ 80 tuổi cho ông nội Bạc tại Lâm Thành, khách khứa đến tập nập, vô cùng náo nhiệt. Tuy nhiên bỗng dưng có tiếng hét ở trong vườn hoa vang lên, tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệc đều bàng hoàng. Có người nhận ra đó là giọng nói của mợ cả Lâm Mai Phương - người đang mang bầu quý tử nhà họ Bạc, vì thế người nhà họ Bạc vội vàng chạy ra vườn. Bên trong bể bơi trước mặt mọi người, xuất hiện bóng dáng hai người đang chật vật bên trong đó. Trước khi mọi người kịp phản ứng thì Bạc Minh Thành đã nhảy vào bể bơi, vội vàng ôm Lâm Mai Phương đang vùng vẫy lên bờ. Lúc này, khi mọi người có phản ứng thì nhân viên bảo vệ mới lao xuống nước cứu Thẩm Thanh Ngọc. Khi quay trở lại trong phòng, cả người Thẩm Thanh Ngọc ướt sũng, lúc cô đi ngang qua, người giúp việc cũng coi như không nhìn thấy ai. Không ai quan tâm cô trở về thế nào, cũng chẳng một ai quan tâm có chuyện gì sẽ xảy ra với cô. Sau hơn ba năm ở nhà họ Bạc, thật ra từ lâu, Thẩm Thanh Ngọc đã biết rằng vị trí… Chương 437Nhưng khi anh nhìn thấy cô cau mày ngẩng đầu lên, anh vẫn ma xui quỷ khiến thế nào mà mở lời, tự lôi kéo mấy lời mời rượu lên người.Mà những ly rượu kia, vốn dĩ anh có thể uống hai ly lấy lệ rồi sẽ từ chối.Thế nhưng anh lại không làm vậy, chỉ cần ly được rót đầy là anh sẽ uống, cứ uống như thể đang uống nước vậy.Bạc Minh Thành cũng không biết bản thân anh muốn làm gì, anh nghĩ đến trong những đoạn tin nhắn kia của cô có một tin nhắn nói rằng: Hôm nay hình như anh uống rất nhiều rượu, anh ấy nhìn mình một cái, không biết là cố ý hay vô ý, nhưng tâm trạng không tệ.Bên ngoài toilet, trong tầm mắt anh ngoại trừ Lâm Nam Vũ vẫn đi theo anh từ đầu tới cuối thì không có ai cả.Trước kia Thẩm Thanh Ngọc thật sự thích anh, ngay cả anh chỉ vô tình nhìn lướt qua cô mà cũng có thể làm cho cô vui vẻ như vậy.Bây giờ anh đã cản rượu giúp cô, có phải cô cũng vui vẻ như vậy không?Nghĩ tới đây, Bạc Minh Thành khẽ nhíu mày, anh đi đến bồn rửa tay rồi rửa mặt và rửa tay, không hề nói gì, vẻ mặt không chút thay đổi đi ra ngoài.Lâm Nam Vũ đi theo Bạc Minh Thành chạy ra khỏi toilet, thấy Bạc Minh Thành đứng ở đó sắc mặt ngày càng ảm đạm, vừa mở miệng đã lập tức ngậm lại.Không thể đụng vào Bạch Minh Thành vào những lúc như thế này.Bạc Minh Thành đứng ở đó hai giây, lạnh mặt thu hồi tầm mắt, nhấc chân ra khỏi khách sạn.Anh đi rất nhanh, Lâm Nam Vũ cũng sắp không theo kịp, cậu ta chỉ có thể tăng tốc chạy theo mới miễn cưỡng đi theo bên cạnh Bạc Minh Thành.Lâm Nam Vũ sửng sốt một chút khi nhìn thấy Bạc Minh Thành dứt khoát đi tới cầu thang, cậu ta muốn mở miệng nhắc nhở có thang máy ở bên cạnh, nhưng mà chờ Lâm Nam Vũ kịp lấy lại tinh thần thì Bạc Minh Thành đã biến mất ở góc cầu thang.Cậu ta không biết Bạc Minh Thành bị làm sao cả, nhưng tối nay Bạc Minh Thành uống thành dáng vẻ này, Lâm Nam Vũ không dám để cho anh cứ rời đi một mình như vậy.Lâm Nam Vũ vội vàng đuổi theo, may mà chạy đến lầu một đã nhìn thấy bóng dáng Bạc Minh Thành.Lúc Bạc Minh Thành đi tới cửa, đúng lúc xe của Thẩm Ngọc Thanh chậm rãi chạy qua trước mặt anh.Cách cửa sổ xe đang mở một nửa, tầm mắt hai người giao nhau giữa không trung. Bạc Minh Thành nhìn cô thật sâu.Giống như anh đang chờ cái gì đó, nhưng lại hình như không phải.Thẩm Thanh Ngọc chỉ nhìn anh một cái sau đó lập tức thu hồi tầm mắt.Cô tựa lưng vào ghế sau, khẽ nhắm hai mắt lại.Anh còn chờ gì nữa?Chờ cô cảm ơn, hay là chờ cô nói xin lỗi đây?Thẩm Thanh Ngọc khẽ nhếch miệng, lần đầu tiên cô cảm thấy Bạc Minh Thành tự kỷ như vậy.Chiếc xe màu đen đã dần biến mất trong tầm mắt, Bạc Minh Thành không nghĩ tới Thẩm Thanh Ngọc thật sự không nói một lời mà rời đi như vậy.Anh giúp cô đỡ rượu, uống một cân rưỡi rượu trắng, nhưng khi cô thấy anh khó chịu nôn mửa, ngay cả khách sáo đi theo quan tâm vài câu cũng không có.Vừa rồi anh không đi thang máy mà một mạch đi thang bộ để đuổi theo, là vì anh muốn chờ cô nói với anh vài câu như vậy.

Chương 437

Nhưng khi anh nhìn thấy cô cau mày ngẩng đầu lên, anh vẫn ma xui quỷ khiến thế nào mà mở lời, tự lôi kéo mấy lời mời rượu lên người.

Mà những ly rượu kia, vốn dĩ anh có thể uống hai ly lấy lệ rồi sẽ từ chối.

Thế nhưng anh lại không làm vậy, chỉ cần ly được rót đầy là anh sẽ uống, cứ uống như thể đang uống nước vậy.

Bạc Minh Thành cũng không biết bản thân anh muốn làm gì, anh nghĩ đến trong những đoạn tin nhắn kia của cô có một tin nhắn nói rằng: Hôm nay hình như anh uống rất nhiều rượu, anh ấy nhìn mình một cái, không biết là cố ý hay vô ý, nhưng tâm trạng không tệ.

Bên ngoài toilet, trong tầm mắt anh ngoại trừ Lâm Nam Vũ vẫn đi theo anh từ đầu tới cuối thì không có ai cả.

Trước kia Thẩm Thanh Ngọc thật sự thích anh, ngay cả anh chỉ vô tình nhìn lướt qua cô mà cũng có thể làm cho cô vui vẻ như vậy.

Bây giờ anh đã cản rượu giúp cô, có phải cô cũng vui vẻ như vậy không?

Nghĩ tới đây, Bạc Minh Thành khẽ nhíu mày, anh đi đến bồn rửa tay rồi rửa mặt và rửa tay, không hề nói gì, vẻ mặt không chút thay đổi đi ra ngoài.

Lâm Nam Vũ đi theo Bạc Minh Thành chạy ra khỏi toilet, thấy Bạc Minh Thành đứng ở đó sắc mặt ngày càng ảm đạm, vừa mở miệng đã lập tức ngậm lại.

Không thể đụng vào Bạch Minh Thành vào những lúc như thế này.

Bạc Minh Thành đứng ở đó hai giây, lạnh mặt thu hồi tầm mắt, nhấc chân ra khỏi khách sạn.

Anh đi rất nhanh, Lâm Nam Vũ cũng sắp không theo kịp, cậu ta chỉ có thể tăng tốc chạy theo mới miễn cưỡng đi theo bên cạnh Bạc Minh Thành.

Lâm Nam Vũ sửng sốt một chút khi nhìn thấy Bạc Minh Thành dứt khoát đi tới cầu thang, cậu ta muốn mở miệng nhắc nhở có thang máy ở bên cạnh, nhưng mà chờ Lâm Nam Vũ kịp lấy lại tinh thần thì Bạc Minh Thành đã biến mất ở góc cầu thang.

Cậu ta không biết Bạc Minh Thành bị làm sao cả, nhưng tối nay Bạc Minh Thành uống thành dáng vẻ này, Lâm Nam Vũ không dám để cho anh cứ rời đi một mình như vậy.

Lâm Nam Vũ vội vàng đuổi theo, may mà chạy đến lầu một đã nhìn thấy bóng dáng Bạc Minh Thành.

Lúc Bạc Minh Thành đi tới cửa, đúng lúc xe của Thẩm Ngọc Thanh chậm rãi chạy qua trước mặt anh.

Cách cửa sổ xe đang mở một nửa, tầm mắt hai người giao nhau giữa không trung. Bạc Minh Thành nhìn cô thật sâu.

Giống như anh đang chờ cái gì đó, nhưng lại hình như không phải.

Thẩm Thanh Ngọc chỉ nhìn anh một cái sau đó lập tức thu hồi tầm mắt.

Cô tựa lưng vào ghế sau, khẽ nhắm hai mắt lại.

Anh còn chờ gì nữa?

Chờ cô cảm ơn, hay là chờ cô nói xin lỗi đây?

Thẩm Thanh Ngọc khẽ nhếch miệng, lần đầu tiên cô cảm thấy Bạc Minh Thành tự kỷ như vậy.

Chiếc xe màu đen đã dần biến mất trong tầm mắt, Bạc Minh Thành không nghĩ tới Thẩm Thanh Ngọc thật sự không nói một lời mà rời đi như vậy.

Anh giúp cô đỡ rượu, uống một cân rưỡi rượu trắng, nhưng khi cô thấy anh khó chịu nôn mửa, ngay cả khách sáo đi theo quan tâm vài câu cũng không có.

Vừa rồi anh không đi thang máy mà một mạch đi thang bộ để đuổi theo, là vì anh muốn chờ cô nói với anh vài câu như vậy.

Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly HônTác giả: Tiểu Thúc ThúcTruyện Ngôn TìnhHôm nay là ngày tổ chức đại thọ 80 tuổi cho ông nội Bạc tại Lâm Thành, khách khứa đến tập nập, vô cùng náo nhiệt. Tuy nhiên bỗng dưng có tiếng hét ở trong vườn hoa vang lên, tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệc đều bàng hoàng. Có người nhận ra đó là giọng nói của mợ cả Lâm Mai Phương - người đang mang bầu quý tử nhà họ Bạc, vì thế người nhà họ Bạc vội vàng chạy ra vườn. Bên trong bể bơi trước mặt mọi người, xuất hiện bóng dáng hai người đang chật vật bên trong đó. Trước khi mọi người kịp phản ứng thì Bạc Minh Thành đã nhảy vào bể bơi, vội vàng ôm Lâm Mai Phương đang vùng vẫy lên bờ. Lúc này, khi mọi người có phản ứng thì nhân viên bảo vệ mới lao xuống nước cứu Thẩm Thanh Ngọc. Khi quay trở lại trong phòng, cả người Thẩm Thanh Ngọc ướt sũng, lúc cô đi ngang qua, người giúp việc cũng coi như không nhìn thấy ai. Không ai quan tâm cô trở về thế nào, cũng chẳng một ai quan tâm có chuyện gì sẽ xảy ra với cô. Sau hơn ba năm ở nhà họ Bạc, thật ra từ lâu, Thẩm Thanh Ngọc đã biết rằng vị trí… Chương 437Nhưng khi anh nhìn thấy cô cau mày ngẩng đầu lên, anh vẫn ma xui quỷ khiến thế nào mà mở lời, tự lôi kéo mấy lời mời rượu lên người.Mà những ly rượu kia, vốn dĩ anh có thể uống hai ly lấy lệ rồi sẽ từ chối.Thế nhưng anh lại không làm vậy, chỉ cần ly được rót đầy là anh sẽ uống, cứ uống như thể đang uống nước vậy.Bạc Minh Thành cũng không biết bản thân anh muốn làm gì, anh nghĩ đến trong những đoạn tin nhắn kia của cô có một tin nhắn nói rằng: Hôm nay hình như anh uống rất nhiều rượu, anh ấy nhìn mình một cái, không biết là cố ý hay vô ý, nhưng tâm trạng không tệ.Bên ngoài toilet, trong tầm mắt anh ngoại trừ Lâm Nam Vũ vẫn đi theo anh từ đầu tới cuối thì không có ai cả.Trước kia Thẩm Thanh Ngọc thật sự thích anh, ngay cả anh chỉ vô tình nhìn lướt qua cô mà cũng có thể làm cho cô vui vẻ như vậy.Bây giờ anh đã cản rượu giúp cô, có phải cô cũng vui vẻ như vậy không?Nghĩ tới đây, Bạc Minh Thành khẽ nhíu mày, anh đi đến bồn rửa tay rồi rửa mặt và rửa tay, không hề nói gì, vẻ mặt không chút thay đổi đi ra ngoài.Lâm Nam Vũ đi theo Bạc Minh Thành chạy ra khỏi toilet, thấy Bạc Minh Thành đứng ở đó sắc mặt ngày càng ảm đạm, vừa mở miệng đã lập tức ngậm lại.Không thể đụng vào Bạch Minh Thành vào những lúc như thế này.Bạc Minh Thành đứng ở đó hai giây, lạnh mặt thu hồi tầm mắt, nhấc chân ra khỏi khách sạn.Anh đi rất nhanh, Lâm Nam Vũ cũng sắp không theo kịp, cậu ta chỉ có thể tăng tốc chạy theo mới miễn cưỡng đi theo bên cạnh Bạc Minh Thành.Lâm Nam Vũ sửng sốt một chút khi nhìn thấy Bạc Minh Thành dứt khoát đi tới cầu thang, cậu ta muốn mở miệng nhắc nhở có thang máy ở bên cạnh, nhưng mà chờ Lâm Nam Vũ kịp lấy lại tinh thần thì Bạc Minh Thành đã biến mất ở góc cầu thang.Cậu ta không biết Bạc Minh Thành bị làm sao cả, nhưng tối nay Bạc Minh Thành uống thành dáng vẻ này, Lâm Nam Vũ không dám để cho anh cứ rời đi một mình như vậy.Lâm Nam Vũ vội vàng đuổi theo, may mà chạy đến lầu một đã nhìn thấy bóng dáng Bạc Minh Thành.Lúc Bạc Minh Thành đi tới cửa, đúng lúc xe của Thẩm Ngọc Thanh chậm rãi chạy qua trước mặt anh.Cách cửa sổ xe đang mở một nửa, tầm mắt hai người giao nhau giữa không trung. Bạc Minh Thành nhìn cô thật sâu.Giống như anh đang chờ cái gì đó, nhưng lại hình như không phải.Thẩm Thanh Ngọc chỉ nhìn anh một cái sau đó lập tức thu hồi tầm mắt.Cô tựa lưng vào ghế sau, khẽ nhắm hai mắt lại.Anh còn chờ gì nữa?Chờ cô cảm ơn, hay là chờ cô nói xin lỗi đây?Thẩm Thanh Ngọc khẽ nhếch miệng, lần đầu tiên cô cảm thấy Bạc Minh Thành tự kỷ như vậy.Chiếc xe màu đen đã dần biến mất trong tầm mắt, Bạc Minh Thành không nghĩ tới Thẩm Thanh Ngọc thật sự không nói một lời mà rời đi như vậy.Anh giúp cô đỡ rượu, uống một cân rưỡi rượu trắng, nhưng khi cô thấy anh khó chịu nôn mửa, ngay cả khách sáo đi theo quan tâm vài câu cũng không có.Vừa rồi anh không đi thang máy mà một mạch đi thang bộ để đuổi theo, là vì anh muốn chờ cô nói với anh vài câu như vậy.

Chương 437