Tác giả:

"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel.

Chương 464

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Sau khi Âu Dương Ngọc Quân đạp tên bác sĩ giả ra, cậu ta tiếp tục lấn người tới.   “A!”   AdvertisementNgười đàn ông kia hét lên. Đã là sát thủ thì phải một chiêu gi3t chết, nếu thất bại phải nhanh chóng chạy trốn, tuyệt đối không được cậy mạnh.  Hắn ta muốn chạy đi nhưng lại bị Âu Dương Ngọc Quân cản trở. Tuy cậu ta không đánh nhau giỏi bằng Diệp Phàm nhưng cũng không kém là bao.  AdvertisementLai lịch của cậu ta rất thần bí, ngay cả Diệp Phàm cũng không biết, đương nhiên anh cũng không hỏi. Âu Dương Ngọc Quân không chủ động nói tất có lý do của cậu ta.  “Ầm!”  Bị đánh một phát bằng cùi chỏ, người đàn ông ngã ra xa, phun ra một ngụm máu.  Đôi mắt của hắn ta trở nên độc ác, hắn ta mò trên người lấy một con dao nhỏ đâm về phía Âu Dương Ngọc Quân.  “Xoẹt xoẹt xoẹt!”  Người đàn ông không ngừng vung dao, mỗi một nhát đều sắc bén vô cùng, chuyên nhắm vào điểm chí mạng. Nó như bao phủ lấy Âu Dương Ngọc Quân khiến cho cậu ta trông như sẽ bị đâm chết bất cứ lúc nào.  Nhưng những bước đi của Âu Dương Ngọc Quân hết sức kỳ lạ làm cho Diệp Phàm cũng phải ngạc nhiên, cơ thể cậu ta mềm dẻo như một cành dương liễu đung đưa theo gió, mỗi một bước đều theo thế dao mà đi.  Để làm việc này thì rất khó, mặc dù anh cũng có thể làm được như vậy nhưng thật sự phải có sức mạnh đạt đến một tầm cao nhất định chứ không phải sử dụng phương pháp đặc biệt như Âu Dương Ngọc Quân, làm theo cách của cậu ta sẽ giúp giảm thiểu tối đa tiêu hao sức lực.  “Soạt!”  Âu Dương Ngọc Quân bắt được thời cơ, nhanh chóng kéo lấy cái chăn trên giường phụ ném về phía người đàn ông. Tầm mắt bị che lại, hắn ta phải né tránh, điều này đã giúp Âu Dương Ngọc Quân có được cơ hội.  Cậu ta lập tức xông tới, tung ra những đòn tấn công mãnh liệt và dữ dội như gió lốc.  “Phụt!”  Âu Dương Ngọc Quân tung một cú đấm vào vị trí lá lách của người đàn ông làm gã phun ra một búng máu. Chỉ trong một cái chớp mắt, hắn ta đã mất đi năng lực hành động.  Âu Dương Ngọc Quân cướp lấy con dao trong tay người đàn ông, đá vào bắp chân hắn ta, gã quỳ phịch xuống về phía Diệp Phàm.  Động tĩnh ở đây khá lớn, nhưng vì là phòng bệnh cao cấp, Diệp Phàm cũng đã dặn dò trước nên những nhân viên y tế không chạy lại đây xem tình hình, cũng đỡ cho Diệp Phàm bị vướng tay vướng chân.  

Sau khi Âu Dương Ngọc Quân đạp tên bác sĩ giả ra, cậu ta tiếp tục lấn người tới.   

“A!”   

Advertisement

Người đàn ông kia hét lên. Đã là sát thủ thì phải một chiêu gi3t chết, nếu thất bại phải nhanh chóng chạy trốn, tuyệt đối không được cậy mạnh.  

Hắn ta muốn chạy đi nhưng lại bị Âu Dương Ngọc Quân cản trở. Tuy cậu ta không đánh nhau giỏi bằng Diệp Phàm nhưng cũng không kém là bao.  

Advertisement

Lai lịch của cậu ta rất thần bí, ngay cả Diệp Phàm cũng không biết, đương nhiên anh cũng không hỏi. Âu Dương Ngọc Quân không chủ động nói tất có lý do của cậu ta.  

“Ầm!”  

Bị đánh một phát bằng cùi chỏ, người đàn ông ngã ra xa, phun ra một ngụm máu.  

Đôi mắt của hắn ta trở nên độc ác, hắn ta mò trên người lấy một con dao nhỏ đâm về phía Âu Dương Ngọc Quân.  

“Xoẹt xoẹt xoẹt!”  

Người đàn ông không ngừng vung dao, mỗi một nhát đều sắc bén vô cùng, chuyên nhắm vào điểm chí mạng. Nó như bao phủ lấy Âu Dương Ngọc Quân khiến cho cậu ta trông như sẽ bị đâm chết bất cứ lúc nào.  

Nhưng những bước đi của Âu Dương Ngọc Quân hết sức kỳ lạ làm cho Diệp Phàm cũng phải ngạc nhiên, cơ thể cậu ta mềm dẻo như một cành dương liễu đung đưa theo gió, mỗi một bước đều theo thế dao mà đi.  

Để làm việc này thì rất khó, mặc dù anh cũng có thể làm được như vậy nhưng thật sự phải có sức mạnh đạt đến một tầm cao nhất định chứ không phải sử dụng phương pháp đặc biệt như Âu Dương Ngọc Quân, làm theo cách của cậu ta sẽ giúp giảm thiểu tối đa tiêu hao sức lực.  

“Soạt!”  

Âu Dương Ngọc Quân bắt được thời cơ, nhanh chóng kéo lấy cái chăn trên giường phụ ném về phía người đàn ông. Tầm mắt bị che lại, hắn ta phải né tránh, điều này đã giúp Âu Dương Ngọc Quân có được cơ hội.  

Cậu ta lập tức xông tới, tung ra những đòn tấn công mãnh liệt và dữ dội như gió lốc.  

“Phụt!”  

Âu Dương Ngọc Quân tung một cú đấm vào vị trí lá lách của người đàn ông làm gã phun ra một búng máu. Chỉ trong một cái chớp mắt, hắn ta đã mất đi năng lực hành động.  

Âu Dương Ngọc Quân cướp lấy con dao trong tay người đàn ông, đá vào bắp chân hắn ta, gã quỳ phịch xuống về phía Diệp Phàm.  

Động tĩnh ở đây khá lớn, nhưng vì là phòng bệnh cao cấp, Diệp Phàm cũng đã dặn dò trước nên những nhân viên y tế không chạy lại đây xem tình hình, cũng đỡ cho Diệp Phàm bị vướng tay vướng chân.  

Phá Quân MệnhTác giả: Diệp PhàmTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Ngôn Tình"Tiểu Phàm, mẹ tìm con những mười hai năm, cuối cùng cũng tìm được rồi, con về nhà với mẹ có được không?""Mẹ sai rồi, gia tộc chúng ta cũng sai rồi, khi xưa mọi người không nên thờ ơ với con như thế, con tha thứ cho mẹ có được không..""Bây giờ em trai con đang cần con, đó là em trai ruột thịt của con, con nhất định phải giúp thằng bé."Trong một phòng VIP của khách sạn Hoàng Minh thuộc thành phố Cảng, Diệp Phàm lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt không ngừng khóc lóc van xin, anh chỉ im lặng không nói gì.Người phụ nữ ấy rất biết chăm sóc bản thân, trông bề ngoài chỉ khoảng ba mươi mấy tuổi, ăn mặc sang trọng, trên cổ tay đeo đồng hồ Patek Philippe chuyên dành cho giới quý tộc, trị giá hàng triệu tệ.Trên chiếc cổ trắng nõn đeo một viên ngọc phỉ thủy màu xanh biếc, quần áo là hàng đặt hãng Chanel. Sau khi Âu Dương Ngọc Quân đạp tên bác sĩ giả ra, cậu ta tiếp tục lấn người tới.   “A!”   AdvertisementNgười đàn ông kia hét lên. Đã là sát thủ thì phải một chiêu gi3t chết, nếu thất bại phải nhanh chóng chạy trốn, tuyệt đối không được cậy mạnh.  Hắn ta muốn chạy đi nhưng lại bị Âu Dương Ngọc Quân cản trở. Tuy cậu ta không đánh nhau giỏi bằng Diệp Phàm nhưng cũng không kém là bao.  AdvertisementLai lịch của cậu ta rất thần bí, ngay cả Diệp Phàm cũng không biết, đương nhiên anh cũng không hỏi. Âu Dương Ngọc Quân không chủ động nói tất có lý do của cậu ta.  “Ầm!”  Bị đánh một phát bằng cùi chỏ, người đàn ông ngã ra xa, phun ra một ngụm máu.  Đôi mắt của hắn ta trở nên độc ác, hắn ta mò trên người lấy một con dao nhỏ đâm về phía Âu Dương Ngọc Quân.  “Xoẹt xoẹt xoẹt!”  Người đàn ông không ngừng vung dao, mỗi một nhát đều sắc bén vô cùng, chuyên nhắm vào điểm chí mạng. Nó như bao phủ lấy Âu Dương Ngọc Quân khiến cho cậu ta trông như sẽ bị đâm chết bất cứ lúc nào.  Nhưng những bước đi của Âu Dương Ngọc Quân hết sức kỳ lạ làm cho Diệp Phàm cũng phải ngạc nhiên, cơ thể cậu ta mềm dẻo như một cành dương liễu đung đưa theo gió, mỗi một bước đều theo thế dao mà đi.  Để làm việc này thì rất khó, mặc dù anh cũng có thể làm được như vậy nhưng thật sự phải có sức mạnh đạt đến một tầm cao nhất định chứ không phải sử dụng phương pháp đặc biệt như Âu Dương Ngọc Quân, làm theo cách của cậu ta sẽ giúp giảm thiểu tối đa tiêu hao sức lực.  “Soạt!”  Âu Dương Ngọc Quân bắt được thời cơ, nhanh chóng kéo lấy cái chăn trên giường phụ ném về phía người đàn ông. Tầm mắt bị che lại, hắn ta phải né tránh, điều này đã giúp Âu Dương Ngọc Quân có được cơ hội.  Cậu ta lập tức xông tới, tung ra những đòn tấn công mãnh liệt và dữ dội như gió lốc.  “Phụt!”  Âu Dương Ngọc Quân tung một cú đấm vào vị trí lá lách của người đàn ông làm gã phun ra một búng máu. Chỉ trong một cái chớp mắt, hắn ta đã mất đi năng lực hành động.  Âu Dương Ngọc Quân cướp lấy con dao trong tay người đàn ông, đá vào bắp chân hắn ta, gã quỳ phịch xuống về phía Diệp Phàm.  Động tĩnh ở đây khá lớn, nhưng vì là phòng bệnh cao cấp, Diệp Phàm cũng đã dặn dò trước nên những nhân viên y tế không chạy lại đây xem tình hình, cũng đỡ cho Diệp Phàm bị vướng tay vướng chân.  

Chương 464