Hôm nay là ngày tổ chức đại thọ 80 tuổi cho ông nội Bạc tại Lâm Thành, khách khứa đến tập nập, vô cùng náo nhiệt. Tuy nhiên bỗng dưng có tiếng hét ở trong vườn hoa vang lên, tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệc đều bàng hoàng. Có người nhận ra đó là giọng nói của mợ cả Lâm Mai Phương - người đang mang bầu quý tử nhà họ Bạc, vì thế người nhà họ Bạc vội vàng chạy ra vườn. Bên trong bể bơi trước mặt mọi người, xuất hiện bóng dáng hai người đang chật vật bên trong đó. Trước khi mọi người kịp phản ứng thì Bạc Minh Thành đã nhảy vào bể bơi, vội vàng ôm Lâm Mai Phương đang vùng vẫy lên bờ. Lúc này, khi mọi người có phản ứng thì nhân viên bảo vệ mới lao xuống nước cứu Thẩm Thanh Ngọc. Khi quay trở lại trong phòng, cả người Thẩm Thanh Ngọc ướt sũng, lúc cô đi ngang qua, người giúp việc cũng coi như không nhìn thấy ai. Không ai quan tâm cô trở về thế nào, cũng chẳng một ai quan tâm có chuyện gì sẽ xảy ra với cô. Sau hơn ba năm ở nhà họ Bạc, thật ra từ lâu, Thẩm Thanh Ngọc đã biết rằng vị trí…
Chương 555
Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly HônTác giả: Tiểu Thúc ThúcTruyện Ngôn TìnhHôm nay là ngày tổ chức đại thọ 80 tuổi cho ông nội Bạc tại Lâm Thành, khách khứa đến tập nập, vô cùng náo nhiệt. Tuy nhiên bỗng dưng có tiếng hét ở trong vườn hoa vang lên, tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệc đều bàng hoàng. Có người nhận ra đó là giọng nói của mợ cả Lâm Mai Phương - người đang mang bầu quý tử nhà họ Bạc, vì thế người nhà họ Bạc vội vàng chạy ra vườn. Bên trong bể bơi trước mặt mọi người, xuất hiện bóng dáng hai người đang chật vật bên trong đó. Trước khi mọi người kịp phản ứng thì Bạc Minh Thành đã nhảy vào bể bơi, vội vàng ôm Lâm Mai Phương đang vùng vẫy lên bờ. Lúc này, khi mọi người có phản ứng thì nhân viên bảo vệ mới lao xuống nước cứu Thẩm Thanh Ngọc. Khi quay trở lại trong phòng, cả người Thẩm Thanh Ngọc ướt sũng, lúc cô đi ngang qua, người giúp việc cũng coi như không nhìn thấy ai. Không ai quan tâm cô trở về thế nào, cũng chẳng một ai quan tâm có chuyện gì sẽ xảy ra với cô. Sau hơn ba năm ở nhà họ Bạc, thật ra từ lâu, Thẩm Thanh Ngọc đã biết rằng vị trí… Chương 555“Phó Ngọc Hải?”Thẩm Thanh Ngọc đưa tay nâng người lên một chút, lại gọi anh một tiếng.Lần này, hình như Phó Ngọc Hải đã tỉnh, hơi híp mắt mà nhìn cô: “Thẩm Thanh Ngọc.”Anh mở miệng gọi cô một tiếng, không biết là vì mới tỉnh lại hay là do cơ thể anh không thoải mái, giọng nói ra khàn khàn trầm thấp.Thẩm Thanh Ngọc đưa nước ấm trên bàn cho anh: “Anh bị sốt, tôi đưa anh đi bệnh viện.”Động tác của Phó Ngọc Hải hơi chậm chạp, một lát sau mới nhận lấy cái cốc, ngửa đầu uống nửa cốc nước.Sau khi uống nước xong, có lẽ là anh đã hoàn toàn tỉnh táo lại: “Xin lỗi, em đi nghỉ ngơi đi, tôi tự đi bệnh viện là được.”Nói xong, anh giơ tay vịn vào ghế sô pha ở sau lưng, một tay khác cầm lấy chiếc áo vest vắt ở bên cạnh.Nhưng vừa đứng dậy đi một bước, người đã lảo đảo một cái.Cũng không đến mức ngã nhưng nhìn như thể sắp ngã xuống vậy.Thẩm Thanh Ngọc nhớ đến lần trước khi mình bị sốt, là Phó Ngọc Hải cưỡng ép bế cô đi bệnh viện.Thôi được rồi, coi như là báo đáp vậy.“Tình trạng của anh, có lẽ không kiên trì đến bệnh viện được.”Thẩm Thanh Ngọc đứng dậy, mỉm cười liếc nhìn anh một cái, sau đó đưa tay dìu anh: “Đi được chứ?”Người đàn ông cao gần một mét chín, cô cõng không nổi.Phó Ngọc Hải cụp mí mắt, mí mắt cụp xuống che hơn một nửa con mắt, cũng che đi tất cả mọi cảm xúc: “Được.”Nhưng nhìn sang từ góc độ của Thẩm Thanh Ngọc thì Phó Ngọc Hải như đang ủ rũ, trông rất là đáng thương.Thẩm Thanh Ngọc buông lỏng tay: “Vậy chúng ta đi bệnh viện thôi.”“Được.”Anh mở miệng đáp một tiếng, sau đó im lặng đi theo sau lưng cô.Thẩm Thanh Ngọc phát hiện sau khi bị ốm thì Phó Ngọc Hải cực kỳ ngoan, trên đường đi anh không mở miệng nói câu nào, chỉ thỉnh thoảng nhìn cô một hai cái. Lúc đến bệnh viện, cô đi xếp hàng lấy số, anh ở khu chờ khám nhìn cô.Viêm amidan dẫn đến sốt nhẹ, còn hơi cảm cúm, bác sĩ lo lắng Phó Ngọc Hải sẽ còn sốt nên kê cho bọn họ truyền dịch hai bình.Thẩm Thanh Ngọc thanh toán phí, vừa quay đầu đã nhìn thấy Phó Ngọc Hải đang nhìn cô: “Đi thôi, đi phòng truyền dịch.”“Ừ.”Lúc y tá đến chọc kim có nhìn Phó Ngọc Hải mấy lần liền, Thẩm Thanh Ngọc ở bên cạnh mỉm cười mà nhìn, không ngờ Phó Ngọc Hải đột nhiên nhìn về phía cô, mở miệng nói một câu với y tá: “Xin lỗi, nếu cô còn nhìn tôi như vậy, có thể bạn gái tương lai của tôi sẽ tức giận đó.”
Chương 555
“Phó Ngọc Hải?”
Thẩm Thanh Ngọc đưa tay nâng người lên một chút, lại gọi anh một tiếng.
Lần này, hình như Phó Ngọc Hải đã tỉnh, hơi híp mắt mà nhìn cô: “Thẩm Thanh Ngọc.”
Anh mở miệng gọi cô một tiếng, không biết là vì mới tỉnh lại hay là do cơ thể anh không thoải mái, giọng nói ra khàn khàn trầm thấp.
Thẩm Thanh Ngọc đưa nước ấm trên bàn cho anh: “Anh bị sốt, tôi đưa anh đi bệnh viện.”
Động tác của Phó Ngọc Hải hơi chậm chạp, một lát sau mới nhận lấy cái cốc, ngửa đầu uống nửa cốc nước.
Sau khi uống nước xong, có lẽ là anh đã hoàn toàn tỉnh táo lại: “Xin lỗi, em đi nghỉ ngơi đi, tôi tự đi bệnh viện là được.”
Nói xong, anh giơ tay vịn vào ghế sô pha ở sau lưng, một tay khác cầm lấy chiếc áo vest vắt ở bên cạnh.
Nhưng vừa đứng dậy đi một bước, người đã lảo đảo một cái.
Cũng không đến mức ngã nhưng nhìn như thể sắp ngã xuống vậy.
Thẩm Thanh Ngọc nhớ đến lần trước khi mình bị sốt, là Phó Ngọc Hải cưỡng ép bế cô đi bệnh viện.
Thôi được rồi, coi như là báo đáp vậy.
“Tình trạng của anh, có lẽ không kiên trì đến bệnh viện được.”
Thẩm Thanh Ngọc đứng dậy, mỉm cười liếc nhìn anh một cái, sau đó đưa tay dìu anh: “Đi được chứ?”
Người đàn ông cao gần một mét chín, cô cõng không nổi.
Phó Ngọc Hải cụp mí mắt, mí mắt cụp xuống che hơn một nửa con mắt, cũng che đi tất cả mọi cảm xúc: “Được.”
Nhưng nhìn sang từ góc độ của Thẩm Thanh Ngọc thì Phó Ngọc Hải như đang ủ rũ, trông rất là đáng thương.
Thẩm Thanh Ngọc buông lỏng tay: “Vậy chúng ta đi bệnh viện thôi.”
“Được.”
Anh mở miệng đáp một tiếng, sau đó im lặng đi theo sau lưng cô.
Thẩm Thanh Ngọc phát hiện sau khi bị ốm thì Phó Ngọc Hải cực kỳ ngoan, trên đường đi anh không mở miệng nói câu nào, chỉ thỉnh thoảng nhìn cô một hai cái. Lúc đến bệnh viện, cô đi xếp hàng lấy số, anh ở khu chờ khám nhìn cô.
Viêm amidan dẫn đến sốt nhẹ, còn hơi cảm cúm, bác sĩ lo lắng Phó Ngọc Hải sẽ còn sốt nên kê cho bọn họ truyền dịch hai bình.
Thẩm Thanh Ngọc thanh toán phí, vừa quay đầu đã nhìn thấy Phó Ngọc Hải đang nhìn cô: “Đi thôi, đi phòng truyền dịch.”
“Ừ.”
Lúc y tá đến chọc kim có nhìn Phó Ngọc Hải mấy lần liền, Thẩm Thanh Ngọc ở bên cạnh mỉm cười mà nhìn, không ngờ Phó Ngọc Hải đột nhiên nhìn về phía cô, mở miệng nói một câu với y tá: “Xin lỗi, nếu cô còn nhìn tôi như vậy, có thể bạn gái tương lai của tôi sẽ tức giận đó.”
Thừa Kế Nghìn Tỷ Sau Ly HônTác giả: Tiểu Thúc ThúcTruyện Ngôn TìnhHôm nay là ngày tổ chức đại thọ 80 tuổi cho ông nội Bạc tại Lâm Thành, khách khứa đến tập nập, vô cùng náo nhiệt. Tuy nhiên bỗng dưng có tiếng hét ở trong vườn hoa vang lên, tất cả mọi người có mặt trong bữa tiệc đều bàng hoàng. Có người nhận ra đó là giọng nói của mợ cả Lâm Mai Phương - người đang mang bầu quý tử nhà họ Bạc, vì thế người nhà họ Bạc vội vàng chạy ra vườn. Bên trong bể bơi trước mặt mọi người, xuất hiện bóng dáng hai người đang chật vật bên trong đó. Trước khi mọi người kịp phản ứng thì Bạc Minh Thành đã nhảy vào bể bơi, vội vàng ôm Lâm Mai Phương đang vùng vẫy lên bờ. Lúc này, khi mọi người có phản ứng thì nhân viên bảo vệ mới lao xuống nước cứu Thẩm Thanh Ngọc. Khi quay trở lại trong phòng, cả người Thẩm Thanh Ngọc ướt sũng, lúc cô đi ngang qua, người giúp việc cũng coi như không nhìn thấy ai. Không ai quan tâm cô trở về thế nào, cũng chẳng một ai quan tâm có chuyện gì sẽ xảy ra với cô. Sau hơn ba năm ở nhà họ Bạc, thật ra từ lâu, Thẩm Thanh Ngọc đã biết rằng vị trí… Chương 555“Phó Ngọc Hải?”Thẩm Thanh Ngọc đưa tay nâng người lên một chút, lại gọi anh một tiếng.Lần này, hình như Phó Ngọc Hải đã tỉnh, hơi híp mắt mà nhìn cô: “Thẩm Thanh Ngọc.”Anh mở miệng gọi cô một tiếng, không biết là vì mới tỉnh lại hay là do cơ thể anh không thoải mái, giọng nói ra khàn khàn trầm thấp.Thẩm Thanh Ngọc đưa nước ấm trên bàn cho anh: “Anh bị sốt, tôi đưa anh đi bệnh viện.”Động tác của Phó Ngọc Hải hơi chậm chạp, một lát sau mới nhận lấy cái cốc, ngửa đầu uống nửa cốc nước.Sau khi uống nước xong, có lẽ là anh đã hoàn toàn tỉnh táo lại: “Xin lỗi, em đi nghỉ ngơi đi, tôi tự đi bệnh viện là được.”Nói xong, anh giơ tay vịn vào ghế sô pha ở sau lưng, một tay khác cầm lấy chiếc áo vest vắt ở bên cạnh.Nhưng vừa đứng dậy đi một bước, người đã lảo đảo một cái.Cũng không đến mức ngã nhưng nhìn như thể sắp ngã xuống vậy.Thẩm Thanh Ngọc nhớ đến lần trước khi mình bị sốt, là Phó Ngọc Hải cưỡng ép bế cô đi bệnh viện.Thôi được rồi, coi như là báo đáp vậy.“Tình trạng của anh, có lẽ không kiên trì đến bệnh viện được.”Thẩm Thanh Ngọc đứng dậy, mỉm cười liếc nhìn anh một cái, sau đó đưa tay dìu anh: “Đi được chứ?”Người đàn ông cao gần một mét chín, cô cõng không nổi.Phó Ngọc Hải cụp mí mắt, mí mắt cụp xuống che hơn một nửa con mắt, cũng che đi tất cả mọi cảm xúc: “Được.”Nhưng nhìn sang từ góc độ của Thẩm Thanh Ngọc thì Phó Ngọc Hải như đang ủ rũ, trông rất là đáng thương.Thẩm Thanh Ngọc buông lỏng tay: “Vậy chúng ta đi bệnh viện thôi.”“Được.”Anh mở miệng đáp một tiếng, sau đó im lặng đi theo sau lưng cô.Thẩm Thanh Ngọc phát hiện sau khi bị ốm thì Phó Ngọc Hải cực kỳ ngoan, trên đường đi anh không mở miệng nói câu nào, chỉ thỉnh thoảng nhìn cô một hai cái. Lúc đến bệnh viện, cô đi xếp hàng lấy số, anh ở khu chờ khám nhìn cô.Viêm amidan dẫn đến sốt nhẹ, còn hơi cảm cúm, bác sĩ lo lắng Phó Ngọc Hải sẽ còn sốt nên kê cho bọn họ truyền dịch hai bình.Thẩm Thanh Ngọc thanh toán phí, vừa quay đầu đã nhìn thấy Phó Ngọc Hải đang nhìn cô: “Đi thôi, đi phòng truyền dịch.”“Ừ.”Lúc y tá đến chọc kim có nhìn Phó Ngọc Hải mấy lần liền, Thẩm Thanh Ngọc ở bên cạnh mỉm cười mà nhìn, không ngờ Phó Ngọc Hải đột nhiên nhìn về phía cô, mở miệng nói một câu với y tá: “Xin lỗi, nếu cô còn nhìn tôi như vậy, có thể bạn gái tương lai của tôi sẽ tức giận đó.”