Tác giả:

Vào ban đêm. Sau khi dỗ con gái ngủ, tôi mới thở phào một hơi. Tôi ngồi tựa vào thành giường, cầm điện thoại lướt Tik Tok với tâm trạng chán nản. Vô tình, một cảnh quay trực tiếp trên đường phố thu hút ánh nhìn của tôi khiến tôi ngồi thẳng dậy và chăm chú nhìn vào màn hình, nhưng người đẹp kia đã di chuyển máy ảnh ra xa. Bỗng tim tôi đập thình thịch, lòng bàn tay đang lướt màn hình điện thoại của tôi đổ đầy mồ hôi, tôi hoảng hốt nhìn thời gian trên màn ảnh và xác nhận đó là chương trình phát sóng trực tiếp, hơn nữa đang ở cùng một thành phố. Tôi vội vàng rời khỏi trang Tik Tok và gọi video trực tiếp cho chồng mình là Tân Hạo Đình. Anh đã đi công tác ở Tân Giang ba ngày rồi, thế nhưng tôi vừa nhìn thấy hình ảnh của anh trên trang phát sóng trực tiếp ở cùng một thành phố, hơn nữa trong tay anh còn ôm một người phụ nữ. Điện thoại reo một lúc lâu mới được nhấc máy, màn ảnh nhấp nháy hai lần, Tân Hạo Đình xuất hiện với hình ảnh bảnh bao và lịch lãm, anh nhìn vào máy ảnh và dịu dàng nói: “…

Chương 281: Chương 281

Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi GióTác giả: Tam Tỷ TỷTruyện Ngôn TìnhVào ban đêm. Sau khi dỗ con gái ngủ, tôi mới thở phào một hơi. Tôi ngồi tựa vào thành giường, cầm điện thoại lướt Tik Tok với tâm trạng chán nản. Vô tình, một cảnh quay trực tiếp trên đường phố thu hút ánh nhìn của tôi khiến tôi ngồi thẳng dậy và chăm chú nhìn vào màn hình, nhưng người đẹp kia đã di chuyển máy ảnh ra xa. Bỗng tim tôi đập thình thịch, lòng bàn tay đang lướt màn hình điện thoại của tôi đổ đầy mồ hôi, tôi hoảng hốt nhìn thời gian trên màn ảnh và xác nhận đó là chương trình phát sóng trực tiếp, hơn nữa đang ở cùng một thành phố. Tôi vội vàng rời khỏi trang Tik Tok và gọi video trực tiếp cho chồng mình là Tân Hạo Đình. Anh đã đi công tác ở Tân Giang ba ngày rồi, thế nhưng tôi vừa nhìn thấy hình ảnh của anh trên trang phát sóng trực tiếp ở cùng một thành phố, hơn nữa trong tay anh còn ôm một người phụ nữ. Điện thoại reo một lúc lâu mới được nhấc máy, màn ảnh nhấp nháy hai lần, Tân Hạo Đình xuất hiện với hình ảnh bảnh bao và lịch lãm, anh nhìn vào máy ảnh và dịu dàng nói: “… Bên tai đủ loại tiếng động, hỗn tạp cả lên, cả người tôi đau đớn, sang chấn mạnh, xe tải đâm sầm từ đằng trước, phút chốc tôi bị bao vây bởi một vật màu trắng, bị ép chặt đến mức ngợp thở, mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào mũi, thậm chí là tiếng thắng xe chói tai, tiếng chuông điện thoại, tôi giật mình thốt lên một tiếng: "Aaa! ""Tỉnh rồi!! Tỉnh rồi!"Tôi thở mạnh, cảm giác vật thể màu trắng đó sắp đè chết tôi."! Hoa Dao, con ổn không? Hoa Dao! "Tôi nhìn sang theo hướng giọng nói, nhìn thấy ánh mắt lo lắng và gương mặt khóc đến méo mó của mẹ, Đào Tuệ San đang đỡ tay bà, bố đứng phía sau cũng đỏ hoe cả mắt."Mẹ! ""Cậu thấy sao rồi? Lăng Hoa Dao, cậu nghe thấy tớ nói không?" Y Mộc nói.Tôi chậm rãi quay đầu nhìn cô ấy, gương mặt cô ấy đầy vẻ hoảng sợ, một đoàn người thân của tôi như Vệ Triết cũng ở đây."Con chưa chết ư?" Tôi mở miệng hỏi, thật ra chỉ là một câu bông đùa, nhưng nói ra rồi thì lại mang nghĩa khác..

Bên tai đủ loại tiếng động, hỗn tạp cả lên, cả người tôi đau đớn, sang chấn mạnh, xe tải đâm sầm từ đằng trước, phút chốc tôi bị bao vây bởi một vật màu trắng, bị ép chặt đến mức ngợp thở, mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào mũi, thậm chí là tiếng thắng xe chói tai, tiếng chuông điện thoại, tôi giật mình thốt lên một tiếng: "Aaa! "

"Tỉnh rồi!! Tỉnh rồi!"

Tôi thở mạnh, cảm giác vật thể màu trắng đó sắp đè chết tôi.

"! Hoa Dao, con ổn không? Hoa Dao! "

Tôi nhìn sang theo hướng giọng nói, nhìn thấy ánh mắt lo lắng và gương mặt khóc đến méo mó của mẹ, Đào Tuệ San đang đỡ tay bà, bố đứng phía sau cũng đỏ hoe cả mắt.

"Mẹ! "

"Cậu thấy sao rồi? Lăng Hoa Dao, cậu nghe thấy tớ nói không?" Y Mộc nói.

Tôi chậm rãi quay đầu nhìn cô ấy, gương mặt cô ấy đầy vẻ hoảng sợ, một đoàn người thân của tôi như Vệ Triết cũng ở đây.

"Con chưa chết ư?" Tôi mở miệng hỏi, thật ra chỉ là một câu bông đùa, nhưng nói ra rồi thì lại mang nghĩa khác.

.

Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi GióTác giả: Tam Tỷ TỷTruyện Ngôn TìnhVào ban đêm. Sau khi dỗ con gái ngủ, tôi mới thở phào một hơi. Tôi ngồi tựa vào thành giường, cầm điện thoại lướt Tik Tok với tâm trạng chán nản. Vô tình, một cảnh quay trực tiếp trên đường phố thu hút ánh nhìn của tôi khiến tôi ngồi thẳng dậy và chăm chú nhìn vào màn hình, nhưng người đẹp kia đã di chuyển máy ảnh ra xa. Bỗng tim tôi đập thình thịch, lòng bàn tay đang lướt màn hình điện thoại của tôi đổ đầy mồ hôi, tôi hoảng hốt nhìn thời gian trên màn ảnh và xác nhận đó là chương trình phát sóng trực tiếp, hơn nữa đang ở cùng một thành phố. Tôi vội vàng rời khỏi trang Tik Tok và gọi video trực tiếp cho chồng mình là Tân Hạo Đình. Anh đã đi công tác ở Tân Giang ba ngày rồi, thế nhưng tôi vừa nhìn thấy hình ảnh của anh trên trang phát sóng trực tiếp ở cùng một thành phố, hơn nữa trong tay anh còn ôm một người phụ nữ. Điện thoại reo một lúc lâu mới được nhấc máy, màn ảnh nhấp nháy hai lần, Tân Hạo Đình xuất hiện với hình ảnh bảnh bao và lịch lãm, anh nhìn vào máy ảnh và dịu dàng nói: “… Bên tai đủ loại tiếng động, hỗn tạp cả lên, cả người tôi đau đớn, sang chấn mạnh, xe tải đâm sầm từ đằng trước, phút chốc tôi bị bao vây bởi một vật màu trắng, bị ép chặt đến mức ngợp thở, mùi thuốc khử trùng xộc thẳng vào mũi, thậm chí là tiếng thắng xe chói tai, tiếng chuông điện thoại, tôi giật mình thốt lên một tiếng: "Aaa! ""Tỉnh rồi!! Tỉnh rồi!"Tôi thở mạnh, cảm giác vật thể màu trắng đó sắp đè chết tôi."! Hoa Dao, con ổn không? Hoa Dao! "Tôi nhìn sang theo hướng giọng nói, nhìn thấy ánh mắt lo lắng và gương mặt khóc đến méo mó của mẹ, Đào Tuệ San đang đỡ tay bà, bố đứng phía sau cũng đỏ hoe cả mắt."Mẹ! ""Cậu thấy sao rồi? Lăng Hoa Dao, cậu nghe thấy tớ nói không?" Y Mộc nói.Tôi chậm rãi quay đầu nhìn cô ấy, gương mặt cô ấy đầy vẻ hoảng sợ, một đoàn người thân của tôi như Vệ Triết cũng ở đây."Con chưa chết ư?" Tôi mở miệng hỏi, thật ra chỉ là một câu bông đùa, nhưng nói ra rồi thì lại mang nghĩa khác..

Chương 281: Chương 281