Bên trong căn phòng khách sạn, quần áo vương vãi tán loạn trên mặt đất. Người đàn ông trên giường khẽ nheo mắt, day day cái trán đau nhức, ý thức dần dần lấy lại được. Đôi mắt một giây trước vẫn còn mờ mịt, giờ đây hiện lên vẻ lạnh lẽo. Anh đứng dậy, sắc mặt lạnh lùng cầm lấy chai nước khoáng miễn phí đặt trên bàn, vặn ra. Rót lên mặt người phụ nữ nằm trên giường. Thịnh Hạ đang ngủ say, không khí lạnh lẽo và hô hấp không thông bất ngờ ập đến, cô giãy giụa muốn mở to mắt, nhưng nước lạnh cứ thế dội xuống, cô không mở được. Cô cố gắng di chuyển đầu từ bên này sang bên kia, cơn đau trên cơ thể làm cô thở hổn hển không ra hơi. Chai nước khoáng cạn sạch bị vứt lăn lóc dưới đất như rác. Cuối cùng Thịnh Hạ cũng có cơ hội hít thở, ôm cái chăn ướt sũng ngồi dựa đầu giường, chậm rì rì không dám ngẩng đầu dối diện với ánh mắt của người đàn ông. Đôi mắt lạnh lẽo của Duệ Dạ dừng trên người cô, "Thịnh Hạ, hà cớ gì cô phải hèn hạ như vậy?" Anh không cần cô, cô cư nhiên có lá gán dám gài bẫy anh!…

Truyện chữ
Truyện tranh

Đang cập nhật ...

Truyện Audio

Đang cập nhật ...