Chương I : KHÚC DẠO ĐẦU. 1. Cái nắng gắt của buổi chiều, cái ba lô nặng cứ lọc xọc sau lưng làm Nắng Hạ mệt như xắp đứt hơi. Sự sợ hãi, lo lắng đang bao trọn lấy tâm trí của Nắng Hạ. Và cô chỉ biết chạy, cố gắng chạy thật nhanh lên phía trên cao để tìm bạn, càng chạy lên cao càng không thấy, càng không thấy càng hi vọng. Cô gần như mất hết lí trí, trong đầu chỉ vẳng lại lời người làng nói: ”Cái đồi này có…ma!!!!!”. Tất cả đã lục tung xung quanh đây rồi mà bóng dáng Nắng Hạ vẫn chẳng thấy đâu. Rồi như để tự trấn an sự sợ hãi của mình, mọi người nghĩ có lẽ Nắng Hạ không thích hái hoa cho nên đã xuống chân đồi cùng mấy bạn dưới đó rồi. Và tất cả cùng kéo nhau xuống trại, ai cũng lo lo và thỉnh thoảng trong đầu lại vang lên văng vẳng bên tai câu nói: “Cái ụ đất trên đồi này có…maaaa”. Quá mệt mỏi và gần như không thể chạy thêm được nữa, Nắng Hạ mới chịu dừng lại, cô giật mình và sự sợ hãi giờ đây dâng lên đến tột cùng. Con đường mà cô đã đi qua dài đến thế này ư? Không thấy hồ nước đâu cả…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...