Edit: Lá Bụng đau quặn thắt khiến Lan Ngọc Dung mơ mơ màng màng tỉnh lại. Cô gắng gượng mở mắt, tựa hồ nhìn thấy bác sĩ khoác áo blouse trắng. Cô giống như...!đang nằm trên giường bệnh? Aiz...Bụng đau quá...! Lan Ngọc Dung vừa mới tỉnh lại trong chốc lát, rất nhanh lại mơ màng chìm vào giấc ngủ say. "Giang Hàn Mặc, anh còn nói đứa bé không phải của anh? Anh căng thẳng vì cái gì?" "Cũng không thể gây ra tai nạn chết người được, anh chẳng qua là đưa cô ta tới..." "Nói hay lắm! Không chừng cô ta sẽ mang những cơ hội này ra để giở trò, chính là để trói buộc anh, lúc nãy còn cố ý ngã từ cầu thang xuống, nói là em hãm hại, em đẩy cô ta! Sao không để cô ta té chết đi!" "Thu Nghiên! Bớt tranh cãi một chút đi." "Hừ!" "Đừng nóng giận..." "Vậy anh đưa em về, phẫu thuật của cô ta cũng xong rồi anh còn ở đây làm gì?" "Dù sao cũng phải đợi cô ta tỉnh lại." "Vậy anh tự đợi đi!" "Thu Nghiên --" Âm thanh dần dần đi xa, trong phòng bệnh Lan Ngọc Dung mở mắt to ra. Giang Hàn Mặc? Thu Nghiên? Không thể…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...