"Con không muốn gả!"Một trận khóc hét từ trong phòng bên cạnh truyền đến, làm kinh động đến cô gái đang mê man trên giường run rẩy thân thể tỉnh lại, tiếp đến chính là một trận tiếng động đùng đoàng ném đồ đạc. "Mày, mày đúng là một nha đầu chết tiệt mà! Còn ném đồ đạc, sao mày không đem chính bản thân mày mà quăng ngã? Như vậy người mẹ như tao đây cũng không cần nhọc lòng đến tức giận, tao như thế nào lại sinh ra một đứa phá của như mày a!" Nói xong Lưu Thúy Vân cũng đột nhiên khóc lên. "Số mệnh tôi sao lại khổ như vậy hả, gả phải cho một tên đàn ông không bản lĩnh, lại sinh ra hai đứa con gái, một đứa thì tâm không ở nhà, đứa kia thì lại là một cái bình chứa thuốc hút hết của cải của nhà. Ông trời ơi! Tôi không bằng chết đi cho rồi!"Lưu Thúy Vân ô ô khóc, Giản Phương Phương ở một bên cổ họng cũng nấc lên mấy tiếng rơi lệ, miệng gắt gao ngậm chặt mặc cho mẹ mình khóc lóc thế nào cũng vẫn kiên trì không đồng ý. Giản Mẫn co người lại ở trong góc, cố gắng hết mức để làm cho chính mình…

Chương 9: Chương 9

Trọng Sinh Thập Niên 80 Cưới HộTác giả: Mộ Thất Đoá NhiTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Con không muốn gả!"Một trận khóc hét từ trong phòng bên cạnh truyền đến, làm kinh động đến cô gái đang mê man trên giường run rẩy thân thể tỉnh lại, tiếp đến chính là một trận tiếng động đùng đoàng ném đồ đạc. "Mày, mày đúng là một nha đầu chết tiệt mà! Còn ném đồ đạc, sao mày không đem chính bản thân mày mà quăng ngã? Như vậy người mẹ như tao đây cũng không cần nhọc lòng đến tức giận, tao như thế nào lại sinh ra một đứa phá của như mày a!" Nói xong Lưu Thúy Vân cũng đột nhiên khóc lên. "Số mệnh tôi sao lại khổ như vậy hả, gả phải cho một tên đàn ông không bản lĩnh, lại sinh ra hai đứa con gái, một đứa thì tâm không ở nhà, đứa kia thì lại là một cái bình chứa thuốc hút hết của cải của nhà. Ông trời ơi! Tôi không bằng chết đi cho rồi!"Lưu Thúy Vân ô ô khóc, Giản Phương Phương ở một bên cổ họng cũng nấc lên mấy tiếng rơi lệ, miệng gắt gao ngậm chặt mặc cho mẹ mình khóc lóc thế nào cũng vẫn kiên trì không đồng ý. Giản Mẫn co người lại ở trong góc, cố gắng hết mức để làm cho chính mình… "Ai, con cái đều là nợ nần." Cha Giản húp mấy ngụm đem cháo húp hơn phân nửa, sau đó mới buông chén gắp mấy miếng dưa muối ăn rồi tiếp tục nói: "Em cả của con không chịu gả đến nhà họ Tưởng.""A?" Không chỉ có Giản Thiết Đống mà ngay cả Triệu Tú Cúc cũng bị kinh hãi, thiếu chút nữa đã bị trứng gà ở trong miệng làm cho bị nghẹn.Hôn sự này cũng đã định ra hơn mười năm, từ sớm không chịu nói rõ ràng, để đến hiện tại chuyện đã đến trước mắt lại đổi ý? Cô xem đây là một trò đùa sao?"Được rồi, mặc kệ những thứ đấy ăn cơm trước đi." Người đứng đầu một nhà đã lên tiếng, hai vợ chồng cũng không dám hỏi nhiều nữa chỉ biết yên lặng húp cháo ăn cơm.Lúc Lưu Thúy Vân bưng chén cháo còn đến hơn một nửa cháo đi ra, cha Giản nhìn thấy liền nhíu mày: "Sao lại ăn ít như vậy?""Không có biện pháp, đây vẫn là tôi dỗ dành thật vất vả lắm mới uống được một chút như vậy đấy, cũng may đã ăn hết trứng gà."Lưu Thúy Vân đổ phần cháo còn lại vào bát của con trai rồi tự mình bưng bát bắt đầu húp cháo.Chờ người một nhà đều đã ăn xong Lưu Thúy Vân mới hướng mắt nhìn về phía phòng của con gái lớn, do dự có nên gọi người ra ngoài ăn cơm hay không nhưng cuối cùng lại cảm thấy để cô đói một bữa cũng tốt, để cho cô nhớ lâu một chút, nghĩ xong lập tức bưng chén cháo còn lại trên bàn mang vào phòng bếp.Giản Phương Phương ở trong phòng ngây người một ngày, đến tối cũng không ra ăn cơm, Giản Thiết Đống muốn gọi người ra ngoài ăn cơm liền bị Lưu Thúy Vân ngăn lại."Đừng lo lắng cho nó nữa! Cho rằng mình là tiểu thư nhà giàu có hay sao, đến ăn một bữa cơm còn muốn ba thúc bốn mời, sao không nghĩ đến sau này khi lập gia đình cơm đều phải tự mình làm đấy, bà đây cũng không thể đi theo sang bên đó hầu hạ nó cả đời!"Đợi đến buổi tối hai vợ chồng trở về phòng mình, Giản Thiết Đống vừa sờ bụng phồng lên của vợ vừa nhíu mày nghĩ đến hôn sự của em cả và nhà họ Tưởng, hiện tại việc đã đến như thế không biết cha mẹ tính toán như thế nào?"Thiết Tử, anh nói xem em cả đang náo loạn cái gì? Tưởng Phong kia vốn không tệ, điều duy nhất không tốt chính là anh ta làm lính cho nên về sau không tránh khỏi vợ chồng bên cạnh nhau thì ít mà xa cách nhau thì nhiều.Nhưng người ta lương cao có thể kiếm được nhiều tiền, nghe nói mỗi năm tiền gửi về nhà đều đến hơn mấy trăm, năm trước còn gửi cho trong nhà xây nhà ngói mới.”.

"Ai, con cái đều là nợ nần.

" Cha Giản húp mấy ngụm đem cháo húp hơn phân nửa, sau đó mới buông chén gắp mấy miếng dưa muối ăn rồi tiếp tục nói: "Em cả của con không chịu gả đến nhà họ Tưởng.

""A?" Không chỉ có Giản Thiết Đống mà ngay cả Triệu Tú Cúc cũng bị kinh hãi, thiếu chút nữa đã bị trứng gà ở trong miệng làm cho bị nghẹn.

Hôn sự này cũng đã định ra hơn mười năm, từ sớm không chịu nói rõ ràng, để đến hiện tại chuyện đã đến trước mắt lại đổi ý? Cô xem đây là một trò đùa sao?"Được rồi, mặc kệ những thứ đấy ăn cơm trước đi.

" Người đứng đầu một nhà đã lên tiếng, hai vợ chồng cũng không dám hỏi nhiều nữa chỉ biết yên lặng húp cháo ăn cơm.

Lúc Lưu Thúy Vân bưng chén cháo còn đến hơn một nửa cháo đi ra, cha Giản nhìn thấy liền nhíu mày: "Sao lại ăn ít như vậy?""Không có biện pháp, đây vẫn là tôi dỗ dành thật vất vả lắm mới uống được một chút như vậy đấy, cũng may đã ăn hết trứng gà.

"Lưu Thúy Vân đổ phần cháo còn lại vào bát của con trai rồi tự mình bưng bát bắt đầu húp cháo.

Chờ người một nhà đều đã ăn xong Lưu Thúy Vân mới hướng mắt nhìn về phía phòng của con gái lớn, do dự có nên gọi người ra ngoài ăn cơm hay không nhưng cuối cùng lại cảm thấy để cô đói một bữa cũng tốt, để cho cô nhớ lâu một chút, nghĩ xong lập tức bưng chén cháo còn lại trên bàn mang vào phòng bếp.

Giản Phương Phương ở trong phòng ngây người một ngày, đến tối cũng không ra ăn cơm, Giản Thiết Đống muốn gọi người ra ngoài ăn cơm liền bị Lưu Thúy Vân ngăn lại.

"Đừng lo lắng cho nó nữa! Cho rằng mình là tiểu thư nhà giàu có hay sao, đến ăn một bữa cơm còn muốn ba thúc bốn mời, sao không nghĩ đến sau này khi lập gia đình cơm đều phải tự mình làm đấy, bà đây cũng không thể đi theo sang bên đó hầu hạ nó cả đời!"Đợi đến buổi tối hai vợ chồng trở về phòng mình, Giản Thiết Đống vừa sờ bụng phồng lên của vợ vừa nhíu mày nghĩ đến hôn sự của em cả và nhà họ Tưởng, hiện tại việc đã đến như thế không biết cha mẹ tính toán như thế nào?"Thiết Tử, anh nói xem em cả đang náo loạn cái gì? Tưởng Phong kia vốn không tệ, điều duy nhất không tốt chính là anh ta làm lính cho nên về sau không tránh khỏi vợ chồng bên cạnh nhau thì ít mà xa cách nhau thì nhiều.

Nhưng người ta lương cao có thể kiếm được nhiều tiền, nghe nói mỗi năm tiền gửi về nhà đều đến hơn mấy trăm, năm trước còn gửi cho trong nhà xây nhà ngói mới.

”.

Trọng Sinh Thập Niên 80 Cưới HộTác giả: Mộ Thất Đoá NhiTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Con không muốn gả!"Một trận khóc hét từ trong phòng bên cạnh truyền đến, làm kinh động đến cô gái đang mê man trên giường run rẩy thân thể tỉnh lại, tiếp đến chính là một trận tiếng động đùng đoàng ném đồ đạc. "Mày, mày đúng là một nha đầu chết tiệt mà! Còn ném đồ đạc, sao mày không đem chính bản thân mày mà quăng ngã? Như vậy người mẹ như tao đây cũng không cần nhọc lòng đến tức giận, tao như thế nào lại sinh ra một đứa phá của như mày a!" Nói xong Lưu Thúy Vân cũng đột nhiên khóc lên. "Số mệnh tôi sao lại khổ như vậy hả, gả phải cho một tên đàn ông không bản lĩnh, lại sinh ra hai đứa con gái, một đứa thì tâm không ở nhà, đứa kia thì lại là một cái bình chứa thuốc hút hết của cải của nhà. Ông trời ơi! Tôi không bằng chết đi cho rồi!"Lưu Thúy Vân ô ô khóc, Giản Phương Phương ở một bên cổ họng cũng nấc lên mấy tiếng rơi lệ, miệng gắt gao ngậm chặt mặc cho mẹ mình khóc lóc thế nào cũng vẫn kiên trì không đồng ý. Giản Mẫn co người lại ở trong góc, cố gắng hết mức để làm cho chính mình… "Ai, con cái đều là nợ nần." Cha Giản húp mấy ngụm đem cháo húp hơn phân nửa, sau đó mới buông chén gắp mấy miếng dưa muối ăn rồi tiếp tục nói: "Em cả của con không chịu gả đến nhà họ Tưởng.""A?" Không chỉ có Giản Thiết Đống mà ngay cả Triệu Tú Cúc cũng bị kinh hãi, thiếu chút nữa đã bị trứng gà ở trong miệng làm cho bị nghẹn.Hôn sự này cũng đã định ra hơn mười năm, từ sớm không chịu nói rõ ràng, để đến hiện tại chuyện đã đến trước mắt lại đổi ý? Cô xem đây là một trò đùa sao?"Được rồi, mặc kệ những thứ đấy ăn cơm trước đi." Người đứng đầu một nhà đã lên tiếng, hai vợ chồng cũng không dám hỏi nhiều nữa chỉ biết yên lặng húp cháo ăn cơm.Lúc Lưu Thúy Vân bưng chén cháo còn đến hơn một nửa cháo đi ra, cha Giản nhìn thấy liền nhíu mày: "Sao lại ăn ít như vậy?""Không có biện pháp, đây vẫn là tôi dỗ dành thật vất vả lắm mới uống được một chút như vậy đấy, cũng may đã ăn hết trứng gà."Lưu Thúy Vân đổ phần cháo còn lại vào bát của con trai rồi tự mình bưng bát bắt đầu húp cháo.Chờ người một nhà đều đã ăn xong Lưu Thúy Vân mới hướng mắt nhìn về phía phòng của con gái lớn, do dự có nên gọi người ra ngoài ăn cơm hay không nhưng cuối cùng lại cảm thấy để cô đói một bữa cũng tốt, để cho cô nhớ lâu một chút, nghĩ xong lập tức bưng chén cháo còn lại trên bàn mang vào phòng bếp.Giản Phương Phương ở trong phòng ngây người một ngày, đến tối cũng không ra ăn cơm, Giản Thiết Đống muốn gọi người ra ngoài ăn cơm liền bị Lưu Thúy Vân ngăn lại."Đừng lo lắng cho nó nữa! Cho rằng mình là tiểu thư nhà giàu có hay sao, đến ăn một bữa cơm còn muốn ba thúc bốn mời, sao không nghĩ đến sau này khi lập gia đình cơm đều phải tự mình làm đấy, bà đây cũng không thể đi theo sang bên đó hầu hạ nó cả đời!"Đợi đến buổi tối hai vợ chồng trở về phòng mình, Giản Thiết Đống vừa sờ bụng phồng lên của vợ vừa nhíu mày nghĩ đến hôn sự của em cả và nhà họ Tưởng, hiện tại việc đã đến như thế không biết cha mẹ tính toán như thế nào?"Thiết Tử, anh nói xem em cả đang náo loạn cái gì? Tưởng Phong kia vốn không tệ, điều duy nhất không tốt chính là anh ta làm lính cho nên về sau không tránh khỏi vợ chồng bên cạnh nhau thì ít mà xa cách nhau thì nhiều.Nhưng người ta lương cao có thể kiếm được nhiều tiền, nghe nói mỗi năm tiền gửi về nhà đều đến hơn mấy trăm, năm trước còn gửi cho trong nhà xây nhà ngói mới.”.

Chương 9: Chương 9