"Con không muốn gả!"Một trận khóc hét từ trong phòng bên cạnh truyền đến, làm kinh động đến cô gái đang mê man trên giường run rẩy thân thể tỉnh lại, tiếp đến chính là một trận tiếng động đùng đoàng ném đồ đạc. "Mày, mày đúng là một nha đầu chết tiệt mà! Còn ném đồ đạc, sao mày không đem chính bản thân mày mà quăng ngã? Như vậy người mẹ như tao đây cũng không cần nhọc lòng đến tức giận, tao như thế nào lại sinh ra một đứa phá của như mày a!" Nói xong Lưu Thúy Vân cũng đột nhiên khóc lên. "Số mệnh tôi sao lại khổ như vậy hả, gả phải cho một tên đàn ông không bản lĩnh, lại sinh ra hai đứa con gái, một đứa thì tâm không ở nhà, đứa kia thì lại là một cái bình chứa thuốc hút hết của cải của nhà. Ông trời ơi! Tôi không bằng chết đi cho rồi!"Lưu Thúy Vân ô ô khóc, Giản Phương Phương ở một bên cổ họng cũng nấc lên mấy tiếng rơi lệ, miệng gắt gao ngậm chặt mặc cho mẹ mình khóc lóc thế nào cũng vẫn kiên trì không đồng ý. Giản Mẫn co người lại ở trong góc, cố gắng hết mức để làm cho chính mình…

Chương 17: Chương 17

Trọng Sinh Thập Niên 80 Cưới HộTác giả: Mộ Thất Đoá NhiTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Con không muốn gả!"Một trận khóc hét từ trong phòng bên cạnh truyền đến, làm kinh động đến cô gái đang mê man trên giường run rẩy thân thể tỉnh lại, tiếp đến chính là một trận tiếng động đùng đoàng ném đồ đạc. "Mày, mày đúng là một nha đầu chết tiệt mà! Còn ném đồ đạc, sao mày không đem chính bản thân mày mà quăng ngã? Như vậy người mẹ như tao đây cũng không cần nhọc lòng đến tức giận, tao như thế nào lại sinh ra một đứa phá của như mày a!" Nói xong Lưu Thúy Vân cũng đột nhiên khóc lên. "Số mệnh tôi sao lại khổ như vậy hả, gả phải cho một tên đàn ông không bản lĩnh, lại sinh ra hai đứa con gái, một đứa thì tâm không ở nhà, đứa kia thì lại là một cái bình chứa thuốc hút hết của cải của nhà. Ông trời ơi! Tôi không bằng chết đi cho rồi!"Lưu Thúy Vân ô ô khóc, Giản Phương Phương ở một bên cổ họng cũng nấc lên mấy tiếng rơi lệ, miệng gắt gao ngậm chặt mặc cho mẹ mình khóc lóc thế nào cũng vẫn kiên trì không đồng ý. Giản Mẫn co người lại ở trong góc, cố gắng hết mức để làm cho chính mình… Cha Giản cũng biết nhà họ Tưởng tốt, cũng thương con gái nhỏ, nhưng mọi chuyện không thể tính như vậy được.“Ban đầu là nhà họ Tưởng đã định con gái lớn rồi.”“Tôi biết, bên nhà họ Tưởng trước đây là nhìn con gái lớn nhà chúng ta trong trắng, thuần khiết, lại thêm có phúc phận được con trai nhà bên đấy cứu mạng mới không ghét bỏ hôn sự với gia đình nghèo chúng ta.Nhưng mà ông nó à, tuy nói rằng con gái lớn lớn lên xinh đẹp là sự thật nhưng mà con gái nhỏ so với chị mình lại càng đẹp hơn không phải sao, chỉ vì thân thể cứ liên tục bị bệnh nếu không con gái nhỏ nhà chúng ta đừng nói là từ trên xuống dưới trong cái làng này, ngay cả trong trị trấn cũng tìm không ra cô gái nào đẹp hơn so với nó, ông nói xem có đúng không?”Lưu Thúy Vân quả thực không muốn từ bỏ việc kết hôn với nhà họ Tưởng, cũng biết chồng nhà mình dễ mềm lòng lại còn thật lòng yêu thương con gái nhỏ cho nên kiên quyết khuyên ngăn muốn nói cho ông thông suốt.Con gái nhỏ lớn lên thuần khiết, chính vì vậy lại càng khiến cha Giản áy náy hơn cảm thấy bản thân đã hại con gái mình nếu không thì con gái đã có một cơ thể khỏe mạnh, dựa vào tướng mạo của nó người đến hỏi cưới có thể đã đến đập hư cả cửa, thậm chí còn có thể tìm được một nhà chồng tốt cho cô, nhưng cuối cùng chỉ vì người làm cha này không có bản lĩnh nên đã hại cả đời con gái.“Ông à, đây là một cơ hội a, chúng ta vì tương lai của con gái nhỏ cược một lần đi, lỡ như may mắn đến lúc đó Tưởng Phong sẽ thích con gái nhỏ thì sao, nghe nói quân tử đều thích bảo vệ kẻ yếu.Dù sao bây giờ nói với nhà họ Tưởng hôn sự hủy bỏ cũng đắc tội họ, trái lại không bằng nhân cơ hội này thử xem, vì con gái thứ tranh thủ một lần.Dù sao con gái nhỏ bây giờ như vậy cũng không có ai nguyện ý lấy, đến lúc đó nếu Tưởng Phong không ưng con gái nhỏ thì chúng ta dón trở về cũng được, đến lúc đó chúc ta sẽ nuôi con gái lớn đời.”Xưa nay khả năng ăn nói của Lưu Thúy Vân vẫn luôn rất tốt cho nên chả mấy chốc Cha Giản đã bị lời nói của bà làm cho có chút động lòng, chỉ là trong lòng vẫn hơi đắn đo, không giống như Lưu Thúy Vân lạc quan như vậy: ”Nhưng mà con gái nhỏ và con gái lớn không giống nhau, thân hình cũng khá khác biệt, đến lúc đó người có con mắt tinh đời nhìn qua là biết không đúng ngay! ”.

Cha Giản cũng biết nhà họ Tưởng tốt, cũng thương con gái nhỏ, nhưng mọi chuyện không thể tính như vậy được.

“Ban đầu là nhà họ Tưởng đã định con gái lớn rồi.

”“Tôi biết, bên nhà họ Tưởng trước đây là nhìn con gái lớn nhà chúng ta trong trắng, thuần khiết, lại thêm có phúc phận được con trai nhà bên đấy cứu mạng mới không ghét bỏ hôn sự với gia đình nghèo chúng ta.

Nhưng mà ông nó à, tuy nói rằng con gái lớn lớn lên xinh đẹp là sự thật nhưng mà con gái nhỏ so với chị mình lại càng đẹp hơn không phải sao, chỉ vì thân thể cứ liên tục bị bệnh nếu không con gái nhỏ nhà chúng ta đừng nói là từ trên xuống dưới trong cái làng này, ngay cả trong trị trấn cũng tìm không ra cô gái nào đẹp hơn so với nó, ông nói xem có đúng không?”Lưu Thúy Vân quả thực không muốn từ bỏ việc kết hôn với nhà họ Tưởng, cũng biết chồng nhà mình dễ mềm lòng lại còn thật lòng yêu thương con gái nhỏ cho nên kiên quyết khuyên ngăn muốn nói cho ông thông suốt.

Con gái nhỏ lớn lên thuần khiết, chính vì vậy lại càng khiến cha Giản áy náy hơn cảm thấy bản thân đã hại con gái mình nếu không thì con gái đã có một cơ thể khỏe mạnh, dựa vào tướng mạo của nó người đến hỏi cưới có thể đã đến đập hư cả cửa, thậm chí còn có thể tìm được một nhà chồng tốt cho cô, nhưng cuối cùng chỉ vì người làm cha này không có bản lĩnh nên đã hại cả đời con gái.

“Ông à, đây là một cơ hội a, chúng ta vì tương lai của con gái nhỏ cược một lần đi, lỡ như may mắn đến lúc đó Tưởng Phong sẽ thích con gái nhỏ thì sao, nghe nói quân tử đều thích bảo vệ kẻ yếu.

Dù sao bây giờ nói với nhà họ Tưởng hôn sự hủy bỏ cũng đắc tội họ, trái lại không bằng nhân cơ hội này thử xem, vì con gái thứ tranh thủ một lần.

Dù sao con gái nhỏ bây giờ như vậy cũng không có ai nguyện ý lấy, đến lúc đó nếu Tưởng Phong không ưng con gái nhỏ thì chúng ta dón trở về cũng được, đến lúc đó chúc ta sẽ nuôi con gái lớn đời.

”Xưa nay khả năng ăn nói của Lưu Thúy Vân vẫn luôn rất tốt cho nên chả mấy chốc Cha Giản đã bị lời nói của bà làm cho có chút động lòng, chỉ là trong lòng vẫn hơi đắn đo, không giống như Lưu Thúy Vân lạc quan như vậy: ”Nhưng mà con gái nhỏ và con gái lớn không giống nhau, thân hình cũng khá khác biệt, đến lúc đó người có con mắt tinh đời nhìn qua là biết không đúng ngay! ”.

Trọng Sinh Thập Niên 80 Cưới HộTác giả: Mộ Thất Đoá NhiTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Sủng, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên Không"Con không muốn gả!"Một trận khóc hét từ trong phòng bên cạnh truyền đến, làm kinh động đến cô gái đang mê man trên giường run rẩy thân thể tỉnh lại, tiếp đến chính là một trận tiếng động đùng đoàng ném đồ đạc. "Mày, mày đúng là một nha đầu chết tiệt mà! Còn ném đồ đạc, sao mày không đem chính bản thân mày mà quăng ngã? Như vậy người mẹ như tao đây cũng không cần nhọc lòng đến tức giận, tao như thế nào lại sinh ra một đứa phá của như mày a!" Nói xong Lưu Thúy Vân cũng đột nhiên khóc lên. "Số mệnh tôi sao lại khổ như vậy hả, gả phải cho một tên đàn ông không bản lĩnh, lại sinh ra hai đứa con gái, một đứa thì tâm không ở nhà, đứa kia thì lại là một cái bình chứa thuốc hút hết của cải của nhà. Ông trời ơi! Tôi không bằng chết đi cho rồi!"Lưu Thúy Vân ô ô khóc, Giản Phương Phương ở một bên cổ họng cũng nấc lên mấy tiếng rơi lệ, miệng gắt gao ngậm chặt mặc cho mẹ mình khóc lóc thế nào cũng vẫn kiên trì không đồng ý. Giản Mẫn co người lại ở trong góc, cố gắng hết mức để làm cho chính mình… Cha Giản cũng biết nhà họ Tưởng tốt, cũng thương con gái nhỏ, nhưng mọi chuyện không thể tính như vậy được.“Ban đầu là nhà họ Tưởng đã định con gái lớn rồi.”“Tôi biết, bên nhà họ Tưởng trước đây là nhìn con gái lớn nhà chúng ta trong trắng, thuần khiết, lại thêm có phúc phận được con trai nhà bên đấy cứu mạng mới không ghét bỏ hôn sự với gia đình nghèo chúng ta.Nhưng mà ông nó à, tuy nói rằng con gái lớn lớn lên xinh đẹp là sự thật nhưng mà con gái nhỏ so với chị mình lại càng đẹp hơn không phải sao, chỉ vì thân thể cứ liên tục bị bệnh nếu không con gái nhỏ nhà chúng ta đừng nói là từ trên xuống dưới trong cái làng này, ngay cả trong trị trấn cũng tìm không ra cô gái nào đẹp hơn so với nó, ông nói xem có đúng không?”Lưu Thúy Vân quả thực không muốn từ bỏ việc kết hôn với nhà họ Tưởng, cũng biết chồng nhà mình dễ mềm lòng lại còn thật lòng yêu thương con gái nhỏ cho nên kiên quyết khuyên ngăn muốn nói cho ông thông suốt.Con gái nhỏ lớn lên thuần khiết, chính vì vậy lại càng khiến cha Giản áy náy hơn cảm thấy bản thân đã hại con gái mình nếu không thì con gái đã có một cơ thể khỏe mạnh, dựa vào tướng mạo của nó người đến hỏi cưới có thể đã đến đập hư cả cửa, thậm chí còn có thể tìm được một nhà chồng tốt cho cô, nhưng cuối cùng chỉ vì người làm cha này không có bản lĩnh nên đã hại cả đời con gái.“Ông à, đây là một cơ hội a, chúng ta vì tương lai của con gái nhỏ cược một lần đi, lỡ như may mắn đến lúc đó Tưởng Phong sẽ thích con gái nhỏ thì sao, nghe nói quân tử đều thích bảo vệ kẻ yếu.Dù sao bây giờ nói với nhà họ Tưởng hôn sự hủy bỏ cũng đắc tội họ, trái lại không bằng nhân cơ hội này thử xem, vì con gái thứ tranh thủ một lần.Dù sao con gái nhỏ bây giờ như vậy cũng không có ai nguyện ý lấy, đến lúc đó nếu Tưởng Phong không ưng con gái nhỏ thì chúng ta dón trở về cũng được, đến lúc đó chúc ta sẽ nuôi con gái lớn đời.”Xưa nay khả năng ăn nói của Lưu Thúy Vân vẫn luôn rất tốt cho nên chả mấy chốc Cha Giản đã bị lời nói của bà làm cho có chút động lòng, chỉ là trong lòng vẫn hơi đắn đo, không giống như Lưu Thúy Vân lạc quan như vậy: ”Nhưng mà con gái nhỏ và con gái lớn không giống nhau, thân hình cũng khá khác biệt, đến lúc đó người có con mắt tinh đời nhìn qua là biết không đúng ngay! ”.

Chương 17: Chương 17