10 giờ đêm mùa hè. Bên cạnh khu đô thị phát triển của thành phố C, một ngôi nhà hai tầng được xây dựng bởi một người nông dân, tầng một có gần 150m2, mở ra một cửa hàng bán món điểm tâm ngọt, hiện tại đã là giờ đóng cửa. Kiều Tĩnh An đem số bánh xốp và bánh mì còn lại từ đợt giảm giá hôm nay chia cho hai sinh viên bán thời gian, mỉm cười dặn dò đôi lời, quay về trường học chú ý an toàn. Hai cô gái làm bán thời gian đều là sinh viên của nhạc viện Thành Nam, rất hạnh phúc cầm lấy số bánh thừa còn lại, mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt cô chủ rồi quay về trường học. Tuy cửa hàng này có chút hơi xa xôi, nhưng mà nó có hương vị rất ngon, năm nay cũng đã được xuất hiện trên Top 10 món điểm tâm ngọt được chương trình đề xuất của thành phố C. Họ làm thêm ở đây, biết cô chủ làm món điểm tâm ngọt, nguyên liệu của bánh mì đều rất chính thống, cho nên rất vui khi mang nó về đề làm bữa sáng cho ngày mai. Hai người ra khỏi cửa hàng và đến trạm xe buýt, đợi một vài phút, xe buýt đã đến rồi. Mặc dù nơi…
Chương 44: 44: Đánh Nhau 3
Thập Niên 70 Nhật Ký Nuôi Con Của Mẹ KếTác giả: Tây Lương MiêuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không10 giờ đêm mùa hè. Bên cạnh khu đô thị phát triển của thành phố C, một ngôi nhà hai tầng được xây dựng bởi một người nông dân, tầng một có gần 150m2, mở ra một cửa hàng bán món điểm tâm ngọt, hiện tại đã là giờ đóng cửa. Kiều Tĩnh An đem số bánh xốp và bánh mì còn lại từ đợt giảm giá hôm nay chia cho hai sinh viên bán thời gian, mỉm cười dặn dò đôi lời, quay về trường học chú ý an toàn. Hai cô gái làm bán thời gian đều là sinh viên của nhạc viện Thành Nam, rất hạnh phúc cầm lấy số bánh thừa còn lại, mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt cô chủ rồi quay về trường học. Tuy cửa hàng này có chút hơi xa xôi, nhưng mà nó có hương vị rất ngon, năm nay cũng đã được xuất hiện trên Top 10 món điểm tâm ngọt được chương trình đề xuất của thành phố C. Họ làm thêm ở đây, biết cô chủ làm món điểm tâm ngọt, nguyên liệu của bánh mì đều rất chính thống, cho nên rất vui khi mang nó về đề làm bữa sáng cho ngày mai. Hai người ra khỏi cửa hàng và đến trạm xe buýt, đợi một vài phút, xe buýt đã đến rồi. Mặc dù nơi… Kiều Tĩnh An mở cửa nhảy xuống xe, ba đứa nhỏ nhà cô đều không khóc, chỉ trông hơi bẩn thôi.Còn đứa con trai mập mạp c*̉a Lý Hồng Anh thì nước mắt nước mũi chảy ròng ròng."Chuyện gì xảy ra vậy?"Khi ba đứa nhỏ thấy chỗ dựa đã tới thì đứa thứ ba lập tức chạy tới chỗ cô, vừa chạy vừa khóc.Kiều Tĩnh An ngồi xuống bế nó lên: "Sao vậy con?"Đứa thứ hai c*̃ng đã chạy tới: "Mẹ, Vệ Quốc Cường muốn giật mấy quả óc chó c*̉a bọn con, còn đánh em ba nữa ạ."Lý Hồng Anh nhảy dựng lên: "Đúng là cái đồ không có mẹ mất dạy, ba đứa nhà cô đánh một đứa nhà tôi, cô có hiểu không, hôm nay tôi đây nhất định phải dạy lại mấy đứa con nhà cô mới được."Mấy chị em hai bên trái phải đều vội vàng khuyên cô ta: "Mấy đứa nhỏ thích giỡn ấy mà, đâu phải chuyện gì lớn đâu, cứ coi như xong rồi đi."Lý Hồng Anh mắng: "Đúng rồi, không phải con cô sao cô đau lòng được, đừng nghĩ chuyện ngày hôm nay đến đây là xong, có bị thưa lên đến đâu tôi đây c*̃ng không sợ."Đứa thứ hai hai mắt rưng rưng chực khóc, nó xông lên muốn đánh Lý Hồng Anh thì bị đứa lớn ôm lấy, nó đá chân về phía Lý Hồng Anh: "Cô mới là người không có mẹ đấy, cô là người xấu, cô đúng là đồ độc ác." "Mẹ, đau." Vệ Quốc Cường khóc tới mức mặt đỏ rần, Lý Hồng Anh nhìn mà đau lòng không chịu được.Cô ta tiến tới, xốc đứa con gái lớn dậy rồi sờ mặt đứa con trai: "Con trai ngoan, để mẹ báo thù cho con."Lý Hồng Anh tức giận xông lên muốn đánh ba đứa nhỏ.Kiều Tĩnh An bế đứa thứ ba đứng im không nhúc nhích nãy giờ đá cô ta một đá ngã lăn ra đất.c*́ đá c*̉a cô khá mạnh, đá thẳng vào ngực cô ta, những người xung quanh đều thấy hết cảnh này, Lý Hồng Anh bị đá một cái ngã lăn ra đất, hồi lâu sau vẫn chưa đứng dậy được."Lý Hồng Anh, cô là người lớn mà còn muốn đánh trẻ con à, tôi c*̃ng muốn hỏi xem mẹ cô là ai lắm, xem xem sao lại dạy nên một cô con gái độc ác như cô nữa.Hay là mẹ cô mất sớm? Cô xem cô đã là người lớn như vậy, không mẹ dạy dỗ nên mới thành ra như vậy."Kiều Tĩnh An bước lên hai bước sờ sờ mặt c*̉a đứa thứ hai rồi nhìn về phía Lý Hồng Anh: "Sau này cô mà còn dám nói như vậy với con tôi thì cô liệu hồn, xem tôi có giết chết cô không?"Chuyển đến mấy ngày nay, Kiều Tĩnh An cho mọi người cảm giác cô là một người phụ nữ khéo tay, thích nấu đồ ăn, không nhiều lời, tính tình c*̃ng rất tốt.Không thì c*̃ng không thể sống vui vẻ như vậy với ba đứa con riêng được.Sau khi nghe thấy câu nói hung hãn cô nói ngày hôm nay thì mấy người phụ nữ xung quanh đều bị cô dọa sợ, ánh mắt cô nhìn Lý Hồng Anh c*̃ng quá đáng sợ.Vệ Quốc Cường đang quỳ rạp trên mặt đất khóc lóc om sòm c*̃ng sợ không dám khóc nữa.Kiều Tĩnh An liếc nhìn nó một cái làm nó giật nảy cả người.Kiều Tĩnh An không thèm để ý đến Lý Hồng Anh nữa mà nhẹ nhàng hỏi ba đứa nhỏ: "Rổ óc chó c*̉a các con đâu?""Ở trên núi ạ.""Dẫn mẹ đến, chúng ta tới mang về nhé, ngày mai mẹ nướng quả óc chó cho các con ăn.Hôm nay mẹ đổi với người ta được một con gà, mai mẹ nướng gà cho các con ăn luôn."Đứa thứ ba bị đồ ăn ngon hấp dẫn nên c*̃ng không khóc nữa, trên mặt toàn là nước mắt nhưng giờ nó đã bắt đầu thèm ăn gà nướng rồi.Kiều Tĩnh An bế đứa thứ ba đi trước, đứa lớn dắt đứa thứ hai theo sau.Bọn họ tìm thấy gốc cây óc chó cách đó không xa, rổ đã bị hư nhưng vẫn có thể cố dùng được, thế là cả ba quay về với một rổ óc chó trên tay.Đứa thứ hai nói: "Mẹ c*̉a Vệ Quốc Cường là người xấu."Kiều Tĩnh An gật đầu: "Sau này không chơi với mấy đứa con nhà đó là được.""Cô ấy mắng con không có mẹ."Kiều Tĩnh An hiếm khi ngồi xổm xuống hôn nó một cái: "Mẹ không phải mẹ con hả?"Đứa thứ hai cười rộ lên: "Mẹ là mẹ con.""Vậy không phải là xong rồi sao."Đứa thứ ba lại gần nói: "Con c*̃ng muốn được mẹ hôn."Kiều Tĩnh An dứt khoát hôn nó một cái.Cô ngoắc đứa lớn đến tặng nó một cái hôn trên trán.Đứa lớn ngượng ngùng bỏ chạy.Ba anh em lại chơi với nhau, Kiều Tĩnh An đi đun nước rồi rót ba ly sữa mạch nha.Ba đứa nhỏ được uống sữa mạch nha thơm ngon ngọt ngào lại vui vẻ trở lại.Chị dâu Tôn lại leo lên: "Tĩnh An, chị thấy trong xe em nhiều cải thảo thượng hạng như vậy, đều mang lên đây sao?"Suýt chút nữa Kiều Tĩnh An quên luôn chuyện cải thảo, cô nói: "Dạ chị."Hai đứa lớn c*̃ng không giận mà đi theo mẹ chúng nó xuống dưới đem cải thảo lên..
Kiều Tĩnh An mở cửa nhảy xuống xe, ba đứa nhỏ nhà cô đều không khóc, chỉ trông hơi bẩn thôi.
Còn đứa con trai mập mạp c*̉a Lý Hồng Anh thì nước mắt nước mũi chảy ròng ròng.
"Chuyện gì xảy ra vậy?"Khi ba đứa nhỏ thấy chỗ dựa đã tới thì đứa thứ ba lập tức chạy tới chỗ cô, vừa chạy vừa khóc.
Kiều Tĩnh An ngồi xuống bế nó lên: "Sao vậy con?"Đứa thứ hai c*̃ng đã chạy tới: "Mẹ, Vệ Quốc Cường muốn giật mấy quả óc chó c*̉a bọn con, còn đánh em ba nữa ạ.
"Lý Hồng Anh nhảy dựng lên: "Đúng là cái đồ không có mẹ mất dạy, ba đứa nhà cô đánh một đứa nhà tôi, cô có hiểu không, hôm nay tôi đây nhất định phải dạy lại mấy đứa con nhà cô mới được.
"Mấy chị em hai bên trái phải đều vội vàng khuyên cô ta: "Mấy đứa nhỏ thích giỡn ấy mà, đâu phải chuyện gì lớn đâu, cứ coi như xong rồi đi.
"Lý Hồng Anh mắng: "Đúng rồi, không phải con cô sao cô đau lòng được, đừng nghĩ chuyện ngày hôm nay đến đây là xong, có bị thưa lên đến đâu tôi đây c*̃ng không sợ.
"Đứa thứ hai hai mắt rưng rưng chực khóc, nó xông lên muốn đánh Lý Hồng Anh thì bị đứa lớn ôm lấy, nó đá chân về phía Lý Hồng Anh: "Cô mới là người không có mẹ đấy, cô là người xấu, cô đúng là đồ độc ác.
" "Mẹ, đau.
" Vệ Quốc Cường khóc tới mức mặt đỏ rần, Lý Hồng Anh nhìn mà đau lòng không chịu được.
Cô ta tiến tới, xốc đứa con gái lớn dậy rồi sờ mặt đứa con trai: "Con trai ngoan, để mẹ báo thù cho con.
"Lý Hồng Anh tức giận xông lên muốn đánh ba đứa nhỏ.
Kiều Tĩnh An bế đứa thứ ba đứng im không nhúc nhích nãy giờ đá cô ta một đá ngã lăn ra đất.
c*́ đá c*̉a cô khá mạnh, đá thẳng vào ngực cô ta, những người xung quanh đều thấy hết cảnh này, Lý Hồng Anh bị đá một cái ngã lăn ra đất, hồi lâu sau vẫn chưa đứng dậy được.
"Lý Hồng Anh, cô là người lớn mà còn muốn đánh trẻ con à, tôi c*̃ng muốn hỏi xem mẹ cô là ai lắm, xem xem sao lại dạy nên một cô con gái độc ác như cô nữa.
Hay là mẹ cô mất sớm? Cô xem cô đã là người lớn như vậy, không mẹ dạy dỗ nên mới thành ra như vậy.
"Kiều Tĩnh An bước lên hai bước sờ sờ mặt c*̉a đứa thứ hai rồi nhìn về phía Lý Hồng Anh: "Sau này cô mà còn dám nói như vậy với con tôi thì cô liệu hồn, xem tôi có giết chết cô không?"Chuyển đến mấy ngày nay, Kiều Tĩnh An cho mọi người cảm giác cô là một người phụ nữ khéo tay, thích nấu đồ ăn, không nhiều lời, tính tình c*̃ng rất tốt.
Không thì c*̃ng không thể sống vui vẻ như vậy với ba đứa con riêng được.
Sau khi nghe thấy câu nói hung hãn cô nói ngày hôm nay thì mấy người phụ nữ xung quanh đều bị cô dọa sợ, ánh mắt cô nhìn Lý Hồng Anh c*̃ng quá đáng sợ.
Vệ Quốc Cường đang quỳ rạp trên mặt đất khóc lóc om sòm c*̃ng sợ không dám khóc nữa.
Kiều Tĩnh An liếc nhìn nó một cái làm nó giật nảy cả người.
Kiều Tĩnh An không thèm để ý đến Lý Hồng Anh nữa mà nhẹ nhàng hỏi ba đứa nhỏ: "Rổ óc chó c*̉a các con đâu?""Ở trên núi ạ.
""Dẫn mẹ đến, chúng ta tới mang về nhé, ngày mai mẹ nướng quả óc chó cho các con ăn.
Hôm nay mẹ đổi với người ta được một con gà, mai mẹ nướng gà cho các con ăn luôn.
"Đứa thứ ba bị đồ ăn ngon hấp dẫn nên c*̃ng không khóc nữa, trên mặt toàn là nước mắt nhưng giờ nó đã bắt đầu thèm ăn gà nướng rồi.
Kiều Tĩnh An bế đứa thứ ba đi trước, đứa lớn dắt đứa thứ hai theo sau.
Bọn họ tìm thấy gốc cây óc chó cách đó không xa, rổ đã bị hư nhưng vẫn có thể cố dùng được, thế là cả ba quay về với một rổ óc chó trên tay.
Đứa thứ hai nói: "Mẹ c*̉a Vệ Quốc Cường là người xấu.
"Kiều Tĩnh An gật đầu: "Sau này không chơi với mấy đứa con nhà đó là được.
""Cô ấy mắng con không có mẹ.
"Kiều Tĩnh An hiếm khi ngồi xổm xuống hôn nó một cái: "Mẹ không phải mẹ con hả?"Đứa thứ hai cười rộ lên: "Mẹ là mẹ con.
""Vậy không phải là xong rồi sao.
"Đứa thứ ba lại gần nói: "Con c*̃ng muốn được mẹ hôn.
"Kiều Tĩnh An dứt khoát hôn nó một cái.
Cô ngoắc đứa lớn đến tặng nó một cái hôn trên trán.
Đứa lớn ngượng ngùng bỏ chạy.
Ba anh em lại chơi với nhau, Kiều Tĩnh An đi đun nước rồi rót ba ly sữa mạch nha.
Ba đứa nhỏ được uống sữa mạch nha thơm ngon ngọt ngào lại vui vẻ trở lại.
Chị dâu Tôn lại leo lên: "Tĩnh An, chị thấy trong xe em nhiều cải thảo thượng hạng như vậy, đều mang lên đây sao?"Suýt chút nữa Kiều Tĩnh An quên luôn chuyện cải thảo, cô nói: "Dạ chị.
"Hai đứa lớn c*̃ng không giận mà đi theo mẹ chúng nó xuống dưới đem cải thảo lên.
.
Thập Niên 70 Nhật Ký Nuôi Con Của Mẹ KếTác giả: Tây Lương MiêuTruyện Điền Văn, Truyện Đô Thị, Truyện Gia Đấu, Truyện Ngôn Tình, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không10 giờ đêm mùa hè. Bên cạnh khu đô thị phát triển của thành phố C, một ngôi nhà hai tầng được xây dựng bởi một người nông dân, tầng một có gần 150m2, mở ra một cửa hàng bán món điểm tâm ngọt, hiện tại đã là giờ đóng cửa. Kiều Tĩnh An đem số bánh xốp và bánh mì còn lại từ đợt giảm giá hôm nay chia cho hai sinh viên bán thời gian, mỉm cười dặn dò đôi lời, quay về trường học chú ý an toàn. Hai cô gái làm bán thời gian đều là sinh viên của nhạc viện Thành Nam, rất hạnh phúc cầm lấy số bánh thừa còn lại, mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt cô chủ rồi quay về trường học. Tuy cửa hàng này có chút hơi xa xôi, nhưng mà nó có hương vị rất ngon, năm nay cũng đã được xuất hiện trên Top 10 món điểm tâm ngọt được chương trình đề xuất của thành phố C. Họ làm thêm ở đây, biết cô chủ làm món điểm tâm ngọt, nguyên liệu của bánh mì đều rất chính thống, cho nên rất vui khi mang nó về đề làm bữa sáng cho ngày mai. Hai người ra khỏi cửa hàng và đến trạm xe buýt, đợi một vài phút, xe buýt đã đến rồi. Mặc dù nơi… Kiều Tĩnh An mở cửa nhảy xuống xe, ba đứa nhỏ nhà cô đều không khóc, chỉ trông hơi bẩn thôi.Còn đứa con trai mập mạp c*̉a Lý Hồng Anh thì nước mắt nước mũi chảy ròng ròng."Chuyện gì xảy ra vậy?"Khi ba đứa nhỏ thấy chỗ dựa đã tới thì đứa thứ ba lập tức chạy tới chỗ cô, vừa chạy vừa khóc.Kiều Tĩnh An ngồi xuống bế nó lên: "Sao vậy con?"Đứa thứ hai c*̃ng đã chạy tới: "Mẹ, Vệ Quốc Cường muốn giật mấy quả óc chó c*̉a bọn con, còn đánh em ba nữa ạ."Lý Hồng Anh nhảy dựng lên: "Đúng là cái đồ không có mẹ mất dạy, ba đứa nhà cô đánh một đứa nhà tôi, cô có hiểu không, hôm nay tôi đây nhất định phải dạy lại mấy đứa con nhà cô mới được."Mấy chị em hai bên trái phải đều vội vàng khuyên cô ta: "Mấy đứa nhỏ thích giỡn ấy mà, đâu phải chuyện gì lớn đâu, cứ coi như xong rồi đi."Lý Hồng Anh mắng: "Đúng rồi, không phải con cô sao cô đau lòng được, đừng nghĩ chuyện ngày hôm nay đến đây là xong, có bị thưa lên đến đâu tôi đây c*̃ng không sợ."Đứa thứ hai hai mắt rưng rưng chực khóc, nó xông lên muốn đánh Lý Hồng Anh thì bị đứa lớn ôm lấy, nó đá chân về phía Lý Hồng Anh: "Cô mới là người không có mẹ đấy, cô là người xấu, cô đúng là đồ độc ác." "Mẹ, đau." Vệ Quốc Cường khóc tới mức mặt đỏ rần, Lý Hồng Anh nhìn mà đau lòng không chịu được.Cô ta tiến tới, xốc đứa con gái lớn dậy rồi sờ mặt đứa con trai: "Con trai ngoan, để mẹ báo thù cho con."Lý Hồng Anh tức giận xông lên muốn đánh ba đứa nhỏ.Kiều Tĩnh An bế đứa thứ ba đứng im không nhúc nhích nãy giờ đá cô ta một đá ngã lăn ra đất.c*́ đá c*̉a cô khá mạnh, đá thẳng vào ngực cô ta, những người xung quanh đều thấy hết cảnh này, Lý Hồng Anh bị đá một cái ngã lăn ra đất, hồi lâu sau vẫn chưa đứng dậy được."Lý Hồng Anh, cô là người lớn mà còn muốn đánh trẻ con à, tôi c*̃ng muốn hỏi xem mẹ cô là ai lắm, xem xem sao lại dạy nên một cô con gái độc ác như cô nữa.Hay là mẹ cô mất sớm? Cô xem cô đã là người lớn như vậy, không mẹ dạy dỗ nên mới thành ra như vậy."Kiều Tĩnh An bước lên hai bước sờ sờ mặt c*̉a đứa thứ hai rồi nhìn về phía Lý Hồng Anh: "Sau này cô mà còn dám nói như vậy với con tôi thì cô liệu hồn, xem tôi có giết chết cô không?"Chuyển đến mấy ngày nay, Kiều Tĩnh An cho mọi người cảm giác cô là một người phụ nữ khéo tay, thích nấu đồ ăn, không nhiều lời, tính tình c*̃ng rất tốt.Không thì c*̃ng không thể sống vui vẻ như vậy với ba đứa con riêng được.Sau khi nghe thấy câu nói hung hãn cô nói ngày hôm nay thì mấy người phụ nữ xung quanh đều bị cô dọa sợ, ánh mắt cô nhìn Lý Hồng Anh c*̃ng quá đáng sợ.Vệ Quốc Cường đang quỳ rạp trên mặt đất khóc lóc om sòm c*̃ng sợ không dám khóc nữa.Kiều Tĩnh An liếc nhìn nó một cái làm nó giật nảy cả người.Kiều Tĩnh An không thèm để ý đến Lý Hồng Anh nữa mà nhẹ nhàng hỏi ba đứa nhỏ: "Rổ óc chó c*̉a các con đâu?""Ở trên núi ạ.""Dẫn mẹ đến, chúng ta tới mang về nhé, ngày mai mẹ nướng quả óc chó cho các con ăn.Hôm nay mẹ đổi với người ta được một con gà, mai mẹ nướng gà cho các con ăn luôn."Đứa thứ ba bị đồ ăn ngon hấp dẫn nên c*̃ng không khóc nữa, trên mặt toàn là nước mắt nhưng giờ nó đã bắt đầu thèm ăn gà nướng rồi.Kiều Tĩnh An bế đứa thứ ba đi trước, đứa lớn dắt đứa thứ hai theo sau.Bọn họ tìm thấy gốc cây óc chó cách đó không xa, rổ đã bị hư nhưng vẫn có thể cố dùng được, thế là cả ba quay về với một rổ óc chó trên tay.Đứa thứ hai nói: "Mẹ c*̉a Vệ Quốc Cường là người xấu."Kiều Tĩnh An gật đầu: "Sau này không chơi với mấy đứa con nhà đó là được.""Cô ấy mắng con không có mẹ."Kiều Tĩnh An hiếm khi ngồi xổm xuống hôn nó một cái: "Mẹ không phải mẹ con hả?"Đứa thứ hai cười rộ lên: "Mẹ là mẹ con.""Vậy không phải là xong rồi sao."Đứa thứ ba lại gần nói: "Con c*̃ng muốn được mẹ hôn."Kiều Tĩnh An dứt khoát hôn nó một cái.Cô ngoắc đứa lớn đến tặng nó một cái hôn trên trán.Đứa lớn ngượng ngùng bỏ chạy.Ba anh em lại chơi với nhau, Kiều Tĩnh An đi đun nước rồi rót ba ly sữa mạch nha.Ba đứa nhỏ được uống sữa mạch nha thơm ngon ngọt ngào lại vui vẻ trở lại.Chị dâu Tôn lại leo lên: "Tĩnh An, chị thấy trong xe em nhiều cải thảo thượng hạng như vậy, đều mang lên đây sao?"Suýt chút nữa Kiều Tĩnh An quên luôn chuyện cải thảo, cô nói: "Dạ chị."Hai đứa lớn c*̃ng không giận mà đi theo mẹ chúng nó xuống dưới đem cải thảo lên..