Nhóm dịch: Mèo Đen 10 giờ đêm, dưới ánh trăng ghẹo người. Trong quán bar Tước Thế ở Cảnh Thành, không khí đúng là rất rộn rã, những tiếng DJ kim loại nặng cao vút sôi sục đinh tai nhức óc, đủ loại nam nữ ăn mặc mát mẻ đang lắc lư nhảy ở trên sân khấu, một cảnh tượng say mê chết người. Kiều Cảnh Hi một tay cầm chai rượu, một tay nắm chén rượu, đang lắc lư đi tới trước mặt Tô Nhan, bước đi loạng choạng, tựa như giây tiếp theo sẽ lập tức té ngã. Cô đã say, hai má đỏ hồng, miệng lẩm bẩm: “Tô Nhan, mình muốn nói cho cậu một tin kinh thiên động địa, mình phải kết hôn, bị mợ mình lấy một trăm vạn bán cho một ông già, ha ha, mình phải kết hôn đấy! Cậu biết không? Mình không nghĩ sẽ gả đâu, nhưng mà vì em trai mình, mình không thể không gả, nếu không tiền thuốc men của nó sẽ không có...” “Mình biết, mình biết, cậu đừng uống nữa được không?” Tô Nhan ở một bên quan tâm khuyên giải an ủi. Nhưng Kiều Cảnh Hi không nghe lọt tai, đột nhiên uống rượu, vị cồn cay xè lướt qua yết hầu, đâm vào thần kinh…
Chương 8: Là con khốn kia giở trò quỷ
Ẩn Hôn Mật Ái: Ông Xã Chủ Tịch Càn Rỡ Cưng ChiềuTác giả: Ngân Trang Tố KhỏaTruyện Ngôn TìnhNhóm dịch: Mèo Đen 10 giờ đêm, dưới ánh trăng ghẹo người. Trong quán bar Tước Thế ở Cảnh Thành, không khí đúng là rất rộn rã, những tiếng DJ kim loại nặng cao vút sôi sục đinh tai nhức óc, đủ loại nam nữ ăn mặc mát mẻ đang lắc lư nhảy ở trên sân khấu, một cảnh tượng say mê chết người. Kiều Cảnh Hi một tay cầm chai rượu, một tay nắm chén rượu, đang lắc lư đi tới trước mặt Tô Nhan, bước đi loạng choạng, tựa như giây tiếp theo sẽ lập tức té ngã. Cô đã say, hai má đỏ hồng, miệng lẩm bẩm: “Tô Nhan, mình muốn nói cho cậu một tin kinh thiên động địa, mình phải kết hôn, bị mợ mình lấy một trăm vạn bán cho một ông già, ha ha, mình phải kết hôn đấy! Cậu biết không? Mình không nghĩ sẽ gả đâu, nhưng mà vì em trai mình, mình không thể không gả, nếu không tiền thuốc men của nó sẽ không có...” “Mình biết, mình biết, cậu đừng uống nữa được không?” Tô Nhan ở một bên quan tâm khuyên giải an ủi. Nhưng Kiều Cảnh Hi không nghe lọt tai, đột nhiên uống rượu, vị cồn cay xè lướt qua yết hầu, đâm vào thần kinh… Nhóm dịch: Mèo ĐenBên này người phụ trách của công ty Thiên Mã là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, thân người béo ú, tai to mặt lớn, có một cái bụng bia, rất giống người phụ nữ mang thai tám tháng.Người phụ trách vừa thấy Kiều Cảnh Hi đến, rất nhiệt tình đi lên bắt tay, tự giới thiệu: “Là cô Kiều đúng không, tôi là tổng giám đốc công ty Thiên Mã, Mã Bác Minh, quảng cáo lần này, làm phiền cô chứ.”“Chào tổng giám Mã.” Kiều Cảnh Hi tự nhiên hào phóng vươn tay ra, nắm lấy, vừa chạm vào thì lập tức rút về, đối phương nhiệt tình, khiến cô có chút không thế nào thích ứng được.“Cô Kiều, không nói nhiều nữa, mọi người còn đang chờ, nếu không, chúng ta nắm bắt thời gian, trang điểm rồi quay?”“Được!”Kiều Cảnh Hi được đưa tới phòng nghỉ, chuyên viên trang điểm bắt đầu trang điểm, còn Mã Bác Minh ở một bên giảng giải: “Cô Kiều, chờ một chút nữa khi quay, có mấy việc cô cần phải chú ý một chút...”Mã Bác Minh không ngừng nhắc nhở, khi bắt đầu quay, Kiều Cảnh Hi nên khoe ưu điểm của bộ trang phục như thế nào, tôn lên sức cuốn hút của phụ nữ ra sao.Kiều Cảnh Hi có một câu, không đáp lại một câu, có chút ngẩn người, cô rất nghi ngờ, chỉ là quay một quảng cáo nát đến không thể nát hơn, vì sao mời nhiều phóng viên như vậy?Điều này làm cô nghĩ trăm lần cũng không ra.“Cô Kiều, những yêu cầu tôi vừa nói kia, cô suy nghĩ một chút, tôi ra bên ngoài xem xem chuẩn bị thế nào trước.” Mã Bác Minh đứng dậy, ra khỏi phòng nghỉ.“Cảnh Hi, đây là nội dung quảng cáo đạo diễn đưa, tổng cộng cũng không có mấy câu, em xem một lần chắc là có thể nhớ kỹ.”Ân Hồng cầm một tờ kịch bản trong tay, đi đến bên cạnh Kiều Cảnh Hi ngồi xuống: “Dù sao cũng đã nhận, chúng ta phải quay cho đàng hoàng.”Trang điểm xong, Kiều Cảnh Hi cầm lấy kịch bản nhìn một chút, quay quảng cáo, không phải quay phim truyền hình, không có bao nhiêu lời thoại, giống như Ân Hồng nói, tổng cộng cũng chỉ có ba câu nói, cô xem một lần là nhớ được.Nhân lúc còn không bắt đầu quay, Kiều Cảnh Hi vào toilet một chút, nói cách khác, chờ tới khi quay, cũng không biết có thời gian đi WC hay không.Nhưng mà, khi cô từ toilet đi ra, lại ngoài ý muốn nghe được Mã Bác Minh đang nói chuyện điện thoại ở ngoài hành lang, mà nội dung, lại có liên quan tới cô.Mã Bác Minh cầm di động hăng hái nói: “Cô Ôn, vẫn là cô thông minh, tìm nhiều phóng viên như vậy, giúp tôi nâng mức độ nổi tiếng của nhãn hiệu, lần này, thật sự cảm ơn cô...”Đôi mắt Kiều Cảnh Hi nheo lại, lại là con khốn Ôn Hinh Nhu kia giở trò quỷ.Gọi nhiều phóng viên như vậy, chỉ là đơn thuần giúp Mã Bác Minh nang độ nổi tiếng của nhãn hiệu?Với sự hiểu biết về Ôn Hinh Nhu của cô, rõ ràng là không có khả năng cô ta tốt bụng như vậy.Không biết vì sao, trong lòng Kiều Cảnh Hi luôn có một cảm giác lo lắng, nhưng mà trong lúc nhất thời, cô lại không hiểu rõ Ôn Hinh Nhu có ý gì.Kiều Cảnh Hi rơi vào trầm tư, đúng lúc này, di động của cô vang lên, là chị Hồng gọi tới, hỏi cô đã chạy đi đâu, quảng cáo sắp bắt đầu quay rồi.Kiều Cảnh Hi tắt điện thoại, đi về trường quay.Chuyện tới bây giờ, chỉ có thể đi một bước, nhìn một bước.Kiều Cảnh Hi vừa mới đi được một lát, trong phòng vệ sinh nam cũng có một bóng người cao gầy đi ra, khi nhìn thấy Kiều Cảnh Hi, đôi mắt người đàn ông lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt hơi hơi nhếch môi lên: “... Sao cô ấy lại ở đây?”
Nhóm dịch: Mèo Đen
Bên này người phụ trách của công ty Thiên Mã là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, thân người béo ú, tai to mặt lớn, có một cái bụng bia, rất giống người phụ nữ mang thai tám tháng.
Người phụ trách vừa thấy Kiều Cảnh Hi đến, rất nhiệt tình đi lên bắt tay, tự giới thiệu: “Là cô Kiều đúng không, tôi là tổng giám đốc công ty Thiên Mã, Mã Bác Minh, quảng cáo lần này, làm phiền cô chứ.”
“Chào tổng giám Mã.” Kiều Cảnh Hi tự nhiên hào phóng vươn tay ra, nắm lấy, vừa chạm vào thì lập tức rút về, đối phương nhiệt tình, khiến cô có chút không thế nào thích ứng được.
“Cô Kiều, không nói nhiều nữa, mọi người còn đang chờ, nếu không, chúng ta nắm bắt thời gian, trang điểm rồi quay?”
“Được!”
Kiều Cảnh Hi được đưa tới phòng nghỉ, chuyên viên trang điểm bắt đầu trang điểm, còn Mã Bác Minh ở một bên giảng giải: “Cô Kiều, chờ một chút nữa khi quay, có mấy việc cô cần phải chú ý một chút...”
Mã Bác Minh không ngừng nhắc nhở, khi bắt đầu quay, Kiều Cảnh Hi nên khoe ưu điểm của bộ trang phục như thế nào, tôn lên sức cuốn hút của phụ nữ ra sao.
Kiều Cảnh Hi có một câu, không đáp lại một câu, có chút ngẩn người, cô rất nghi ngờ, chỉ là quay một quảng cáo nát đến không thể nát hơn, vì sao mời nhiều phóng viên như vậy?
Điều này làm cô nghĩ trăm lần cũng không ra.
“Cô Kiều, những yêu cầu tôi vừa nói kia, cô suy nghĩ một chút, tôi ra bên ngoài xem xem chuẩn bị thế nào trước.” Mã Bác Minh đứng dậy, ra khỏi phòng nghỉ.
“Cảnh Hi, đây là nội dung quảng cáo đạo diễn đưa, tổng cộng cũng không có mấy câu, em xem một lần chắc là có thể nhớ kỹ.”
Ân Hồng cầm một tờ kịch bản trong tay, đi đến bên cạnh Kiều Cảnh Hi ngồi xuống: “Dù sao cũng đã nhận, chúng ta phải quay cho đàng hoàng.”
Trang điểm xong, Kiều Cảnh Hi cầm lấy kịch bản nhìn một chút, quay quảng cáo, không phải quay phim truyền hình, không có bao nhiêu lời thoại, giống như Ân Hồng nói, tổng cộng cũng chỉ có ba câu nói, cô xem một lần là nhớ được.
Nhân lúc còn không bắt đầu quay, Kiều Cảnh Hi vào toilet một chút, nói cách khác, chờ tới khi quay, cũng không biết có thời gian đi WC hay không.
Nhưng mà, khi cô từ toilet đi ra, lại ngoài ý muốn nghe được Mã Bác Minh đang nói chuyện điện thoại ở ngoài hành lang, mà nội dung, lại có liên quan tới cô.
Mã Bác Minh cầm di động hăng hái nói: “Cô Ôn, vẫn là cô thông minh, tìm nhiều phóng viên như vậy, giúp tôi nâng mức độ nổi tiếng của nhãn hiệu, lần này, thật sự cảm ơn cô...”
Đôi mắt Kiều Cảnh Hi nheo lại, lại là con khốn Ôn Hinh Nhu kia giở trò quỷ.
Gọi nhiều phóng viên như vậy, chỉ là đơn thuần giúp Mã Bác Minh nang độ nổi tiếng của nhãn hiệu?
Với sự hiểu biết về Ôn Hinh Nhu của cô, rõ ràng là không có khả năng cô ta tốt bụng như vậy.
Không biết vì sao, trong lòng Kiều Cảnh Hi luôn có một cảm giác lo lắng, nhưng mà trong lúc nhất thời, cô lại không hiểu rõ Ôn Hinh Nhu có ý gì.
Kiều Cảnh Hi rơi vào trầm tư, đúng lúc này, di động của cô vang lên, là chị Hồng gọi tới, hỏi cô đã chạy đi đâu, quảng cáo sắp bắt đầu quay rồi.
Kiều Cảnh Hi tắt điện thoại, đi về trường quay.
Chuyện tới bây giờ, chỉ có thể đi một bước, nhìn một bước.
Kiều Cảnh Hi vừa mới đi được một lát, trong phòng vệ sinh nam cũng có một bóng người cao gầy đi ra, khi nhìn thấy Kiều Cảnh Hi, đôi mắt người đàn ông lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt hơi hơi nhếch môi lên: “... Sao cô ấy lại ở đây?”
Ẩn Hôn Mật Ái: Ông Xã Chủ Tịch Càn Rỡ Cưng ChiềuTác giả: Ngân Trang Tố KhỏaTruyện Ngôn TìnhNhóm dịch: Mèo Đen 10 giờ đêm, dưới ánh trăng ghẹo người. Trong quán bar Tước Thế ở Cảnh Thành, không khí đúng là rất rộn rã, những tiếng DJ kim loại nặng cao vút sôi sục đinh tai nhức óc, đủ loại nam nữ ăn mặc mát mẻ đang lắc lư nhảy ở trên sân khấu, một cảnh tượng say mê chết người. Kiều Cảnh Hi một tay cầm chai rượu, một tay nắm chén rượu, đang lắc lư đi tới trước mặt Tô Nhan, bước đi loạng choạng, tựa như giây tiếp theo sẽ lập tức té ngã. Cô đã say, hai má đỏ hồng, miệng lẩm bẩm: “Tô Nhan, mình muốn nói cho cậu một tin kinh thiên động địa, mình phải kết hôn, bị mợ mình lấy một trăm vạn bán cho một ông già, ha ha, mình phải kết hôn đấy! Cậu biết không? Mình không nghĩ sẽ gả đâu, nhưng mà vì em trai mình, mình không thể không gả, nếu không tiền thuốc men của nó sẽ không có...” “Mình biết, mình biết, cậu đừng uống nữa được không?” Tô Nhan ở một bên quan tâm khuyên giải an ủi. Nhưng Kiều Cảnh Hi không nghe lọt tai, đột nhiên uống rượu, vị cồn cay xè lướt qua yết hầu, đâm vào thần kinh… Nhóm dịch: Mèo ĐenBên này người phụ trách của công ty Thiên Mã là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi, thân người béo ú, tai to mặt lớn, có một cái bụng bia, rất giống người phụ nữ mang thai tám tháng.Người phụ trách vừa thấy Kiều Cảnh Hi đến, rất nhiệt tình đi lên bắt tay, tự giới thiệu: “Là cô Kiều đúng không, tôi là tổng giám đốc công ty Thiên Mã, Mã Bác Minh, quảng cáo lần này, làm phiền cô chứ.”“Chào tổng giám Mã.” Kiều Cảnh Hi tự nhiên hào phóng vươn tay ra, nắm lấy, vừa chạm vào thì lập tức rút về, đối phương nhiệt tình, khiến cô có chút không thế nào thích ứng được.“Cô Kiều, không nói nhiều nữa, mọi người còn đang chờ, nếu không, chúng ta nắm bắt thời gian, trang điểm rồi quay?”“Được!”Kiều Cảnh Hi được đưa tới phòng nghỉ, chuyên viên trang điểm bắt đầu trang điểm, còn Mã Bác Minh ở một bên giảng giải: “Cô Kiều, chờ một chút nữa khi quay, có mấy việc cô cần phải chú ý một chút...”Mã Bác Minh không ngừng nhắc nhở, khi bắt đầu quay, Kiều Cảnh Hi nên khoe ưu điểm của bộ trang phục như thế nào, tôn lên sức cuốn hút của phụ nữ ra sao.Kiều Cảnh Hi có một câu, không đáp lại một câu, có chút ngẩn người, cô rất nghi ngờ, chỉ là quay một quảng cáo nát đến không thể nát hơn, vì sao mời nhiều phóng viên như vậy?Điều này làm cô nghĩ trăm lần cũng không ra.“Cô Kiều, những yêu cầu tôi vừa nói kia, cô suy nghĩ một chút, tôi ra bên ngoài xem xem chuẩn bị thế nào trước.” Mã Bác Minh đứng dậy, ra khỏi phòng nghỉ.“Cảnh Hi, đây là nội dung quảng cáo đạo diễn đưa, tổng cộng cũng không có mấy câu, em xem một lần chắc là có thể nhớ kỹ.”Ân Hồng cầm một tờ kịch bản trong tay, đi đến bên cạnh Kiều Cảnh Hi ngồi xuống: “Dù sao cũng đã nhận, chúng ta phải quay cho đàng hoàng.”Trang điểm xong, Kiều Cảnh Hi cầm lấy kịch bản nhìn một chút, quay quảng cáo, không phải quay phim truyền hình, không có bao nhiêu lời thoại, giống như Ân Hồng nói, tổng cộng cũng chỉ có ba câu nói, cô xem một lần là nhớ được.Nhân lúc còn không bắt đầu quay, Kiều Cảnh Hi vào toilet một chút, nói cách khác, chờ tới khi quay, cũng không biết có thời gian đi WC hay không.Nhưng mà, khi cô từ toilet đi ra, lại ngoài ý muốn nghe được Mã Bác Minh đang nói chuyện điện thoại ở ngoài hành lang, mà nội dung, lại có liên quan tới cô.Mã Bác Minh cầm di động hăng hái nói: “Cô Ôn, vẫn là cô thông minh, tìm nhiều phóng viên như vậy, giúp tôi nâng mức độ nổi tiếng của nhãn hiệu, lần này, thật sự cảm ơn cô...”Đôi mắt Kiều Cảnh Hi nheo lại, lại là con khốn Ôn Hinh Nhu kia giở trò quỷ.Gọi nhiều phóng viên như vậy, chỉ là đơn thuần giúp Mã Bác Minh nang độ nổi tiếng của nhãn hiệu?Với sự hiểu biết về Ôn Hinh Nhu của cô, rõ ràng là không có khả năng cô ta tốt bụng như vậy.Không biết vì sao, trong lòng Kiều Cảnh Hi luôn có một cảm giác lo lắng, nhưng mà trong lúc nhất thời, cô lại không hiểu rõ Ôn Hinh Nhu có ý gì.Kiều Cảnh Hi rơi vào trầm tư, đúng lúc này, di động của cô vang lên, là chị Hồng gọi tới, hỏi cô đã chạy đi đâu, quảng cáo sắp bắt đầu quay rồi.Kiều Cảnh Hi tắt điện thoại, đi về trường quay.Chuyện tới bây giờ, chỉ có thể đi một bước, nhìn một bước.Kiều Cảnh Hi vừa mới đi được một lát, trong phòng vệ sinh nam cũng có một bóng người cao gầy đi ra, khi nhìn thấy Kiều Cảnh Hi, đôi mắt người đàn ông lộ ra vẻ kinh ngạc, chợt hơi hơi nhếch môi lên: “... Sao cô ấy lại ở đây?”