Một đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại…
Chương 174
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 174: Ban đầu, anh nghĩ sẽ không nhận được câu trả lời từ cô, nhưng sau khi máy bay cất cánh bỗng nhiên lại nghe thấy Dương Họa Y cúi đầu nói: “Thực ra anh không cần nói với tôi những điều này.” Trong lòng Nhan Từ Khuynh vui mừng khôn xiết, nhưng câu nói tiếp theo của cô lại như một chậu nước lạnh tạt từ đầu đến chân của anh. “Dù sao thì anh cũng không cho tôi cơ hội được. lựa chọn, cho dù tôi có làm gì thì cũng chẳng quan trọng. Anh cứ như trước đây đi, làm những điều anh Anh không có cách nào để thanh minh cho mình bởi vì cô ấy nói không sai. Cho dù cô không muốn thì anh cũng sẽ làm như vậy, anh sẽ không để cho Dương Họa Y đi. “Phụ nữ sẵn lòng vì anh mà yêu điên cuồng có nhiều lắm, anh không cần phải như thế này.” “Vậy còn em thì sao?“ Nhan Từ Khuynh vốn muốn hỏi cô rằng vậy còn em thì sao, em có muốn yêu tôi như bọn họ không? Nhưng khi thấy vẻ mặt hờ hững của cô, lời sắp nói ra lại bị anh thay đổi: “Vậy còn em thì sao, em có bận tâm không?” “Tôi không quan tâm anh với họ quấn quýt nhau như nào, nhưng tôi sẽ bận tâm nếu họ làm phiền đến cuộc sống của tôi.” Những người phụ nữ của anh ta như Lưu Ly, Nhan Thùy Ngọc, có thể còn có rất nhiều những người như vậy trong quá khứ mà cô không biết đến, hỏi cô có bận tâm hay không sao? Nhưng cho dù có bận tâm đến bọn họ thì cũng chẳng có tác dụng gì. Sau khi Dương Họa Y nói xong câu đó, bầu không khí trở nên căng thẳng hơn rất nhiều. Nhan Từ Khuynh dường như bị tổn thương không nói gì nữa. Tâm trạng cô vốn đã không tốt, cô liền gọi tiếp viên hàng không để lấy một chiếc chăn, hai mắt khép lại. Không biết đã qua bao lâu, Nhan Từ Khuynh đột nhiên nói: “Anh chưa từng ngủ với bọn họ. Lưu Ly, Nhan Thùy. Ngọc, anh đều chưa từng động vào, chưa bao giờ” Dương Họa Y chậm rãi mở mắt ra, những lời này. của anh là đang khiêu khích với cô sao? Bởi anh luôn cho rằng cô với Hạ Huy Thành từng phát sinh quan hệ cho nên bây giờ anh đang khoe khoang bản thân mình trong sạch như nào sao? Cô thấy hơi nực cười: “Vậy còn những người khác. đâu? Ngoài bọn họ ra, anh có dám nói với tôi là anh chưa bao giờ ngủ với người phụ nữ khác? Từ khi kết hôn đến giờ anh chưa từng ngủ với người phụ nữ nào. khác sao?” Nhan Từ Khuynh nhìn cô nghiêm túc giải thích: “Từ sau khi em về nước, ngoài em ra tôi chưa từng chạm vào ai khác.” Thái độ anh dịu dàng hơn hẳn, Dương Họa Y cũng không phản kháng dữ dội. Cô quay lưng đi, mặt quay về hướng khác rồi chìm vào giấc ngủ. Anh biết cô đã nghe những gì mình nói, trong lòng Nhan Từ Khuynh cũng nhẹ đi phần nào. Thật ra cô vẫn còn bận tâm chuyện vừa rồi. “Nhan Từ Khuynh, rốt cuộc là anh tới đây để đi công tác hay là đi du lịch?” “Cả hai.”
Chương 174:
Ban đầu, anh nghĩ sẽ không nhận được câu trả lời từ cô, nhưng sau khi máy bay cất cánh bỗng nhiên lại nghe thấy Dương Họa Y cúi đầu nói: “Thực ra anh không cần nói với tôi những điều này.”
Trong lòng Nhan Từ Khuynh vui mừng khôn xiết, nhưng câu nói tiếp theo của cô lại như một chậu nước lạnh tạt từ đầu đến chân của anh.
“Dù sao thì anh cũng không cho tôi cơ hội được.
lựa chọn, cho dù tôi có làm gì thì cũng chẳng quan trọng. Anh cứ như trước đây đi, làm những điều anh Anh không có cách nào để thanh minh cho mình bởi vì cô ấy nói không sai.
Cho dù cô không muốn thì anh cũng sẽ làm như vậy, anh sẽ không để cho Dương Họa Y đi.
“Phụ nữ sẵn lòng vì anh mà yêu điên cuồng có nhiều lắm, anh không cần phải như thế này.”
“Vậy còn em thì sao?“ Nhan Từ Khuynh vốn muốn hỏi cô rằng vậy còn em thì sao, em có muốn yêu tôi như bọn họ không?
Nhưng khi thấy vẻ mặt hờ hững của cô, lời sắp nói ra lại bị anh thay đổi: “Vậy còn em thì sao, em có bận tâm không?”
“Tôi không quan tâm anh với họ quấn quýt nhau như nào, nhưng tôi sẽ bận tâm nếu họ làm phiền đến cuộc sống của tôi.”
Những người phụ nữ của anh ta như Lưu Ly, Nhan Thùy Ngọc, có thể còn có rất nhiều những người như vậy trong quá khứ mà cô không biết đến, hỏi cô có bận tâm hay không sao? Nhưng cho dù có bận tâm đến bọn họ thì cũng chẳng có tác dụng gì.
Sau khi Dương Họa Y nói xong câu đó, bầu không khí trở nên căng thẳng hơn rất nhiều. Nhan Từ Khuynh dường như bị tổn thương không nói gì nữa. Tâm trạng cô vốn đã không tốt, cô liền gọi tiếp viên hàng không để lấy một chiếc chăn, hai mắt khép lại.
Không biết đã qua bao lâu, Nhan Từ Khuynh đột nhiên nói: “Anh chưa từng ngủ với bọn họ. Lưu Ly, Nhan Thùy.
Ngọc, anh đều chưa từng động vào, chưa bao giờ”
Dương Họa Y chậm rãi mở mắt ra, những lời này.
của anh là đang khiêu khích với cô sao? Bởi anh luôn cho rằng cô với Hạ Huy Thành từng phát sinh quan hệ cho nên bây giờ anh đang khoe khoang bản thân mình trong sạch như nào sao?
Cô thấy hơi nực cười: “Vậy còn những người khác.
đâu? Ngoài bọn họ ra, anh có dám nói với tôi là anh chưa bao giờ ngủ với người phụ nữ khác? Từ khi kết hôn đến giờ anh chưa từng ngủ với người phụ nữ nào.
khác sao?”
Nhan Từ Khuynh nhìn cô nghiêm túc giải thích: “Từ sau khi em về nước, ngoài em ra tôi chưa từng chạm vào ai khác.”
Thái độ anh dịu dàng hơn hẳn, Dương Họa Y cũng không phản kháng dữ dội. Cô quay lưng đi, mặt quay về hướng khác rồi chìm vào giấc ngủ.
Anh biết cô đã nghe những gì mình nói, trong lòng Nhan Từ Khuynh cũng nhẹ đi phần nào.
Thật ra cô vẫn còn bận tâm chuyện vừa rồi.
“Nhan Từ Khuynh, rốt cuộc là anh tới đây để đi công tác hay là đi du lịch?”
“Cả hai.”
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 174: Ban đầu, anh nghĩ sẽ không nhận được câu trả lời từ cô, nhưng sau khi máy bay cất cánh bỗng nhiên lại nghe thấy Dương Họa Y cúi đầu nói: “Thực ra anh không cần nói với tôi những điều này.” Trong lòng Nhan Từ Khuynh vui mừng khôn xiết, nhưng câu nói tiếp theo của cô lại như một chậu nước lạnh tạt từ đầu đến chân của anh. “Dù sao thì anh cũng không cho tôi cơ hội được. lựa chọn, cho dù tôi có làm gì thì cũng chẳng quan trọng. Anh cứ như trước đây đi, làm những điều anh Anh không có cách nào để thanh minh cho mình bởi vì cô ấy nói không sai. Cho dù cô không muốn thì anh cũng sẽ làm như vậy, anh sẽ không để cho Dương Họa Y đi. “Phụ nữ sẵn lòng vì anh mà yêu điên cuồng có nhiều lắm, anh không cần phải như thế này.” “Vậy còn em thì sao?“ Nhan Từ Khuynh vốn muốn hỏi cô rằng vậy còn em thì sao, em có muốn yêu tôi như bọn họ không? Nhưng khi thấy vẻ mặt hờ hững của cô, lời sắp nói ra lại bị anh thay đổi: “Vậy còn em thì sao, em có bận tâm không?” “Tôi không quan tâm anh với họ quấn quýt nhau như nào, nhưng tôi sẽ bận tâm nếu họ làm phiền đến cuộc sống của tôi.” Những người phụ nữ của anh ta như Lưu Ly, Nhan Thùy Ngọc, có thể còn có rất nhiều những người như vậy trong quá khứ mà cô không biết đến, hỏi cô có bận tâm hay không sao? Nhưng cho dù có bận tâm đến bọn họ thì cũng chẳng có tác dụng gì. Sau khi Dương Họa Y nói xong câu đó, bầu không khí trở nên căng thẳng hơn rất nhiều. Nhan Từ Khuynh dường như bị tổn thương không nói gì nữa. Tâm trạng cô vốn đã không tốt, cô liền gọi tiếp viên hàng không để lấy một chiếc chăn, hai mắt khép lại. Không biết đã qua bao lâu, Nhan Từ Khuynh đột nhiên nói: “Anh chưa từng ngủ với bọn họ. Lưu Ly, Nhan Thùy. Ngọc, anh đều chưa từng động vào, chưa bao giờ” Dương Họa Y chậm rãi mở mắt ra, những lời này. của anh là đang khiêu khích với cô sao? Bởi anh luôn cho rằng cô với Hạ Huy Thành từng phát sinh quan hệ cho nên bây giờ anh đang khoe khoang bản thân mình trong sạch như nào sao? Cô thấy hơi nực cười: “Vậy còn những người khác. đâu? Ngoài bọn họ ra, anh có dám nói với tôi là anh chưa bao giờ ngủ với người phụ nữ khác? Từ khi kết hôn đến giờ anh chưa từng ngủ với người phụ nữ nào. khác sao?” Nhan Từ Khuynh nhìn cô nghiêm túc giải thích: “Từ sau khi em về nước, ngoài em ra tôi chưa từng chạm vào ai khác.” Thái độ anh dịu dàng hơn hẳn, Dương Họa Y cũng không phản kháng dữ dội. Cô quay lưng đi, mặt quay về hướng khác rồi chìm vào giấc ngủ. Anh biết cô đã nghe những gì mình nói, trong lòng Nhan Từ Khuynh cũng nhẹ đi phần nào. Thật ra cô vẫn còn bận tâm chuyện vừa rồi. “Nhan Từ Khuynh, rốt cuộc là anh tới đây để đi công tác hay là đi du lịch?” “Cả hai.”