Một đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại…
Chương 361
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 361: Hơn hai mươi năm trước, người nghệ nhân tỉ mỉ có thể khắc chữ trên khóa của vòng cổ, thì thực ra đã vô cùng giỏi rồi. Nhan Từ Khuynh nhìn vào ánh mắt của cô, phát hiện thấy ánh mắt của cô vẫn thanh tịnh như thường, không hề bị ảnh hưởng ảnh bởi những người nhà họ Dường, mà thật sự đang nói về chiếc dây chuyền thì mới yên tâm. “Nhưng mà giữa chúng ta hình như cũng chưa có tín vật đính ước đấy.” €ô cười rồi nói: “Nhưng hiện tại có tặng, thì cũng chẳng phải là thời gian đính hôn nữa rồi.” Anh ngừng một chút rồi, đưa tay về phía cô ‘Em đưa cho anh chiếc dây chuyền đó đi.” “Cái này cũng có đáng bao nhiêu tiền đâu. “Anh cũng muốn nó nhắc nhở anh, lúc nào cũng phải yêu em” Dương Họa Y cười cười, rốt cuộc vẫn đưa dây chuyền cho anh: “Anh giữ cẩn thận đấy! Đừng có mà làm mất” Bàn tay của cô vừa hạ xuống lòng bàn tay anh, anh liền nằm chặt nhất quyết không buông ra, sau đó nâng lên hôn hôn mấy cái: “Yên tâm đi” Việc chuyển nhà không cần bọn họ phải liên tục đứng quan sát, những người ở dưới có thể tự mình mình xử lý cho tốt. Vì vậy Dương Họa Y bị Nhan Từ Khuynh cưỡng ép, túm đến công ty. Lâu lắm rồi chưa thấy vợ của Tổng giám đốc và vợ của Tổng giám đốc tới công ty làm mấy trò yêu đương, nên những người nhân viên liên tục cất tiếng, chào Tổng giám đốc, chào bà chủ. Mà trên con đường này, không cần biết là đi tới đâu, từ đầu tới cuối, Nhan Từ Khuynh vẫn nắm chặt lấy tay cô quyết không buông ra. Hành động của hai người đã hành hạ những người nhân viên còn ế mốc meo ở trong tập đoàn quốc tế nhà họ Nhan phải gào thét, vì vậy chỉ có thể tiến hành tình hữu nghị giữa các bộ phận với nhau, có thể thoát được kiếp độc thân thì cứ thoát đi. Trí nhớ của Dương Họa Y cũng được coi là tốt, vì vậy nhìn thấy rất nhiều người lạ vui đùa ầm ÿ như vậy thì cũng không thấy kỳ quái. Trong lúc Nhan Từ Khuynh mở cuộc họp, cô nhàn rỗi không có việc gì làm, nên mới kéo lấy Trợ lý Lục Tố trò chuyện một hồi. Đến lúc đó mới biết, sau khi xảy ra sự việc náo. loạn của Nhan Thùy Ngọc, Nhan Từ Khuynh đã thay đổi hết toàn bộ nhân viên ở tầng dưới, chỉ cần ai có ý kiến gì đó, hay ai đã từng trêu chọc Nhan Thùy Ngọc là bà bé, hay là giúp đỡ lấy lại công bằng cho Nhan Thùy Ngọc, thậm chí là có quan hệ tốt với Nhan Thùy Ngọc đi chăng nữa, thì đều bị đuổi việc, nếu không công ty làm sao có thể ổn định như bây giờ chứ? Mà những khuôn mặt mới ở đây, có những người là được các công ty khác đề cử tới, có những người là vượt qua vòng phỏng vấn. Nghe xong những điều này, trái tim của Dương Họa Y cảm thấy vô cùng ấm áp. Rất lâu rồi Nhan Từ Khuynh không đến công ty, vì vậy việc cần giải quyết tích tụ quá nhiều, khiến cho cuộc họp lần này diễn ra vô cùng dài, mãi mà vẫn chưa thể kết thúc. Dương Họa Y đứng ở dưới tầng cứ đi đi lại cô muốn mua một chút đồ ngọt rồi quay lại. Vừa đi vào thang máy dành cho tổng giám đốc để xuống lầu, lại nhìn thấy Viên Vũ đang vô cùng phần nộ xông về phía mình. Viên Vũ là hình ảnh điển hình của người phụ nữ nội trợ truyền thống Việt Nam, tính cách của bà rất dịu dàng, giúp chồng dạy con, rất ít khi gây chuyện với người khác, cũng rất ít khi tức giận. Tính khí của Dường Hải Thiên lại khá khó chiều, ở nhà Viên Vũ cũng chỉ có tác dụng trung hoà mọi người với nhau.
Chương 361:
Hơn hai mươi năm trước, người nghệ nhân tỉ mỉ có thể khắc chữ trên khóa của vòng cổ, thì thực ra đã vô cùng giỏi rồi.
Nhan Từ Khuynh nhìn vào ánh mắt của cô, phát hiện thấy ánh mắt của cô vẫn thanh tịnh như thường, không hề bị ảnh hưởng ảnh bởi những người nhà họ Dường, mà thật sự đang nói về chiếc dây chuyền thì mới yên tâm.
“Nhưng mà giữa chúng ta hình như cũng chưa có tín vật đính ước đấy.”
€ô cười rồi nói: “Nhưng hiện tại có tặng, thì cũng chẳng phải là thời gian đính hôn nữa rồi.”
Anh ngừng một chút rồi, đưa tay về phía cô ‘Em đưa cho anh chiếc dây chuyền đó đi.”
“Cái này cũng có đáng bao nhiêu tiền đâu.
“Anh cũng muốn nó nhắc nhở anh, lúc nào cũng phải yêu em”
Dương Họa Y cười cười, rốt cuộc vẫn đưa dây chuyền cho anh: “Anh giữ cẩn thận đấy! Đừng có mà làm mất”
Bàn tay của cô vừa hạ xuống lòng bàn tay anh, anh liền nằm chặt nhất quyết không buông ra, sau đó nâng lên hôn hôn mấy cái: “Yên tâm đi”
Việc chuyển nhà không cần bọn họ phải liên tục đứng quan sát, những người ở dưới có thể tự mình mình xử lý cho tốt.
Vì vậy Dương Họa Y bị Nhan Từ Khuynh cưỡng ép, túm đến công ty.
Lâu lắm rồi chưa thấy vợ của Tổng giám đốc và vợ của Tổng giám đốc tới công ty làm mấy trò yêu đương, nên những người nhân viên liên tục cất tiếng, chào Tổng giám đốc, chào bà chủ.
Mà trên con đường này, không cần biết là đi tới đâu, từ đầu tới cuối, Nhan Từ Khuynh vẫn nắm chặt lấy tay cô quyết không buông ra.
Hành động của hai người đã hành hạ những người nhân viên còn ế mốc meo ở trong tập đoàn quốc tế nhà họ Nhan phải gào thét, vì vậy chỉ có thể tiến hành tình hữu nghị giữa các bộ phận với nhau, có thể thoát được kiếp độc thân thì cứ thoát đi.
Trí nhớ của Dương Họa Y cũng được coi là tốt, vì vậy nhìn thấy rất nhiều người lạ vui đùa ầm ÿ như vậy thì cũng không thấy kỳ quái.
Trong lúc Nhan Từ Khuynh mở cuộc họp, cô nhàn rỗi không có việc gì làm, nên mới kéo lấy Trợ lý Lục Tố trò chuyện một hồi.
Đến lúc đó mới biết, sau khi xảy ra sự việc náo.
loạn của Nhan Thùy Ngọc, Nhan Từ Khuynh đã thay đổi hết toàn bộ nhân viên ở tầng dưới, chỉ cần ai có ý kiến gì đó, hay ai đã từng trêu chọc Nhan Thùy Ngọc là bà bé, hay là giúp đỡ lấy lại công bằng cho Nhan Thùy Ngọc, thậm chí là có quan hệ tốt với Nhan Thùy Ngọc đi chăng nữa, thì đều bị đuổi việc, nếu không công ty làm sao có thể ổn định như bây giờ chứ?
Mà những khuôn mặt mới ở đây, có những người là được các công ty khác đề cử tới, có những người là vượt qua vòng phỏng vấn.
Nghe xong những điều này, trái tim của Dương Họa Y cảm thấy vô cùng ấm áp.
Rất lâu rồi Nhan Từ Khuynh không đến công ty, vì vậy việc cần giải quyết tích tụ quá nhiều, khiến cho cuộc họp lần này diễn ra vô cùng dài, mãi mà vẫn chưa thể kết thúc.
Dương Họa Y đứng ở dưới tầng cứ đi đi lại cô muốn mua một chút đồ ngọt rồi quay lại.
Vừa đi vào thang máy dành cho tổng giám đốc để xuống lầu, lại nhìn thấy Viên Vũ đang vô cùng phần nộ xông về phía mình.
Viên Vũ là hình ảnh điển hình của người phụ nữ nội trợ truyền thống Việt Nam, tính cách của bà rất dịu dàng, giúp chồng dạy con, rất ít khi gây chuyện với người khác, cũng rất ít khi tức giận.
Tính khí của Dường Hải Thiên lại khá khó chiều, ở nhà Viên Vũ cũng chỉ có tác dụng trung hoà mọi người với nhau.
Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 361: Hơn hai mươi năm trước, người nghệ nhân tỉ mỉ có thể khắc chữ trên khóa của vòng cổ, thì thực ra đã vô cùng giỏi rồi. Nhan Từ Khuynh nhìn vào ánh mắt của cô, phát hiện thấy ánh mắt của cô vẫn thanh tịnh như thường, không hề bị ảnh hưởng ảnh bởi những người nhà họ Dường, mà thật sự đang nói về chiếc dây chuyền thì mới yên tâm. “Nhưng mà giữa chúng ta hình như cũng chưa có tín vật đính ước đấy.” €ô cười rồi nói: “Nhưng hiện tại có tặng, thì cũng chẳng phải là thời gian đính hôn nữa rồi.” Anh ngừng một chút rồi, đưa tay về phía cô ‘Em đưa cho anh chiếc dây chuyền đó đi.” “Cái này cũng có đáng bao nhiêu tiền đâu. “Anh cũng muốn nó nhắc nhở anh, lúc nào cũng phải yêu em” Dương Họa Y cười cười, rốt cuộc vẫn đưa dây chuyền cho anh: “Anh giữ cẩn thận đấy! Đừng có mà làm mất” Bàn tay của cô vừa hạ xuống lòng bàn tay anh, anh liền nằm chặt nhất quyết không buông ra, sau đó nâng lên hôn hôn mấy cái: “Yên tâm đi” Việc chuyển nhà không cần bọn họ phải liên tục đứng quan sát, những người ở dưới có thể tự mình mình xử lý cho tốt. Vì vậy Dương Họa Y bị Nhan Từ Khuynh cưỡng ép, túm đến công ty. Lâu lắm rồi chưa thấy vợ của Tổng giám đốc và vợ của Tổng giám đốc tới công ty làm mấy trò yêu đương, nên những người nhân viên liên tục cất tiếng, chào Tổng giám đốc, chào bà chủ. Mà trên con đường này, không cần biết là đi tới đâu, từ đầu tới cuối, Nhan Từ Khuynh vẫn nắm chặt lấy tay cô quyết không buông ra. Hành động của hai người đã hành hạ những người nhân viên còn ế mốc meo ở trong tập đoàn quốc tế nhà họ Nhan phải gào thét, vì vậy chỉ có thể tiến hành tình hữu nghị giữa các bộ phận với nhau, có thể thoát được kiếp độc thân thì cứ thoát đi. Trí nhớ của Dương Họa Y cũng được coi là tốt, vì vậy nhìn thấy rất nhiều người lạ vui đùa ầm ÿ như vậy thì cũng không thấy kỳ quái. Trong lúc Nhan Từ Khuynh mở cuộc họp, cô nhàn rỗi không có việc gì làm, nên mới kéo lấy Trợ lý Lục Tố trò chuyện một hồi. Đến lúc đó mới biết, sau khi xảy ra sự việc náo. loạn của Nhan Thùy Ngọc, Nhan Từ Khuynh đã thay đổi hết toàn bộ nhân viên ở tầng dưới, chỉ cần ai có ý kiến gì đó, hay ai đã từng trêu chọc Nhan Thùy Ngọc là bà bé, hay là giúp đỡ lấy lại công bằng cho Nhan Thùy Ngọc, thậm chí là có quan hệ tốt với Nhan Thùy Ngọc đi chăng nữa, thì đều bị đuổi việc, nếu không công ty làm sao có thể ổn định như bây giờ chứ? Mà những khuôn mặt mới ở đây, có những người là được các công ty khác đề cử tới, có những người là vượt qua vòng phỏng vấn. Nghe xong những điều này, trái tim của Dương Họa Y cảm thấy vô cùng ấm áp. Rất lâu rồi Nhan Từ Khuynh không đến công ty, vì vậy việc cần giải quyết tích tụ quá nhiều, khiến cho cuộc họp lần này diễn ra vô cùng dài, mãi mà vẫn chưa thể kết thúc. Dương Họa Y đứng ở dưới tầng cứ đi đi lại cô muốn mua một chút đồ ngọt rồi quay lại. Vừa đi vào thang máy dành cho tổng giám đốc để xuống lầu, lại nhìn thấy Viên Vũ đang vô cùng phần nộ xông về phía mình. Viên Vũ là hình ảnh điển hình của người phụ nữ nội trợ truyền thống Việt Nam, tính cách của bà rất dịu dàng, giúp chồng dạy con, rất ít khi gây chuyện với người khác, cũng rất ít khi tức giận. Tính khí của Dường Hải Thiên lại khá khó chiều, ở nhà Viên Vũ cũng chỉ có tác dụng trung hoà mọi người với nhau.