Một đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại…

Chương 385

Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 385: Hạ Lan Châu đi tìm cái chết vì người đàn ông kia, thậm chí còn say rượu nhảy sông Nếu như thật sự khắc cốt ghi tâm như vậy thì có thể dễ dàng quên được sao? Chớp mắt kết hôn với Hạ Huy Thành, rốt cuộc là đã quên đi người kia, hay là Hạ Lan Châu thật sự từ bỏ tình yêu của cô ta? Bất kể như thế nào, Dương Họa Y cũng hi vọng Hạ Lan Châu có thể vui vẻ sống cuộc sống mình muốn chứ không phải chấp nhận và thờ ơ. Dương Họa Y cũng đã từng thờ ơ không thèm để ý chút nào, khi đó cộ kết hôn với Nhan Từ Khuynh, chẳng ai biết ai, lại chẳng ai muốn duy trì đoạn hôn nhân này. Đoạn thời gian đó, chỉ cần vừa nhắc tới cuộc hôn nhân của cô, cô đã cảm thấy đau khổ, thật sự rất đau khổ. Mà bây giờ, đoạn tình yêu của bọn họ cũng đã tràn đầy hạnh phúc rồi. Dương Họa Y biết hôn nhân không có tình yêu sẽ khó khăn thế nào, cô chỉ hï vọng Hạ Lan Châu có thể sống thật tốt. “Lan Châu, rốt cuộc người kia là ai, cậu thật sự có thể buông bỏ được sao?” “Dĩ nhiên, cậu biết từ trước đến nay mình chưa từng bạc đãi chính mình, mình muốn kết hôn, phải tự nguyện kết hôn thì cuộc hôn nhân đó mới có thể thành” Hạ Lan Châu nhíu mày, nói rất tự tin. Dương Họa Y thở phào nhẹ nhõm, hi vọng mỗi một câu Hạ Lan Châu nóíra đều là lời phát ra từ tận đáy lòng cô ta. Sau đó, cô không nói chuyện gì nữa, chỉ lắng lặng nhìn thợ trang điểm làm tóc cho Hạ Lan Châu. Cô vẫn có chút hâm mộ, cuộc hôn nhân của Dương Họa Y và Nhan Từ Khuynh ngay cả giấy chứng nhận kết hôn cũng là người khác đi làm cho, chứ đừng nói có một hôn lễ giống vậy. Dường như Hạ Lan Chậu không nhận ra sự buồn bấtrong mắt Dương Họa Y, chờ tạo hình xong hết, cô ta đứng dậy, mở rộng hai cánh tay, xoay một vòng cho Dương Họa Y xem: “Đẹp không?” Dương Họa Y thu hồi một chút tiếc nuối trong lòng mình, cẩn thận quan sát Hạ Lan Châu: “Đẹp.” “Đẹp thật sao? Không được qua loa, có điểm nào không đúng cũng phải nói với mình, nếu là khó coi thì mình sẽ kêu bọn họ đổi lại. Hôn lễ cả đời chỉ có một lần, rất quan trọng, mình nhất định phải ăn mặc thật đẹp mới có thể xứng đáng với cuộc đời này.” “Đẹp thật mà.” Dương Họa Y hâm mộ nhìn Hạ Lan Châu, bất kể có phải là cô ta muốn không, nhưng ít nhất cuộc hôn-nhân của cô ta chính là bắt đầu từ điều tốt đẹp, từ một nghỉ thức hoa lệ. Mà cuộc hôn nhân của cô, mặc dù bắt đầu vô cùng đột ngột; những ít ra bãy giờ vấn tốt. Nhan Từ Khuynh cũng rất tốt với cô, cô đã rất thỏa mãn. Hạ Lan Châu cong môi, xoay xoay thân thể nhìn vào trong gương, nhìn qưa lại một lần, còn đưa ra ý kiến khác: “Giúp tôi đổi cây trâm hoa này thành loại tram cài có đính ngọc đi.” Hai nhà thiết kế nhìn nhau, người dẫn đầu các nhà thiết kế đứng dậy, giải thích: “Trâm hoa thích hợp với phong cách của cô hơn, trâm ngọc quá chín chắn chững chạc.” Hạ Lan Châu càng quyết tâm: “Nhưng tram ngọc lại có phong cách dịu dàng nhã nhặn hơn.” “Lan Châu, có lẽ trâm hoa thích hợp với cậu hơn” Dương Họa Y nhìn một chút, cũng khuyên theo. “Nhưng anh ấy sẽ không thích như vậy.” Hạ Lan Châu rất cố chấp, chờ thợ trang điểm đổi cho cô ta xong, cô ta mới hài lòng. Nhìn mình trong gương, Hạ Lan Châu bình tĩnh nói: “Anh ấy thích nhất là phụ nữ dịu dàng nhã nhặn, trông mình như vậy chắc hẳn anh ấy nhìn thấy sẽ rất thích.” Dương Họa Y cảm thấy biểu hiện của Hạ Lan Châu có chút kỳ lạ. Hình như cô ta quá để ý đến Hạ Huy Thành, chẳng lẽ người cô ta luôn thích mà cô chưa từng gặp là Hạ Huy Thành?

Chương 385:

 

Hạ Lan Châu đi tìm cái chết vì người đàn ông kia, thậm chí còn say rượu nhảy sông Nếu như thật sự khắc cốt ghi tâm như vậy thì có thể dễ dàng quên được sao?

 

Chớp mắt kết hôn với Hạ Huy Thành, rốt cuộc là đã quên đi người kia, hay là Hạ Lan Châu thật sự từ bỏ tình yêu của cô ta?

 

Bất kể như thế nào, Dương Họa Y cũng hi vọng Hạ Lan Châu có thể vui vẻ sống cuộc sống mình muốn chứ không phải chấp nhận và thờ ơ.

 

Dương Họa Y cũng đã từng thờ ơ không thèm để ý chút nào, khi đó cộ kết hôn với Nhan Từ Khuynh, chẳng ai biết ai, lại chẳng ai muốn duy trì đoạn hôn nhân này.

 

Đoạn thời gian đó, chỉ cần vừa nhắc tới cuộc hôn nhân của cô, cô đã cảm thấy đau khổ, thật sự rất đau khổ.

 

Mà bây giờ, đoạn tình yêu của bọn họ cũng đã tràn đầy hạnh phúc rồi.

 

Dương Họa Y biết hôn nhân không có tình yêu sẽ khó khăn thế nào, cô chỉ hï vọng Hạ Lan Châu có thể sống thật tốt.

 

“Lan Châu, rốt cuộc người kia là ai, cậu thật sự có thể buông bỏ được sao?”

 

“Dĩ nhiên, cậu biết từ trước đến nay mình chưa từng bạc đãi chính mình, mình muốn kết hôn, phải tự nguyện kết hôn thì cuộc hôn nhân đó mới có thể thành” Hạ Lan Châu nhíu mày, nói rất tự tin.

 

Dương Họa Y thở phào nhẹ nhõm, hi vọng mỗi một câu Hạ Lan Châu nóíra đều là lời phát ra từ tận đáy lòng cô ta.

 

Sau đó, cô không nói chuyện gì nữa, chỉ lắng lặng nhìn thợ trang điểm làm tóc cho Hạ Lan Châu.

 

Cô vẫn có chút hâm mộ, cuộc hôn nhân của Dương Họa Y và Nhan Từ Khuynh ngay cả giấy chứng nhận kết hôn cũng là người khác đi làm cho, chứ đừng nói có một hôn lễ giống vậy.

 

Dường như Hạ Lan Chậu không nhận ra sự buồn bấtrong mắt Dương Họa Y, chờ tạo hình xong hết, cô ta đứng dậy, mở rộng hai cánh tay, xoay một vòng cho Dương Họa Y xem: “Đẹp không?”

 

Dương Họa Y thu hồi một chút tiếc nuối trong lòng mình, cẩn thận quan sát Hạ Lan Châu: “Đẹp.”

 

“Đẹp thật sao? Không được qua loa, có điểm nào không đúng cũng phải nói với mình, nếu là khó coi thì mình sẽ kêu bọn họ đổi lại. Hôn lễ cả đời chỉ có một lần, rất quan trọng, mình nhất định phải ăn mặc thật đẹp mới có thể xứng đáng với cuộc đời này.”

 

“Đẹp thật mà.” Dương Họa Y hâm mộ nhìn Hạ Lan Châu, bất kể có phải là cô ta muốn không, nhưng ít nhất cuộc hôn-nhân của cô ta chính là bắt đầu từ điều tốt đẹp, từ một nghỉ thức hoa lệ.

 

Mà cuộc hôn nhân của cô, mặc dù bắt đầu vô cùng đột ngột; những ít ra bãy giờ vấn tốt.

 

Nhan Từ Khuynh cũng rất tốt với cô, cô đã rất thỏa mãn.

 

Hạ Lan Châu cong môi, xoay xoay thân thể nhìn vào trong gương, nhìn qưa lại một lần, còn đưa ra ý kiến khác: “Giúp tôi đổi cây trâm hoa này thành loại tram cài có đính ngọc đi.”

 

Hai nhà thiết kế nhìn nhau, người dẫn đầu các nhà thiết kế đứng dậy, giải thích: “Trâm hoa thích hợp với phong cách của cô hơn, trâm ngọc quá chín chắn chững chạc.”

 

Hạ Lan Châu càng quyết tâm: “Nhưng tram ngọc lại có phong cách dịu dàng nhã nhặn hơn.”

 

“Lan Châu, có lẽ trâm hoa thích hợp với cậu hơn” Dương Họa Y nhìn một chút, cũng khuyên theo.

 

“Nhưng anh ấy sẽ không thích như vậy.” Hạ Lan Châu rất cố chấp, chờ thợ trang điểm đổi cho cô ta xong, cô ta mới hài lòng.

 

Nhìn mình trong gương, Hạ Lan Châu bình tĩnh nói: “Anh ấy thích nhất là phụ nữ dịu dàng nhã nhặn, trông mình như vậy chắc hẳn anh ấy nhìn thấy sẽ rất thích.”

 

Dương Họa Y cảm thấy biểu hiện của Hạ Lan Châu có chút kỳ lạ.

 

Hình như cô ta quá để ý đến Hạ Huy Thành, chẳng lẽ người cô ta luôn thích mà cô chưa từng gặp là Hạ Huy Thành?

Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!Tác giả: Lãnh Nguyệt BăngTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn Tình, Truyện Xuyên KhôngMột đôi vai nhỏ bé đang run rẩy ở trong góc một căn phòng tối tăm. Đôi tay đầy những vết thương đang ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé cũng nhiều vết thương không kém. Những giọt nước mắt nối tiếp nhau rơi trên gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp nhưng đầy đau khổ ấy. Ngoài cửa sổ, từng đợt tuyết dày phủ kín con đường đêm vắng. Gió thổi từng cơn lạnh buốt lùa vào căn phòng đó. Vậy mà cô gái bé nhỏ ấy chỉ mặc trên mình một chiếc váy ngủ bị rách nhiều chỗ, để lộ ra những vết thương đang rỉ máu. Hôm nay, Dương Họa Y lại bỏ trốn. Nhưng chưa được bao xa cô đã bị bắt lại và phải chịu một trận đòn rất đau. Dương Họa Y ngồi khóc nức nở. Cô ước gì bản thân có thể chết đi để ngày nào cũng không phải chịu khổ sở như vậy. Nhưng người đó không cho cô được toại nguyện. Hắn năm lần bảy lượt cản cô tự tử rồi đem cô nhốt vào căn phòng riêng để hành hạ cô từ ngày này sang ngày khác. Khóc nhiều rồi cũng mệt. Dương Họa Y từ từ gục xuống thiếp đi lúc nào không hay. Rồi trong giấc mơ, cô mơ bản thân quay trở về sống lại… Chương 385: Hạ Lan Châu đi tìm cái chết vì người đàn ông kia, thậm chí còn say rượu nhảy sông Nếu như thật sự khắc cốt ghi tâm như vậy thì có thể dễ dàng quên được sao? Chớp mắt kết hôn với Hạ Huy Thành, rốt cuộc là đã quên đi người kia, hay là Hạ Lan Châu thật sự từ bỏ tình yêu của cô ta? Bất kể như thế nào, Dương Họa Y cũng hi vọng Hạ Lan Châu có thể vui vẻ sống cuộc sống mình muốn chứ không phải chấp nhận và thờ ơ. Dương Họa Y cũng đã từng thờ ơ không thèm để ý chút nào, khi đó cộ kết hôn với Nhan Từ Khuynh, chẳng ai biết ai, lại chẳng ai muốn duy trì đoạn hôn nhân này. Đoạn thời gian đó, chỉ cần vừa nhắc tới cuộc hôn nhân của cô, cô đã cảm thấy đau khổ, thật sự rất đau khổ. Mà bây giờ, đoạn tình yêu của bọn họ cũng đã tràn đầy hạnh phúc rồi. Dương Họa Y biết hôn nhân không có tình yêu sẽ khó khăn thế nào, cô chỉ hï vọng Hạ Lan Châu có thể sống thật tốt. “Lan Châu, rốt cuộc người kia là ai, cậu thật sự có thể buông bỏ được sao?” “Dĩ nhiên, cậu biết từ trước đến nay mình chưa từng bạc đãi chính mình, mình muốn kết hôn, phải tự nguyện kết hôn thì cuộc hôn nhân đó mới có thể thành” Hạ Lan Châu nhíu mày, nói rất tự tin. Dương Họa Y thở phào nhẹ nhõm, hi vọng mỗi một câu Hạ Lan Châu nóíra đều là lời phát ra từ tận đáy lòng cô ta. Sau đó, cô không nói chuyện gì nữa, chỉ lắng lặng nhìn thợ trang điểm làm tóc cho Hạ Lan Châu. Cô vẫn có chút hâm mộ, cuộc hôn nhân của Dương Họa Y và Nhan Từ Khuynh ngay cả giấy chứng nhận kết hôn cũng là người khác đi làm cho, chứ đừng nói có một hôn lễ giống vậy. Dường như Hạ Lan Chậu không nhận ra sự buồn bấtrong mắt Dương Họa Y, chờ tạo hình xong hết, cô ta đứng dậy, mở rộng hai cánh tay, xoay một vòng cho Dương Họa Y xem: “Đẹp không?” Dương Họa Y thu hồi một chút tiếc nuối trong lòng mình, cẩn thận quan sát Hạ Lan Châu: “Đẹp.” “Đẹp thật sao? Không được qua loa, có điểm nào không đúng cũng phải nói với mình, nếu là khó coi thì mình sẽ kêu bọn họ đổi lại. Hôn lễ cả đời chỉ có một lần, rất quan trọng, mình nhất định phải ăn mặc thật đẹp mới có thể xứng đáng với cuộc đời này.” “Đẹp thật mà.” Dương Họa Y hâm mộ nhìn Hạ Lan Châu, bất kể có phải là cô ta muốn không, nhưng ít nhất cuộc hôn-nhân của cô ta chính là bắt đầu từ điều tốt đẹp, từ một nghỉ thức hoa lệ. Mà cuộc hôn nhân của cô, mặc dù bắt đầu vô cùng đột ngột; những ít ra bãy giờ vấn tốt. Nhan Từ Khuynh cũng rất tốt với cô, cô đã rất thỏa mãn. Hạ Lan Châu cong môi, xoay xoay thân thể nhìn vào trong gương, nhìn qưa lại một lần, còn đưa ra ý kiến khác: “Giúp tôi đổi cây trâm hoa này thành loại tram cài có đính ngọc đi.” Hai nhà thiết kế nhìn nhau, người dẫn đầu các nhà thiết kế đứng dậy, giải thích: “Trâm hoa thích hợp với phong cách của cô hơn, trâm ngọc quá chín chắn chững chạc.” Hạ Lan Châu càng quyết tâm: “Nhưng tram ngọc lại có phong cách dịu dàng nhã nhặn hơn.” “Lan Châu, có lẽ trâm hoa thích hợp với cậu hơn” Dương Họa Y nhìn một chút, cũng khuyên theo. “Nhưng anh ấy sẽ không thích như vậy.” Hạ Lan Châu rất cố chấp, chờ thợ trang điểm đổi cho cô ta xong, cô ta mới hài lòng. Nhìn mình trong gương, Hạ Lan Châu bình tĩnh nói: “Anh ấy thích nhất là phụ nữ dịu dàng nhã nhặn, trông mình như vậy chắc hẳn anh ấy nhìn thấy sẽ rất thích.” Dương Họa Y cảm thấy biểu hiện của Hạ Lan Châu có chút kỳ lạ. Hình như cô ta quá để ý đến Hạ Huy Thành, chẳng lẽ người cô ta luôn thích mà cô chưa từng gặp là Hạ Huy Thành?

Chương 385